Linh Thực Sư Số Một Tinh Tế

Lượm Được Báu V...

2024-12-25 20:00:03

Kéo dài thời gian bằng cách ép rau mọc rễ để rồi nó thối nhanh hơn ư? Không không không. Rau của cô thì có rễ thật đấy! Đây chính là chứng minh mối quan hệ thân thiết với chị Diệp!

Lãng phí cây trồng ư? Cũng không phải! Dùng hộp giao hàng làm chậu cây chắc chắn là bí quyết hoặc sở thích riêng của trồng trọt sư!

Văn Tú Tú không kìm được nụ cười khi nhìn những phản hồi trên tinh võng. Đợi một lúc để mọi người cần xem đều đã thấy, cô mới chậm rãi chia sẻ lại bài quảng bá hôm qua của Diệp Nhiên, đồng thời trả lời:

"Không phải của Mộc thị. Đây là rau cải của @Thần Huyền Linh Thực, do vị trồng trọt sư này trồng."

Bình luận lập tức dậy sóng:

"? Từ bao giờ cậu biến thành chó quảng cáo thế?"

"Nhìn phẩm chất không tệ, người trồng chắc ít nhất cũng phải là trồng trọt sư cấp hai. Nhưng cửa hàng này ngay cả chứng nhận cũng không có, xem qua trang cá nhân thì rõ ràng là một người mới tập trồng cây. Tuổi còn trẻ thế này, sợ không phải mua đồ của người khác rồi nhận vơ là mình làm ra chứ?"

"Hôm qua mới lập cửa hàng mà cậu đã mua được? Dù quảng cáo giúp bạn cũng nên có giới hạn đi chứ!"

Văn Tú Tú tức đến nỗi đảo mắt. Nhưng may thay, không phải ai cũng nghi ngờ. Một số người nhà của bệnh nhân khác ở bệnh viện đã nhắn tin riêng hỏi thêm thông tin.

Cô hăng hái gõ phím trả lời, kể hết về hiệu quả của rau cải Diệp Nhiên, cuối cùng còn bổ sung:

"Tối qua ba mẹ tôi phát bệnh nhưng không còn nghiêm trọng như trước. Tôi định quan sát thêm vài ngày. Không lừa các bạn, tình trạng phát bệnh tối qua có thể hỏi thăm bác sĩ là biết ngay. Nếu các bạn muốn mua thì nên nhanh lên, vị trồng trọt sư này mới mở cửa hàng, số lượng bán không nhiều, hết hàng rồi thì đành chịu."

Lời lẽ của Văn Tú Tú chân thành, nhưng chuyển từ các công ty trồng trọt quen thuộc sang một cửa hàng nhỏ không chứng nhận là một quyết định khó khăn với nhiều người.

Trong lúc đó, ở hành tinh Đạt Va, khi ánh sáng ban mai chiếu rọi, Diệp Nhiên tỉnh giấc sau một đêm ngủ say và nghe thấy tiếng thông báo từ tinh võng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tống Minh Châu đã nhắn tin riêng, hỏi liệu cô có rảnh đi cùng đến một khu chợ đá thô để thử vận may hay không.

Diệp Nhiên lập tức trả lời:

"Cảm ơn đã gọi tôi. Ở đâu? Tôi đến ngay."

Cô đang rất cần thêm chậu cây!

Vừa nhấp một ống dịch dinh dưỡng, Diệp Nhiên vừa kiểm tra trạng thái của đám rau cải nhỏ. Sau khi chắc chắn rằng không cây nào bị bệnh hay chết héo, cô nhẹ nhàng nhổ một cây, giữ phần gốc với ít đất để duy trì độ ẩm và dinh dưỡng, rồi đặt vào một túi nhỏ mang theo.

Diệp Nhiên nghĩ, nếu đã đến chợ đá, tiện thể cũng đi đăng ký làm trồng trọt sư ở hiệp hội luôn. Với linh lực bảo vệ, cây rau cải sẽ không chết nhanh, rất tiện mang theo.

Sau một đêm sinh trưởng, vài cây rau cải đã trưởng thành quá mức, thậm chí bắt đầu có dấu hiệu ra hoa. Cô chọn riêng những cây từng hái lá hoặc sắp nở hoa sang một bên, đồng thời lấy ra mười cây khỏe nhất để làm cây mẹ giữ giống. Những cây còn lại cô chụp ảnh, đăng lên tinh võng:

"Thần Huyền Linh Thực: Lứa rau cải này đã chín hôm nay, lứa tiếp theo cần chờ thêm thời gian. [Hình ảnh]"

Xem qua cửa hàng tinh võng, Diệp Nhiên nhận ra lượt xem và số người theo dõi đã tăng lên, nhưng vẫn chưa có đơn hàng mới. Có lẽ mọi người còn đang nghi ngờ vì sợ gặp kẻ lừa đảo. Cũng may, hôm nay cô dự tính sẽ có chứng nhận trồng trọt sư, hy vọng điều đó sẽ giúp giảm bớt sự dè dặt từ khách hàng.

Diệp Nhiên kiểm tra lần cuối lớp cảnh giới linh lực quanh sân vườn, từ chế độ báo động đổi sang chế độ phản kích. Lượng linh lực cô để lại đủ sức khiến một người bình thường bất tỉnh, ai dám bén mảng chắc chắn sẽ lãnh hậu quả.

Cô khẽ chọc vào tiểu yêu rau cải đang ngủ:

"Cải Cải, dậy nào. Hôm nay ta phải ra ngoài, các ngươi ngoan ngoãn ở nhà phơi nắng, tối về ta sẽ tưới nước cho."

May mà Cải Cải chưa hóa hình hoàn toàn, không thích chạy nhảy mà chỉ tham ăn, nếu không cô chẳng dám để tiểu yêu quái ở nhà một mình. Diệp Nhiên từng chứng kiến không ít tiểu yêu khác, nào thì phá phách, nào thì làm loạn, mà không có ai trông coi, thì khi trở về chỉ sợ nhà cửa sẽ biến mất.

"Dạ...," tiểu yêu rau cải ỉu xìu đáp lại. Biết Diệp Nhiên sắp đi, nó lưu luyến nhìn theo bóng cô khuất dần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi nhận được địa điểm mà Tống Minh Châu gửi, Diệp Nhiên chỉnh lại điểm đến của chiếc tàu bay đã đặt trước. Cô vốn không thích cảnh quan bên ngoài hoang vắng, càng không ưa nổi những hàng cây giả tạo, nên vừa lên xe đã mở tinh võng lướt xem.

Khoản tiền 9 vạn tinh tệ bán rau hôm qua đã được chuyển vào tài khoản sau khi Văn Tú Tú nhận hàng và phê duyệt. Sáng nay, kèm theo số tiền đó là thông báo từ tinh võng nhắc nhở cô khai báo thuế. Mỗi nơi có luật lệ riêng, Diệp Nhiên hiểu ý nghĩa của thuế khóa nên thuận theo phong tục địa phương mà nộp đầy đủ.

Nhớ lời nhắc của Văn Tú Tú về việc sớm chuẩn bị linh thực, Diệp Nhiên dự định vào cửa hàng thực vật của viện nghiên cứu để tìm các giống cây tương tự từng dùng qua. Nhưng sau khi tra cứu, cô chỉ thấy các loại cây có tên và hình dáng giống nhau được giới thiệu qua các trang bách khoa trực thuộc viện nghiên cứu, mà không có bán.

Lúc này, Diệp Nhiên mới nhận ra, những công ty lớn không hứng thú đầu tư vào những loại thực vật không thuộc nhóm rau quả hoặc hoa tươi, lại không có giá trị dinh dưỡng hay thẩm mỹ. Những loại cây này tuy không có hiệu quả đặc biệt nhưng khó trồng và ít người bảo tồn, hiện chỉ còn một số trồng trọt sư và viện nghiên cứu duy trì việc lưu giữ chúng, và vì số lượng ít, việc chăm sóc phức tạp, nên không được bán ra công khai.

Chẳng lẽ muốn lấy giống phải tìm cách gia nhập viện nghiên cứu thực vật, hoặc kết bạn với vài trồng trọt sư sao?

Sau một lúc suy nghĩ, Diệp Nhiên quyết định liên hệ Văn Tú Tú:

"Tú Tú, nhờ em giúp để ý nếu ai bán giống cây Quỳ Tán Thảo, Tử Cùng Hoa, hoặc Quả Đằng, thì báo giúp chị nhé. Chị sẽ trả hoa hồng."

Văn Tú Tú nhanh chóng đáp lại:

"Việc của chị là việc của em, cứ để em lo!"

Diệp Nhiên không nhịn được bật cười. Giao cho "bách khoa toàn thư sống" như Văn Tú Tú chắc chắn sẽ có tin, còn cô sẽ hỏi thêm ở hiệp hội trồng trọt. Thế nào cũng sẽ tìm được cách lấy giống cây.

Khi phi thuyền hạ cánh, Tống Minh Châu đứng bên ngoài khu chợ đá thô đã nhìn thấy Diệp Nhiên từ xa.

Cô gái tóc đen xách theo một túi nhỏ, mặc áo dài tay và quần thể thao rộng rãi. Dù dáng người vẫn hơi gầy, nhưng khí chất thong dong, điềm tĩnh lại càng thêm nổi bật.

"Diệp Nhiên!" Tống Minh Châu bước tới bên cô, cười nói, "Chúng ta đi từ trong ra nhé? Đây là lần đầu cô đến, tôi có thể giải thích cho cô vài đặc điểm của đá thô. Với tâm lý và vận may của cô, tôi nghĩ hôm nay nhất định sẽ thu hoạch được món hời."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Thực Sư Số Một Tinh Tế

Số ký tự: 0