Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức
Giao Hàng
Tinh Hồi
2024-10-31 00:19:16
Một vạn tệ một lá bùa, một lá bùa có thể sử dụng ba lần! Quả thật là giá cải thảo mà!
Thật ra Lâm Phiên Phiên không nói bù bình an bình thường cũng chỉ có hiệu quả sử dụng một lần thôi.
Cô bói ra được bọn họ gặp nguy hiểm không chỉ một lần cho nên lúc vẽ bùa mới vận dụng linh lực, có thể thay bọn họ chắn ba lần.
Đương nhiên, chuyện này không cần thiết phải giải thích.
Lần này vẽ năm mươi hai lá bùa cho bọn họ cũng đều có hiệu quả ba lần hết nhưng sau này bùa bình an sẽ chỉ có một lần mà thôi.
Ai kêu cô khá thiên vị mấy anh lính cứu hỏa chứ!
Lâm Phiên Phiên ở trong phòng nghiêm túc vẽ bùa.
Lục Tân cũng biết tác dụng của mấy phù triện này, anh ta hỏi với vẻ hơi tò mò: “Chị dâu, vừa rồi tại sao chị lại kêu anh hai đi cứu anh ba thế? Thật ra chị có thể mở Quỷ môn để giao bùa bình an cho anh ba mà.”
Cũng giống như tặng cho các anh lính cứu hỏa ấy.
Lâm Phiên Phiên cười bất đắc dĩ: “Anh tưởng Quỷ môn muốn mở là có thể mở được sao?”
Bây giờ linh lực trên người cô vẫn chưa đủ mở Quỷ môn hai lần trong một ngày đâu.
Huống chi có Nam Ngạn ở đó, Nam Thần sẽ không sao đâu.
Bùa bình an này không cần thiết phải đưa.
Cô vẽ xong bùa bình an thì linh lực trên người cũng khô cạn.
Mệt quá, mệt không chịu được.
Cho nên cần phải bổ sung linh khí.
Cô nên đi hẹn hò thôi.
Cô giao bùa bình an cho Lục Tân: “Anh giao cho mấy anh lính ở trạm cứu hỏa đi, vất vả cho anh rồi.”
Loại việc chạy vặt này, Lục Tân vẫn rất vui lòng làm.
Anh ta nhìn thấy Lâm Phiên Phiên định ra ngoài cửa bèn tò mò hỏi: “Chị dâu, chị định đi đâu thế?”
Giọng nói của Lâm Phiên Phiên nhẹ bẫng truyền vào trong: “Đi hẹn hò.”
Đi hẹn hò?
Với ai?
À, với anh trai của anh ta, Lục Lệnh.
Khi Lục Tân xuống lầu vừa vặn nghe được giọng nói ngọt đến ngấy của Lâm Phiên Phiên: “Anh Lục Lệnh, bao lâu nữa anh mới tan làm?”
“Nửa tiếng nữa hả? Em đói bụng rồi, em đến công ty của anh tìm anh rồi chúng ta đi ăn chung được không?”
“Ừm ừm, Lục Tân sẽ chở em đi.”
“Anh Lục Lệnh đợi em nhé.”
Lúc Lục Tân xuống tầng còn cảm thấy bước chân lảo đảo.
Anh ta cảm thấy một màn trước mắt không chân thật tí nào.
Vậy mà đại lão nghịch thiên lại biến thành tên dính người.
Nếu không phải vì anh ta biết bản lĩnh của Lâm Phiên Phiên, không tin cô là một tên lừa đảo tình cảm thì anh ta thật sự không biết tại sao lúc cô đối diện với Lục Lệnh lại…
Mềm mại như thế?
Đúng, chính là mềm mại.
Cứ như là xương sườn của Lục Lệnh, bộ dáng không phải anh thì không được vậy.
Đối diện với Lâm Phiên Phiên dịu dàng như thế, Lục Tân chỉ muốn cảm thán trong lòng.
Sức hút của anh Lục Lệnh thật sự quá lớn mà.
Ngay cả một đại lão như Lâm Phiên Phiên cũng có tình cảm đặc biệt với anh.
Quả nhiên anh trai của anh ta có sức hút vô biên, sát thủ thiếu nữ!
Lục Tân chở Lâm Phiên Phiên đến trước cổng công ty của Lục Lệnh rồi lại đi giao hàng cho người của trạm cứu hỏa.
Anh ta cũng không có hứng thú làm bóng đèn đâu.
Lâm Phiên Phiên ở bên dưới tòa nhà công ty của Lục Lệnh đợi.
Không lâu sau, trong không khí đã truyền tới sóng dao động của linh khí.
Gương mặt nhỏ của cô hiện ra nét vui sướng, lập tức phóng nhanh tới, trực tiếp ôm eo Lục Lệnh: “Anh Lục Lệnh.”
Hít!
Hít thật nhiều!
Hôm nay linh khí đã tiêu hao khi mở Quỷ môn và vẽ bùa phải hấp thụ lại từ trên người Lục Lệnh.
Thật ra Lâm Phiên Phiên không nói bù bình an bình thường cũng chỉ có hiệu quả sử dụng một lần thôi.
Cô bói ra được bọn họ gặp nguy hiểm không chỉ một lần cho nên lúc vẽ bùa mới vận dụng linh lực, có thể thay bọn họ chắn ba lần.
Đương nhiên, chuyện này không cần thiết phải giải thích.
Lần này vẽ năm mươi hai lá bùa cho bọn họ cũng đều có hiệu quả ba lần hết nhưng sau này bùa bình an sẽ chỉ có một lần mà thôi.
Ai kêu cô khá thiên vị mấy anh lính cứu hỏa chứ!
Lâm Phiên Phiên ở trong phòng nghiêm túc vẽ bùa.
Lục Tân cũng biết tác dụng của mấy phù triện này, anh ta hỏi với vẻ hơi tò mò: “Chị dâu, vừa rồi tại sao chị lại kêu anh hai đi cứu anh ba thế? Thật ra chị có thể mở Quỷ môn để giao bùa bình an cho anh ba mà.”
Cũng giống như tặng cho các anh lính cứu hỏa ấy.
Lâm Phiên Phiên cười bất đắc dĩ: “Anh tưởng Quỷ môn muốn mở là có thể mở được sao?”
Bây giờ linh lực trên người cô vẫn chưa đủ mở Quỷ môn hai lần trong một ngày đâu.
Huống chi có Nam Ngạn ở đó, Nam Thần sẽ không sao đâu.
Bùa bình an này không cần thiết phải đưa.
Cô vẽ xong bùa bình an thì linh lực trên người cũng khô cạn.
Mệt quá, mệt không chịu được.
Cho nên cần phải bổ sung linh khí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nên đi hẹn hò thôi.
Cô giao bùa bình an cho Lục Tân: “Anh giao cho mấy anh lính ở trạm cứu hỏa đi, vất vả cho anh rồi.”
Loại việc chạy vặt này, Lục Tân vẫn rất vui lòng làm.
Anh ta nhìn thấy Lâm Phiên Phiên định ra ngoài cửa bèn tò mò hỏi: “Chị dâu, chị định đi đâu thế?”
Giọng nói của Lâm Phiên Phiên nhẹ bẫng truyền vào trong: “Đi hẹn hò.”
Đi hẹn hò?
Với ai?
À, với anh trai của anh ta, Lục Lệnh.
Khi Lục Tân xuống lầu vừa vặn nghe được giọng nói ngọt đến ngấy của Lâm Phiên Phiên: “Anh Lục Lệnh, bao lâu nữa anh mới tan làm?”
“Nửa tiếng nữa hả? Em đói bụng rồi, em đến công ty của anh tìm anh rồi chúng ta đi ăn chung được không?”
“Ừm ừm, Lục Tân sẽ chở em đi.”
“Anh Lục Lệnh đợi em nhé.”
Lúc Lục Tân xuống tầng còn cảm thấy bước chân lảo đảo.
Anh ta cảm thấy một màn trước mắt không chân thật tí nào.
Vậy mà đại lão nghịch thiên lại biến thành tên dính người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu không phải vì anh ta biết bản lĩnh của Lâm Phiên Phiên, không tin cô là một tên lừa đảo tình cảm thì anh ta thật sự không biết tại sao lúc cô đối diện với Lục Lệnh lại…
Mềm mại như thế?
Đúng, chính là mềm mại.
Cứ như là xương sườn của Lục Lệnh, bộ dáng không phải anh thì không được vậy.
Đối diện với Lâm Phiên Phiên dịu dàng như thế, Lục Tân chỉ muốn cảm thán trong lòng.
Sức hút của anh Lục Lệnh thật sự quá lớn mà.
Ngay cả một đại lão như Lâm Phiên Phiên cũng có tình cảm đặc biệt với anh.
Quả nhiên anh trai của anh ta có sức hút vô biên, sát thủ thiếu nữ!
Lục Tân chở Lâm Phiên Phiên đến trước cổng công ty của Lục Lệnh rồi lại đi giao hàng cho người của trạm cứu hỏa.
Anh ta cũng không có hứng thú làm bóng đèn đâu.
Lâm Phiên Phiên ở bên dưới tòa nhà công ty của Lục Lệnh đợi.
Không lâu sau, trong không khí đã truyền tới sóng dao động của linh khí.
Gương mặt nhỏ của cô hiện ra nét vui sướng, lập tức phóng nhanh tới, trực tiếp ôm eo Lục Lệnh: “Anh Lục Lệnh.”
Hít!
Hít thật nhiều!
Hôm nay linh khí đã tiêu hao khi mở Quỷ môn và vẽ bùa phải hấp thụ lại từ trên người Lục Lệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro