Lỡ Nuôi Thần Thú Tôi Thành Người May Mắn Lúc Nào Không Hay

Chương 2

Nhạn Cốt

2024-06-23 06:15:12

Hề Gia Vận: "Tớ bị đoàn phim đuổi ra ngoài rồi, đến đón tớ một chút?"

Trương Thụy Thụy: "Hả?"

Cô ấy ngẫm nghĩ một lúc lâu, đột nhiên ngồi bật dậy trên giường, hét lên: "Bị đuổi ra ngoài rồi? Chuyện gì xảy ra vậy?"

Hề Gia Vận trả lời thành thật: "Có một nhà đầu tư muốn nhét người vào, để mắt đến vai diễn của tớ rồi."

Trương Thụy Thụy im lặng hồi lâu, hung hăng túm một nắm tóc, đau khổ nói: "Không phải đều nói vận may và năng lượng đều tuân theo định luật bảo toàn sao? Gia Gia, cậu bao nhiêu năm rồi, cũng nên chuyển vận rồi chứ."

Hề Gia Vận, Hề Gia Vận, cậu chỉ có cái tên nghe hay, chứ vận may thì chẳng có chút nào.

Ra mắt được bốn năm, Hề Gia Vận đã làm thực tập sinh tròn ba năm.

Năm đầu tiên, thế mạnh của Hề Gia Vận rất tốt, suýt nữa thì ra mắt, kết quả là trong đêm chung kết, tai nghe của cậu bị hỏng, mất suất ra mắt; năm thứ hai, vừa khéo là lúc vị cố vấn và TTL chấm dứt hợp đồng không thỏa thuận được, đôi bên rất không vui vẻ, cậu bị đem ra làm bia đỡ đạn, ngay cả vòng tuyển chọn cũng bị loại; năm thứ ba, ngày quay chương trình tạp kỹ của nhóm, Hề Gia Vận bị thương khi tập nhảy, thương gân động cốt một trăm ngày, trong suốt quá trình quay, cậu trực tiếp dưỡng thương luôn.



Dù sao thì năm đầu tiên, xu hướng chung rất tốt, cho nên Hề Gia Vận vẫn tích lũy được một chút danh tiếng nhưng mấy năm nay "làm biếng", danh tiếng đó cũng gần như tiêu tan hết, cộng thêm công ty TTL cũng nhận ra rằng Hề Gia Vận có lẽ không hợp với chương trình tuyển chọn, hoàn toàn từ bỏ ý định để cậu tham gia chương trình tuyển chọn nữa, họ đưa cho Hề Gia Vận một vài kịch bản để cậu đi đóng phim.

Nhưng khi một người xui xẻo thì ngay cả uống nước lạnh cũng nhét kẽ răng, bất kể là vai diễn nào, chỉ cần là của Hề Gia Vận thì không có ngoại lệ nào là không bị người khác nhảy dù, cho dù vai diễn đó có nhỏ như hạt vừng thì cũng sẽ bị người khác để mắt đến.

Lần này "Phú Dung diện" chính là như vậy.

Hề Gia Vận quá mệt rồi, không còn sức nói chuyện.

Trương Thụy Thụy cũng đau khổ hơn là đau đớn, cô ấy than thở xong, bắt đầu xuống giường: "Cậu đợi tớ một lát, đến ngay đây."

Hề Gia Vận đáp lại một tiếng, kết thúc cuộc gọi.

Đêm tháng tám vẫn rất nóng, ngay cả gió cũng nóng. Hề Gia Vận ngồi trên vali, khao khát điều hòa và buồn ngủ vì chưa ngủ đủ, khiến cả người cậu đều có vẻ uể oải, Hề Gia Vận thoát khỏi trang trò chuyện với Trương Thụy Thụy, sợ mình ngủ thiếp đi, lại mở trò chơi đấu địa chủ trên điện thoại để tỉnh táo.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lỡ Nuôi Thần Thú Tôi Thành Người May Mắn Lúc Nào Không Hay

Số ký tự: 0