Lệnh Vợ Số 1! Chồng Tổng Giám Đốc, Ở Trên Cao

Sắp có trò hay...

Đào Hỷ Hỷ

2024-10-16 09:48:23

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“A, em đang chuẩn bị đi, nhưng vừa rồi thấy giáo sư được mời tới đi ngang qua, sợ học sinh bất lương này lưu lại ấn tượng xấu cho người ta, cũng sợ bôi đen trường, cho nên rất tự giác tránh vào đây.”

An Hảo mặt đầy nghĩa chính ngôn từ, tiếp tục nói: “Em sẽ đến phòng hiệu trưởng ngay!”

Khóe miệng chủ nhiệm giật giật.

Hôm ấy, ở đồn cảnh sát nhìn thấy tiểu nha đầu này bị Tả Hàn Thành dẫn đi, bọn họ đều không phản ứng, sau đó tiểu nha đầu này liền mất tích ba ngày.

Rốt cuộc bắt được cô, đang muốn hỏi cô và Tả Hàn Thành có quan hệ thế nào, An Hảo lại mở cửa đi ra ngoài.

“Này, Cố An Hảo, trò…” Chủ nhiệm chạy theo, lại thấy cô đã nhanh chóng chạy đi như con thỏ, chỉ một cái chớp mắt đã biến mất.

Có điều, làm người ta khiếp sợ là, hôm nay Cố An Hảo lại mặc váy!

Vừa rồi nha đầu kia nửa người trên mặc áo đồng phục, nửa người dưới là váy rất thích hợp tuổi cô, là ông hoa mắt sao?

Bên kia, An Hảo muốn tránh bị chủ nhiệm dây dưa, nên trực tiếp chạy ba bước thành hai bước lên cầu thang, quay đầu thấy chủ nhiệm không đuổi theo, mới vội vội vàng vàng quẹo hướng phòng hiệu trưởng.

Đi nhanh vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy ba mẹ Hứa gia đang ngồi ở trong.

An Hảo dừng lại, biểu tình trên mặt liền lạnh lẽo, xoay người muốn đi.

“Ai! An Hảo!” Mẹ Hứa vội vàng đứng lên.

“Bạn học An Hảo! Bạn học An Hảo, xin chờ chút!” Ba Hứa cũng lập tức đuổi theo, đuổi tới sau lưng An Hảo, rất là khách sáo nói: “Bạn học An Hảo, chúng tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nói chuyện Tả tiên sinh với cô…”

Tả Hàn Thành từng nói, anh tuyệt đối sẽ tới gặp những người này, cho nên cô không có gì để nói với bọn họ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chú, hôm ấy ở trong đồn cảnh sát chú cũng xem băng thu hình rồi, biết rõ chuyện tôi và hai đứa con trai kia của chú rồi phải không? Nếu chú còn muốn so đo chuyện tôi đánh người, có thể đến đồn cảnh sát nha, đến tìm tôi làm gì?”

“Chuyện kia là hai tiểu tử thúi là tôi không đúng.” Ba Hứa cười khách sáo, lại đưa tay về phía phòng hiệu trưởng ra dấu mời: “Chúng ta vào nói chuyện, được không?”

“Bạn học An Hảo.” Hiệu trưởng đi tới: “Chú Hứa và dì không có ý gì khác, chỉ cảm thấy thái độ hôm ấy ở đồn cảnh sát với em không đúng, cố ý tới nói xin lỗi em.”

“Nói xin lỗi?” An Hảo cười nhạt: “Không phải nha đầu chết tiệt tôi phải bị bắt sao? Sao tôi dám để cho bọn họ nói xin lỗi?”

Ba Hứa lúng túng cười cười: “Trước tiên không nói Cố Thị trưởng là ba cô và Hứa gia chúng tôi có chút giao tình, còn Tả tiên sinh kia và Hứa gia tôi từng hợp tác, nể tình hai nhà chúng ta đều hợp tác hai giới thương chính (thương nghiệp + chính trị), xin bạn học An Hảo nói vài lời tốt với Tả tiên sinh, ngàn vạn lần đừng phá hủy mối quan hệ tốt này.”

“Chú sợ tôi nói gì với anh ấy?” An Hảo liếc mắt ba Hứa: “Chú, rốt cuộc chú sợ đắc tội Tả tiên sinh trong miệng chú phải không? Còn chân tâm thật ý muốn nói xin lỗi với tôi thì sao?”

Ba mẹ Hứa căn bản không ngờ tới một học sinh trung học 19 tuổi sẽ thông minh tinh tế như thế, thậm chí có lọc lõi của người trưởng thành lăn lộn trong xã hội lâu.

Mẹ Hứa mắt thấy nha đầu này hoàn toàn không ăn thái độ mềm, liền nhanh chóng tươi cười, đưa tay kéo An Hảo nói: “An Hảo à, hôm ấy dì chỉ đang tức giận mới có thể làm quá đáng, cháu đừng để trong lòng nha, cháu nhìn xem, tuổi con trai dì và cháu không cách bao nhiêu, chú dì làm ba mẹ, có thể làm gì cháu thế nào đây? Hôm ấy cũng chỉ muốn hù dọa cháu một chút, thật sự không muốn đối với cháu như vậy!”

An Hảo cũng nở nụ cười, không dấu vết rút tay từ trong tay bà ta ra.

“Bạn học An Hảo, cháu đừng tức giận.” Thấy cô không lung lay. Mẹ Hứa lại nói: “Dì cũng biết mình đuối lý, mấy ngày này càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng khó chịu, hay là chú và dì mời cháu đi ăn, hoặc là mua vài món đồ tặng cháu bồi thường được không? Cháu thích gì?”

An Hảo dời mắt nhìn Hiệu trưởng ở một bên nói: “Hiệu trưởng, có phụ huynh học sinh ở trước mặt thấy trắng trợn muốn tặng quà cho học sinh, thầy thấy thế nào?”

Hiệu trưởng xấu hổ: “Bạn học An Hảo, bọn họ chỉ muốn nói xin lỗi em mà thôi.”

“Tôi không cần gì, nếu chú và dì thật sự muốn nói xin lỗi, vậy phiền các người giải thích chuyện kêu xe cảnh sát tới bắt tôi trước toàn trường.”

“Cái này… cái này không tốt lắm… Chúng tôi chỉ muốn mời cháu và Tả tiên sinh ăn bữa cơm, ngồi chung một chỗ trò chuyện, hóa giải hiểu lầm giữa chúng ta…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Xin lỗi, mặc dù Tả tiên sinh thay tôi tìm cảnh sát tới và chứng cứ chứng minh tôi trong sạch, nhưng có lẽ anh ấy không có thời gian tới ăn cơm gì với những người rảnh rỗi. Nếu các người thật lòng muốn nói xin lỗi, vậy thì làm theo lời tôi nói, nếu các người không phải tới nói xin lỗi, vậy xin lỗi, tôi còn phải đến hội trường nghe tọa đàm, không thể trò chuyện với các người.”

Nói xong, An Hảo xoay người muốn đi.

“Ai! Bạn học An Hảo…” Mẹ Hứa lập tức đưa tay kéo tay cô: “Chúng tôi thật sự tới nói xin lỗi, chỉ cần Tả tiên sinh kêu gọi đầu tư cho Hứa gia chúng tôi, không gây áp lực với Hứa gia, cháu có yêu cầu gì chúng tôi đều đáp ứng!”

Tả Hàn Thành có bản lĩnh lớn như vậy? Hứa gia lại sợ Tả Hàn Thành ngáng chân phương diện làm ăn của nhà bọn họ.

Nhưng loại người như Tả Hàn Thành, nếu quả thật có quyền thế gì, hẳn sẽ không hèn hạ đến mức xuống tay với nhân vật nhỏ này, hiển nhiên là bọn họ có tật giật mình, sợ đắc tội người ta mới có thể như vậy.

An Hảo không nói lời nào, biểu tình thâm trầm, tựa như không có ý tha thứ cho bọn họ.

Cuối cùng ba Hứa đành phải chấp nhận, cắn răng nói: “Được, nếu chúng tôi làm cha mẹ hồ đồ, khiến bạn học An Hảo vị vu oan, chúng tôi sẽ nói xin lỗi ngay trước mặt mọi người.”

An Hảo bất ngờ, quay đầu nhìn Hiệu trưởng không thuận lợi chen vào: “Hiệu trưởng, thầy nghe chưa? Bọn họ muốn nói xin lỗi, tôi cản cũng không cản được.”

Dứt lời, An Hảo trực tiếp không quay đầu lại đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng ung dung kia của An Hảo, nét mặt già nua của Hiệu trưởng run rẩy.

Đứa nhỏ đáng ghét này!

… 

Từ phòng hiệu trưởng đi về mất 15, 16 phút, lúc vào Hội trường, phần lớn thầy trò toàn trường đều đã đến.

Cô vội vàng vòng qua sau về chỗ ngồi của mình, Thần Thần quay đầu hỏi cô: “Hiệu trưởng không làm khó cậu chứ?”

“Không có.” An Hảo cười khẽ, giống đứa nhỏ tựa vào vai Thần Thần, cười ha hả nói: “Không chỉ có không làm khó mình, mà còn sắp có trò hay để xem!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lệnh Vợ Số 1! Chồng Tổng Giám Đốc, Ở Trên Cao

Số ký tự: 0