Livestream Đoán Mệnh, Đoán Đâu Trúng Đấy
Biến Mất
Cửu Chúc
2024-10-14 01:12:10
Biến mất hoàn toàn?! Nhanh vậy luôn?
Đang nghĩ vậy, bỗng một viên gạch bay về phía mình, Khương Nhất quay đầu sang chỗ khác theo phản xạ mới có thể tránh thoát cú đánh chí mạng này.
Cô khẽ híp mắt nhìn hành động điên cuồng của đám người kia, không thể không giơ tay đè lên vết thương trên đầu, đứng dậy hô lên: “Đủ rồi!”
Nhưng đám người kia hoàn toàn không để ý đến cô, thậm chí gã đàn ông cầm đầu kêu gào đòi đập phá đạo quan còn chê cô phiền nên đẩy cô sang một bên.
Khương Nhất bị đẩy vào cạnh cửa, đôi mắt hoàn toàn lạnh lẽo, lập tức kháp quyết trên đầu ngón tay.
Một cơn gió ập đến, cô quát lên: “Tôi bảo là, đủ rồi!”
Thoáng chốc, đám người kia bị cơn gió này cuốn bay ra xa một trượng.
“Á!!!”
Gã đàn ông cầm đầu cách Khương Nhất gần nhất nên bị ảnh hưởng mạnh nhất, bị ném xuống đất rồi phun ra một búng máu.
Thoáng chốc, tất cả mọi người đều trợn mắt hoảng sợ.
Đây… Đây là phép thuật ư? Nhưng chẳng phải người dưới núi đều nói, người trong đạo quan này rõ ràng là kẻ lừa đảo à?
Đúng lúc này, Khương Nhất chậm rãi đứng dậy. Máu chảy xuống men theo gò má của cô, nhuộm đỏ một con mắt của cô, trông vô cùng đáng sợ.
“Ông ta lừa anh bao nhiêu tiền?” Cô lạnh giọng hỏi.
Người kia rõ ràng bị Khương Nhất hù dọa, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: “Sáu… Sáu trăm ngàn…”
Khương Nhất kiểm tra ký ức của nguyên chủ, dùng ngày sinh tháng đẻ của sư phụ cô ấy bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta đang nấp trong một căn nhà lầu ở phía đông nam. Căn nhà ấy gần bờ sông, sắp bị tháo dỡ, hẳn là rất dễ tìm.”
Người đàn ông hoàn toàn bị hù dọa vì cơn gió mà lúc nãy cô tạo ra, nào dám nghi ngờ, vội vàng gật đầu lia lịa: “Vâng… Vâng…”
Sau đó, anh ta dẫn theo một đám người lảo đảo bỏ chạy.
Không có đám người gây chuyện kia, cuối cùng Khương Nhất cũng có thể thả lỏng.
Chẳng qua vừa thả lỏng cơ thể thì vết thương trên đầu lại bắt đầu đau nhói.
Vất vả lắm mới sống lại một đời, Khương Nhất không dám chậm trễ. Cô sợ còn chưa đến ngày mai thì hôm nay mình đã chết vì mất máu quá nhiều.
Thế là cô vội vàng cầm số tiền mà mấy năm nay nguyên chủ làm công dành dụm được đến bệnh viện.
May mà vết thương không lớn, bác sĩ xử lý cũng kịp thời, chẳng qua thân thể này bị suy dinh dưỡng nhiều năm nên bác sĩ đề nghị cô bổ sung thêm dinh dưỡng, nếu không sẽ rất dễ bị thiếu máu chóng mặt.
Thân là đại lão Huyền học kiếp trước, Khương Nhất vẫn luôn yêu quý bản thân, lập tức đến siêu thị mua sắm một phen, mãi đến khi thanh toán tiền mới thấy trong ví của nguyên chủ chỉ còn một tờ tiền 20 đồng.
Quả nhiên lúc con người ta xui xẻo, cho dù uống nước cũng bị giắt răng.
Chẳng những mạng sống đang gặp nguy cơ mà còn không có tiền.
Cô đang nghĩ đến chuyện có nên ra ngoài bày quán đoán mệnh hay không thì đằng sau, hai cô gái xếp hàng bỗng cất tiếng hoan hô.
Đang nghĩ vậy, bỗng một viên gạch bay về phía mình, Khương Nhất quay đầu sang chỗ khác theo phản xạ mới có thể tránh thoát cú đánh chí mạng này.
Cô khẽ híp mắt nhìn hành động điên cuồng của đám người kia, không thể không giơ tay đè lên vết thương trên đầu, đứng dậy hô lên: “Đủ rồi!”
Nhưng đám người kia hoàn toàn không để ý đến cô, thậm chí gã đàn ông cầm đầu kêu gào đòi đập phá đạo quan còn chê cô phiền nên đẩy cô sang một bên.
Khương Nhất bị đẩy vào cạnh cửa, đôi mắt hoàn toàn lạnh lẽo, lập tức kháp quyết trên đầu ngón tay.
Một cơn gió ập đến, cô quát lên: “Tôi bảo là, đủ rồi!”
Thoáng chốc, đám người kia bị cơn gió này cuốn bay ra xa một trượng.
“Á!!!”
Gã đàn ông cầm đầu cách Khương Nhất gần nhất nên bị ảnh hưởng mạnh nhất, bị ném xuống đất rồi phun ra một búng máu.
Thoáng chốc, tất cả mọi người đều trợn mắt hoảng sợ.
Đây… Đây là phép thuật ư? Nhưng chẳng phải người dưới núi đều nói, người trong đạo quan này rõ ràng là kẻ lừa đảo à?
Đúng lúc này, Khương Nhất chậm rãi đứng dậy. Máu chảy xuống men theo gò má của cô, nhuộm đỏ một con mắt của cô, trông vô cùng đáng sợ.
“Ông ta lừa anh bao nhiêu tiền?” Cô lạnh giọng hỏi.
Người kia rõ ràng bị Khương Nhất hù dọa, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: “Sáu… Sáu trăm ngàn…”
Khương Nhất kiểm tra ký ức của nguyên chủ, dùng ngày sinh tháng đẻ của sư phụ cô ấy bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta đang nấp trong một căn nhà lầu ở phía đông nam. Căn nhà ấy gần bờ sông, sắp bị tháo dỡ, hẳn là rất dễ tìm.”
Người đàn ông hoàn toàn bị hù dọa vì cơn gió mà lúc nãy cô tạo ra, nào dám nghi ngờ, vội vàng gật đầu lia lịa: “Vâng… Vâng…”
Sau đó, anh ta dẫn theo một đám người lảo đảo bỏ chạy.
Không có đám người gây chuyện kia, cuối cùng Khương Nhất cũng có thể thả lỏng.
Chẳng qua vừa thả lỏng cơ thể thì vết thương trên đầu lại bắt đầu đau nhói.
Vất vả lắm mới sống lại một đời, Khương Nhất không dám chậm trễ. Cô sợ còn chưa đến ngày mai thì hôm nay mình đã chết vì mất máu quá nhiều.
Thế là cô vội vàng cầm số tiền mà mấy năm nay nguyên chủ làm công dành dụm được đến bệnh viện.
May mà vết thương không lớn, bác sĩ xử lý cũng kịp thời, chẳng qua thân thể này bị suy dinh dưỡng nhiều năm nên bác sĩ đề nghị cô bổ sung thêm dinh dưỡng, nếu không sẽ rất dễ bị thiếu máu chóng mặt.
Thân là đại lão Huyền học kiếp trước, Khương Nhất vẫn luôn yêu quý bản thân, lập tức đến siêu thị mua sắm một phen, mãi đến khi thanh toán tiền mới thấy trong ví của nguyên chủ chỉ còn một tờ tiền 20 đồng.
Quả nhiên lúc con người ta xui xẻo, cho dù uống nước cũng bị giắt răng.
Chẳng những mạng sống đang gặp nguy cơ mà còn không có tiền.
Cô đang nghĩ đến chuyện có nên ra ngoài bày quán đoán mệnh hay không thì đằng sau, hai cô gái xếp hàng bỗng cất tiếng hoan hô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro