Lên Nhầm Kiệu Hoa (H)

Lên Nhầm Kiệu H...

2024-11-06 20:35:51

Quyển 1- Chương 3: Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Người Mình Ghét

Người cưới Tạ Văn Song chính là thế tử Trấn Viễn hầu Chung Lân Cẩm, hai nhà là thế giao, dòng dõi cũng tương đương, là môn đăng hộ đối cực kỳ tiêu chuẩn, cũng là một kiểu xứng đôi khác.

Đội khăn voan lên, sau khi được đưa vào trong kiệu hoa, Tạ Văn Song đã được khiêng thẳng một đường đến Cổ Tự Phường.

Bởi vì nơi đó có một tòa Thừa Lộ Tự.

Đây là quy tắc từ xưa đến tận nay, ngày song nhi xuất giá, trước khi được đưa về nhà tân lang cần phải đến Thừa Lộ Tự đi thăm viếng thần Sương Mai.

Truyền thuyết nói rằng thần Sương Mai là thần hộ mệnh của song nhi, nếu như đến viếng thần vào ngày xuất giá thì thần sẽ phù hộ cho hôn nhân của song nhi xuất giá được mỹ mãn hạnh phúc, nếu như không đến viếng thì rất có thể sẽ phu thê ly tán, trở mặt thành thù.

Dù sao thì những song nhi như Tạ Văn Song từ nhỏ đã nghe thấy rất nhiều câu chuyện kể về song nhi xuất giá vì không đến bái tế thần Sương Mai, từ đó phu thê ly tán, trở mặt thành thù nên ghi tạc rất kỳ quy tắc này trong lòng.

Chờ cho kiệu được khiêng đến Thừa Lộ Tự, nhóm Tạ Văn Song mới phát hiện còn một đội ngũ đón dâu khác cũng đang ngừng trước cửa chùa, trông có vẻ cũng mới dừng lại không bao lâu.

Giờ lành là cố định, không thể trì hoãn, vậy nên bọn họ cũng không chờ đội ngũ đón dâu nọ rời khỏi, nâng kiệu đi vào.

Đến khi kiệu hoa ngừng ở chính viện của chùa, Tạ Văn Song được đỡ đi đến chính điện của chùa, người đỡ y không thể vào đây được, y chỉ có thể một mình đi vào bái tế.

Tầm mắt bị khăn trùm đầu che đậy, y không nhìn thấy cảnh sắc xung quanh, chỉ có thể cảm nhận được trong chính điện rất yên tĩnh, tràn ngập mùi hương khói, mà trên chiếc đệm hương bồ phía trước đã có một người quỳ.

Y ngẩn người một chút, không chờ y kịp phản ứng thì đã có một người trông miếu đến, đưa y đến trước mộtc ái đệm hương bồ khác, ý bảo y cứ làm theo quy tắc là được.

Tạ Văn Song không quan tâm đến người bên cạnh nữa, quỳ xuống, bắt đầu yên lặng tế bái cầu nguyện.



Chờ cho đến khi y tế bái xong, người ở bên cạnh cũng đúng lúc đứng dậy. Hai người cùng rũ đầu, cực kỳ cẩn thận nhích về phía cửa.

Ngay lúc này, không biết một cơn gió lạ từ đâu thổi tới, gào thét ập vào cánh cửa chùa rộng mở.

Tạ Văn Song hoảng sợ, theo bản năng vươn hai tay ra túm lấy khăn voan. Trước khi ra khỏi nhà mẫu thân đã dặn dò hàng ngàn hàng vạn lần rằng trước khi tân lang của y vén khăn, y nhất định không được lấy khăn voan xuống, không thì sẽ không may mắn.

Nhưng lại không ngờ rằng một vị tân nương cùng cầu nguyện với y bị gió thổi đến không đứng thẳng được, ngã vào người y. Mọi sự chú ý của y đều tập trung vào khăn voan trên đầu, bị đụng vào như thế, hai người ngã ầm vào nhau.

Người chờ đưa đón dâu ở cửa ngây người, lại không có cách nào nào bước vào đỡ bọn họ, cũng may có người trông miếu trông chừng ở bên cạnh nâng hai người lên, đưa cho thân nhân đứng chờ ở hai bên.

Giờ lành không đợi người, mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng không rảnh nói thêm gì, vội vàng đỡ hai vị tân nhân vào trong hai chiếc kiệu hoa, nâng kiệu lên đi về phía cửa.

Sau đó không xảy ra chuyện bất ngờ gì nữa, Tạ Văn Song bị mẫu thân nhốt trong nhà học mấy ngày quy tắc, cuối cùng không xảy ra sai sót gì, an an ổn ổn bái đường xong, được đưa vào động phòng.

Chỉ là không ngờ rằng, chính y không phạm sai lầm gì, người khác lại phạm lỗi sai tày trời, đưa y vào trong phòng tân hôn của Mục Ly Huy mà y ghét nhất.

Trong hỉ phòng, Tạ Văn Song ngồi ở mép giường của chiếc giường cưới được bài trí thoải mái mềm mại, ngửi mùi rượu nhàn nhạt trong không khí, nghiêng tai muốn nghe ngóng chút động tĩnh ngoài cửa sổ, lại nghĩ đến những vị khách có thể uống rượu ăn thịt ở tiền viện kia, y hâm mộ không thôi.

Ngồi quá lâu mà lại không có chỗ nào có thể hoạt động, khiến y có hơi nhàm chán, không chịu được mà tách hai cái đùi ra, giạng chân ngồi nghiêng tựa vào một bên cột giường, động tác không hề văn nhã một chút nào.

Không biết đã qua bao lâu, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một chuỗi tiếng bước chân, ngay sau đó, cánh cửa vẫn luôn đóng kín đã bị đẩy ra.

Tạ Văn Song đã sắp ngủ đến nơi đột nhiên cả kinh, lập tức ngồi thẳng dậy, luống cuống tay chân sửa sang lại khăn voan hơi nghiêng lệch và y phục xộc xệch trên người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lên Nhầm Kiệu Hoa (H)

Số ký tự: 0