Kẻ Thực Thi Côn...
Khánh Dy
2024-11-12 10:57:05
Trở về hiện tại Hắc Long và Dũng bắt đầu xông lên tấn công vào Trực.
Trực mỉm cười nói: “Xông lên một lúc luôn à gây cấn quá đấy!”.
Nhanh chóng Trực cũng liền lao lên với tốc độ cực cao và nhảy vút lên trên cao khiến cả cơ thể rời khỏi mặt đất, anh nhanh dùng hai chân của mình tung cước vào mặt của Hắc Long và Dũng khiến chúng bị văng ra xa.
Dũng: “Tên này nhanh quá, xem ra hắn ta không phải là kẻ tầm thường đâu đừng chủ quan!”.
Hắc Long hắn liền cười và nói: “Ha…ha…ha, như vậy thì trò chơi mới càng thú vị chứ, chứ như mấy thằng lính lác thì chán lắm”.
Trực: “Xem ra hai người vẫn còn khá là to mồm đấy chứ”.
Hai tên bọn chúng liền lập tức đứng dậy và nhanh chóng tấn công thêm một lần nữa, Dũng hắn tung đấm về phía Trực còn Hắc Long thì tung cước.
Nhanh chóng lại một lần nữa bị Trực phá giải đòn tấn công, anh nhanh chóng khom người xuống dùng một tay chống xuống đất rồi dùng chân quét trụ một phát vào chân của Hắc Long khiến hắn té ngã.
Sau đó anh liền bỏ tay ra khỏi mặt đất và quay một vòng trên không rồi tung một cước vào mặt của Dũng khiến hắn văng vào chiếc hơi bên cạnh, khiến kính xe bị vỡ tan nát.
Sau khi đánh văng được hai tên kia anh liền đứng lên và nói: “Hai người tấn công tôi còn nhiều sơ hở quá đó”.
Dũng đau đớn thở hỗn hển nói: “Tên này chiến đấu quá biến ảo, mình không thể nào biết được cách thức tấn công của hắn ở đâu mà đỡ”.
“Hắn đánh với hai người mà như là đùa giỡn vậy”.
Hắc Long hắn liền tức giận đứng lên nói: “Nè thằng kia mày đừng có vên mặt lên như vậy, mày đánh trúng được bọn tao là do nãy giờ bọn tao đánh nhau mệt người rồi nên mày mới đánh được như vậy thôi!”.
Trực: “Ồ vậy ạ, nhưng mà đối với những kẻ gây ra nhiều tội ác như các người thì không bao giờ có chuyện công bằng gì ở đây cả”.
“Các người vì giành giựt địa bàn của nhau mà gây ra biết bao nhiêu thảm họa, làm chết biết bao nhiêu người thì các người còn đòi hỏi sự công bằng từ chúng tôi hay sao?”.
“Bao nhiêu đồng đội của chúng tôi đã phải ngã xuống nơi này nên đối với bọn tội phạm như các người thì, không có nghĩa lý gì mà tôi phải công bằng với hai người cả”.
Hắc Long: “Nếu mà đã nói như vậy thì hôm nay tao phải chơi sống chết với mày rồi”.
Hắc Long hắn liền lao lên thêm một lần nữa rút con dao trong người ra tấn công Trực, sau đó anh liền bắt lấy tay của Hắc Long rồi quật hắn xuống đất.
Không chịu thua từ dưới đất tung một cước lên mặt Trực, nhưng vẫn bị Trực dùng tay đỡ lại và tung một đấm vào mặt khiến Hắc Long hắn ngất xỉu tại chỗ.
Dũng nhân cơ hội Trực không để ý thì lao vào tung một cước vào Trực khiến anh lăn ra xa, sau đó Dũng lôi Hắc Long ra một góc liền tát mặt và nói: “Nè nhóc tỉnh lại đi đừng có xỉu nữa, xỉu nữa là tiêu cả hai luôn đó”.
Trực liền bước từ từ đến nói: “Coi bộ hai người cũng thân quá đó chứ cứ tưởng hai người là kẻ thù chứ?”.
Dũng: “Đây là chuyện của bọn tao không liên quan đến mày, dù có chết bọn tao cũng sẽ không để bị bọn cảnh sát tụi bây bắt đâu”.
Trực: “À vậy xem ra tôi cũng không còn gì nói với các người nữa rồi, tôi bắt buộc phải làm theo công việc của mình thôi là bắt hai người về”.
Dũng: “Tao không để chuyện này xảy ra đâu”.
Nói xong Dũng xông lên tấn công Trực, một lát sau Hắc Long liền mở mắt tỉnh dậy, hắn nhìn xung quanh thì thấy một khẩu súng.
Hắn nhanh chóng bò đến và lấy khẩu súng rồi đứng dậy nhắm thẳng vào Trực và bóp cò: “Pằng”.
Nhưng may mắn thay, viên đạn đó lại trúng vào vai của Dũng, sau đó Trực nhanh chóng rút súng ra nhắm thẳng đến Hắc Long và bắn một phát vào đầu của hắn khiến hắn chết tại chỗ.
Sau khi giải quyết xong Hắc Long, Trực liền đè Dũng xuống và dùng còng tay còng hắn lại rồi nói: “Các người thua rồi, công lý chắc chắn sẽ chiến thắng những tên tội phạm như các người”.
Dũng sau khi bị bắt liền cười lớn nói: “Ha…ha…ha, công lý tụi bây cũng chỉ là bọn chó bị lũ có tiền dùng tiền ra lấy mạng tụi bây để bảo vệ chúng mà thôi, đừng có nói từ công lý với tao”.
“Thứ tụi tao muốn chính là sự tự do làm những việc mình thích, chứ không phải bị một lũ tự coi là cảnh sát bảo vệ công lý như tụi bây ràng buộc tụi tao không được làm cái này, không được làm cái kia”.
Trực liền tức giận nói: “Vậy nếu không có cảnh sát bọn tao bảo vệ trật tự, thì tụi bây muốn giết ai thì tụi bây giết à, cái mà tụi bây gọi là mong muốn sự tự do, cũng chỉ là những lời tụi bây nguy biện khi tụi bây lấy mạng một ai đó một cách tự do mà không bị ai ngăn cản mà thôi!”.
Dũng: “Vậy bọn bây dùng súng bắn tội phạm thì sao hả, mọi thứ tụi bây làm thì cũng là giết người, nhưng mà là giết người theo đúng cái luật mà tụi bây đặt ra mà thôi!”.
Trực: “Hai người chúng ta là hai người của hai thế giới nên tao nghĩ là có nói thêm thì cũng chả ai hiểu đâu, nên tốt hơn hết mày nên vào trong tù và suy nghĩ suốt cả cuộc đời đi”.
Trực mỉm cười nói: “Xông lên một lúc luôn à gây cấn quá đấy!”.
Nhanh chóng Trực cũng liền lao lên với tốc độ cực cao và nhảy vút lên trên cao khiến cả cơ thể rời khỏi mặt đất, anh nhanh dùng hai chân của mình tung cước vào mặt của Hắc Long và Dũng khiến chúng bị văng ra xa.
Dũng: “Tên này nhanh quá, xem ra hắn ta không phải là kẻ tầm thường đâu đừng chủ quan!”.
Hắc Long hắn liền cười và nói: “Ha…ha…ha, như vậy thì trò chơi mới càng thú vị chứ, chứ như mấy thằng lính lác thì chán lắm”.
Trực: “Xem ra hai người vẫn còn khá là to mồm đấy chứ”.
Hai tên bọn chúng liền lập tức đứng dậy và nhanh chóng tấn công thêm một lần nữa, Dũng hắn tung đấm về phía Trực còn Hắc Long thì tung cước.
Nhanh chóng lại một lần nữa bị Trực phá giải đòn tấn công, anh nhanh chóng khom người xuống dùng một tay chống xuống đất rồi dùng chân quét trụ một phát vào chân của Hắc Long khiến hắn té ngã.
Sau đó anh liền bỏ tay ra khỏi mặt đất và quay một vòng trên không rồi tung một cước vào mặt của Dũng khiến hắn văng vào chiếc hơi bên cạnh, khiến kính xe bị vỡ tan nát.
Sau khi đánh văng được hai tên kia anh liền đứng lên và nói: “Hai người tấn công tôi còn nhiều sơ hở quá đó”.
Dũng đau đớn thở hỗn hển nói: “Tên này chiến đấu quá biến ảo, mình không thể nào biết được cách thức tấn công của hắn ở đâu mà đỡ”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hắn đánh với hai người mà như là đùa giỡn vậy”.
Hắc Long hắn liền tức giận đứng lên nói: “Nè thằng kia mày đừng có vên mặt lên như vậy, mày đánh trúng được bọn tao là do nãy giờ bọn tao đánh nhau mệt người rồi nên mày mới đánh được như vậy thôi!”.
Trực: “Ồ vậy ạ, nhưng mà đối với những kẻ gây ra nhiều tội ác như các người thì không bao giờ có chuyện công bằng gì ở đây cả”.
“Các người vì giành giựt địa bàn của nhau mà gây ra biết bao nhiêu thảm họa, làm chết biết bao nhiêu người thì các người còn đòi hỏi sự công bằng từ chúng tôi hay sao?”.
“Bao nhiêu đồng đội của chúng tôi đã phải ngã xuống nơi này nên đối với bọn tội phạm như các người thì, không có nghĩa lý gì mà tôi phải công bằng với hai người cả”.
Hắc Long: “Nếu mà đã nói như vậy thì hôm nay tao phải chơi sống chết với mày rồi”.
Hắc Long hắn liền lao lên thêm một lần nữa rút con dao trong người ra tấn công Trực, sau đó anh liền bắt lấy tay của Hắc Long rồi quật hắn xuống đất.
Không chịu thua từ dưới đất tung một cước lên mặt Trực, nhưng vẫn bị Trực dùng tay đỡ lại và tung một đấm vào mặt khiến Hắc Long hắn ngất xỉu tại chỗ.
Dũng nhân cơ hội Trực không để ý thì lao vào tung một cước vào Trực khiến anh lăn ra xa, sau đó Dũng lôi Hắc Long ra một góc liền tát mặt và nói: “Nè nhóc tỉnh lại đi đừng có xỉu nữa, xỉu nữa là tiêu cả hai luôn đó”.
Trực liền bước từ từ đến nói: “Coi bộ hai người cũng thân quá đó chứ cứ tưởng hai người là kẻ thù chứ?”.
Dũng: “Đây là chuyện của bọn tao không liên quan đến mày, dù có chết bọn tao cũng sẽ không để bị bọn cảnh sát tụi bây bắt đâu”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trực: “À vậy xem ra tôi cũng không còn gì nói với các người nữa rồi, tôi bắt buộc phải làm theo công việc của mình thôi là bắt hai người về”.
Dũng: “Tao không để chuyện này xảy ra đâu”.
Nói xong Dũng xông lên tấn công Trực, một lát sau Hắc Long liền mở mắt tỉnh dậy, hắn nhìn xung quanh thì thấy một khẩu súng.
Hắn nhanh chóng bò đến và lấy khẩu súng rồi đứng dậy nhắm thẳng vào Trực và bóp cò: “Pằng”.
Nhưng may mắn thay, viên đạn đó lại trúng vào vai của Dũng, sau đó Trực nhanh chóng rút súng ra nhắm thẳng đến Hắc Long và bắn một phát vào đầu của hắn khiến hắn chết tại chỗ.
Sau khi giải quyết xong Hắc Long, Trực liền đè Dũng xuống và dùng còng tay còng hắn lại rồi nói: “Các người thua rồi, công lý chắc chắn sẽ chiến thắng những tên tội phạm như các người”.
Dũng sau khi bị bắt liền cười lớn nói: “Ha…ha…ha, công lý tụi bây cũng chỉ là bọn chó bị lũ có tiền dùng tiền ra lấy mạng tụi bây để bảo vệ chúng mà thôi, đừng có nói từ công lý với tao”.
“Thứ tụi tao muốn chính là sự tự do làm những việc mình thích, chứ không phải bị một lũ tự coi là cảnh sát bảo vệ công lý như tụi bây ràng buộc tụi tao không được làm cái này, không được làm cái kia”.
Trực liền tức giận nói: “Vậy nếu không có cảnh sát bọn tao bảo vệ trật tự, thì tụi bây muốn giết ai thì tụi bây giết à, cái mà tụi bây gọi là mong muốn sự tự do, cũng chỉ là những lời tụi bây nguy biện khi tụi bây lấy mạng một ai đó một cách tự do mà không bị ai ngăn cản mà thôi!”.
Dũng: “Vậy bọn bây dùng súng bắn tội phạm thì sao hả, mọi thứ tụi bây làm thì cũng là giết người, nhưng mà là giết người theo đúng cái luật mà tụi bây đặt ra mà thôi!”.
Trực: “Hai người chúng ta là hai người của hai thế giới nên tao nghĩ là có nói thêm thì cũng chả ai hiểu đâu, nên tốt hơn hết mày nên vào trong tù và suy nghĩ suốt cả cuộc đời đi”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro