Long Huyết Chiến Thần

Cửu U Tang Hồn

Phong Thanh Dương

2024-10-05 23:11:20

“Trước kia ta cùng Hoàng Tuyền đóng ở chỗ này nếu như hắn có chuyện gì đó, chỉ có mình ta lưu lại đây, nếu như ta có việc, hắn canh ở chỗ này một người thủ vệ là được rồi. Như vậy đi, một ngày có mười hai canh giờ, chúng ta chia nhau một người một nửa, nếu có chuyện gấp gáp gì đó, nói thí dụ như biểu tỉ mang thai chẳng hạn, ta sẽ lưu lại thời gian dài hơn!”

Mạc Phong vô cùng hào sảng nói.

Vũ Minh là một cỗ máy, nghiêm mật, tất cả nhiệm vụ công việc đều được an bài vô cùng cẩn thận, mỗi một Vũ vương, thật ra đều quản lý một chuyện, Vũ Minh không chỉ là võ lực đơn thuần.

Rất nhanh, Long Thần đi tới cửa ra vào Cửu U Tang Hồn.

Xuất hiện ở trước mặt hắn là một ngôi nhà gỗ nhỏ nhắn trong đình viện hoa lệ, tại phương viên trăm dặm xung quanh căn nhà gỗ này đất đai đều là một màu xám tro, không có một ngọn cỏ nào. Ngôi nhà nhỏ kia đoán chừng tồn tại rất nhiều thời gian, toàn thân là một màu xám tro, để lộ ra khí tức quỷ dị, rất nhiều tia sương mù xám tro, từ căn nhà nhỏ này tràn ra ngoài.

“Đây chính là cửa vào Cửu U Tang Hồn sao? Ta cho tới bây giờ còn chưa từng gặp.”

Long Thần có chút kinh ngạc nói.

“Cửu U Tang Hồn, nghe nói ở bên trong đó chính là nơi kinh khủng nhất, không có một người nào từ bên trong đó còn sống đi ra ngoài, dĩ nhiên, Cửu U Tang Hồn chỉ có cửa vào, không có cửa ra, ai có thể đi ra ngoài chứ?”

Mạc Phong có chút đắc ý nói.

“Không có cửa ra à? Có phải hay không là người ở bên trong không có tìm được?”

Long Thần dò hỏi.

“Hắn không phải vậy, nghe nói tại bên trong Cửu U Tang Hồn là một đại địa hoang vu, thiên địa linh khí ở trong đó đã hạ xuống thấp đến độ kinh người, võ giả ở trong đó, cũng không có đủ thiên địa linh khí, rất khó còn tồn tại sống sót, hơn nữa kinh khủng nhất chính là trong Cửu U Tang Hồn không có phương hướng, cho dù ngươi đi theo hướng nào đều một mực lòng vòng quanh một chỗ!”

Không có thiên địa linh khí, không có phương hướng.

Trách không được người ở bên trong, không có đi ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thế nhưng Long Thần nghĩ tới một vấn đề khác: “Vậy thì kỳ quái nhỉ, nếu như không có ai đi ra ngoài, ai lại biết được tình huống ở trong Cửu U Tang Hồn chứ?”

Mạc Phong hơi chậm lại, cười khổ nói: “Ta cũng không biết.”

Xem ra Mạc Phong biết cũng không nhiều lắm, Xích Hồn tình báo quả nhiên cường đại, ngay cả Mạc Phong là người thủ vệ Cửu U Tang Hồn, chuyện biết cũng không chiều, mà hắn có thể điều tra ra.

Phương pháp đi ra từ Cửu U Tang Hồn, hẳn là ở trong tay Tiêu Lâm.

“Đại tỷ, đợi thêm một thời gian ngắn nữa, có cơ hội thích hợp, ta từ trong miệng Tiêu Lâm, hỏi ra cái đồ mà ngươi muốn! Ngươi cứ kiên trì thêm chút thời gian ngắn nữa thôi!”

Nhớ tới Long Nguyệt ở trong đó chịu không biết bao nhiêu khổ nạn, trong lòng Long Thần càng thêm khó chịu.

Dù sao, nữ nhân này đã giúp đỡ hắn thật nhiều.

Tiêu Lâm cư trú trong Cửu U các, cho nên Long Thần trong quá trình canh gác, hắn thỉnh thoảng có tới đây và cùng nói chuyện với Long Thần. Dĩ nhiên, cũng có khi Long Thần chỉ canh gác một mình, Long Thần ý thức được, mỗi lần chung đụng với Tiêu Lâm, hắn có cơ hội thi triển khống hồn.

Thế nhưng Long Thần không nóng vội, hắn muốn cùng Tiêu Lâm thân quen đến chín muồi, cho đến khi Tiêu Lâm không còn phòng bị hắn nữa, khi đó, mới chính là lúc hắn bắt đầu thi triển khống hồn. Bằng không, cho dù vũ hồn hắn cường đại, cuối cùng hẳn là thất bại, nếu như thất bại, chẳng những nguy hiểm, hơn nữa kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ.

Tới Cửu U Tang Hồn, vốn là chuyện mạo hiểm lớn nhất rồi. Thế nhưng Long Thần vì cứu Long Nguyệt nên hắn mặc kệ giá nào, hắn biết, còn có rất nhiều người đang chờ tin tức tốt của hắn, cho nên hắn tuyệt đối không thể lùi bước.

Ba ngày trước đó, kế tiếp, trong quá trình canh gác, tổng cộng mất đi bảy ngày, trong bảy ngày này một nửa thời gian Long Thần đều trong canh gác, trong đó Tiêu Lâm có đến mấy lần, mỗi lần đều đến chém gió cùng Long Thần một trận.

Trên thực tế, tuổi của Tiêu Lâm đã lớn rồi, đời này của hắn dù cho tu luyện thế nào đi nữa, cuối cùng cũng không thể đột phá, cho nên hắn căn bản là không ở trong tu luyện, già cả đã hiểu được nên hưởng thụ, cho nên cuộc sống trôi qua cũng thảnh thơi.

Trong tam đại Vũ hoàng, hắn là một Vũ hoàng duy nhất mà Long Thần cảm thấy hảo cảm. Hơn nữa trong Vũ Đế thành, cũng không đều là hạng người tà ác, tỷ như Mạc nương, chính là một nữ nhân đáng thương.

Bảy ngày qua đi, Long Thần và Tiêu Lâm đã triệt để quen thuộc, trong quá trình canh gác, Long Thần cũng không tốn bao nhiêu thời gian, mà là ở trong tu luyện cả. Hắn lúc này ngụy trang thành Địa Vũ cảnh nhất trọng, cho nên khi Tiêu Lâm tới, hắn đang tu luyện quyền pháp đệ nhị trọng, trên thực tế quyền pháp đệ nhị trọng hắn sớm đã thành thục.

Chẳng qua là lấy năng lực của hắn, hoàn toàn có thể ngụy trang như là không thành thục.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho nên, Tiêu Lâm thấy vậy liền cao hứng, không nhịn được nhảy ra chỉ điểm.

Long Thần một bên nghe hắn chỉ điểm, một bên cải tiến quyền pháp của mình, thời gian trôi qua rất nhanh, Long Thần biết, lần chuyện phiếm này tương đối lâu là một cơ hội khó có được, hơn nữa hắn lúc này đã lấy được tín nhiệm hoàn toàn từ Tiêu Lâm, bỏ lỡ lần này cũng không biết khi nào mới có cơ hội tới nữa.

Trong khi cùng chuyện phiếm với Tiêu Lâm, Long Thần một bên nói, một bên sử dụng Phệ Linh Yêu Đồng khống hồn thuật, lời của hắn lúc đầu đều nói chuyện không đâu vào đâu, hơn nữa thi triển khống hồn thuật hơi lâu, ý thức Tiêu Lâm đã ngưng kết thành vũ hồn, tương đối chắc chắn, không phải hạng người như Long Thần phá nổi.

Cho nên, hắn chỉ có thể kéo dài thời gian.

Cho đến khi, Tiêu Lâm khi đang cùng nói chuyện với hắn, ánh mắt đã bắt đầu toát ra thần sắc mê man, Long Thần mới biết được mình đã thành công. Dĩ nhiên, cũng chỉ là thành công bước đầu của khống hồn mà thôi, khoảng cách muốn hỏi ra vấn đề, quá trình này vẫn còn tương đối mạo hiểm.

Khống hồn, cũng không phải không có hạn chế.

Tu vi Long Thần bây giờ, ngay cả Tiêu Lâm cũng không so sánh được, cho nên tỷ lệ thất bại vô cùng lớn, hơn nữa chẳng qua hắn chính là thôi miên, nếu như Long Thần bỗng dưng vận dụng chân nguyên giết hắn hoặc là để cho hắn cảm giác được chút năng lượng dao động, hắn lập tức giật mình tỉnh lại.

Đến lúc đó khống hồn sẽ thất bại.

Chỉ khi đối với người thực lực nhỏ yếu hơn bản thân mình, Long Thần mới triệt để khống chế suy nghĩ của đối phương, thậm chí là muốn đối phương tự sát.

“Khi ngươi bao nhiêu tuổi thì đạt tới Địa Vũ cảnh?”

Vừa mới bắt đầu, Long Thần tránh cho ý nghĩ đối phương dao động thật lớn nên hắn chỉ lựa chọn vấn đề tương đối đơn giản, những vấn đề này ở Tiêu Lâm lúc này xem ra, hẳn là tương đối bình thường.

“Là khi mới hai mươi bảy tuổi...”

Tiêu Lâm ánh mắt mờ mịt, theo bản năng nói ra.

Kế tiếp, Long Thần hỏi chuyện, càng ngày càng liên quan tới Tiêu Lâm, những chuyện này hắn sớm đã định ra là từng bước tăng cường, nói như vậy, mới chợt không liên quan đến bí mật sâu nhất của Tiêu Lâm làm cho hắn giật mình tỉnh giấc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0