Lệnh Vợ Số 1! Chồng Tổng Giám Đốc, Ở Trên Cao
Chiến đấu bảo v...
Đào Hỷ Hỷ
2024-10-16 09:48:23
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong nháy mắt tóc gáy Cố An Hảo dựng hết cả lên, quay lầu lại liền thấy Tả Hàn Thành đã tới cạnh mình, cô vội vã che ngực, lộn một cú lăn đến góc trong của giường, còn anh sắp đến được gần người thì trực tiếp đảo mắt một cái nằm uỵch xuống giường!
Khí thế không đủ, tập hợp hành động!
Giả bộ bất tỉnh!
Xem thử anh có thể làm gì nào!
Trong cuộc đời hai mươi chín năm của Tả Hàn Thành, vẫn là lần đầu tiên gặp phải một cô nhóc ương bướng khó lường lại hoàn toàn không được dạy dỗ như thế này.
Nhìn dáng vẻ đề phòng, hai mắt nhắm chặt cổ ngoẹo sang một bên nhưng cả người thì nằm căng ở trên giường của cô, rõ ràng là vô cùng ấu trĩ, cuối cùng anh càng bị cô làm cho phát cáu mà không thể không bật cười.
Bàn tay anh không rơi xuống ngực cô, mà ở trên đầu cô đột nhiên lay một cái: “Muốn diễn trước mặt tôi, em còn non lắm.”
Cố An Hảo nhanh chóng mở mắt, vội vàng ngồi dậy che kín ngực mình lui về sau một chút.
Lời nói này của anh không phải là giả, dưới trướng tập đoàn Thịnh Lăng ôm đồm không biết bao nhiêu công ty con nổi tiếng, từ bất động sản đến điện tử, đến tài chính quốc tế, một loạt các ngành công nghiệp đều đặt chân tham gia, ngay cả nhà đầu tư sau lưng hai công ty giải trí đứng đầu trong nước kia cũng là tập đoàn Thịnh Lăng.
Mấy thứ kỷ xảo này, phỏng chừng đã có không ít nữ minh tinh nuôi mộng leo lên người anh mà diễn qua trước mặt anh, hạng như cô cứ tựa gói bột nêm thêm vào bát súp đích xác là không cần phải lấy làm mất mặt.
“Khi nào thì tôi được xuất viện?”
Cô trực tiếp đi trước một bước dời chuyển chủ đề, hai tay vẫn cứ che trước ngực, sợ anh ta duỗi móng sói ra với mình.
“Ngày mai tôi không có thời gian, nếu như em nôn nóng, vậy thì ngày mai để Mạc Bạch đến đón em xuất viện.” Rốt cuộc Tả Hàn Thành cũng không trêu cô thêm nữa.
“Ai quan tâm anh có thời gian hay không, tôi tự mình bắt taxi là có thể quay về trường học!”
Sau lần lâm bệnh này của Cố An Hảo, cũng coi như đã giác ngộ ra.
Cảm thấy mình không thể ở trước mặt Tả Hàn Thành bày ra một vị trí quá thấp, nếu anh ta đồng ý ly hôn thì cứ ly hôn đi, trước cuộc sống đau khổ này cô đành phải xoay chuyển phương thức sinh tồn thôi!
Không thể để bị bóc lột quá triệt để! Cho nên ngữ khí cũng không ngoan ngoãn như lúc trước, toàn là những câu ngập tràn khiêu khích cùng ầm ĩ.
Tốt nhất là anh ta đối với mình không thể nhịn được nữa trực tiếp đưa ra giấy ly hôn và sau đó trả lại tự do cho cô!
Tả Hàn Thanh liếc cô, lia mắt một cái là có thể thấu kín tâm tư cô nhóc kia, tuy nhiên vẫn không rạch toạt: “Xem như em vẫn còn là bệnh nhân, miễn cưỡng cho phép em giữ lại mấy túi đồ ăn vặt này. Nhớ kĩ, sau này không được viện cớ này một lần nào nữa.”
Cố An Hảo liếc mắt qua hai cái túi ăn vặt thật lớn nằm ở trên giường, thở phào một cái.
Trận chiến bảo vệ đồ ăn vặt này cuối cùng cũng coi như là cô thắng một ván.
“Em muốn ăn mấy thứ này, có thể, trở về nhớ phải đem kiến thức mấy ngày nay nằm nghỉ ở bệnh viện bổ sung đầy đủ, tuần sau chính tôi sẽ kiểm tra.”
“Cái gì?!” Cố An Hảo giật mình.
Ánh mắt trong trẻo của Tả Hàn Thành lạnh lùng rơi trên gương mặt như gặp phải ngày tận thế của cô, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong câu người, xỏ một tay vào túi quần, phong thái tùy tiện mà ung dung, bình tĩnh mà tao nhã.
Trong nháy mắt sắc mặt Cố An Hảo sắp trướng thành gan lợn, làm sao cô có thể hoàn thành khóa học trong một tuần, chính xác là bình thường ở trường học cô chưa từng nghe giảng có được hay không!
Tuần tới đích thân anh sẽ kiểm tra? Há phải là muốn cô trong một tuần này đem hết kiến thức ba năm cấp ba mà bổ sung ư!
Làm sao! Làm sao có thể!
...
Quả nhiên ngày hôm sau Mạc Bạch đến đón cô xuất viện.
Ngồi trong khoang xe thương vụ cao cấp của Mạc Bạch, thỉnh thoảng Cố An Hảo nghịch vớ vẩn chiếc điện thoại mới của mình lật tới lật tui vài trang web tẻ nhạt đọc tin tức, rồi lại ngẩng mặt lên nhìn hướng xe đang chạy, xác định là anh ta đưa cô trở về lại trường học mà không phải là Lưu Cảnh Viên, lặng lẽ thở phảo một cái.
“Cố tiểu thư, hiện tại cũng đã đến tháng mười hai, khoảng chừng một tháng nữa cô sẽ được nghỉ chứ?”
Mạc Bạch vừa lái xe, vừa thuận miệng tìm một đề tài cùng cô nói chuyện phiếm, tránh cho cô gái nhỏ này một mực tâm trạng nặng nề mà cứ nằm trong trạng thái đề phòng.
“À, có lẽ vậy.” Cố An Hảo trả lời một cách mất tập trung.
“Mấy ngày trước Tả tổng có nói, để cho tôi tìm một gia sư đáng tin cậy ở thành phố A, không biết Cố tiểu thư thích kiểu người gia sư như thế nào?”
“Gia sư?” Cố An Hảo đột ngột di dời tầm mắt, lấy làm chấn động nhìn anh ta.
Mạc Bạch cười nhạt: “Đúng vậy, tôi đã liên lạc với một vài vị gia sư có tiếng tăm ở thành phố A, dù sao cũng chính miệng Tả tổng căn dặn, tôi cũng hi vọng có thể dựa theo ý nguyện của Cố tiếu thư mà chọn người, vì vậy, cô thích người như thế nào?”
Xem ra lần trước Tả Hàn Thành nói một tuần sau sẽ đích thân kiểm tra sự nghiệp học hành của cô, không phải là nói đùa!
Một lần nữa Cố An Hảo có cảm giác đỉnh đầu bốc lửa, còn có một tháng nữa là được nghỉ, hay nói cách khác là cô còn có một tháng nữa sẽ đến kì thi cuối kỳ, đây chính là Tả Hàn Thành muốn ngược đãi cô một cách trá hình mà!
Cô buồn bực ngã đầu sang cửa xe phía bên phải nhìn ra ngoài: “Người nào cũng được! Tốt nhất là nam, trưởng thành càng đẹp đẽ càng tốt, trong tình huống vui tai vui mắt thì trình độ nghiêm túc lúc học tập của tôi cũng có quan hệ rất lớn!”
Mạc Bạch ngẩn người, nở nụ cười: “Được, tôi đã biết!”
...
Từ sau khi ở trên chiếc xe kia bước xuống, Cố An Hảo không trực tiếp đi vào trường học, cô gọi điện hẹn Thần Thần và Hoàng A Mao ra ngoài, dự định trở lại trường học, trước tiên là đến tiệm trà sữa ở phía ngoài trường học đem chuyện của mình và Tả Hàn Thành thẳng thắn nói ra với hai người bọn họ.
Cho dù hai con bạn này của cô ở bên trong xấu xa đến tột cùng, nhưng trong cuộc đời này của cô cũng không thể thiếu đi sự tồn tại của hai người đó, có một số việc không cần thiết phải giấu giếm bọn họ.
Trên bàn bày ba ly trà sữa, một bên Thần Thần và Hoàng A Mao uống trà sữa một bên thỉnh thoảng lườm Cố An Hảo, chờ đợi khoảnh khắc cô thành thật khai báo.
“Mấy ngày nay mình nằm viện, trong trường không xảy ra chuyện gì chứ?” Cố An Hảo mở miệng trước.
“Ồ không xảy ra chuyện gì.” Một tay Hoàng A Mao nâng cằm: “Vì vậy mình và Thần Thần mới cảm thấy kì hoặc đấy, hai tên nhóc thối nhà họ Hứa bỗng dưng bị cưỡng chế đuổi học, còn cậu thì đột nhiên xin nghỉ bệnh nằm viện một tuần, có thể lần này chủ nhiệm phòng giáo vụ không hoài nghi cậu giả bệnh trốn học, lại có ngày đó ở trong bệnh viện gặp phải một người đàn ông cực phẩm, tất cả những dấu hiệu này rất đáng ngờ hey!”
“Nhưng, còn có Dịch giáo sư anh ta...” Thần Thần cũng mở miệng theo.
“Chúng ta không nhắc đến chuyện của Dịch Trạch Dương.” Bỗng dưng Cố An Hảo cắt ngang lời cô: “Hiện tại anh ta có bất cứ chuyện gì cũng không liên quan đến mình, mình họ Cố, anh ta họ Dịch!”
Thấy Cố An Hảo nói chuyện tuyệt tình như vậy, Thần Thần và Hoàng A Mao cũng đành phải không nói đến anh ta, bĩu môi: “Vậy cậu nói đi.”
Cố An Hảo dừng một chút, nói thẳng: “Thần Thần, cậu còn nhớ hơn một tháng trước hôm hai chúng ta ở quán bar, ngày đó mình...”
“Trời ạ! Ngả Thụy lại có thể nhảy lầu tự sát!”
Âm thanh rất cao vang lên ở bàn ngay bên cạnh, kinh sợ đến mức ba người bọn Cố An Hảo theo bản năng quay đầu nhìn sang phía bên kia.
Nhìn bộ đồng phục học sinh họ mặc trên người, hẳn là mấy nữ sinh học lớp A cách vách, mỗi người bọn họ đều cầm một cuốn tạp chí thịnh hành, chỉ vì một cái tin tức bát quái mà chăm chú tập hợp lại một chỗ.
“Ngả Thụy? Có phải cái cô người mới mà công ty giải trí Dịch Tinh nâng lên làm một trong bốn Tiểu Hoa đán không? Đợt hè hồi đó hết thảy mấy cái kịch bản truyền hình hot hầu như đều do cô ta nhận lấy! Thế làm sao mà phải tự sát nhỉ?”
“Các cậu nhìn này! Tin tức nói cô ấy bởi vì vấn đề tình cảm mà nghĩ không suôn sẽ...”
Đám nữ sinh líu ra líu rít tụ thành một vòng tròn, trong trường bọn họ có rất nhiều người là fans hâm mộ của Ngả Thụy, đến ngay cả một người hay quan tâm đến giới giải trí các kiểu như Hoàng A Mao cũng nhịn không được mà vểnh tai lên nghe.
“Có người nói là có thể tuần trước khi đi tham gia dạ tiệc từ thiện hàng năm của Dịch Tinh, Ngả Thụy may mắn gặp được nhà đầu tư lớn nhất phía Dịch Tinh, chính là cái vị tổng giám đốc trong truyền thuyết của tập đoàn Thịnh Lăng Tả Hàn Thành đấy!”
Trong nháy mắt tóc gáy Cố An Hảo dựng hết cả lên, quay lầu lại liền thấy Tả Hàn Thành đã tới cạnh mình, cô vội vã che ngực, lộn một cú lăn đến góc trong của giường, còn anh sắp đến được gần người thì trực tiếp đảo mắt một cái nằm uỵch xuống giường!
Khí thế không đủ, tập hợp hành động!
Giả bộ bất tỉnh!
Xem thử anh có thể làm gì nào!
Trong cuộc đời hai mươi chín năm của Tả Hàn Thành, vẫn là lần đầu tiên gặp phải một cô nhóc ương bướng khó lường lại hoàn toàn không được dạy dỗ như thế này.
Nhìn dáng vẻ đề phòng, hai mắt nhắm chặt cổ ngoẹo sang một bên nhưng cả người thì nằm căng ở trên giường của cô, rõ ràng là vô cùng ấu trĩ, cuối cùng anh càng bị cô làm cho phát cáu mà không thể không bật cười.
Bàn tay anh không rơi xuống ngực cô, mà ở trên đầu cô đột nhiên lay một cái: “Muốn diễn trước mặt tôi, em còn non lắm.”
Cố An Hảo nhanh chóng mở mắt, vội vàng ngồi dậy che kín ngực mình lui về sau một chút.
Lời nói này của anh không phải là giả, dưới trướng tập đoàn Thịnh Lăng ôm đồm không biết bao nhiêu công ty con nổi tiếng, từ bất động sản đến điện tử, đến tài chính quốc tế, một loạt các ngành công nghiệp đều đặt chân tham gia, ngay cả nhà đầu tư sau lưng hai công ty giải trí đứng đầu trong nước kia cũng là tập đoàn Thịnh Lăng.
Mấy thứ kỷ xảo này, phỏng chừng đã có không ít nữ minh tinh nuôi mộng leo lên người anh mà diễn qua trước mặt anh, hạng như cô cứ tựa gói bột nêm thêm vào bát súp đích xác là không cần phải lấy làm mất mặt.
“Khi nào thì tôi được xuất viện?”
Cô trực tiếp đi trước một bước dời chuyển chủ đề, hai tay vẫn cứ che trước ngực, sợ anh ta duỗi móng sói ra với mình.
“Ngày mai tôi không có thời gian, nếu như em nôn nóng, vậy thì ngày mai để Mạc Bạch đến đón em xuất viện.” Rốt cuộc Tả Hàn Thành cũng không trêu cô thêm nữa.
“Ai quan tâm anh có thời gian hay không, tôi tự mình bắt taxi là có thể quay về trường học!”
Sau lần lâm bệnh này của Cố An Hảo, cũng coi như đã giác ngộ ra.
Cảm thấy mình không thể ở trước mặt Tả Hàn Thành bày ra một vị trí quá thấp, nếu anh ta đồng ý ly hôn thì cứ ly hôn đi, trước cuộc sống đau khổ này cô đành phải xoay chuyển phương thức sinh tồn thôi!
Không thể để bị bóc lột quá triệt để! Cho nên ngữ khí cũng không ngoan ngoãn như lúc trước, toàn là những câu ngập tràn khiêu khích cùng ầm ĩ.
Tốt nhất là anh ta đối với mình không thể nhịn được nữa trực tiếp đưa ra giấy ly hôn và sau đó trả lại tự do cho cô!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tả Hàn Thanh liếc cô, lia mắt một cái là có thể thấu kín tâm tư cô nhóc kia, tuy nhiên vẫn không rạch toạt: “Xem như em vẫn còn là bệnh nhân, miễn cưỡng cho phép em giữ lại mấy túi đồ ăn vặt này. Nhớ kĩ, sau này không được viện cớ này một lần nào nữa.”
Cố An Hảo liếc mắt qua hai cái túi ăn vặt thật lớn nằm ở trên giường, thở phào một cái.
Trận chiến bảo vệ đồ ăn vặt này cuối cùng cũng coi như là cô thắng một ván.
“Em muốn ăn mấy thứ này, có thể, trở về nhớ phải đem kiến thức mấy ngày nay nằm nghỉ ở bệnh viện bổ sung đầy đủ, tuần sau chính tôi sẽ kiểm tra.”
“Cái gì?!” Cố An Hảo giật mình.
Ánh mắt trong trẻo của Tả Hàn Thành lạnh lùng rơi trên gương mặt như gặp phải ngày tận thế của cô, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong câu người, xỏ một tay vào túi quần, phong thái tùy tiện mà ung dung, bình tĩnh mà tao nhã.
Trong nháy mắt sắc mặt Cố An Hảo sắp trướng thành gan lợn, làm sao cô có thể hoàn thành khóa học trong một tuần, chính xác là bình thường ở trường học cô chưa từng nghe giảng có được hay không!
Tuần tới đích thân anh sẽ kiểm tra? Há phải là muốn cô trong một tuần này đem hết kiến thức ba năm cấp ba mà bổ sung ư!
Làm sao! Làm sao có thể!
...
Quả nhiên ngày hôm sau Mạc Bạch đến đón cô xuất viện.
Ngồi trong khoang xe thương vụ cao cấp của Mạc Bạch, thỉnh thoảng Cố An Hảo nghịch vớ vẩn chiếc điện thoại mới của mình lật tới lật tui vài trang web tẻ nhạt đọc tin tức, rồi lại ngẩng mặt lên nhìn hướng xe đang chạy, xác định là anh ta đưa cô trở về lại trường học mà không phải là Lưu Cảnh Viên, lặng lẽ thở phảo một cái.
“Cố tiểu thư, hiện tại cũng đã đến tháng mười hai, khoảng chừng một tháng nữa cô sẽ được nghỉ chứ?”
Mạc Bạch vừa lái xe, vừa thuận miệng tìm một đề tài cùng cô nói chuyện phiếm, tránh cho cô gái nhỏ này một mực tâm trạng nặng nề mà cứ nằm trong trạng thái đề phòng.
“À, có lẽ vậy.” Cố An Hảo trả lời một cách mất tập trung.
“Mấy ngày trước Tả tổng có nói, để cho tôi tìm một gia sư đáng tin cậy ở thành phố A, không biết Cố tiểu thư thích kiểu người gia sư như thế nào?”
“Gia sư?” Cố An Hảo đột ngột di dời tầm mắt, lấy làm chấn động nhìn anh ta.
Mạc Bạch cười nhạt: “Đúng vậy, tôi đã liên lạc với một vài vị gia sư có tiếng tăm ở thành phố A, dù sao cũng chính miệng Tả tổng căn dặn, tôi cũng hi vọng có thể dựa theo ý nguyện của Cố tiếu thư mà chọn người, vì vậy, cô thích người như thế nào?”
Xem ra lần trước Tả Hàn Thành nói một tuần sau sẽ đích thân kiểm tra sự nghiệp học hành của cô, không phải là nói đùa!
Một lần nữa Cố An Hảo có cảm giác đỉnh đầu bốc lửa, còn có một tháng nữa là được nghỉ, hay nói cách khác là cô còn có một tháng nữa sẽ đến kì thi cuối kỳ, đây chính là Tả Hàn Thành muốn ngược đãi cô một cách trá hình mà!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô buồn bực ngã đầu sang cửa xe phía bên phải nhìn ra ngoài: “Người nào cũng được! Tốt nhất là nam, trưởng thành càng đẹp đẽ càng tốt, trong tình huống vui tai vui mắt thì trình độ nghiêm túc lúc học tập của tôi cũng có quan hệ rất lớn!”
Mạc Bạch ngẩn người, nở nụ cười: “Được, tôi đã biết!”
...
Từ sau khi ở trên chiếc xe kia bước xuống, Cố An Hảo không trực tiếp đi vào trường học, cô gọi điện hẹn Thần Thần và Hoàng A Mao ra ngoài, dự định trở lại trường học, trước tiên là đến tiệm trà sữa ở phía ngoài trường học đem chuyện của mình và Tả Hàn Thành thẳng thắn nói ra với hai người bọn họ.
Cho dù hai con bạn này của cô ở bên trong xấu xa đến tột cùng, nhưng trong cuộc đời này của cô cũng không thể thiếu đi sự tồn tại của hai người đó, có một số việc không cần thiết phải giấu giếm bọn họ.
Trên bàn bày ba ly trà sữa, một bên Thần Thần và Hoàng A Mao uống trà sữa một bên thỉnh thoảng lườm Cố An Hảo, chờ đợi khoảnh khắc cô thành thật khai báo.
“Mấy ngày nay mình nằm viện, trong trường không xảy ra chuyện gì chứ?” Cố An Hảo mở miệng trước.
“Ồ không xảy ra chuyện gì.” Một tay Hoàng A Mao nâng cằm: “Vì vậy mình và Thần Thần mới cảm thấy kì hoặc đấy, hai tên nhóc thối nhà họ Hứa bỗng dưng bị cưỡng chế đuổi học, còn cậu thì đột nhiên xin nghỉ bệnh nằm viện một tuần, có thể lần này chủ nhiệm phòng giáo vụ không hoài nghi cậu giả bệnh trốn học, lại có ngày đó ở trong bệnh viện gặp phải một người đàn ông cực phẩm, tất cả những dấu hiệu này rất đáng ngờ hey!”
“Nhưng, còn có Dịch giáo sư anh ta...” Thần Thần cũng mở miệng theo.
“Chúng ta không nhắc đến chuyện của Dịch Trạch Dương.” Bỗng dưng Cố An Hảo cắt ngang lời cô: “Hiện tại anh ta có bất cứ chuyện gì cũng không liên quan đến mình, mình họ Cố, anh ta họ Dịch!”
Thấy Cố An Hảo nói chuyện tuyệt tình như vậy, Thần Thần và Hoàng A Mao cũng đành phải không nói đến anh ta, bĩu môi: “Vậy cậu nói đi.”
Cố An Hảo dừng một chút, nói thẳng: “Thần Thần, cậu còn nhớ hơn một tháng trước hôm hai chúng ta ở quán bar, ngày đó mình...”
“Trời ạ! Ngả Thụy lại có thể nhảy lầu tự sát!”
Âm thanh rất cao vang lên ở bàn ngay bên cạnh, kinh sợ đến mức ba người bọn Cố An Hảo theo bản năng quay đầu nhìn sang phía bên kia.
Nhìn bộ đồng phục học sinh họ mặc trên người, hẳn là mấy nữ sinh học lớp A cách vách, mỗi người bọn họ đều cầm một cuốn tạp chí thịnh hành, chỉ vì một cái tin tức bát quái mà chăm chú tập hợp lại một chỗ.
“Ngả Thụy? Có phải cái cô người mới mà công ty giải trí Dịch Tinh nâng lên làm một trong bốn Tiểu Hoa đán không? Đợt hè hồi đó hết thảy mấy cái kịch bản truyền hình hot hầu như đều do cô ta nhận lấy! Thế làm sao mà phải tự sát nhỉ?”
“Các cậu nhìn này! Tin tức nói cô ấy bởi vì vấn đề tình cảm mà nghĩ không suôn sẽ...”
Đám nữ sinh líu ra líu rít tụ thành một vòng tròn, trong trường bọn họ có rất nhiều người là fans hâm mộ của Ngả Thụy, đến ngay cả một người hay quan tâm đến giới giải trí các kiểu như Hoàng A Mao cũng nhịn không được mà vểnh tai lên nghe.
“Có người nói là có thể tuần trước khi đi tham gia dạ tiệc từ thiện hàng năm của Dịch Tinh, Ngả Thụy may mắn gặp được nhà đầu tư lớn nhất phía Dịch Tinh, chính là cái vị tổng giám đốc trong truyền thuyết của tập đoàn Thịnh Lăng Tả Hàn Thành đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro