Nơi Ngọt Ngào (...
Ương Noãn
2024-11-15 18:50:04
Ngược lại, Lê Trú là đứa con trái thứ, cấp ba dựa dẫm vào thế lực gia đình mà đi đánh người, thậm chí còn xuýt chút nữa đánh chế người ta, gây ra vụ án lớn. Cha anh tức đến mức bệnh tim tái phát, thế là đem anh ném đến một nơi quái quỷ ở Đông Nam Á, cho anh tự sinh tự diệt.
Lúc đó anh mới 17 tuổi, còn chưa vị thành niên, 5 năm sau vẫn chưa quay về được, tất cả mọi thông tin truyền thông đều tuyên bố anh đã chết.
Không ngờ, 3 năm sau, trong tang lễ của ôn Lê. Anh mặc nguyên một cây đen, lù lù xuất hiện trong tang lễ, đầy hiếu thảo.
Sau đó, anh ta bắt đầu thắc mắc tại sao tên khốn nạn như anh lại không chết luôn ở bên đó đi, bây giờ ông cụ Lê không còn nữa, anh trở thành cảnh sát đặc nhiệm, không phải với thân phận đó anh sẽ càng tàn nhẫn, độc ác hơn hay sao.
Vậy mà, tất cả nằm ngoài dự đoán của mọi người, bao gồm cả anh trai anh. Lê Trú hình như đã biến thành một người khác, hoàn toàn biến thành người khác rồi.
Anh có thể thấy trong mắt Lê Trú hiện lên một tia thù địch không hề che giấu, đúng thật sự có chút đáng sợ. Nhưng cảm thấy anh không có ý muốn cái lại, hoặc có lẽ anh đang đấu tranh trong lòng để xem có nên thỏa hiệp hay không.
Anh ta nhân cơ hội mà tiếp tục khuyên bảo, “A Trú, em từ lớn đến bé đã luôn gây rắc rối, người làm anh như anh đã giúp em giải quyết bao nhiêu chuyện phiền phức rồi đó em? Anh thật sự không muốn thấy em xảy ra chuyện. Lần này em quay lại, coi như giúp anh đi, đừng có tiếp tục điều tra nữa, có được không?”
Lê Tĩnh Hoành, người đứng đầu trong mắt tất cả mọi người, từ hồi cấp ba đã gây rắc rối với nữ sinh và làm cho bụng người ta to lên, nhưng chuyện này lại đẩy hết lên người Lê Trú. Con trai cả sáng láng chói trang, không thể để có bất cứ vết nhơ nào, nhưng Lê Trú thì không như vậy, anh vốn dĩ là một kẻ thường xuyên gây chuyện rồi.
Nợ em trai một ‘ân tình’ lớn như vậy, anh ta tất nhiên nguyện ý dẹp yên hết tất cả những rắc rối nhỏ của anh bao gồm cả lệnh điều động chức vị của Lê Trú.
“Sau khi kết thúc vụ án, em quay lại đơn vị cũ đi, nộp một tờ đơn, là có thể thăng chức rồi.”
Anh ta cố gắng thay đổi chủ đên, nhưng lê Trú không cam tâm.
“Vậy mấy nữ streamer đó bị ép làm việc này cả đời, còn phải lấy mạng sống của mình ra để đổi lấy sự tự do, những thứ này anh cũng đều im lặng để cho chúng xảy ra sao?”
Lê Tĩnh Hoành im lặng một lúc lâu, sau đó anh ta phát điện lên, “Đó là do bọn họ tự tìm lấy! Đó không phải là bản tính dâm đãng vốn có của mấy con đàn bà hay sao, nếu không sao lại đến làm chuyện này.”
Lê Trú nghe xong thì mỉm cười, cười đầy chế giễu với chính anh trai ruột của anh, “Anh đọc nhiều sách, phải hiểu rõ 4 chữ ‘quang minh chính đại’ hơn em chứ. Đám người tổ chức giao dịch khiên dâm, rõ ràng ác độc khốn nạn hơn mấy cô gái livestream kia trăm lần.”
Gương mặt Lê Tĩnh Hoành khẽ thay đổi, anh ta cau mày.
Lê Trú thì ngược lại, rất thoải mái, trong lòng cũng đã hạ quyết tâm.
Anh uể oải không quan tâm đến xung quanh, bình thản nói: “Em đi đây, anh bảo trọng.”
Lúc đẩy cửa đi ra, anh dừng lại rồi hỏi một câu, “Lâu lắm rồi không thấy chị dâu đâu, chị ấy vẫn còn sống đó chứ?”
“Phí lời, đó là đương nhiên rồi.” Lê Tĩnh Hoành tức giận đập bàn, “Anh có thể làm gì cô ấy cơ chứ?” Giọng nói của anh ta có chút tức giận, “Em đừng có tự coi mình là cảnh sát với anh, cứ nghi ngờ này nghi ngờ kia, không đến lượt em quản chuyện nhà anh.”
Lê Trú quay đầu lại nhìn anh ta, đôi mắt trong trẻo, cũng giống như trái tim của anh vậy.
“Em thấy chị dâu đi cùng với người đàn ông khác, nghĩ chắc chị ấy ngoại tình, nhưng bây giờ lại thấy, chắc anh đổi vợ rồi ấy chứ, đúng không?”
Lê Tính Hoành mỉm cười muốn đáp trả lại, nhưng lại không nói ra được.
Bởi vì Lê Trú nói đúng rồi.
Không biết đứa em trai này trở nên thông minh từ lúc nào vậy, thậm chí còn thông minh một cách đáng sợ, còn tra đến tận chỗ anh ta! Thật ra, Lê Trú không hề ngu ngốc, chỉ là có rất nhiều chuyện, anh nguyện ý giữa im lặng chịu đựng. Như chuyện 10 năm trước đó, anh đã nhận tội lỗi không phải là của mình.
“Em thích cái cô nữ streamer đó à? Để anh để cô ta ở lại cùng em, rút lui hoàn toàn khỏi chỗ đó, như vậy đã vừa ý em chưa?”
Lê trú không nói gì, vì anh đã sớm bật máy ghi âm lên rồi. Anh không hề trả lời lại câu hỏi,mà quay người rời đi,
Vừa xuống dưới lầu đã dụng ngay vào bà chị dâu mới gặp bên ngoài kia, cô ta bị anh bắt gặp đi với người đàn ông khác, lần này gặp lại anh thì ngại nùng vô cùng, nhưng cũng rất nhã nhặn.
“Chị rót trà cho em nha? Ngồi lại chút đã rồi hẵng đi.”
Lê Trú làm ngơ trước thái độ của cô, “Nói địa điểm cho em.”
“ Cái cái gì?”
“Em biết chị hiểu những gì em nói.” Anh ghé sát vào tai cô ta, giọng nói vô cùng dịu dàng nhưng cũng đầy uy hiếp, “Còn giả vờ nữa, thì chị sẽ là đồng phạm.”
Quản gia không nhìn nổi cảnh này nữa, vừa muốn đi lên ngăn cản lại thì lại cảm thấy có chút kỳ lạ, thấy người phụ nữ giữ lấy tay anh, ông ta lập tức cúi đầu xuống.
“Lẽ nào em có chứng cứ? Không, không thể nào!” Quản gia nghe thấy cô kinh hoàng nói ra câu nói đó.
Sau khi rời khỏi nhà, Lê Trú ngồi lên xe, vừa thắt dây an toàn thì nhận được tin nhắn của Uyển Thu.
Tin nhắn viết ba chữ “Người đến rồi.”
Lê Trú cau mày.
Chị Lan, nhân vật mấu chốt này cuối cùng cũng đến rồi, nếu bắt được cô ta, anh sẽ có thể khiến cô ra nôn ra thông tin, vậy thì vụ án sẽ có đột phá rồi.
Lê Trú đạp chân ga, lái xe trên con đường quen thuộc đi về phòng anh.
Lúc đó anh mới 17 tuổi, còn chưa vị thành niên, 5 năm sau vẫn chưa quay về được, tất cả mọi thông tin truyền thông đều tuyên bố anh đã chết.
Không ngờ, 3 năm sau, trong tang lễ của ôn Lê. Anh mặc nguyên một cây đen, lù lù xuất hiện trong tang lễ, đầy hiếu thảo.
Sau đó, anh ta bắt đầu thắc mắc tại sao tên khốn nạn như anh lại không chết luôn ở bên đó đi, bây giờ ông cụ Lê không còn nữa, anh trở thành cảnh sát đặc nhiệm, không phải với thân phận đó anh sẽ càng tàn nhẫn, độc ác hơn hay sao.
Vậy mà, tất cả nằm ngoài dự đoán của mọi người, bao gồm cả anh trai anh. Lê Trú hình như đã biến thành một người khác, hoàn toàn biến thành người khác rồi.
Anh có thể thấy trong mắt Lê Trú hiện lên một tia thù địch không hề che giấu, đúng thật sự có chút đáng sợ. Nhưng cảm thấy anh không có ý muốn cái lại, hoặc có lẽ anh đang đấu tranh trong lòng để xem có nên thỏa hiệp hay không.
Anh ta nhân cơ hội mà tiếp tục khuyên bảo, “A Trú, em từ lớn đến bé đã luôn gây rắc rối, người làm anh như anh đã giúp em giải quyết bao nhiêu chuyện phiền phức rồi đó em? Anh thật sự không muốn thấy em xảy ra chuyện. Lần này em quay lại, coi như giúp anh đi, đừng có tiếp tục điều tra nữa, có được không?”
Lê Tĩnh Hoành, người đứng đầu trong mắt tất cả mọi người, từ hồi cấp ba đã gây rắc rối với nữ sinh và làm cho bụng người ta to lên, nhưng chuyện này lại đẩy hết lên người Lê Trú. Con trai cả sáng láng chói trang, không thể để có bất cứ vết nhơ nào, nhưng Lê Trú thì không như vậy, anh vốn dĩ là một kẻ thường xuyên gây chuyện rồi.
Nợ em trai một ‘ân tình’ lớn như vậy, anh ta tất nhiên nguyện ý dẹp yên hết tất cả những rắc rối nhỏ của anh bao gồm cả lệnh điều động chức vị của Lê Trú.
“Sau khi kết thúc vụ án, em quay lại đơn vị cũ đi, nộp một tờ đơn, là có thể thăng chức rồi.”
Anh ta cố gắng thay đổi chủ đên, nhưng lê Trú không cam tâm.
“Vậy mấy nữ streamer đó bị ép làm việc này cả đời, còn phải lấy mạng sống của mình ra để đổi lấy sự tự do, những thứ này anh cũng đều im lặng để cho chúng xảy ra sao?”
Lê Tĩnh Hoành im lặng một lúc lâu, sau đó anh ta phát điện lên, “Đó là do bọn họ tự tìm lấy! Đó không phải là bản tính dâm đãng vốn có của mấy con đàn bà hay sao, nếu không sao lại đến làm chuyện này.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lê Trú nghe xong thì mỉm cười, cười đầy chế giễu với chính anh trai ruột của anh, “Anh đọc nhiều sách, phải hiểu rõ 4 chữ ‘quang minh chính đại’ hơn em chứ. Đám người tổ chức giao dịch khiên dâm, rõ ràng ác độc khốn nạn hơn mấy cô gái livestream kia trăm lần.”
Gương mặt Lê Tĩnh Hoành khẽ thay đổi, anh ta cau mày.
Lê Trú thì ngược lại, rất thoải mái, trong lòng cũng đã hạ quyết tâm.
Anh uể oải không quan tâm đến xung quanh, bình thản nói: “Em đi đây, anh bảo trọng.”
Lúc đẩy cửa đi ra, anh dừng lại rồi hỏi một câu, “Lâu lắm rồi không thấy chị dâu đâu, chị ấy vẫn còn sống đó chứ?”
“Phí lời, đó là đương nhiên rồi.” Lê Tĩnh Hoành tức giận đập bàn, “Anh có thể làm gì cô ấy cơ chứ?” Giọng nói của anh ta có chút tức giận, “Em đừng có tự coi mình là cảnh sát với anh, cứ nghi ngờ này nghi ngờ kia, không đến lượt em quản chuyện nhà anh.”
Lê Trú quay đầu lại nhìn anh ta, đôi mắt trong trẻo, cũng giống như trái tim của anh vậy.
“Em thấy chị dâu đi cùng với người đàn ông khác, nghĩ chắc chị ấy ngoại tình, nhưng bây giờ lại thấy, chắc anh đổi vợ rồi ấy chứ, đúng không?”
Lê Tính Hoành mỉm cười muốn đáp trả lại, nhưng lại không nói ra được.
Bởi vì Lê Trú nói đúng rồi.
Không biết đứa em trai này trở nên thông minh từ lúc nào vậy, thậm chí còn thông minh một cách đáng sợ, còn tra đến tận chỗ anh ta! Thật ra, Lê Trú không hề ngu ngốc, chỉ là có rất nhiều chuyện, anh nguyện ý giữa im lặng chịu đựng. Như chuyện 10 năm trước đó, anh đã nhận tội lỗi không phải là của mình.
“Em thích cái cô nữ streamer đó à? Để anh để cô ta ở lại cùng em, rút lui hoàn toàn khỏi chỗ đó, như vậy đã vừa ý em chưa?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lê trú không nói gì, vì anh đã sớm bật máy ghi âm lên rồi. Anh không hề trả lời lại câu hỏi,mà quay người rời đi,
Vừa xuống dưới lầu đã dụng ngay vào bà chị dâu mới gặp bên ngoài kia, cô ta bị anh bắt gặp đi với người đàn ông khác, lần này gặp lại anh thì ngại nùng vô cùng, nhưng cũng rất nhã nhặn.
“Chị rót trà cho em nha? Ngồi lại chút đã rồi hẵng đi.”
Lê Trú làm ngơ trước thái độ của cô, “Nói địa điểm cho em.”
“ Cái cái gì?”
“Em biết chị hiểu những gì em nói.” Anh ghé sát vào tai cô ta, giọng nói vô cùng dịu dàng nhưng cũng đầy uy hiếp, “Còn giả vờ nữa, thì chị sẽ là đồng phạm.”
Quản gia không nhìn nổi cảnh này nữa, vừa muốn đi lên ngăn cản lại thì lại cảm thấy có chút kỳ lạ, thấy người phụ nữ giữ lấy tay anh, ông ta lập tức cúi đầu xuống.
“Lẽ nào em có chứng cứ? Không, không thể nào!” Quản gia nghe thấy cô kinh hoàng nói ra câu nói đó.
Sau khi rời khỏi nhà, Lê Trú ngồi lên xe, vừa thắt dây an toàn thì nhận được tin nhắn của Uyển Thu.
Tin nhắn viết ba chữ “Người đến rồi.”
Lê Trú cau mày.
Chị Lan, nhân vật mấu chốt này cuối cùng cũng đến rồi, nếu bắt được cô ta, anh sẽ có thể khiến cô ra nôn ra thông tin, vậy thì vụ án sẽ có đột phá rồi.
Lê Trú đạp chân ga, lái xe trên con đường quen thuộc đi về phòng anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro