Liễm Cảnh Xuân

Đỏ Mặt 1

Xán Diêu

2024-09-14 22:28:39

Trong đêm thọ yến của Sở Thái hậu, một án mưu nghịch dính líu đến toàn tộc Kỳ thị, Sở vương hạ lệnh truy lùng phản tặc Kỳ Yến, trên dưới hành cung tắm máu cả vùng, sắc đỏ gay mắt.

Vệ Trăn tỉnh giấc thì mở choàng mắt, dựa lưng lên chiếc gối mềm, hít thở mấy hơi dài, lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.

Sao trong mộng Kỳ Yến lại mưu nghịch? 

Kỳ gia khác với lục khanh sĩ tộc khác của Sở quốc, chủ tướng ở ngoài, ấy chính là võ tướng thế gia, vì đại nghiệp của Sở quốc mà người trước đổ thân người sau tiến bước kẻ hy sinh trên chiến trường nhiều vô số kể, đời đời đều là trung thần tướng thiện, chiến công chồng chất công huân đầy sổ.

Chuyện này có quá nhiều điều vô lý, quá nhiều điều kỳ dị, Vệ Trăn nhất thời khó lòng tin nổi, nhưng lại không thể không suy nghĩ.

Khi Sở vương mới lên ngôi, vì để mở rộng quyền lực, chèn ép môn phiệt quý tộc, bị thanh lý đầu tiên chính là Kỳ gia, đuổi cả tộc Kỳ thị về đất Bắc. Sau phụ thân của Kỳ Yến buôn ba đến Tấn quốc, cưới Cơ Cầm công chúa, rồi mượn uy thế của Tấn quốc mới khôi phục được gia tộc.

Những năm nay, Sở vương e ngại Tấn quốc, lại phải đối mặt với các tiểu quốc chăm chăm như hổ đói ở bốn bề, phải có tướng giỏi có thể dẫn binh đánh trận nên không thể không nhượng bộ.

Thật ra Sở vương vẫn luôn kiêng dè Kỳ gia. Cũng bởi chuyện này nên địa vị của Kỳ gia ở trên triều đường vô cùng vi diệu.

Năm ấy, con cháu của Kỳ gia bỏ mạng trên đường đi lưu đày, tuy rằng thời gian trôi qua mọi vật đã đổi nhưng một tờ huyết thư tố giác thấm đẫm máu và nước mắt của trăm người cả tộc, sao có thể nói quên là quên được?

Kẽ hở giữa quân thần đã rạn thì khó mà hàn gắn lại được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu Kỳ gia ẩn mình hơn mười năm, mưu chuyện khởi binh, trả mối thù năm xưa, hoàn toàn có khả năng này.

Nhưng… Vệ Trăn nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn không tin phụ tử Kỳ gia sẽ làm ra chuyện này.

Đối với Sở vương mà nói, Kỳ gia một ngày chưa trừ khử thì ắt sẽ như một cái dằm cắm sâu trong cổ họng, quấy nhiễu vô cùng.

Nếu như lật lại chuyện này, Sở vương sẽ làm khó Kỳ gia giống như hai mươi năm trước, lần này sẽ dựa vào tội danh loạn thần tặc tử hòng diệt trừ tận gốc thế lực của Kỳ gia, có kêu gào cũng không thể xoay chuyển tình hình vực dậy uy thế ư?

Vệ Trăn càng nghiêng về điều này hơn.

Những năm nay Sở vương cố ý chèn ép các sĩ tộc, tuy bề ngoài Vệ gia vẻ vang nhưng nếu năm đó Vệ phu nhân không có ơn với Sở vương thì e rằng cũng cận kề nguy hiểm, phải nối gót theo những sĩ tộc suy tàn ấy.

Kỳ gia sừng sững không đổ, chắc chắn là cây cao giữa rừng, gió bão ắt sẽ quật phá.

Mộng cảnh của Vệ Trăn đến đây là kết thúc. Chỉ biết đêm ấy Kỳ lão tướng quân vội vã từ ải Bắc quay về vì mừng thọ Thái hậu chứ không ngờ rằng thọ yến lại biến thành hồng môn yến, rồi bỏ mình trong hành cung.

Tuy Kỳ Yến may mắn trốn thoát nhưng thân cũng mang thương tích nặng nề, vì bị binh lính truy đuổi nên mới xông nhầm vào phòng ngủ của Vệ Trăn.

Khi ấy Vệ Trăn đã cứu hắn hay là đã bắt hắn ra?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sắc trời bên ngoài cửa sổ đã sáng, nàng bước xuống giường, quyết định đi gặp đệ đệ một chuyến.

Xưa giờ đệ đệ có giao hảo tốt với Kỳ Yến, có lẽ có thể bóng gió nghe ngóng được vài điều gì đó từ trong miệng của hắn.

Nàng cầm chiếc trâm trân châu ngọc lan cài vào giữa búi tóc, trang điểm xong xuôi thì bước ra khỏi phòng ngủ.

Ánh ban mai của buổi sớm ngày xuân dìu dịu như có một lớp rèm mỏng nhẹ, rơi lên thân người ấm áp.

Điện của a đệ không ở cùng một nơi với nàng, bình thường lúc này có lẽ hắn đã dậy sớm đánh quyền luyện võ ở trong hoa viên rồi.

Thật ra, Vệ Trăn cũng là lần đầu tới tiểu hoa viên trong viện của Vệ gia, nên khó tránh khỏi không biết đường. Dọc đường dạo qua tường hoa, liễu rủ hoa nghiêng, đến nơi thì có tiếng chuyện trò từ một góc truyền đến.

Vệ Trăn ngẩng đầu lên nhìn…

Giữa vườn có hai chàng thiếu niên đang trò chuyện dưới một gốc hoa nhưng lại đang để trần thân trên.

Vệ Lăng quay lưng về phía nàng còn vạt áo của Kỳ Yến đã tuột đến giữa eo, cơ thịt trên người căng chặt, mồ hôi chảy xuống không ngừng, hiển nhiên là vừa mới luyện võ xong.

Kỳ Yến vốn đã cao to, không mặc y phục còn trông cao thẳng hơn so với mặc, bả vai rộng lớn, eo siết nhỏ, cơ bụng như từng khối, đường nét cực kỳ mượt mà, tràn đầy cảm giác lực lượng thuộc về nam tử, tắm dưới ánh mặt trời như điểm xuyết một lớp vàng óng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Liễm Cảnh Xuân

Số ký tự: 0