Long Huyết Chiến Thần

Diệp Hiên (hạ)

Phong Thanh Dương

2024-10-05 23:11:20

“Tỷ tỷ, cứu ta.”

Oanh một tiếng, thực lực của đối phương còn cao hơn Diệp Hiên một cảnh giới, một trọng Thần Vũ cảnh cũng không phải là chuyện nhỏ, nhất thời công kích khổng lồ kia, trực tiếp làm cho Diệp Hiên phun ra một ngụm máu tươi, hướng về phía tửu lâu bắn đi.

“Trùng hợp như thế sao?”

Long Thần có chút im lặng, hắn vội vàng thối lui, thân thể Diệp Hiên, trực tiếp đụng vào vách tường phòng hắn, trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Cho dù là phù văn gia trì vách tường, nhưng cũng bị chấn nát toàn bộ.

Ngay cả sàn nhà Diệp Hiên rơi xuống, cũng tạo thành một cái hố to.

Diệp Hiên lúc này, ánh mắt lạnh như băng, dưới công kích của đối phương, sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, khóe miệng tràn ra vết máu.

Ở thời điểm chỉ mành treo chuông, Long Thần bỗng nhiên làm ra một cái quyết định, hắn quát nhẹ miệng, nói:

“Ta cứu ngươi, chớ phản kháng.”

Vừa mới nói xong, hắn liền vận dụng lực lượng Thái Hư cảnh, muốn đem Diệp Hiên thu vào trong Thái Hư cảnh, chỉ cần vào trong đó, khẳng định Diệp Hiên bình yên vô sự.

Diệp Hiên, lúc này mới nhìn người trẻ tuổi ở bên cạnh, tại thời điểm Thái hư cảnh ập đến, hắn chỉ do dự trong nháy mắt thôi, sau đó bị Long Thần trực tiếp thu vào trong Thái hư cảnh, lúc này, mặt đất Diệp Hiên đụng phải, ầm ầm sụp đổ, Long Thần đứng sát bên tường, lúc này mới không bị rơi xuống lầu một bụi mù mịt kia.

May mà, gian phòng lầu một cũng không có người lưu trú.

Ngay khi Long Thần vừa mới thu xong Diệp Hiên, một tên hắc y võ giả tràn đầy sát khí vọt vào, hắn sau khi vào, nghiễm nhiên phát hiện khí tức Diệp Hiên, thế nhưng lúc này biến mất.

“Người đi đâu rồi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sát thủ kia dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Long Thần, một cỗ khí tức âm tà, tản mát ra từ trên người của hắn, uy áp thân hồn đến từ Thần Vũ cảnh, tác dụng lên trên người Long Thần, chỉ tùy tiện một cái liếc mắt thôi, đều có thể đem tâm thần võ giả dưới Thần Vũ cảnh mất đi.

“Chạy...”

Long Thần lui về phía sau một bước, có chút sợ hãi nhìn nam tử này, chỉ chỉ cái hố to ở bên dưới.

Sát thủ Thần Vũ cảnh kia không nói hai lời, liền trực tiếp vọt xuống dưới, nhưng mà khi còn nửa chừng, hắn đột nhiên lộn ngược trở về, gắt gao ngó chừng Long Thần, lạnh lùng nói:

“Khí tức của hắn cứ như vậy không thể nào biến mất, nhất định là ngươi giở trò quỷ.”

Long Thần vốn là đã tránh được một kiếp, vừa mới thở ra một hơi, đối phương đã quay trở lại để cho hắn lông tơ nổ tung, tại thời khắc khẩn yếu trước mắt, Long Thần không hề nói ba sạo nữa, mà là thiêu đốt chân nguyên bản thân, trong nháy mắt dùng huyết độn chạy trốn, phương hướng chính là phủ thành chủ, lấy chân nguyên của hắn bây giờ, Long Hồn biến thân và Ngũ Đế pháp tướng phụ trợ, trong nhất thời bộc phát tốc độ huyết độn, để cho sát thủ Thần Vũ cảnh kia cũng sợ ngây người.

Ai có nghĩ tới, một tên tiểu tử Thiên Vũ cảnh tứ trọng, lại có thể phát động ra tốc độ như vậy.

Một cái ngây người tí xíu thôi, Long Thần đã biến mất tại trong thế giới của hắn rồi, vào lúc này, hắn cho dù có truy đuổi Long Thần cũng đã chậm, dù sao phương hướng Long Thần chạy trốn lại là phủ thành chủ, lúc nãy Diệp Hiên đã phát ra tín hiệu cầu cứu, lúc này thành chủ mỹ nhân, đoán chừng sẽ nhanh chạy tới đây thôi.

“Rốt cuộc tên tiểu tử này là ai vậy, nhiệm vụ thất bại.”

Sát thủ Thần Vũ cảnh, buộc phải ẩn nặc hơi thở của mình, từ từ biến mất trong đêm tối mưa sa.

Mà ở một chỗ cách nơi này chừng mười dặm, Long Thần hao hết toàn bộ chân nguyên, mới đến được chỗ này, hắn lúc này chân nguyên đã tiêu hao sạch sẽ, thế nhưng trong Thái Hư cảnh, còn có thi thể hung thú Hoàng cấp thất phẩm, trong đó có không ít máu tươi, Long Thần thôn phệ gần nửa tinh huyết yêu thú, mới làm cho chân nguyên của mình bắt đầu từ từ khôi phục, tinh huyết cần một đoạn thời gian ngắn chuyển hóa, đoán chừng không bao lâu sau, Long Thần có thể khôi phục hoàn toàn.

Hắn xem chừng, tên sát thủ kia nhất định sẽ không đuổi theo đến đây, cho nên Long Thần quang minh chính đại đứng ở trên đường cái, đem Diệp Hiên đưa ra khỏi Thái Hư cảnh, sau khi thu Diệp Hiên vào trong Thái Hư cảnh, Long Thần trực tiếp dùng Thái hư khí bao phủ hắn, nói như vậy, hắn cũng chỉ biết mình đi tới một nơi nào đó đến cái gì cũng không nhìn thấy.

Hào quang chợt lóe, Diệp Hiên được Long Thần đưa ra khỏi Thái Hư cảnh, xuất hiện ở trước mắt Long Thần, hắn lúc này hồn phách chưa định, vừa ra liền đánh giá chung quanh, sau khi biết được chung quanh không có nguy hiểm, hắn mới trực tiếp hướng Long Thần, nói:

“Đa tạ nhân huynh cứu mạng, Diệp Hiên vô cùng cảm kích.”

Tại lúc nói chuyện, hắn đánh giá Long Thần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Niên kỷ thoạt nhìn so với hắn còn lớn hơn một tí, nhưng tuyệt đối không lớn hơn bao nhiêu, vóc dáng cao gầy mà cường tráng, tựa hồ hơi có tí lực lượng, ánh mắt sắc bén, chỗ mi tâm có một đạo đường vân màu xám tro, toàn thân, có một loại khí tức thần bí.

Dĩ nhiên, đây là phần lớn hiệu quả tâm lý của Diệp Hiên, hắn nhạy cảm cảm giác Long Thần không phải là người đơn giản, trên người của hắn có một loại khí tức hung thú kinh khủng như có như không, Diệp Hiên cũng không xác định được loại khí tức này, thế nhưng Long Thần lại có thể cứu hắn, làm sao là người đơn giản được.

Cho dù Long Thần thoạt nhìn chỉ có Thiên Vũ cảnh tứ trọng, hắn tin tưởng đây không phải là thực lực chân thật của Long Thần, nếu như nói Thiên Vũ cảnh tứ trọng có thể chạy trốn khỏi bày tay đại sát thủ cường hãn kia, hắn mới không tin.

Long Thần trước khi thực lực của mình không đủ, hắn không muốn cùng với một gã cường giả như Diệp Hiên đây, có quá nhiều giao tiếp, dù sao hắn còn nhỏ yếu, trên người lại có rất nhiều bí mật, nếu như bị phát hiện mà nói nói không chừng hậu quả không thể lường trước được.

“Diệp thiếu gia đã coi như thoát khỏi hiểm cảnh, vậy thì nên sớm trở về phủ thành chủ đi, ta có việc đi trước, tạm biệt.”

Khi mà Diệp Hiên lòng đầy cảm kích nói chuyện cùng hắn, Long Thần lại là lãnh đạm một câu, trực tiếp xoay người rời đi, nhanh chóng biến mất trong đêm đen, khiến cho Diệp Hiên sửng sốt.

“Người này, hình như rất có ý tứ a.”

Nhìn phương hướng Long Thần biến mất, khóe miệng Diệp Hiên gợi lên nụ cười nhàn nhạt.

Nhớ tới sát thủ hôm nay, Diệp Hiên sắc mặt run lên, trong lòng nghi ngờ, nói:

“Ta vừa mới tới U Linh chủ thành thôi, ai đã vội vã muốn giết ta vậy, là địch nhân gia tộc, hay là địch nhân tỷ tỷ ta.”

Diệp Hiên không có cách nào giải thích nổi.

…..

Tại trong quá trình tu luyện, ngày U Minh quân tuyển chọn cuối cùng đã tới, ngay khi trời vừa hừng sáng, Long Thần bước lên đường phố, hướng U Linh đấu thú tràng ở thành đông đi tới, tại bên ngoài U Linh đấu thú tràng, tụ tập rất nhiều người, trong đó có người U Minh quân, còn có đám hậu bối muốn trở thành U Minh quân, mặc khác còn có những phụ huynh, chú bác, vân vân… cộng thêm quần chúng muốn xem.

U Minh quân tuyển chọn, bọn họ không thể nào nhìn thấy, cho nên ở chỗ này, cũng chỉ xem náo nhiệt thôi, nhìn một chút ai có thể thông qua ghi danh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0