Cầu Xin Ta Đi (...
2024-11-06 20:35:51
Quyển 2 - Chương 11: : Cầu xin ta đi (H)
Trái ngược lại với mong muốn của y, khi ngón tay không ngừng thọc vào rút ra, dâm dịch trong suốt chảy ra càng lúc càng nhiều trong đường đi chặt khít trơn trượt và non mềm nọ, cung cấp càng nhiều bôi trơn hơn cho ngón tay không ngừng ra ra vào vào đó, khiến cho nó di chuyển càng thuận lợi.
Chung Lân Cẩm lại tăng thêm một ngón tay, hai ngón tay hắn khép lại, biến hóa góc độ đâm thọc trong tiểu huyệt trơn ướt đầy nước đó, thỉnh thoảng điều chỉnh góc độ tìm kiếm nơi khiến y run rẩy. Đồng thời, bàn tay hắn cũng không thả lỏng, liên tục nghiền ép nhục đế xinh xắn của y, kích thích dục vọng của y.
Kinh nghiệm của hắn phong phú, cực kỳ có kỹ xảo, Liễu Sương Dong vốn không thể ngăn cản được, huyệt khẩu há ra, ngậm lấy ngón tay thứ ba của hắn vào trong đường đi, mặc hắn tùy ý thọc vào rút ra. Cơ thể y càng ngày càng mềm, gần như sắp hòa tan thành một vũng nước.
Khoái cảm không ngừng quay cuồng kích động trong cơ thể, tích tụ càng lúc càng nhiều. Cơ thể Liễu Sương Dong càng lúc càng căng chặt, y cảm thấy mình như đang trèo lên một ngọn núi, sắp sửa đặt chân lên đến đỉnh.
Nhưng vào lúc này, ngón tay vẫn luôn duy trì quy luật đưa đẩy trong cơ thể y đột nhiên dừng lại, sau đó đột nhiên rút ra khỏi cơ thể y, đến cả đầu lưỡi vẫn luôn bịt kín khoang miệng y cũng lui ra ngoài.
Chỉ kém một bước nữa là y đã cao trào được rồi, nhưng giờ phút này bị buông ra, bị mắc kẹt ở chỗ nửa vời giống như bị treo ở giữa không trung, cực kỳ khó chịu. Trên gò má lạnh nhạt như tuyết nhuộm đầy tình dục, y không nhịn được mà mở đôi mắt có phần mông lung ra, nhìn về phía nam nhân.
Đôi mắt nọ phản chiếu khí chất thanh nhã thoát tục đó của y, khiến cho Chung Lân Cẩm có cảm giác mình đang khinh nhờn tiên tử.
Dù rằng bây giờ hắn quả thật là đang vấy bẩn mỹ nhân trước mắt này.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, hắn nhất định phải kéo y vào càng sâu trong dục vọng, biến y thành dáng vẻ dâm đãng nhất, sa đọa vào vũng lầy để rồi không cách nào rời khỏi hắn được nữa.
Cổ họng hắn khô khốc. Chung Lân Cẩm hít sâu một hơi, khắc chế dục vọng bạo ngược đang bùng nổ của mình. Hắn ôm lấy eo Liễu Sương Dong, dục vọng phồng lên cao cao kề sát vào giữa hai chân y, nhiệt khí cuồn cuộn không ngừng truyền tới nhưng lại xấu xa không chịu nhúc nhích. Hắn cong khóe môi, nở một nụ cười tà ác, dụ dỗ: “Nếu muốn thì cầu xin ta đi.”
Trái ngược lại với mong muốn của y, khi ngón tay không ngừng thọc vào rút ra, dâm dịch trong suốt chảy ra càng lúc càng nhiều trong đường đi chặt khít trơn trượt và non mềm nọ, cung cấp càng nhiều bôi trơn hơn cho ngón tay không ngừng ra ra vào vào đó, khiến cho nó di chuyển càng thuận lợi.
Chung Lân Cẩm lại tăng thêm một ngón tay, hai ngón tay hắn khép lại, biến hóa góc độ đâm thọc trong tiểu huyệt trơn ướt đầy nước đó, thỉnh thoảng điều chỉnh góc độ tìm kiếm nơi khiến y run rẩy. Đồng thời, bàn tay hắn cũng không thả lỏng, liên tục nghiền ép nhục đế xinh xắn của y, kích thích dục vọng của y.
Kinh nghiệm của hắn phong phú, cực kỳ có kỹ xảo, Liễu Sương Dong vốn không thể ngăn cản được, huyệt khẩu há ra, ngậm lấy ngón tay thứ ba của hắn vào trong đường đi, mặc hắn tùy ý thọc vào rút ra. Cơ thể y càng ngày càng mềm, gần như sắp hòa tan thành một vũng nước.
Khoái cảm không ngừng quay cuồng kích động trong cơ thể, tích tụ càng lúc càng nhiều. Cơ thể Liễu Sương Dong càng lúc càng căng chặt, y cảm thấy mình như đang trèo lên một ngọn núi, sắp sửa đặt chân lên đến đỉnh.
Nhưng vào lúc này, ngón tay vẫn luôn duy trì quy luật đưa đẩy trong cơ thể y đột nhiên dừng lại, sau đó đột nhiên rút ra khỏi cơ thể y, đến cả đầu lưỡi vẫn luôn bịt kín khoang miệng y cũng lui ra ngoài.
Chỉ kém một bước nữa là y đã cao trào được rồi, nhưng giờ phút này bị buông ra, bị mắc kẹt ở chỗ nửa vời giống như bị treo ở giữa không trung, cực kỳ khó chịu. Trên gò má lạnh nhạt như tuyết nhuộm đầy tình dục, y không nhịn được mà mở đôi mắt có phần mông lung ra, nhìn về phía nam nhân.
Đôi mắt nọ phản chiếu khí chất thanh nhã thoát tục đó của y, khiến cho Chung Lân Cẩm có cảm giác mình đang khinh nhờn tiên tử.
Dù rằng bây giờ hắn quả thật là đang vấy bẩn mỹ nhân trước mắt này.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, hắn nhất định phải kéo y vào càng sâu trong dục vọng, biến y thành dáng vẻ dâm đãng nhất, sa đọa vào vũng lầy để rồi không cách nào rời khỏi hắn được nữa.
Cổ họng hắn khô khốc. Chung Lân Cẩm hít sâu một hơi, khắc chế dục vọng bạo ngược đang bùng nổ của mình. Hắn ôm lấy eo Liễu Sương Dong, dục vọng phồng lên cao cao kề sát vào giữa hai chân y, nhiệt khí cuồn cuộn không ngừng truyền tới nhưng lại xấu xa không chịu nhúc nhích. Hắn cong khóe môi, nở một nụ cười tà ác, dụ dỗ: “Nếu muốn thì cầu xin ta đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro