Livestream Đoán Mệnh, Đoán Đâu Trúng Đấy
Sao Cô Biết
Cửu Chúc
2024-10-14 01:12:10
Hệ thống: [Thân thiện nhắc nhở, điểm công đức ít hay nhiều tùy vào phạm vi tạo phúc của ký chủ khi tích lũy công đức. Tạo phúc càng nhiều thì điểm công đức càng nhiều, ngược lại, nếu ký chủ làm chuyện gì trái với thiên đạo thì sẽ bị trừ điểm công đức, đến lúc đó tuổi thọ cũng sẽ giảm bớt.]
Nghe nói sẽ bị giảm tuổi thọ, Khương Nhất quyết đoán mời chào khách hàng trong phòng livestream: “Quý vị cư dân mạng, có nhu cầu gì thì có thể đoán một quẻ, không đoán đúng không lấy tiền.”
Vất vả lắm mới sống thêm được một ngày, không thể đánh mất!
Quýt mập trong lòng cô cũng phụ họa một tiếng: “Meo.”
Quả nhiên, không lâu sau, người cần trợ giúp thứ hai xuất hiện.
Một cư dân mạng tên là Bộ Bộ gửi tin nhắn.
[Đại sư, tôi muốn tính một quẻ!]
Sau đó, anh ta cũng gửi một cái Thiên Nữ Tán Hoa.
Thấy thế, cư dân mạng trong phòng livestream không khỏi trêu ghẹo.
[Không ngờ cư dân mạng đều giàu thế này, 2000 đồng móc ví ra trả luôn.]
[Không, tôi là người nghèo.]
[Người nghèo +1.]
…
Đối với lời trêu ghẹo của mọi người, cư dân mạng tên là Bộ Bộ kia chỉ coi như không phát hiện, chỉ xin được nối máy.
Thấy tiền đã đến tay, Khương Nhất đồng ý nối máy.
Chẳng mấy chốc, một người đàn ông hơn 30 tuổi, mặc sơ mi trắng xuất hiện trong phòng livestream.
Vừa thấy khuôn mặt của anh ta, ánh mắt Khương Nhất trở nên vi diệu, chẳng qua cô không nói gì.
Chốc lát, người đàn ông tên là Bộ Bộ kia cười như không cười, nói: “Đại sư, nếu cô tính cho chó chuẩn như vậy thì cô có tính cho người được không?”
Khương Nhất không vô nghĩa mà nói thẳng: “Anh muốn tìm em trai của anh.”
Chỉ một câu nói đã khiến người đàn ông kia biến sắc: “Sao cô biết?”
Khương Nhất mỉm cười: “Tôi chẳng những biết anh muốn tìm trai mà còn biết, em trai anh đã mất tích 10 năm.”
Người đàn ông kia không ngờ đối phương chỉ nhìn mình một lần đã tính được chính xác đến thế. Anh ta biết ngay, đối phương thật sự có bản lĩnh!
Thế là anh ta thay đổi thái độ, vẻ mặt chân thành: “Đúng! Đại sư, cô biết em ấy đang ở đâu đúng không? Cô có thể nói cho tôi biết được không? Ba mẹ tôi đã tìm em ấy suốt 10 năm, bà nội tôi cũng khóc mù một mắt vì nhớ em ấy, tôi thật sự rất mong tìm được em ấy!”
Nào ngờ, Khương Nhất lại bình tĩnh nói: “Bà nội anh khóc mù một mắt là chuyện bình tĩnh.”
Lời này khiến đám cư dân mạng trong phòng livestream không khỏi bất mãn.
[Sao streamer lại ăn nói kiểu đó?]
[Đúng đấy, không tôn trọng người già gì cả, thật quá đáng!]
[Streamer không có ông bà nội hả? Ăn nói gì mà độc ác quá.]
…
Ngay cả đương sự cũng cau mày: “Đại sư, bà nội của tôi rất tốt với em trai tôi.]
Khương Nhất chỉ cười: “Nhưng tốt cỡ nào cũng không bằng liên hoan, đúng không?”
Nghe vậy, người đàn ông khó hiểu: “Đúng là bà nội tôi rất thích liên hoan với các chị em, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến việc bà nội khóc mù một mắt vì em trai tôi?”
Khương Nhất mỉm cười nhàn nhạt: “Năm ấy vì liên hoan nên bà ta mới để em trai anh đi lạc, bị bắt cóc.”
Nghe nói sẽ bị giảm tuổi thọ, Khương Nhất quyết đoán mời chào khách hàng trong phòng livestream: “Quý vị cư dân mạng, có nhu cầu gì thì có thể đoán một quẻ, không đoán đúng không lấy tiền.”
Vất vả lắm mới sống thêm được một ngày, không thể đánh mất!
Quýt mập trong lòng cô cũng phụ họa một tiếng: “Meo.”
Quả nhiên, không lâu sau, người cần trợ giúp thứ hai xuất hiện.
Một cư dân mạng tên là Bộ Bộ gửi tin nhắn.
[Đại sư, tôi muốn tính một quẻ!]
Sau đó, anh ta cũng gửi một cái Thiên Nữ Tán Hoa.
Thấy thế, cư dân mạng trong phòng livestream không khỏi trêu ghẹo.
[Không ngờ cư dân mạng đều giàu thế này, 2000 đồng móc ví ra trả luôn.]
[Không, tôi là người nghèo.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Người nghèo +1.]
…
Đối với lời trêu ghẹo của mọi người, cư dân mạng tên là Bộ Bộ kia chỉ coi như không phát hiện, chỉ xin được nối máy.
Thấy tiền đã đến tay, Khương Nhất đồng ý nối máy.
Chẳng mấy chốc, một người đàn ông hơn 30 tuổi, mặc sơ mi trắng xuất hiện trong phòng livestream.
Vừa thấy khuôn mặt của anh ta, ánh mắt Khương Nhất trở nên vi diệu, chẳng qua cô không nói gì.
Chốc lát, người đàn ông tên là Bộ Bộ kia cười như không cười, nói: “Đại sư, nếu cô tính cho chó chuẩn như vậy thì cô có tính cho người được không?”
Khương Nhất không vô nghĩa mà nói thẳng: “Anh muốn tìm em trai của anh.”
Chỉ một câu nói đã khiến người đàn ông kia biến sắc: “Sao cô biết?”
Khương Nhất mỉm cười: “Tôi chẳng những biết anh muốn tìm trai mà còn biết, em trai anh đã mất tích 10 năm.”
Người đàn ông kia không ngờ đối phương chỉ nhìn mình một lần đã tính được chính xác đến thế. Anh ta biết ngay, đối phương thật sự có bản lĩnh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế là anh ta thay đổi thái độ, vẻ mặt chân thành: “Đúng! Đại sư, cô biết em ấy đang ở đâu đúng không? Cô có thể nói cho tôi biết được không? Ba mẹ tôi đã tìm em ấy suốt 10 năm, bà nội tôi cũng khóc mù một mắt vì nhớ em ấy, tôi thật sự rất mong tìm được em ấy!”
Nào ngờ, Khương Nhất lại bình tĩnh nói: “Bà nội anh khóc mù một mắt là chuyện bình tĩnh.”
Lời này khiến đám cư dân mạng trong phòng livestream không khỏi bất mãn.
[Sao streamer lại ăn nói kiểu đó?]
[Đúng đấy, không tôn trọng người già gì cả, thật quá đáng!]
[Streamer không có ông bà nội hả? Ăn nói gì mà độc ác quá.]
…
Ngay cả đương sự cũng cau mày: “Đại sư, bà nội của tôi rất tốt với em trai tôi.]
Khương Nhất chỉ cười: “Nhưng tốt cỡ nào cũng không bằng liên hoan, đúng không?”
Nghe vậy, người đàn ông khó hiểu: “Đúng là bà nội tôi rất thích liên hoan với các chị em, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến việc bà nội khóc mù một mắt vì em trai tôi?”
Khương Nhất mỉm cười nhàn nhạt: “Năm ấy vì liên hoan nên bà ta mới để em trai anh đi lạc, bị bắt cóc.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro