Chặn giết (Hạ)
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
“Địch động ta động, địch không động, chúng ta cũng không động. Còn nhiều thời gian, không vội, sau này chúng ta còn rất nhiều cơ hội lăn lộn
giang hồ.” Long Thần cười nói.
Trên lầu bỗng nhiên phát sinh xung đột khiến cho cả tòa tửu lâu rơi vào trạng thái bất an, tất cả mọi người vội vàng chui rúc vào góc tường, hoặc nấp phía sau bàn chờ xem náo nhiệt. Nhất là đám thiếu niên lúc trước cãi vả đang sợ hãi lạnh run cả người.
Trong đám người này cũng có một ít kẻ thông minh, âm thầm đoán được thân phận hai phe tranh đấu. Đám người Đông Phương Thiên Tuyền không cần phải nói rồi, danh tiếng tại Nguyên Linh thành vang rền như sâm bên tai. Về phần Long Thần và Mạc Tiếu Lang hiên nhiên thua kém không ít, chỉ có điều bon họ dám đối kháng chính diện hiển nhiên không phải là nhân vật tầm thường.
Thử hỏi xem dưới tình huống này, ở trong địa bàn của người ta còn dám công khai chỉ trích một đám thành viên Linh Vũ gia tộc?
“Hai người thiếu niên này rốt cuộc là thế lực nào? Xem bọn họ can đảm như vậy có lẽ thực lực không kém!”
“Ai biết, nói không chừng là hai tên ngốc mới tới đây du ngoạn. Bọn họ rõ ràng không phải là thành viên Thần Hi thương minh hoặc là Thú Hồn điện, hẳn là thuộc thế lực nhỏ nào đó thôi!”
Đủ loại thanh âm nghị luận không ngừng vang lên.
Long Thần đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như đối phương không biết tốt xấu, hắn cũng không ngại làm nóng người trước khi tiến vào tranh đoạt chiến di tích viễn cổ.
Lúc này đám người Linh Vũ gia tộc đã tụ lại một chỗ, chuẩn bị động thủ, không nghĩ tới ngay lúc này từ ngoài cửa truyền đến tiếng quát:
“Dừng tay!”
Mọi người quay đầu nhìn lại, thì ra là Đông Phương Huyền Vũ.
Nàng mặt mày âm hàn đi vào tửu lâu, nhìn đội ngũ song phương giương cung bạt kiếm vô cùng khí thế. Bản thân nàng đương nhiên là thù hận Long Thần không thua gì đám tôn tử, vì thế nàng tự nhiên đứng chung hàng ngũ với bọn họ.
Nữ nhân này xuất hiện đã nói rõ sự tình ngày hôm nay không thể chơi lớn rồi.
“Chuyện gì xảy ra?” Đông Phương Huyền Vũ quay đầu lại hỏi.
“Cô cô, Long Thần nhục nhã chúng ta, ngôn ngữ quá mức hiếp người. Cho nên...” Đông Phương Thiên Tuyền vội vàng giải thích.
“Nhục nhã?” Đông Phương Huyền Vũ thật sự tức giận, nàng đau lòng nhìn đám tôn tử Linh Vũ gia tộc trước mặt mình. Trên thực tế, nàng cũng muốn động thủ, đánh cho Long Thần vài cái bạt tay. Chẳng qua nàng đang là trưởng bối duy nhất tại nơi này, không nên làm chuyện mất lý trí. Dù sao mấy vị lão tổ đã dặn dò cẩn thận rồi, nàng cũng không dám phá hư đại sự liên quan đến cả gia tộc.
Thế nhưng, điều này cũng không có nghĩa là nàng sẽ bỏ qua cho Long Thần.
Đông Phương Huyền Vũ đột nhiên lấy lại tinh thần, liếc mắt sang Long Thần: “Tiểu phế vật, người càng lúc càng khoa trương nhỉ? Chẳng lẽ ngươi không biết lớn lối cũng có giới hạn sao? Những kẻ ngu xuẩn như người trong tương lai tất nhiên sẽ chết rất thảm.”
“Ta sống hay chết liên quan gì đến Đông Phương tiều mỹ nhân nhà ngươi?”
Long Thần dây dưa với nữ nhân này. Hắn trực tiếp bỏ qua đám người đang tức giận bừng bừng kia, quay sang nói với Mạc Tiếu Lang,
“Đi thôi!”
“Long Thần, người...” Đông Phương Huyền Vũ bị khinh thường lập tức nổi giận. Nàng thấy đám tiều bối cũng giận muốn học
máu, trong lòng nhanh chóng hạ quyết tâm.
“Cho dù chết, ta cũng muốn kéo người chết chung!” Sau khi rời khỏi tửu lâu, Long Thần và Mạc Tiếu Lang trở về Linh Vũ gia tộc.
Hắn không muốn quay lại Đông Phương gia tộc nên đi theo Mạc Tiếu Lang tới Ngân tộc. Ngoại trừ thời
gian tu luyện, những lúc khác hai người như hình với bóng, không ngừng tâm sự với nhau.
Mạc Tiếu Lang hiểu biết rất nhiều về phương diện tu luyện và thực chiến, chính là đối tượng học tập rất tốt. Trong khoảng thời gian này, Long Thần liên tục tỷ thí tham khảo với hắn, từ đó nhanh chóng gia
tăng kinh nghiệm và kiến thức.
Mấy ngày này, Long Thần tập trung nghiên cứu Thanh Long chiến pháp vô cùng tỉ mỉ. Đây là chiến kỹ Địa giai trung đẳng không dễ tu luyện, coi như là thiên phú bất phàm cũng phải hao phí thời gian và trí lực suy nghĩ thấu đáo. Cho dù hắn hiểu rõ nội dung bí pháp nhưng một khi sử dụng sẽ gặp phải trắc trở, nhiều lần còn bị phản phệ thương tổn.
Trước mắt Long Thần sử dụng trạng thái cường đại nhất vẫn không phải là đối thủ của Mạc Tiếu Lang, cái hắn thiếu chính là cảnh giới. Dựa theo Mạc Tiếu Lang đoán chừng, thực lực Long Thần đã mạnh hơn Bắc Đường Mặc tay cầm thần binh Địa giai rồi.
Long Hồn biến thân và Thanh Long chiến tích chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn
Đoạn thời gian này, Mạc Tiếu Lang quả thật hâm mộ trạng thái thú hồn biến thân, có lúc buồn bực muốn hư người.
Long Thần thi triển thú hồn biến thân chính là Huyết Tích Dịch vương khi còn ở Long Mạch cảnh. Yêu thú Hoàng giai ngũ phẩm có hiệu quả tăng phúc đối với Long Thần gấp mười lần, điều này làm cho Mạc Tiếu Lang rất là ảo não. Đồng thời cũng biết được đây là bí mật lớn nhất của Long Thần.
“Ta thi triển Phệ Nguyệt yêu lang biến thân chi tăng trưởng số lượng chân khí, hiệu quả chỉ gấp hai lần. Coi như là Nguyên Cực thú cũng chỉ tăng phúc gấp năm, đại ca hấp thu lực lượng yêu thú Hoàng giai tại sao nhận được tăng phúc kinh khủng như thế?” Trong lòng Mạc Tiếu Lang một mực nghi ngờ chuyện này.
Hắn không biết trên đời này còn có Long võ giả tồn tại, tinh huyết viễn cổ Thần Long truyền thừa làm sao đơn giản được?
Thậm chí Long Thần chỉ mới hấp thu một phần ngàn lực lượng, sau này sẽ tiếp tục xuất hiện nhiều năng lực thần kỳ hơn nữa. Các loại bí pháp tựa như luyện huyết hóa khí chỉ là bình thường mà thôi.
Mạc Tiếu Lang cảm thấy nghi ngờ nhưng không có hỏi nhiều. Hắn biết đây là bí mật giữ mạng, không nên tùy tiện hỏi thăm.
Long Thần cũng thế, những điều cần biết đã biết. Hắn cũng không chủ động hỏi thăm lá bài tẩy của Mạc Tiếu Lang.
Những sự tình khác đã qua một đoạn thời gian, kế tiếp là chiến đấu tỷ thí tại di tích viễn cổ. Long Thần ngoại trừ tu luyện ra, niềm vui thú lớn nhất là dẫn Mạc Tiếu Lang đi dạo Nguyên Linh thành, trêu chọc gian thương, đùa giỡn thiếu nữ. Có đôi khi Mạc Tiếu Lang không chịu đi, một mình hắn vẫn hưng phấn bừng bừng.
“Nếu như Linh Hi ở bên cạnh thì tốt rồi.” Trên lỗ tai trống rỗng khiến cho nội tâm hắn cảm giác mất mác.
Thật ra hắn rất lo lắng chuyện này, thiếu nữ làm bạn với hắn nửa năm đã hình thành mối quan hệ vi diệu. Trong lòng hắn chỉ có tư niệm và tự trách, nội tâm càng lúc càng khó chịu. Cho nên hắn mới ra ngoài đi dạo, thuận tiện trông ngóng tin tức chung quanh Nguyên Linh thành.
Dạo gần đây Nguyên Linh thành phát sinh đại sự, đó là tranh đoạt chiến phủ thành chủ sắp sửa bắt đầu. Cái tên Long Thần dần dần lan truyền ra khắp Nguyên Linh thành, trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.
Thậm chí trận tranh đoạt chiến lần này xuất hiện rất nhiều biến hóa, có người tin tức linh thông căn cứ thực lực Võ giả viết ra một cái Tiềm Long Bảng.
Tiềm Long Bảng liệt kê, xếp hạng các thiếu niên thiên tài Nguyên Linh thành. Đồng thời cũng đại biểu cho danh tiếng ba đại thế lực mạnh nhất nơi này. Ba vị trí đầu hiển nhiên là dành cho ba gã thiếu niên thiên tài có thực lực Thiên đan cảnh đại thành.
Xếp hạng thứ ba là một nữ tử tên là Lý Tử Linh thuộc thế lực Thần Hi thương minh, Long Thần không có nhìn kỹ tin tức về nàng. Thứ hai chính là Mạc Tiếu Lang giữ Thiên Lang yêu nhận. Vị trí thứ nhất là Yến Đan Thanh sở hữu thú hồn Nguyên Cực thú là thành viên Thú Hồn điện. Từ đó cho thấy rất nhiều người đánh giá cao lực lượng Nguyên Cực thú hồn, thậm chí vượt qua cả Thiên Lang yêu nhận.
Về phần Long Thần xếp hạng thứ mười, đúng lúc đứng trên Đông Phương Thiên Tuyền một bậc.
Đánh bại Đông Phương Thiên Tuyền là chiến tích huy hoàng nhất của hắn rồi, một võ giả Thiên đan cảnh lại được xếp hạng trước mười tự nhiên trở thành tâm điểm chú ý. Huống chi Long Thần và Mạc Tiểu Lang có quan hệ tốt, trong lúc vô tình tăng thêm chút ít danh tiếng, hoặc có thể nói là hắn được thơm lây gã tiểu đệ.
Nguyên Linh thành mấy ngày này vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều có người thảo luận sự tình tranh đoạt chiên. Trong đó Tiềm Long Bảng được bàn luận sôi nổi nhất.
“Long Thần, có gan đi theo ta?” Vào một ngày nọ, Long Thần đi ra ngoài tùy tiện đảo quanh thành trong chốc lát, khi chuẩn bị quay về đột nhiên bị một nữ nhân chặn đường.
Nàng chính là Đông Phương Huyền Vũ.
Long Thần nhớ là mấy ngày trước nữ nhân này giận mình giận sôi gan tím mặt, bây giờ nàng tìm mình tất nhiên không có chuyện gì tốt lành. Thế nhưng, Long Thần không sợ nàng, muốn nhìn xem nàng định giở trò quỷ gì.
Hắn cười nói:
“Gan ta hơi to, không cần giở trò khích tướng. Ngươi muốn đi đâu cứ việc dẫn đường nhưng ta nói trước, nếu người có ý định trâu già gặm cỏ non thì thôi đi. Ta không có hứng thú với lão phụ.”
Long Thần nói quá mức trần trụi rồi, vốn tưởng rằng Đông Phương Huyền Vũ sẽ lập tức nổi giận. Không ngờ nàng vẫn nhịn xuống, trực tiếp đi trước dẫn đường. Hai người xuyên qua mấy cái hẻm nhỏ trong Nguyên Linh thành, cuối cùng dừng lại tại một góc phế tích vắng vẻ.
Nơi này toàn là phòng ốc rách nát, khắp nơi chỉ có gạch đá, đồ bỏ đi bốc mùi kinh khủng.
“Thế nào? Định giết ta sao?” Một nơi hoang vắng thế này hiển nhiên là địa phương tốt để giết người rồi, Long Thần lúc này mới cười hỏi một câu.
Đông Phương Huyền Vũ quay đầu lại, thanh âm lạnh lẽo: “Ngươi đúng là to gan lớn mật, thật đáng tiếc nói cho ngươi biết, ngươi đã đoán đúng. Cho nên Long Thần, người nhận mệnh đi!”
Long Thần ngây ngần cả người, không nghĩ tới Đông Phương Huyền Vũ lại dám ra tay với hắn. Xem ra hắn đã chọc nàng quá dữ rồi, cuối cùng khiến cho nữ nhân này không nhịn nổi nữa, quyết định xử lý hắn càng sớm càng tốt.
“Bất kể ai giết ta, sự tồn ta cũng sẽ tiêu diệt Linh Vũ gia tộc. Người chịu nổi sao?” Long Thần nhún vai bất cần.
“Chuyện này không cần người lo lắng. Ta đã có kế hoạch rồi, vốn là người đã từng giết Yến Xích Huyết của Xích Huyết thánh giáo, sau khi người chết, ta sẽ giá họa cho Thú Hồn điện. Mấy ngày này ta đã chuẩn bị kế hoạch sẵn sàng, không có một chút sơ hở nào.”
Chịu chết đi!” Vừa nói dứt lời, Đông Phương Huyền Vũ đã vận dụng chân khí, hai tay vũ động chuẩn bị xuất thủ.
“Trời đất, vậy cũng được?” Long Thần trực tiếp câm nín, hắn vẫn cảm thấy nữ nhân này chỉ có một bộ não heo, đầu óc chưa phát triền. Ai ngờ nàng lại nghĩ ra biện pháp giá họa cho Nguyên Đế thành, vậy thì Linh Vũ gia tộc tất nhiên sẽ ngồi yên hưởng lợi. Thật sự là một tiến hạ hai chim?
Tiếp theo Long Thần tầm cao khí ngạo đi theo nàng tới nơi này, coi như là tự mình đâm đầu vào lưới.
Dĩ nhiên kế hoạch không có vấn đề, chỉ là Đông Phương Huyền Vũ bỏ qua một điểm mấu chốt, đó là thực lực Long Thần.
“Thiên đan cảnh đại thành?” Đối với Long Thần, đây là một đối thủ rất tốt. Hắn đoán chứng thực lực Huyền Vũ cũng tương đương với Bắc Đường Mặc. Trước khi tiến hành tranh đoạt chiến, hắn quyết định lấy nàng làm đối tượng thí luyện.
Nàng và Mạc Tiều Lang đều là Võ giả Thiên đan cảnh đại thành nhưng lực chiến đấu lại thua kém không ít.
“Long Thần, kể từ khi người bước vào gia tộc, ta không có một ngày nào được ngủ được an bình. Ngươi quả thực là cái u ác tính đối với gia tộc, ngươi khi dễ tộc nhân, khinh thường trưởng bối. Ta đây sẽ lấy lại công đạo giùm cho bọn họ.” Trong quá trình lao tới, Đông Phương Huyền Vũ trút hết phẫn nộ trong lòng ra ngoài.
Nàng oán hận Long Thần quá lớn rồi.
ton
“Lưu Tinh long ân.”
Chân khí Thiện đan cảnh đại thành nhanh chóng bạo phát, uy lực một chiều Lưu Tinh long ấn này mạnh hơn Đông Phương Thiên Tinh gấp mười lần. Kinh phí Long ảnh cường đại gào thét khắp bãi phế tích.
“Cũng không tệ lắm!”
Long Thần cười hắc hắc nhưng trong lòng không dám chậm trễ chút nào. Hắn thi triền Long Hồn biến thân tiến vào trạng thái mạnh nhất, long lân lập tức mọc ra bao trùm thân thể, chân khí đỏ rực lan tràn ra bốn phía.
Long Thần không vội lấy ra Thanh Long chiến kích, ngón tay phải chỉ tới bắn ra một đạo Tinh quang.
“Linh Hi, người thấy không? Ta sử dụng Linh Ma kiếm chỉ là vì nhở ngươi.” Nội tâm Long Thần nhớ tới nàng dần dần nổi lên lửa giận ngập trời.
“Linh Ma kiếm chỉ!”
Một tiếng quát vang vọng không gian, ngón tay Long Thần lập lòe hàn mang chói mắt.
“Ấm!”
Kiếm khí và Long ảnh va chạm vào nhau nhất thời phát ra tiếng nổ dữ dội. Gạch đá tung bay khắp nơi, khói bụi che mờ tầm mắt hai người.
“Làm sao có thể?” Đông Phương Huyền Vũ giật mình kinh hãi, nàng rõ ràng nhìn thấy Long Thần chỉ sử dụng Linh Ma
kiêm chỉ đã bộc phát lực lượng ngang ngửa với mình rồi.
“Bây giờ người cảm thấy thế nào, giết nồi ta không?” Long Thần cười ha hả, thân hình hắn chợt động lao tới Huyền Vũ. Sau khi sử dụng hai đạo linh Ma kiếm chỉ, phá tan một chiêu Lưu Tinh long ấn, hắn đã biết đại khái thực lực của nàng.
Trên phương diện chiến kỹ và thực chiến, nàng cũng không mạnh hơn Đông Phương Thiên Tuyền bao nhiêu. Điểm khác biệt duy nhất chính là chân khí của nàng cường đại hơn mà thôi nhưng đó không phải là vấn đề khiến hắn e ngại.
“Chỉ mới có một chiều, ngươi đắc ý cái gì?” Đông Phương Huyền Vũ biết mình cần phải tốc chiến tốc thắng, sau đó nhanh chóng xử lý hiện trường nếu không muốn gặp phải tai họa diệt tộc. Một chiêu Lưu Tinh long ấn vừa mới kết thúc, phát hiện tiều tử này cứng rắn ngăn cản xuống. Thế là nàng đã hạ quyết tâm hạ sát chiều, bởi vì thời gian kéo dài càng lâu càng bất lợi đối với nàng.
Trong mắt nàng, nếu Long Thần không có Lý Tuyền Cơ làm chỗ dựa, hắn làm gì sống được tới ngày hôm nay?
Nhưng thực tế là vậy sao?
Ngay khi Đông Phương Huyền Vũ chuẩn bị ra tay độc ác, Long Thần đã chủ động phóng tới nàng.
Trên thực tế, Long Thần cảm thấy đánh nhau với nữ nhân ngu xuẩn này không có bất kỳ ý nghĩa. Những năm qua đoán chừng tất cả trí tuệ trong đầu nàng đã chuyển dời đến bộ ngực hết rồi.
Không thể không nói, Đông Phương Huyền Vũ khoảng chừng bốn mươi tuổi nhưng mà phong vận, khí chất vẫn còn rất tốt.
Lúc này Đông Phương Huyền Vũ đang tập trung lực lượng đánh một kích tất sát, một cỗ khí thế cường đại phô thiên cái địa dần dần ép xuống đầu Long Thần.
“Ta sử dụng chiến kỹ Địa giai bộc phát uy lực mạnh hơn Thiên Tuyền nhiều lắm. Long Thần, ngươi còn không chết sao?” Bộ dạng Đông Phương Huyền Vũ hiện tại giống như một đầu hồ báo hung dữ cắn tới Long Thần.
“Chiến kỹ Địa giai, Liệt Phong cuồng long.”
Long Thần đã chứng kiến chiến kỹ này hai lần rồi, Đông Phương Huyền Vũ sử dụng quả thật rất mạnh.
Nhưng vấn đề là Long Thần đang ở trạng thái Long Hồn biến thân cũng nắm giữ lực lượng vượt trội.
Chính vì thế, thời điểm Đông Phương Huyền Vũ chính thức động thổ, Long Thần không chút khách khí dùng đến một chiều tối cường.
“Thanh Long chiến pháp, Đoạn Hoàng Tuyền - Thái Thanh Minh.” Hai chiều kết hợp biến thành một thanh chiến đao chém tới Liệt Phong cuồng long, lực lượng bộc phát cường đại đến mức Đông Phương Huyền Vũ sợ hãi biến sắc.
Trên lầu bỗng nhiên phát sinh xung đột khiến cho cả tòa tửu lâu rơi vào trạng thái bất an, tất cả mọi người vội vàng chui rúc vào góc tường, hoặc nấp phía sau bàn chờ xem náo nhiệt. Nhất là đám thiếu niên lúc trước cãi vả đang sợ hãi lạnh run cả người.
Trong đám người này cũng có một ít kẻ thông minh, âm thầm đoán được thân phận hai phe tranh đấu. Đám người Đông Phương Thiên Tuyền không cần phải nói rồi, danh tiếng tại Nguyên Linh thành vang rền như sâm bên tai. Về phần Long Thần và Mạc Tiếu Lang hiên nhiên thua kém không ít, chỉ có điều bon họ dám đối kháng chính diện hiển nhiên không phải là nhân vật tầm thường.
Thử hỏi xem dưới tình huống này, ở trong địa bàn của người ta còn dám công khai chỉ trích một đám thành viên Linh Vũ gia tộc?
“Hai người thiếu niên này rốt cuộc là thế lực nào? Xem bọn họ can đảm như vậy có lẽ thực lực không kém!”
“Ai biết, nói không chừng là hai tên ngốc mới tới đây du ngoạn. Bọn họ rõ ràng không phải là thành viên Thần Hi thương minh hoặc là Thú Hồn điện, hẳn là thuộc thế lực nhỏ nào đó thôi!”
Đủ loại thanh âm nghị luận không ngừng vang lên.
Long Thần đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như đối phương không biết tốt xấu, hắn cũng không ngại làm nóng người trước khi tiến vào tranh đoạt chiến di tích viễn cổ.
Lúc này đám người Linh Vũ gia tộc đã tụ lại một chỗ, chuẩn bị động thủ, không nghĩ tới ngay lúc này từ ngoài cửa truyền đến tiếng quát:
“Dừng tay!”
Mọi người quay đầu nhìn lại, thì ra là Đông Phương Huyền Vũ.
Nàng mặt mày âm hàn đi vào tửu lâu, nhìn đội ngũ song phương giương cung bạt kiếm vô cùng khí thế. Bản thân nàng đương nhiên là thù hận Long Thần không thua gì đám tôn tử, vì thế nàng tự nhiên đứng chung hàng ngũ với bọn họ.
Nữ nhân này xuất hiện đã nói rõ sự tình ngày hôm nay không thể chơi lớn rồi.
“Chuyện gì xảy ra?” Đông Phương Huyền Vũ quay đầu lại hỏi.
“Cô cô, Long Thần nhục nhã chúng ta, ngôn ngữ quá mức hiếp người. Cho nên...” Đông Phương Thiên Tuyền vội vàng giải thích.
“Nhục nhã?” Đông Phương Huyền Vũ thật sự tức giận, nàng đau lòng nhìn đám tôn tử Linh Vũ gia tộc trước mặt mình. Trên thực tế, nàng cũng muốn động thủ, đánh cho Long Thần vài cái bạt tay. Chẳng qua nàng đang là trưởng bối duy nhất tại nơi này, không nên làm chuyện mất lý trí. Dù sao mấy vị lão tổ đã dặn dò cẩn thận rồi, nàng cũng không dám phá hư đại sự liên quan đến cả gia tộc.
Thế nhưng, điều này cũng không có nghĩa là nàng sẽ bỏ qua cho Long Thần.
Đông Phương Huyền Vũ đột nhiên lấy lại tinh thần, liếc mắt sang Long Thần: “Tiểu phế vật, người càng lúc càng khoa trương nhỉ? Chẳng lẽ ngươi không biết lớn lối cũng có giới hạn sao? Những kẻ ngu xuẩn như người trong tương lai tất nhiên sẽ chết rất thảm.”
“Ta sống hay chết liên quan gì đến Đông Phương tiều mỹ nhân nhà ngươi?”
Long Thần dây dưa với nữ nhân này. Hắn trực tiếp bỏ qua đám người đang tức giận bừng bừng kia, quay sang nói với Mạc Tiếu Lang,
“Đi thôi!”
“Long Thần, người...” Đông Phương Huyền Vũ bị khinh thường lập tức nổi giận. Nàng thấy đám tiều bối cũng giận muốn học
máu, trong lòng nhanh chóng hạ quyết tâm.
“Cho dù chết, ta cũng muốn kéo người chết chung!” Sau khi rời khỏi tửu lâu, Long Thần và Mạc Tiếu Lang trở về Linh Vũ gia tộc.
Hắn không muốn quay lại Đông Phương gia tộc nên đi theo Mạc Tiếu Lang tới Ngân tộc. Ngoại trừ thời
gian tu luyện, những lúc khác hai người như hình với bóng, không ngừng tâm sự với nhau.
Mạc Tiếu Lang hiểu biết rất nhiều về phương diện tu luyện và thực chiến, chính là đối tượng học tập rất tốt. Trong khoảng thời gian này, Long Thần liên tục tỷ thí tham khảo với hắn, từ đó nhanh chóng gia
tăng kinh nghiệm và kiến thức.
Mấy ngày này, Long Thần tập trung nghiên cứu Thanh Long chiến pháp vô cùng tỉ mỉ. Đây là chiến kỹ Địa giai trung đẳng không dễ tu luyện, coi như là thiên phú bất phàm cũng phải hao phí thời gian và trí lực suy nghĩ thấu đáo. Cho dù hắn hiểu rõ nội dung bí pháp nhưng một khi sử dụng sẽ gặp phải trắc trở, nhiều lần còn bị phản phệ thương tổn.
Trước mắt Long Thần sử dụng trạng thái cường đại nhất vẫn không phải là đối thủ của Mạc Tiếu Lang, cái hắn thiếu chính là cảnh giới. Dựa theo Mạc Tiếu Lang đoán chừng, thực lực Long Thần đã mạnh hơn Bắc Đường Mặc tay cầm thần binh Địa giai rồi.
Long Hồn biến thân và Thanh Long chiến tích chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn
Đoạn thời gian này, Mạc Tiếu Lang quả thật hâm mộ trạng thái thú hồn biến thân, có lúc buồn bực muốn hư người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Thần thi triển thú hồn biến thân chính là Huyết Tích Dịch vương khi còn ở Long Mạch cảnh. Yêu thú Hoàng giai ngũ phẩm có hiệu quả tăng phúc đối với Long Thần gấp mười lần, điều này làm cho Mạc Tiếu Lang rất là ảo não. Đồng thời cũng biết được đây là bí mật lớn nhất của Long Thần.
“Ta thi triển Phệ Nguyệt yêu lang biến thân chi tăng trưởng số lượng chân khí, hiệu quả chỉ gấp hai lần. Coi như là Nguyên Cực thú cũng chỉ tăng phúc gấp năm, đại ca hấp thu lực lượng yêu thú Hoàng giai tại sao nhận được tăng phúc kinh khủng như thế?” Trong lòng Mạc Tiếu Lang một mực nghi ngờ chuyện này.
Hắn không biết trên đời này còn có Long võ giả tồn tại, tinh huyết viễn cổ Thần Long truyền thừa làm sao đơn giản được?
Thậm chí Long Thần chỉ mới hấp thu một phần ngàn lực lượng, sau này sẽ tiếp tục xuất hiện nhiều năng lực thần kỳ hơn nữa. Các loại bí pháp tựa như luyện huyết hóa khí chỉ là bình thường mà thôi.
Mạc Tiếu Lang cảm thấy nghi ngờ nhưng không có hỏi nhiều. Hắn biết đây là bí mật giữ mạng, không nên tùy tiện hỏi thăm.
Long Thần cũng thế, những điều cần biết đã biết. Hắn cũng không chủ động hỏi thăm lá bài tẩy của Mạc Tiếu Lang.
Những sự tình khác đã qua một đoạn thời gian, kế tiếp là chiến đấu tỷ thí tại di tích viễn cổ. Long Thần ngoại trừ tu luyện ra, niềm vui thú lớn nhất là dẫn Mạc Tiếu Lang đi dạo Nguyên Linh thành, trêu chọc gian thương, đùa giỡn thiếu nữ. Có đôi khi Mạc Tiếu Lang không chịu đi, một mình hắn vẫn hưng phấn bừng bừng.
“Nếu như Linh Hi ở bên cạnh thì tốt rồi.” Trên lỗ tai trống rỗng khiến cho nội tâm hắn cảm giác mất mác.
Thật ra hắn rất lo lắng chuyện này, thiếu nữ làm bạn với hắn nửa năm đã hình thành mối quan hệ vi diệu. Trong lòng hắn chỉ có tư niệm và tự trách, nội tâm càng lúc càng khó chịu. Cho nên hắn mới ra ngoài đi dạo, thuận tiện trông ngóng tin tức chung quanh Nguyên Linh thành.
Dạo gần đây Nguyên Linh thành phát sinh đại sự, đó là tranh đoạt chiến phủ thành chủ sắp sửa bắt đầu. Cái tên Long Thần dần dần lan truyền ra khắp Nguyên Linh thành, trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.
Thậm chí trận tranh đoạt chiến lần này xuất hiện rất nhiều biến hóa, có người tin tức linh thông căn cứ thực lực Võ giả viết ra một cái Tiềm Long Bảng.
Tiềm Long Bảng liệt kê, xếp hạng các thiếu niên thiên tài Nguyên Linh thành. Đồng thời cũng đại biểu cho danh tiếng ba đại thế lực mạnh nhất nơi này. Ba vị trí đầu hiển nhiên là dành cho ba gã thiếu niên thiên tài có thực lực Thiên đan cảnh đại thành.
Xếp hạng thứ ba là một nữ tử tên là Lý Tử Linh thuộc thế lực Thần Hi thương minh, Long Thần không có nhìn kỹ tin tức về nàng. Thứ hai chính là Mạc Tiếu Lang giữ Thiên Lang yêu nhận. Vị trí thứ nhất là Yến Đan Thanh sở hữu thú hồn Nguyên Cực thú là thành viên Thú Hồn điện. Từ đó cho thấy rất nhiều người đánh giá cao lực lượng Nguyên Cực thú hồn, thậm chí vượt qua cả Thiên Lang yêu nhận.
Về phần Long Thần xếp hạng thứ mười, đúng lúc đứng trên Đông Phương Thiên Tuyền một bậc.
Đánh bại Đông Phương Thiên Tuyền là chiến tích huy hoàng nhất của hắn rồi, một võ giả Thiên đan cảnh lại được xếp hạng trước mười tự nhiên trở thành tâm điểm chú ý. Huống chi Long Thần và Mạc Tiểu Lang có quan hệ tốt, trong lúc vô tình tăng thêm chút ít danh tiếng, hoặc có thể nói là hắn được thơm lây gã tiểu đệ.
Nguyên Linh thành mấy ngày này vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều có người thảo luận sự tình tranh đoạt chiên. Trong đó Tiềm Long Bảng được bàn luận sôi nổi nhất.
“Long Thần, có gan đi theo ta?” Vào một ngày nọ, Long Thần đi ra ngoài tùy tiện đảo quanh thành trong chốc lát, khi chuẩn bị quay về đột nhiên bị một nữ nhân chặn đường.
Nàng chính là Đông Phương Huyền Vũ.
Long Thần nhớ là mấy ngày trước nữ nhân này giận mình giận sôi gan tím mặt, bây giờ nàng tìm mình tất nhiên không có chuyện gì tốt lành. Thế nhưng, Long Thần không sợ nàng, muốn nhìn xem nàng định giở trò quỷ gì.
Hắn cười nói:
“Gan ta hơi to, không cần giở trò khích tướng. Ngươi muốn đi đâu cứ việc dẫn đường nhưng ta nói trước, nếu người có ý định trâu già gặm cỏ non thì thôi đi. Ta không có hứng thú với lão phụ.”
Long Thần nói quá mức trần trụi rồi, vốn tưởng rằng Đông Phương Huyền Vũ sẽ lập tức nổi giận. Không ngờ nàng vẫn nhịn xuống, trực tiếp đi trước dẫn đường. Hai người xuyên qua mấy cái hẻm nhỏ trong Nguyên Linh thành, cuối cùng dừng lại tại một góc phế tích vắng vẻ.
Nơi này toàn là phòng ốc rách nát, khắp nơi chỉ có gạch đá, đồ bỏ đi bốc mùi kinh khủng.
“Thế nào? Định giết ta sao?” Một nơi hoang vắng thế này hiển nhiên là địa phương tốt để giết người rồi, Long Thần lúc này mới cười hỏi một câu.
Đông Phương Huyền Vũ quay đầu lại, thanh âm lạnh lẽo: “Ngươi đúng là to gan lớn mật, thật đáng tiếc nói cho ngươi biết, ngươi đã đoán đúng. Cho nên Long Thần, người nhận mệnh đi!”
Long Thần ngây ngần cả người, không nghĩ tới Đông Phương Huyền Vũ lại dám ra tay với hắn. Xem ra hắn đã chọc nàng quá dữ rồi, cuối cùng khiến cho nữ nhân này không nhịn nổi nữa, quyết định xử lý hắn càng sớm càng tốt.
“Bất kể ai giết ta, sự tồn ta cũng sẽ tiêu diệt Linh Vũ gia tộc. Người chịu nổi sao?” Long Thần nhún vai bất cần.
“Chuyện này không cần người lo lắng. Ta đã có kế hoạch rồi, vốn là người đã từng giết Yến Xích Huyết của Xích Huyết thánh giáo, sau khi người chết, ta sẽ giá họa cho Thú Hồn điện. Mấy ngày này ta đã chuẩn bị kế hoạch sẵn sàng, không có một chút sơ hở nào.”
Chịu chết đi!” Vừa nói dứt lời, Đông Phương Huyền Vũ đã vận dụng chân khí, hai tay vũ động chuẩn bị xuất thủ.
“Trời đất, vậy cũng được?” Long Thần trực tiếp câm nín, hắn vẫn cảm thấy nữ nhân này chỉ có một bộ não heo, đầu óc chưa phát triền. Ai ngờ nàng lại nghĩ ra biện pháp giá họa cho Nguyên Đế thành, vậy thì Linh Vũ gia tộc tất nhiên sẽ ngồi yên hưởng lợi. Thật sự là một tiến hạ hai chim?
Tiếp theo Long Thần tầm cao khí ngạo đi theo nàng tới nơi này, coi như là tự mình đâm đầu vào lưới.
Dĩ nhiên kế hoạch không có vấn đề, chỉ là Đông Phương Huyền Vũ bỏ qua một điểm mấu chốt, đó là thực lực Long Thần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thiên đan cảnh đại thành?” Đối với Long Thần, đây là một đối thủ rất tốt. Hắn đoán chứng thực lực Huyền Vũ cũng tương đương với Bắc Đường Mặc. Trước khi tiến hành tranh đoạt chiến, hắn quyết định lấy nàng làm đối tượng thí luyện.
Nàng và Mạc Tiều Lang đều là Võ giả Thiên đan cảnh đại thành nhưng lực chiến đấu lại thua kém không ít.
“Long Thần, kể từ khi người bước vào gia tộc, ta không có một ngày nào được ngủ được an bình. Ngươi quả thực là cái u ác tính đối với gia tộc, ngươi khi dễ tộc nhân, khinh thường trưởng bối. Ta đây sẽ lấy lại công đạo giùm cho bọn họ.” Trong quá trình lao tới, Đông Phương Huyền Vũ trút hết phẫn nộ trong lòng ra ngoài.
Nàng oán hận Long Thần quá lớn rồi.
ton
“Lưu Tinh long ân.”
Chân khí Thiện đan cảnh đại thành nhanh chóng bạo phát, uy lực một chiều Lưu Tinh long ấn này mạnh hơn Đông Phương Thiên Tinh gấp mười lần. Kinh phí Long ảnh cường đại gào thét khắp bãi phế tích.
“Cũng không tệ lắm!”
Long Thần cười hắc hắc nhưng trong lòng không dám chậm trễ chút nào. Hắn thi triền Long Hồn biến thân tiến vào trạng thái mạnh nhất, long lân lập tức mọc ra bao trùm thân thể, chân khí đỏ rực lan tràn ra bốn phía.
Long Thần không vội lấy ra Thanh Long chiến kích, ngón tay phải chỉ tới bắn ra một đạo Tinh quang.
“Linh Hi, người thấy không? Ta sử dụng Linh Ma kiếm chỉ là vì nhở ngươi.” Nội tâm Long Thần nhớ tới nàng dần dần nổi lên lửa giận ngập trời.
“Linh Ma kiếm chỉ!”
Một tiếng quát vang vọng không gian, ngón tay Long Thần lập lòe hàn mang chói mắt.
“Ấm!”
Kiếm khí và Long ảnh va chạm vào nhau nhất thời phát ra tiếng nổ dữ dội. Gạch đá tung bay khắp nơi, khói bụi che mờ tầm mắt hai người.
“Làm sao có thể?” Đông Phương Huyền Vũ giật mình kinh hãi, nàng rõ ràng nhìn thấy Long Thần chỉ sử dụng Linh Ma
kiêm chỉ đã bộc phát lực lượng ngang ngửa với mình rồi.
“Bây giờ người cảm thấy thế nào, giết nồi ta không?” Long Thần cười ha hả, thân hình hắn chợt động lao tới Huyền Vũ. Sau khi sử dụng hai đạo linh Ma kiếm chỉ, phá tan một chiêu Lưu Tinh long ấn, hắn đã biết đại khái thực lực của nàng.
Trên phương diện chiến kỹ và thực chiến, nàng cũng không mạnh hơn Đông Phương Thiên Tuyền bao nhiêu. Điểm khác biệt duy nhất chính là chân khí của nàng cường đại hơn mà thôi nhưng đó không phải là vấn đề khiến hắn e ngại.
“Chỉ mới có một chiều, ngươi đắc ý cái gì?” Đông Phương Huyền Vũ biết mình cần phải tốc chiến tốc thắng, sau đó nhanh chóng xử lý hiện trường nếu không muốn gặp phải tai họa diệt tộc. Một chiêu Lưu Tinh long ấn vừa mới kết thúc, phát hiện tiều tử này cứng rắn ngăn cản xuống. Thế là nàng đã hạ quyết tâm hạ sát chiều, bởi vì thời gian kéo dài càng lâu càng bất lợi đối với nàng.
Trong mắt nàng, nếu Long Thần không có Lý Tuyền Cơ làm chỗ dựa, hắn làm gì sống được tới ngày hôm nay?
Nhưng thực tế là vậy sao?
Ngay khi Đông Phương Huyền Vũ chuẩn bị ra tay độc ác, Long Thần đã chủ động phóng tới nàng.
Trên thực tế, Long Thần cảm thấy đánh nhau với nữ nhân ngu xuẩn này không có bất kỳ ý nghĩa. Những năm qua đoán chừng tất cả trí tuệ trong đầu nàng đã chuyển dời đến bộ ngực hết rồi.
Không thể không nói, Đông Phương Huyền Vũ khoảng chừng bốn mươi tuổi nhưng mà phong vận, khí chất vẫn còn rất tốt.
Lúc này Đông Phương Huyền Vũ đang tập trung lực lượng đánh một kích tất sát, một cỗ khí thế cường đại phô thiên cái địa dần dần ép xuống đầu Long Thần.
“Ta sử dụng chiến kỹ Địa giai bộc phát uy lực mạnh hơn Thiên Tuyền nhiều lắm. Long Thần, ngươi còn không chết sao?” Bộ dạng Đông Phương Huyền Vũ hiện tại giống như một đầu hồ báo hung dữ cắn tới Long Thần.
“Chiến kỹ Địa giai, Liệt Phong cuồng long.”
Long Thần đã chứng kiến chiến kỹ này hai lần rồi, Đông Phương Huyền Vũ sử dụng quả thật rất mạnh.
Nhưng vấn đề là Long Thần đang ở trạng thái Long Hồn biến thân cũng nắm giữ lực lượng vượt trội.
Chính vì thế, thời điểm Đông Phương Huyền Vũ chính thức động thổ, Long Thần không chút khách khí dùng đến một chiều tối cường.
“Thanh Long chiến pháp, Đoạn Hoàng Tuyền - Thái Thanh Minh.” Hai chiều kết hợp biến thành một thanh chiến đao chém tới Liệt Phong cuồng long, lực lượng bộc phát cường đại đến mức Đông Phương Huyền Vũ sợ hãi biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro