Cổ Ma vực
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Linh Hi rời đi khiến cho tính cách của hắn thay đổi rất nhiều. Trong lúc nhất thời đám người Triệu Thanh Vân không có phát hiện đầu mối, chỉ là
bọn họ đột nhiên cảm giác Long Thần ở trước mặt hình như khác hẳn trước
kia. Lời hắn nói, ánh mắt nhìn người đối diện cũng không còn vẻ kiệt
ngạo khó thuần, thay vào đó là sự lạnh lùng, cô độc. Triệu Thanh Vân
nghĩ rằng đây là dấu hiệu hắn đã trưởng thành nên không hỏi nhiều. "Gấp
như vậy?"
Triệu Thanh Vân chau mày đứng dậy, đi lại gần hắn nói:
"Tháng sau chúng ta sẽ thành lập một quốc gia mới. Ba tháng sau nghĩa mẫu của ngươi sẽ hạ sinh. Ngươi bây giờ muốn đi?" Triệu Thanh Vân vốn là cảm thấy Long Thần nên lưu lại một đoạn thời gian. Dù sao Thương Ương quốc cần phải có thời gian phát triển và ổn định.
"Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên ta không muốn lãng phí thời gian. Sư tôn chuyển lời xin lỗi tới nghĩa phụ ta, sẽ có ngày ta trở về bái kiến hắn. Thương Ương quốc đã có người trấn giữ, ta rất yên tâm. Hơn nữa, tiều Vũ cũng sắp đột phá Thông Thiên cảnh rồi." Long Thần nói.
"Long Thần, là vì cô nương kia?" Mộ Dung Vũ hỏi thử một câu.
Long Thần gật đầu xác nhận.
Triệu Thanh Vân không biết chuyện tình của Long Thần và Linh Hi, mà chỉ biết có một nữ nhân vẫn luôn đi theo Long Thần. Từ khi Long Thần vì nàng giết chết Cửu hoàng tử, sau đó trải qua hành trình chạy trốn sinh tử mới khiến cho mọi người chú ý đến nàng.
"Ngươi đã quyết định?" Triệu Thanh Vân hỏi lần cuối cùng.
"Sư tôn, ta sẽ trở lại." Long Thần trả lời thành khẩn.
"Được rồi, ta đưa người tới Càn Khôn truyền tống trận." Triệu Thanh Vân.
"Ta cũng muốn đi!" Mộ Dung Vũ vội vàng đứng yên.
Long Thần mỉm cười gật đầu, ba người bọn họ cưỡi yêu thú phi hành Địa giai tứ phẩm trực tiếp lên đường. Mặc dù tốc độ không bằng Tiểu Lang, nhưng sức bền khẳng định vượt xa những yêu thú khác.
Trên đường đi, Long Thần ngồi ở phía trước yên lặng không nói, bóng lưng hắn cô độc khiến cho Mộ Dung Vũ và Triệu Thanh Vân cảm giác khác thường. Thật lâu sau, Triệu Thanh Vân không nhịn được mới nói:
"Tiểu Vũ, người tìm cách chuyên giải hắn đi. Dù sao người trẻ tuổi cũng dễ tâm sự hơn."
"Vâng, cung chủ!" Mộ Dung Vũ gật đầu đồng ý, sau đó đi tới ngồi cạnh Long Thần, gió lớn thổi tung mái tóc dài để lộ ra dụng nhân tuyệt đẹp của nàng. Chỉ có điều lúc này Long Thần không có tâm tình chú ý đến.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể kể ta nghe không? Chúng ta coi như là bằng hữu, sự tôn rất lo lắng cho ngươi." Mộ Dung Vũ do dự một lát mới bắt đầu dò hỏi.
Long Thần quay sang nhìn chăm chú Mộ Dung Vũ, từ đầu đến cuối chuyện tình Linh Hi vốn không liên quan đến những người khác. Nhưng Mộ Dung Vũ chỉ là hảo tâm khuyên nhủ, nên hắn nhất thời khó thể chối từ.
"Ta dùng Cửu Thiên Tiên Linh quả giúp nàng khôi phục thân thể. Nhưng người nhà của nàng đột nhiên xuất hiện mang nàng đi, thế lực bọn họ quá mức cường đại, ta cũng vô lực phản kháng, cuối cùng đành phải trơ mắt nhìn nàng rời đi."
Nói đến đây, Long Thần thở dài một hơi buồn bã, cười khổ nói: "Bây giờ hẳn là nàng đã đi xa lắm rồi. Chúng ta cách nhau tới vạn vạn dặm, biết đến ngày nào mới có thể gặp lại nhau."
"Thế lực gia tộc cô nương kia kinh khủng vậy sao?" Mộ Dung Vũ nghe mà ngây dại, không trách được cảm xúc Long Thần xuống thấp như thế. Phải biết rằng cảm giác sinh ly tử biệt giữa hai người đang yêu chính là đả kích lớn nhất, thậm chí còn thống khổ hơn cả tử vong. Rất ít người gượng dậy nổi, vì thế hắn mới gấp gáp bước lên hành trình mới, hi vọng chặng đường gian nan phía trước có thể giúp hắn quên đi nỗi đau khổ ái tình.
"Nói cách khác, người muốn đi tìm nàng đúng không?" Mộ Dung Vũ nhỏ giọng hỏi:
"Đúng ta đã đáp ứng rồi. Trong vòng mười năm, ta nhất định sẽ xuất hiện ở trước mặt nàng." Long Thân khẽ gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước.
Từ ánh mắt của hắn, Mộ Dung Vũ thấy được vẻ chấp nhất và quật cường."Thật là cảm động!"
Mộ Dung Vũ mỉm cười bất đắc dĩ: "Nhìn bộ dáng người bây giờ hẳn là đang rất đau khổ đúng không? Xem ra ta không cần khuyên nhủ người làm gì, tự ngươi đã có mục tiêu rõ ràng rồi. Nhưng người phải hết sức cần thận, tính mạng của mình mới là trọng yếu nhất. Đừng quên rằng tại Thương Ương quốc còn có một nhóm người quan tâm đến ngươi."
Nói đến đây, Mộ Dung Vũ cúi đầu xuống, giọng nói có mấy phần bị thương.
"Cám ơn!" Long Thần gật đầu.
Lúc này Triệu Thanh Vân nghe thấy bọn họ nói chuyện với nhau mới nói chen vào:
"Long Tứ đại lục rộng lớn khôn cùng. Thân nhi, gia tộc cô nương kia ở đâu?"
"Không có ở đây, gia tộc nàng ở trong ba đại Đế vực." Long Thần hồi đáp.
"Ba đại Đế vực? Thần nhi, ngươi có biết phải đi xuyên qua mộ địa Thái Cổ mới tìm được con đường tới Đế vực không?" Triệu Thanh Vân giật mình kinh hãi.
"Sư tôn, người biết làm cách nào đi tới mộ địa Thái Cổ không?" Long Thần vội vàng hỏi.
"Mộ địa Thái Cổ cách một đoạn thời gian sẽ mở ra một lần. Lúc đó mười đại Thánh triều sẽ tổ chức tuyển lựa người đủ tư cách tiến vào mộ địa Thái Cổ. Hình thức cụ thể thì ta không rõ, chỉ biết là bọn họ sẽ phải tranh đoạt thứ gì đó." Triệu Thanh Vân cố gắng nhớ lại từng chi tiết trong trí nhớ, sau khi suy nghĩ cẩn thận mới giải thích rõ ràng hơn.
"Nói cách khác, ta chỉ cần đi lại trong Thần Vũ thánh triều là có thể tìm được phương pháp tiến vào mộ địa Thái Cổ." Đây là tin tức tốt đối với Long Thần, ít nhất hắn không phải tìm đường mờ mịt như trước nữa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba người bọn họ càng lúc càng gần Càn Khôn truyền tống trận. Long Thần lập tức cáo biệt: "Sư tôn, ta đi đây. Nguyên Linh thành Linh Vũ gia tộc có hai nữ tử là Mộng Dao và Lam, Bạch Dương trấn Dương gia là những người thân của ta. Người bảo bọn họ di cư tới Hoàng Thành, giúp ta chiếu cố tốt bọn họ."
Triệu Thanh Vân gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Mộ Dung Vũ nghe thấy hắn còn có hai nữ nhân khác, trong lòng bỗng nhiên cảm giác không thoải mái.
"Đúng rồi Thần nhi, thiếu chút nữa ta quên mất một việc." Triệu Thanh Vân vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài màu đen, hình dáng vô cùng kỳ lạ.
"Thật ra Thiên Ma cung là thế lực đến từ Thần Vũ thánh triều. Tổ sư Thiên Ma cung vốn là cư dân Thần Vũ thánh triều, sau khi tới đây đã đoạn tuyệt liên lạc với bên kia."
Triệu Thanh Vân nói: "Tấm lệnh bài này chính là tín vật của một thế lực tại Thần Vũ thánh triều. Thiên Ma cũng có thể nói là chi nhánh nhỏ xuất phát từ đó. Người sử dụng Càn Khôn truyền tống trận sẽ tới một nơi rất gần thể lực đó, hình như tên nó là Cổ Ma vực.
"Cổ Ma vực?" Long Thần âm thầm nhớ kỹ cái tên này, nhận lấy thiết bài từ tay Triệu Thanh Vân.
"Tổ sư Thiên Ma cung tên là Nghiễm Nguyên, đây là tín vật của hắn. Ngươi đem lệnh bài tới Cổ Ma vực hẳn là có tư cách trở thành đệ tử nội môn."
Triệu Thanh Vân kích động nói.
"Gia nhập Cổ Ma vực tu luyện?" Trên thực tế, Long Thần chỉ muốn đến Thần Vũ thánh triều một đoạn thời gian ngắn mà thôi.
Cái hắn muốn là tìm ra con đường tiến vào mộ địa Thái Cổ, trong quá trình đó không ngừng tu luyện tăng cường thực lực của mình.
Triệu Thanh Vân chau mày đứng dậy, đi lại gần hắn nói:
"Tháng sau chúng ta sẽ thành lập một quốc gia mới. Ba tháng sau nghĩa mẫu của ngươi sẽ hạ sinh. Ngươi bây giờ muốn đi?" Triệu Thanh Vân vốn là cảm thấy Long Thần nên lưu lại một đoạn thời gian. Dù sao Thương Ương quốc cần phải có thời gian phát triển và ổn định.
"Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên ta không muốn lãng phí thời gian. Sư tôn chuyển lời xin lỗi tới nghĩa phụ ta, sẽ có ngày ta trở về bái kiến hắn. Thương Ương quốc đã có người trấn giữ, ta rất yên tâm. Hơn nữa, tiều Vũ cũng sắp đột phá Thông Thiên cảnh rồi." Long Thần nói.
"Long Thần, là vì cô nương kia?" Mộ Dung Vũ hỏi thử một câu.
Long Thần gật đầu xác nhận.
Triệu Thanh Vân không biết chuyện tình của Long Thần và Linh Hi, mà chỉ biết có một nữ nhân vẫn luôn đi theo Long Thần. Từ khi Long Thần vì nàng giết chết Cửu hoàng tử, sau đó trải qua hành trình chạy trốn sinh tử mới khiến cho mọi người chú ý đến nàng.
"Ngươi đã quyết định?" Triệu Thanh Vân hỏi lần cuối cùng.
"Sư tôn, ta sẽ trở lại." Long Thần trả lời thành khẩn.
"Được rồi, ta đưa người tới Càn Khôn truyền tống trận." Triệu Thanh Vân.
"Ta cũng muốn đi!" Mộ Dung Vũ vội vàng đứng yên.
Long Thần mỉm cười gật đầu, ba người bọn họ cưỡi yêu thú phi hành Địa giai tứ phẩm trực tiếp lên đường. Mặc dù tốc độ không bằng Tiểu Lang, nhưng sức bền khẳng định vượt xa những yêu thú khác.
Trên đường đi, Long Thần ngồi ở phía trước yên lặng không nói, bóng lưng hắn cô độc khiến cho Mộ Dung Vũ và Triệu Thanh Vân cảm giác khác thường. Thật lâu sau, Triệu Thanh Vân không nhịn được mới nói:
"Tiểu Vũ, người tìm cách chuyên giải hắn đi. Dù sao người trẻ tuổi cũng dễ tâm sự hơn."
"Vâng, cung chủ!" Mộ Dung Vũ gật đầu đồng ý, sau đó đi tới ngồi cạnh Long Thần, gió lớn thổi tung mái tóc dài để lộ ra dụng nhân tuyệt đẹp của nàng. Chỉ có điều lúc này Long Thần không có tâm tình chú ý đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể kể ta nghe không? Chúng ta coi như là bằng hữu, sự tôn rất lo lắng cho ngươi." Mộ Dung Vũ do dự một lát mới bắt đầu dò hỏi.
Long Thần quay sang nhìn chăm chú Mộ Dung Vũ, từ đầu đến cuối chuyện tình Linh Hi vốn không liên quan đến những người khác. Nhưng Mộ Dung Vũ chỉ là hảo tâm khuyên nhủ, nên hắn nhất thời khó thể chối từ.
"Ta dùng Cửu Thiên Tiên Linh quả giúp nàng khôi phục thân thể. Nhưng người nhà của nàng đột nhiên xuất hiện mang nàng đi, thế lực bọn họ quá mức cường đại, ta cũng vô lực phản kháng, cuối cùng đành phải trơ mắt nhìn nàng rời đi."
Nói đến đây, Long Thần thở dài một hơi buồn bã, cười khổ nói: "Bây giờ hẳn là nàng đã đi xa lắm rồi. Chúng ta cách nhau tới vạn vạn dặm, biết đến ngày nào mới có thể gặp lại nhau."
"Thế lực gia tộc cô nương kia kinh khủng vậy sao?" Mộ Dung Vũ nghe mà ngây dại, không trách được cảm xúc Long Thần xuống thấp như thế. Phải biết rằng cảm giác sinh ly tử biệt giữa hai người đang yêu chính là đả kích lớn nhất, thậm chí còn thống khổ hơn cả tử vong. Rất ít người gượng dậy nổi, vì thế hắn mới gấp gáp bước lên hành trình mới, hi vọng chặng đường gian nan phía trước có thể giúp hắn quên đi nỗi đau khổ ái tình.
"Nói cách khác, người muốn đi tìm nàng đúng không?" Mộ Dung Vũ nhỏ giọng hỏi:
"Đúng ta đã đáp ứng rồi. Trong vòng mười năm, ta nhất định sẽ xuất hiện ở trước mặt nàng." Long Thân khẽ gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước.
Từ ánh mắt của hắn, Mộ Dung Vũ thấy được vẻ chấp nhất và quật cường."Thật là cảm động!"
Mộ Dung Vũ mỉm cười bất đắc dĩ: "Nhìn bộ dáng người bây giờ hẳn là đang rất đau khổ đúng không? Xem ra ta không cần khuyên nhủ người làm gì, tự ngươi đã có mục tiêu rõ ràng rồi. Nhưng người phải hết sức cần thận, tính mạng của mình mới là trọng yếu nhất. Đừng quên rằng tại Thương Ương quốc còn có một nhóm người quan tâm đến ngươi."
Nói đến đây, Mộ Dung Vũ cúi đầu xuống, giọng nói có mấy phần bị thương.
"Cám ơn!" Long Thần gật đầu.
Lúc này Triệu Thanh Vân nghe thấy bọn họ nói chuyện với nhau mới nói chen vào:
"Long Tứ đại lục rộng lớn khôn cùng. Thân nhi, gia tộc cô nương kia ở đâu?"
"Không có ở đây, gia tộc nàng ở trong ba đại Đế vực." Long Thần hồi đáp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ba đại Đế vực? Thần nhi, ngươi có biết phải đi xuyên qua mộ địa Thái Cổ mới tìm được con đường tới Đế vực không?" Triệu Thanh Vân giật mình kinh hãi.
"Sư tôn, người biết làm cách nào đi tới mộ địa Thái Cổ không?" Long Thần vội vàng hỏi.
"Mộ địa Thái Cổ cách một đoạn thời gian sẽ mở ra một lần. Lúc đó mười đại Thánh triều sẽ tổ chức tuyển lựa người đủ tư cách tiến vào mộ địa Thái Cổ. Hình thức cụ thể thì ta không rõ, chỉ biết là bọn họ sẽ phải tranh đoạt thứ gì đó." Triệu Thanh Vân cố gắng nhớ lại từng chi tiết trong trí nhớ, sau khi suy nghĩ cẩn thận mới giải thích rõ ràng hơn.
"Nói cách khác, ta chỉ cần đi lại trong Thần Vũ thánh triều là có thể tìm được phương pháp tiến vào mộ địa Thái Cổ." Đây là tin tức tốt đối với Long Thần, ít nhất hắn không phải tìm đường mờ mịt như trước nữa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba người bọn họ càng lúc càng gần Càn Khôn truyền tống trận. Long Thần lập tức cáo biệt: "Sư tôn, ta đi đây. Nguyên Linh thành Linh Vũ gia tộc có hai nữ tử là Mộng Dao và Lam, Bạch Dương trấn Dương gia là những người thân của ta. Người bảo bọn họ di cư tới Hoàng Thành, giúp ta chiếu cố tốt bọn họ."
Triệu Thanh Vân gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Mộ Dung Vũ nghe thấy hắn còn có hai nữ nhân khác, trong lòng bỗng nhiên cảm giác không thoải mái.
"Đúng rồi Thần nhi, thiếu chút nữa ta quên mất một việc." Triệu Thanh Vân vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài màu đen, hình dáng vô cùng kỳ lạ.
"Thật ra Thiên Ma cung là thế lực đến từ Thần Vũ thánh triều. Tổ sư Thiên Ma cung vốn là cư dân Thần Vũ thánh triều, sau khi tới đây đã đoạn tuyệt liên lạc với bên kia."
Triệu Thanh Vân nói: "Tấm lệnh bài này chính là tín vật của một thế lực tại Thần Vũ thánh triều. Thiên Ma cũng có thể nói là chi nhánh nhỏ xuất phát từ đó. Người sử dụng Càn Khôn truyền tống trận sẽ tới một nơi rất gần thể lực đó, hình như tên nó là Cổ Ma vực.
"Cổ Ma vực?" Long Thần âm thầm nhớ kỹ cái tên này, nhận lấy thiết bài từ tay Triệu Thanh Vân.
"Tổ sư Thiên Ma cung tên là Nghiễm Nguyên, đây là tín vật của hắn. Ngươi đem lệnh bài tới Cổ Ma vực hẳn là có tư cách trở thành đệ tử nội môn."
Triệu Thanh Vân kích động nói.
"Gia nhập Cổ Ma vực tu luyện?" Trên thực tế, Long Thần chỉ muốn đến Thần Vũ thánh triều một đoạn thời gian ngắn mà thôi.
Cái hắn muốn là tìm ra con đường tiến vào mộ địa Thái Cổ, trong quá trình đó không ngừng tu luyện tăng cường thực lực của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro