Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 434
Lăng Nhược Tỳ
2025-02-22 15:02:16
Bận rộn cả buổi sáng, trong giờ nghỉ trưa, Weibo của Tần Dược lại có thông báo.Lần này không phải là khách hàng mà là bạn học của Tần Dược.“Hot boy của lớp có đây không?”Tần Dược xem qua, phát hiện đó là bạn học thời cấp ba của mình, Điền Tuyết Thiền.Điền Tuyết Thiền này là cán bộ văn nghệ trong lớp, cũng là một người xinh đẹp, múa hát hay, bây giờ chắc đã làm giáo viên âm nhạc. Không chỉ thế, trước đây Điền Tuyết Thiền này còn từng theo đuổi Tần Dược.Đương nhiên, sau khi cô ta bị Tần Dược từ chối cũng không quá lúng túng, vẫn thường trêu chọc Tần Dược.Nhưng sau khi tốt nghiệp, hai người không liên lạc nhiều, đã hai năm không nói chuyện nên khó mà tìm được tin tức mới nhất.Tần Dược cầm điện thoại gõ chữ. “Có.”“Không có việc gì không lên điện tam bảo.” “Bạn học Điền gặp phải chuyện gì sao?”Điền Tuyết Thiền nhìn thấy lời này, gửi tới icon trợn mắt: “Tôi nghe bạn học nói bây giờ cậu là đại sư rất nổi tiếng, tôi còn không tin lắm. Thật không biết cậu vừa tính ra hay đoán được vậy?”Tần Dược thấy vậy thì khẽ cười, nói rất thẳng thắn: “Bạn học tám trăm năm không liên hệ lại đột nhiên liên hệ với bạn, không phải có chuyện thì có thể là gì, chẳng lẽ là vay tiền?”Lời này làm Điền Tuyết Thiền phì cười.“Ha ha ha, Thượng Phong có liên hệ với cậu không? Một tháng trước, cậu ta còn vay tiền tôi đấy. Tôi nói tôi nghèo đến cạp đất mà ăn thì cậu ta không nói nữa, còn làm tôi lo lắng đề phòng một thời gian đấy!”“Tôi kéo vào danh sách đen lâu rồi!”Sau đoạn tin nhắn này, quan hệ của hai người dường như đã trở lại thời cấp ba đơn thuần.Thẳng thắn và chính trực. Cách tốt nhất để quan hệ hai người trở nên thân thiết hơn là cùng nói xấu một người.Thượng Phong, nói trắng ra chính là ở cuối xe của thời cấp ba, học kém. Sau khi thi trượt trường cấp ba đã đi làm, bởi vì thường uống rượu đánh nhau nên thay đổi không ít công việc. Bây giờ bốn năm trôi qua, anh ta đã trở thành người ở tầng đáy của xã hội, không việc làm, thường xuyên vay tiền của bạn học.Thậm chí nếu bạn không cho vay tiền, anh ta uống rượu vào, còn có thể gọi điện thoại quấy rầy, mắng chửi bạn.Tần Dược làm sao có thể tiếp cận với người như vậy được. Trên thân người này tự mang theo khí suy.Tiếp xúc nhiều sẽ bị xui xẻo.“Nói chuyện nghiêm túc nhé, bây giờ cậu có bận không?Tôi có thể gọi video qua không?” “Tôi không bận, cậu gọi đi!”Sau đó, một cuộc gọi video gọi tới.Tần Dược đặt điện thoại ở trên giá, đối diện xuất hiện một cô gái xinh đẹp.“Chết tiệt, Tần Dược, sao bây giờ cậu trở nên đẹp trai như vậy?”Tần Dược dở khóc dở cười.“Cậu tới tìm tôi chỉ để khen tôi đẹp trai à?”“Cậu đẹp trai còn không cho người ta khen sao? Tôi hối hận rồi. Đáng lẽ ra trước đây tôi không nên từ bỏ hot boy như cậu.”Điền Tuyết Thiền cười hì hì, trêu chọc vài câu. Sau đó, cô ta cuối cùng nói vào trọng điểm.“Tần Dược, cậu không biết hôm nay tôi đã gặp phải chuyện gì đâu. Tôi thật sự bị dọa cho suýt c.h.ế.t đấy, biết không?”“Sáng hôm nay, tôi có một tiết âm nhạc. Ừ, bây giờ tôi làm giáo viên âm nhạc ở trường tiểu học huyện Lư.”Mặc dù Điền Tuyết Thiền nói năng hơi lộn xộn, nhưng nội dung chủ yếu lại nói rất rõ ràng.Nửa năm trước, cô ta vượt qua kỳ thi tuyển thống nhất, vào làm giáo viên âm nhạc ở trường tiểu học ở huyện thành gần thành phố Hàng.Cô ta chịu trách nhiệm về âm nhạc, còn dạy thêm vũ đạo vân vân.Nói chung, mặc dù ở huyện nhỏ không có sầm uất bằng thành phố Hàng, nhưng cô ra vẫn rất hài lòng về công việc này.Cô ta cũng dần quen với tất cả học sinh trong trường.Sáng hôm nay, cô ta dạy một lớp hai, lúc đang dạy học thì một bé gái ngồi hàng ghế trước trong lớp đột nhiên phát ra tiếng hét chói tai.Con bé giống như phát điên, cứ nói có đôi mắt đang nhìn nó.“Phản ứng của con bé lúc đó rất dữ dội, tiếng hét cực kỳ chói tai, còn khóc lớn. Hơn nữa, con bé không chỉ khóc, hai tay còn xua loạn, giống như đang hất thứ gì đó trước mặt đi.”“Cậu biết tâm trạng của tôi lúc đó thế nào không? Bản thân tôi cũng sởn tóc gáy mà còn phải trấn an cô bé. Con bé muốn chạy ra khỏi phòng học nhưng tôi không thể để cho con bé ra ngoài. Nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm thế nào? Tôi đành giữ lấy con bé, ôm con bé. Hu hu, thật ra tôi còn sợ hơn cả nó!”Cho dù Điền Tuyết Thiền này là giáo viên của các bạn nhỏ, nhưng bản thân cô ta cũng chỉ mới 23 tuổi, là sinh viên mới tốt nghiệp mà thôi. Đối mặt với cảnh tượng này, cô ta thật sự không chịu được.“Tôi hỏi con bé xem mắt gì. Con bé nói có đôi mắt đang nhìn con bé, con bé sợ. Tôi ôm con bé, hỏi có phải con bé đã nhìn nhầm, con bé lại mở mắt ra nhìn chỗ khác, sau đó òa khóc!”“Tôi cũng không thể nào dạy tiếp tiết này nữa, đành phải dẫn con bé qua gặp chủ nhiệm, để chủ nhiệm liên lạc với phụ huynh.”“Nhưng cậu biết không, mọi chuyện càng kỳ quái hơn lại tới? Sau khi phụ huynh kia tới, cởi luôn quần áo của cô bé này ra, để lộ ra một thứ giống như thanh kiếm nhỏ màu vàng nhưng phía trên hơi đen, tôi cũng không nói rõ được đó là cái gì.”“Nhưng tôi vẫn có cảm giác không ổn. Buổi sáng tôi cứ nghĩ mãi, có phải tôi đặt cốc giữ nhiệt ở trên bàn học, cái đó được làm bằng inox sáng quá mới tạo ra phản quang khiến cô bé nhìn nhầm, sau đó sợ quá khóc thét. Kết quả không ngờ biến thành tình huống như vậy.”“Bây giờ tôi thấy sợ. Đứa trẻ được phụ huynh dẫn đi, tôi cũng không biết sau này phải đối mặt với đứa nhỏ này thế nào nữa.”Tần Dược nghe Điền Tuyết Thiền kể xong, cũng gật đầu.“Rất bình thường, đứa trẻ có một phần thông linh, có thể nhìn thấy thứ mà người khác không thấy được. Đứa nhỏ này chắc là loại đó. Hơn nữa phụ huynh còn hiểu biết nhiều, cũng mua hoàng kim kiếm.”“Hôm nay gặp phải thứ dơ bẩn, cho nên hoàng kim kiếm bị đen.”“Nếu cậu sợ, tôi ship ít bùa trừ tà, còn cả nước hoa qua cho cậu, cậu cứ xịt một ít lên người.”Tần Dược an ủi đối phương.“Vậy… con bé sẽ vẫn còn tình trạng này à? Có cách nào có thể giải quyết không?”Phải biết phản ứng của cô bé thật sự quá đáng sợ.Sau này mỗi lần đều như vậy, Điền Tuyết Thiền sẽ bị ám ảnh mất.Cho nên cô ta cũng muốn có một phương pháp có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã. Hơn nữa, đó dù sao cũng là một cô bé, cô ta không muốn đối phương phải sống như vậy cả đời.Bởi vì cô bé này xảy ra chuyện, cô ta đã nói chuyện với mẹ của cô bé, biết khi cô bé mới học lớp một ở trường tiểu học khác, cũng xảy ra chuyện tương tự. Giáo viên và các bạn học đều rất sợ cô bé.Phụ huynh muốn tốt cho cô bế, nên đành chuyển trường.Đã một năm không sao, bây giờ lại xảy ra chuyện này, rõ ràng, bạn học trong lớp đều rất sợ cô.Đừng nói là bạn học, cho dù là người trưởng thành như Điền Tuyết Thiền cũng cảm thấy ớn lạnh sống lưng.Nhưng trong lòng cô ta cũng thấy thương đứa bé.Chắc hẳn phụ huynh lại tìm đại sư, không biết người bạn học của mình có được không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro