Đến Lượt Ta (H)
2024-11-06 20:35:51
Quyển 2 - Chương 14: : Đến lượt ta (H)
Cảm giác tê dại kịch liệt rõ ràng nổ tung từ thịt đế, kịch liệt mà quay cuồng vọt đi khắp toàn thân, hội tụ lại tại nơi bị mút vào ở ngực, khiến người ta cảm thấy hài lòng mãn ý, da đầu tê dại.
Liễu Sương Dong kêu lên một tiếng, vòng eo đột ngột giật bắn lên, hai chân cũng không chịu khống chế mà duỗi thẳng. Y vốn chỉ kém một bước, những nơi hư không ở cả trên lẫn dưới đồng thời được thỏa mãn, cơ thể rốt cuộc run rẩy đạt đến cao trào.
Cảm giác vui thích xa lạ quanh quẩn trong cơ thể một vòng rồi lại một vòng, ngực y phập phồng một cách kịch liệt, đại não trống rỗng, hai mắt thất thần nhìn chằm chằm trần nhà, gần như đã quên mất mình đang ở nơi nào.
Không chờ cho y bình phục lại, Chung Lân Cẩm đột nhiên buông hai tay của y ra, ngón tay nâng cằm y lên, buộc y nhìn thẳng vào chính mình. Đôi mắt kiêu ngạo của hắn tràn ngập dục vọng nóng rực, khóe môi hơi cong lên, thoạt nhìn không hề có chút hảo ý nào: “Ngươi sướng xong rồi, giờ nên đến lượt ta đúng chứ?”
Giọng nói trầm thấp khản đặc khiến cho Liễu Sương Dong không chịu được nổi mà run rẩy một chút, ánh mắt tán loạn rốt cuộc cũng tìm lại được một chút tiêu cự, theo bản năng nhìn về phía hắn. Chờ cho đến khi đã nghe rõ lời hắn nói rồi, huyết sắc trên mặt y rút đi từng chút từng chút một, đầu ngón tay không nhịn được mà run rẩy. Điều gì nên đến rồi cũng phải đến, bản thân y chung quy vẫn không trốn được.
Nhưng y lại không ngờ rằng chuyện xảy ra khiến y khó có thể chịu đựng ngoài dự đoán.
Thấy y đã hoàn hồn, Chung Lân Cẩm cởi bỏ đai lưng của mình, thả vật lớn hùng vĩ đã phồng đến phát đau của mình ra.
Dương vật của hắn vừa thô vừa dài, thịt trụ phồng lên thẳng tắp, trên phần cán tràn đầy những gân máu lởm chởm, quy đầu cực lớn và mượt mà, tròn trịa thô to, thoạt nhìn dữ tợn xấu xí, phân lượng kinh người.
Chỉ là liếc mắt một cái mà Liễu Sương Dong cũng phải xoay mặt đi nơi khác, sắc mặt không kìm được mà trắng bệch, ngay sau đó lại vì một lời nói của nam nhân mà xoay ngoắt đầu lại.
“Nghe nói kỹ thuật thổi tiêu của Liễu tiểu công tử chính là tuyệt nhất, hôm nay động phòng hoa chúc, một ngày đáng để vui mừng như thế, nếu không ngại cũng có thể thổi cho ta một chút, khiến ta thưởng thức kỹ càng một phen đi.”
Liễu Sương Dong nhìn Chung Lân Cẩm, giật mình sững sờ ở đó, trong lúc nhất thời không nghe hiểu hắn đang nói gì.
Chung Lân Cẩm cũng không giải thích, chỉ cười ẩn ý nhìn y, ánh mắt tà tứ phóng đãng, tràn ngập cảm giác xâm lược.
Cảm giác tê dại kịch liệt rõ ràng nổ tung từ thịt đế, kịch liệt mà quay cuồng vọt đi khắp toàn thân, hội tụ lại tại nơi bị mút vào ở ngực, khiến người ta cảm thấy hài lòng mãn ý, da đầu tê dại.
Liễu Sương Dong kêu lên một tiếng, vòng eo đột ngột giật bắn lên, hai chân cũng không chịu khống chế mà duỗi thẳng. Y vốn chỉ kém một bước, những nơi hư không ở cả trên lẫn dưới đồng thời được thỏa mãn, cơ thể rốt cuộc run rẩy đạt đến cao trào.
Cảm giác vui thích xa lạ quanh quẩn trong cơ thể một vòng rồi lại một vòng, ngực y phập phồng một cách kịch liệt, đại não trống rỗng, hai mắt thất thần nhìn chằm chằm trần nhà, gần như đã quên mất mình đang ở nơi nào.
Không chờ cho y bình phục lại, Chung Lân Cẩm đột nhiên buông hai tay của y ra, ngón tay nâng cằm y lên, buộc y nhìn thẳng vào chính mình. Đôi mắt kiêu ngạo của hắn tràn ngập dục vọng nóng rực, khóe môi hơi cong lên, thoạt nhìn không hề có chút hảo ý nào: “Ngươi sướng xong rồi, giờ nên đến lượt ta đúng chứ?”
Giọng nói trầm thấp khản đặc khiến cho Liễu Sương Dong không chịu được nổi mà run rẩy một chút, ánh mắt tán loạn rốt cuộc cũng tìm lại được một chút tiêu cự, theo bản năng nhìn về phía hắn. Chờ cho đến khi đã nghe rõ lời hắn nói rồi, huyết sắc trên mặt y rút đi từng chút từng chút một, đầu ngón tay không nhịn được mà run rẩy. Điều gì nên đến rồi cũng phải đến, bản thân y chung quy vẫn không trốn được.
Nhưng y lại không ngờ rằng chuyện xảy ra khiến y khó có thể chịu đựng ngoài dự đoán.
Thấy y đã hoàn hồn, Chung Lân Cẩm cởi bỏ đai lưng của mình, thả vật lớn hùng vĩ đã phồng đến phát đau của mình ra.
Dương vật của hắn vừa thô vừa dài, thịt trụ phồng lên thẳng tắp, trên phần cán tràn đầy những gân máu lởm chởm, quy đầu cực lớn và mượt mà, tròn trịa thô to, thoạt nhìn dữ tợn xấu xí, phân lượng kinh người.
Chỉ là liếc mắt một cái mà Liễu Sương Dong cũng phải xoay mặt đi nơi khác, sắc mặt không kìm được mà trắng bệch, ngay sau đó lại vì một lời nói của nam nhân mà xoay ngoắt đầu lại.
“Nghe nói kỹ thuật thổi tiêu của Liễu tiểu công tử chính là tuyệt nhất, hôm nay động phòng hoa chúc, một ngày đáng để vui mừng như thế, nếu không ngại cũng có thể thổi cho ta một chút, khiến ta thưởng thức kỹ càng một phen đi.”
Liễu Sương Dong nhìn Chung Lân Cẩm, giật mình sững sờ ở đó, trong lúc nhất thời không nghe hiểu hắn đang nói gì.
Chung Lân Cẩm cũng không giải thích, chỉ cười ẩn ý nhìn y, ánh mắt tà tứ phóng đãng, tràn ngập cảm giác xâm lược.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro