Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức
Đại Sư, Cô Khôn...
Tinh Hồi
2024-10-31 00:19:16
Tu vi của Thanh Viễn đạo nhân đã bị phế bỏ, ông ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong hai con mắt tam giác tràn đầy vẻ dữ tợn.
“Đã phế tu vi của tao mà còn muốn tao thả mày sau, cho dù tao có chết cũng phải kéo mày xuống chôn cùng!” Thanh Viễn đạo nhân dựa vào một chút tu vi cuối cùng để khởi động diệt hồn trận!
Nam Trạch lập tức cảm thấy linh hồn mình đang bị nghìn vạn bàn tay xâu xé, như thể một giây tiếp theo sẽ xé anh ấy thành mảnh vụn vậy!
Anh ấy đau đến mức kêu oai oái!
Lâm Phiên Phiên ở bên này chợt lảo đảo, phun ra một ngụm máu tươi, gương mặt vốn đã trắng bệch lập tức mất đi toàn bộ huyết sắc.
Trái tim của Lục Tân chẳng hiểu sao lại thắt lại.
“Đại sư, cô không sao chứ?”
Lâm Phiên Phiên đứng vững thân hình rồi lau vết máu bên khóe miệng, cô với Nam Trạch là song sinh, huyết mạch tương liên, vừa rồi cô còn tách một sợi thần hồn lên người Nam Trạch.
Hồn phách của Nam Trạch bị thương thì cô cũng sẽ bị phản phệ.
Trên gương mặt thanh tú của cô tràn đầy vẻ lạnh lùng, nếu đối phương đã không biết thức thời vậy cũng đừng trách cô.
Cô nói với Lục Tân: “Lát nữa Nam Trạch tỉnh lại thì anh dẫn anh ta rời khỏi đây ngay, cũng đừng nói với anh ta về chuyện đã xảy ra trên người anh ta.”
Miệng cô đọc khẩu quyết: “Mở!”
Trong nháy mắt, một cánh cửa giống như hắc động xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phiên Phiên, bóng người nhỏ nhắn của cô nhảy thẳng vào bên trong.
Lâm Phiên Phiên cứ thế biến mất ngay trước mặt Lục Tân.
“Đậu má!”
“Thế thế thế... thế giới này ảo ma quá vậy!”
Lâm Phiên Phiên thật sự không thèm cân nhắc một tí nào về năng lực tiếp nhận của người bình thường bọn họ mà cứ biến đổi người sống ngay trước mặt bọn họ như thế!
Quá kích thích rồi!
Lâm Phiên Phiên xuyên qua Quỷ môn, vừa vặn gặp được Hắc Bạch Vô Thường đang dạo chơi, cô bình tĩnh mở miệng: “Cho mượn Quỷ môn một chút.”
Sau đó cô biến mất ngay trước mặt Hắc Bạch Vô Thường.
Hắc Bạch Vô Thường là quỷ sai, gặp được quỷ thì không có gì cả nhưng bọn họ đã bắt gặp cái gì thế kia?
Gặp được người sống!
Hơn nữa còn là một người có thể mở Quỷ môn!
Đã bao nhiêu năm rồi không có người nào có thể mở được Quỷ môn?
Đây chính là chuyện lớn đấy!
Phải nhanh chóng bẩm báo cho Diêm Vương mới được!
Quỷ môn nối liền với mọi ngóc ngách trên thế giới, tương đương với cửa truyền thống, Lâm Phiên Phiên nhảy ra khỏi quỷ môn vừa vặn xuất hiện trước mặt Thanh Viễn đạo nhân và Nam Trạch.
Vừa mới đến nơi đã nghe thấy tiếng kêu khóc om sòm của Nam Trạch.
“Á! Lão yêu đạo nhà ông! Ui... đau chết cha luôn mất, đợi lão tử ra ngoài được, tôi nhất định sẽ lột da rút gân ông, khiến ông hối hận vì đã đến thế giới này nha! Á á á á...”
Thanh Viễn đạo nhân khởi động trận pháp xong lập tức chuẩn bị bỏ chạy, nhưng ngay sau đó trước mặt đột nhiên xuất hiện một hắc động khiến ông ta giật nảy mình!
Vào một khắc ông ta nhìn thấy Lâm Phiên Phiên bước ra khỏi Quỷ môn là cả người đều kinh hãi.
Đại sư có thể tùy tiện đánh mở Quỷ môn, thực lực này...
Thanh Viễn đạo nhân lập tức ý thức được sự chênh lệch thực lực giữa hai người họ và cũng ý thức được cả nguy hiểm.
Ông ta trực tiếp nhũn người quỳ mọp xuống.
“Đại sư tha mạng!”
Lâm Phiên Phiên liếc mắt nhìn tướng mặt của Thanh Viễn đạo nhân với vẻ mặt lạnh lùng, trên gương mặt xinh đẹp không hề có một chút độ ấm nào hết.
“Ông đã làm quá nhiều việc xấu, hôm nay tôi phải thay trời hành đạo!”
“Đã phế tu vi của tao mà còn muốn tao thả mày sau, cho dù tao có chết cũng phải kéo mày xuống chôn cùng!” Thanh Viễn đạo nhân dựa vào một chút tu vi cuối cùng để khởi động diệt hồn trận!
Nam Trạch lập tức cảm thấy linh hồn mình đang bị nghìn vạn bàn tay xâu xé, như thể một giây tiếp theo sẽ xé anh ấy thành mảnh vụn vậy!
Anh ấy đau đến mức kêu oai oái!
Lâm Phiên Phiên ở bên này chợt lảo đảo, phun ra một ngụm máu tươi, gương mặt vốn đã trắng bệch lập tức mất đi toàn bộ huyết sắc.
Trái tim của Lục Tân chẳng hiểu sao lại thắt lại.
“Đại sư, cô không sao chứ?”
Lâm Phiên Phiên đứng vững thân hình rồi lau vết máu bên khóe miệng, cô với Nam Trạch là song sinh, huyết mạch tương liên, vừa rồi cô còn tách một sợi thần hồn lên người Nam Trạch.
Hồn phách của Nam Trạch bị thương thì cô cũng sẽ bị phản phệ.
Trên gương mặt thanh tú của cô tràn đầy vẻ lạnh lùng, nếu đối phương đã không biết thức thời vậy cũng đừng trách cô.
Cô nói với Lục Tân: “Lát nữa Nam Trạch tỉnh lại thì anh dẫn anh ta rời khỏi đây ngay, cũng đừng nói với anh ta về chuyện đã xảy ra trên người anh ta.”
Miệng cô đọc khẩu quyết: “Mở!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong nháy mắt, một cánh cửa giống như hắc động xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phiên Phiên, bóng người nhỏ nhắn của cô nhảy thẳng vào bên trong.
Lâm Phiên Phiên cứ thế biến mất ngay trước mặt Lục Tân.
“Đậu má!”
“Thế thế thế... thế giới này ảo ma quá vậy!”
Lâm Phiên Phiên thật sự không thèm cân nhắc một tí nào về năng lực tiếp nhận của người bình thường bọn họ mà cứ biến đổi người sống ngay trước mặt bọn họ như thế!
Quá kích thích rồi!
Lâm Phiên Phiên xuyên qua Quỷ môn, vừa vặn gặp được Hắc Bạch Vô Thường đang dạo chơi, cô bình tĩnh mở miệng: “Cho mượn Quỷ môn một chút.”
Sau đó cô biến mất ngay trước mặt Hắc Bạch Vô Thường.
Hắc Bạch Vô Thường là quỷ sai, gặp được quỷ thì không có gì cả nhưng bọn họ đã bắt gặp cái gì thế kia?
Gặp được người sống!
Hơn nữa còn là một người có thể mở Quỷ môn!
Đã bao nhiêu năm rồi không có người nào có thể mở được Quỷ môn?
Đây chính là chuyện lớn đấy!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phải nhanh chóng bẩm báo cho Diêm Vương mới được!
Quỷ môn nối liền với mọi ngóc ngách trên thế giới, tương đương với cửa truyền thống, Lâm Phiên Phiên nhảy ra khỏi quỷ môn vừa vặn xuất hiện trước mặt Thanh Viễn đạo nhân và Nam Trạch.
Vừa mới đến nơi đã nghe thấy tiếng kêu khóc om sòm của Nam Trạch.
“Á! Lão yêu đạo nhà ông! Ui... đau chết cha luôn mất, đợi lão tử ra ngoài được, tôi nhất định sẽ lột da rút gân ông, khiến ông hối hận vì đã đến thế giới này nha! Á á á á...”
Thanh Viễn đạo nhân khởi động trận pháp xong lập tức chuẩn bị bỏ chạy, nhưng ngay sau đó trước mặt đột nhiên xuất hiện một hắc động khiến ông ta giật nảy mình!
Vào một khắc ông ta nhìn thấy Lâm Phiên Phiên bước ra khỏi Quỷ môn là cả người đều kinh hãi.
Đại sư có thể tùy tiện đánh mở Quỷ môn, thực lực này...
Thanh Viễn đạo nhân lập tức ý thức được sự chênh lệch thực lực giữa hai người họ và cũng ý thức được cả nguy hiểm.
Ông ta trực tiếp nhũn người quỳ mọp xuống.
“Đại sư tha mạng!”
Lâm Phiên Phiên liếc mắt nhìn tướng mặt của Thanh Viễn đạo nhân với vẻ mặt lạnh lùng, trên gương mặt xinh đẹp không hề có một chút độ ấm nào hết.
“Ông đã làm quá nhiều việc xấu, hôm nay tôi phải thay trời hành đạo!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro