Hoàng cấp thất...
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Trong nạp giới Triệu Không Minh cũng có không ít đồ, nói ví dụ như Cừu U Ma Chỉ. Về phần Sát Thần Tâm Kinh thì lại không có. Long Thần đoán
chừng là bởi vì U Minh quân quản lý chiến kỹ cao cấp này vô cùng nghiêm
khắc, cho nên không dễ dàng lưu truyền ra ngoài.
Không gian Thái Hư cảnh theo thực lực Long Thần tăng lên, càng trở nên lớn hơn. Đồ vật trong nạp giới Triệu Không Minh bỏ vào đó, quả thực không thấm vào đâu. Sau khi thu hết tiền tài của hắn Long Thần mới hủy thi diệt tích. Đem thi thể Triệu Không Minh hoàn toàn biến mất, nếu không bị người ta phát hiện hắn dám giết chết người U Minh quân nhất định sẽ gặp bi kịch.
U Minh quân tổng số khoảng chừng chín trăm ngàn, Triệu Không Minh chỉ là loại người nhỏ như con thỏ ở trong đó thôi. Nghe trong ý của sáu Yêu tộc kia, trong U Minh quan nhất định có không ít Thần Vũ cảnh tồn tại. Long Thần bây giờ giao chiến với bọn họ không khác gì lấy trứng chọi đá.
“Hy vọng Hùng Quân không sao, ta đã trợ giúp hắn báo thù rồi.”
Long Thần nhìn Hùng Quân trong Thái Hư cảnh, hắn lúc này vẫn còn trong hôn mê.
“Bây giờ mang hắn đưa về bộ lạc Man Hùng mà Hùng Quân chưa tỉnh lại. Ta không thể giải thích được gì, vẫn là chờ hắn tỉnh lại rồi nói.”
Trong nạp giới của Triệu Không Minh có không ít đan dược và linh dược, ở trong đó Long Thần tìm được một loại đan dược màu xanh sản sinh ra cơ, hẳn là đan dược có tác dụng trọng yếu chữa thương.
“Đây là Sinh Sinh Huyền Đan có tác dụng chữa thương. Ta xem Triệu Không Minh có không ít, ngươi lấy chúng cho hắn uống là được rồi.”
Tiểu Miêu ngáp dài một cái nói.
“Tốt!”
Long Thần gật đầu đem Sinh Sinh Huyền Đan cho Hùng Quân uống. Sau đó, nhấc thân thể khôi ngô lên trực tiếp dùng chân nguyên trợ giúp hắn luyện hóa dược vật. Đại khái mất nửa ngày, tiêu hao ba viên Sinh Sinh Huyền Đan. Sắc mặt Hùng Quân mới từ từ chuyển biến tốt, thần chí cũng từ từ khôi phục.
Dĩ nhiên, những thứ của hắn bị đoạt đi vĩnh viễn không quay trở về được. Mỗi người thiếu niên đều có ước mơ võ đạo của mình, đối với Hùng Quân mà nói thì đây là hiện thực vô cùng tàn khốc.
Bây giờ, thương thế bên bên ngoài của hắn tạm thời khôi phục. Thế nhưng tạm thời không thể động thủ phải tu dưỡng một thời gian khá dài thì thương thế đó mới có khả năng khôi phục triệt để.
Lúc này, Hùng Quân từ từ mở mắt. Người hắn thấy trước mắt dĩ nhiên là Long Thần, trong mắt liền hiện lên thần sắc nghi ngờ.
“Ta chết rồi sao?”
Hùng Quân nói.
“Ta đưa người trở về bộ lạc Man Hùng. Trên đường đi ta nói sau.”
Long Thần trực tiếp đỡ thiếu niên khôi ngô cao lớn lên. Vừa mới bắt đầu đều không nói lời nào. Hùng Quân nhìn xung quanh một hồi cảm giác thân thể của mình một cái liền biết được mình chưa chết.
“Triệu Không Minh đâu? Hắn không phải là muốn đoạt Man Hoang thân thể của ta sao?”
Hùng Quân tiếng khàn khàn nói.
“Đừng nói tới hắn nữa. Ta mang ngươi rời khỏi Xích Thủy thành, sau khi trở về ngươi an tâm tu dưỡng là được. Chờ ngươi khôi phục vẫn như cũ có thể trở thành cường giả.”
“Ân…”
Hùng Quân gật đầu. Chuyện này đối với hắn là một đả kích to lớn nhưng mà cũng khiến cho hắn trưởng thành hơn.
“Cảm ơn ngươi.”
Cứu ra khỏi Xích Thủy thành, Long Thần đây cũng được coi như là lần thứ ba trở thành ân nhân cứu mạng của hắn. Trong lòng hắn có chút nghi ngờ. Với thực lực của Long Thần rốt cuộc làm như thế nào cứu hắn thoát khỏi trong tay Triệu Không Minh?
Triệu Không Minh hiện tại đang ở nơi đâu?
Dọc theo con đường này, trong lòng Hùng Quân cũng tràn đầy nghi vấn.
Long Thần từng đi tới bộ lạc Man Hùng, rất nhanh hắn tới được bộ lạc trong một sơn cốc. Tại trung tâm sơn cốc có một mảnh thổ địa rộng lớn. Tài nguyên phì nhiêu, Đế linh khí vô cùng nồng nặc là một địa phương tu luyện tốt.
Sau khi đến nơi này, người bộ lạc Man Hùng cảnh giác rất cao nên lao ra rất nhanh. Chân nguyên bàng bạc khí thế mãnh liệt ngó chừng Long Thần. Sauk hi thấy Hùng Quân ở phía sau Long Thần bọn họ mới đi ra hỏi: “Hùng Quân thiếu chủ ngươi đang làm cái gì vậy?” Không phải ngươi được U Minh quân thu làm đồ đệ rồi sao?”
Hùng Quân nói: “Đợi lát nữa hãy nói chuyện này, phụ thân ta có ở trong bộ lạc hay không?”
Mấy tên võ giả nghe xong ấp úng hình như là vì Long Thần ở chỗ này, có chút chuyện không thể nói ra ngoài được. Đúng lúc này Long Thần nhìn thấy được một bóng dáng quen thuộc. Đó chính là Hùng Uyển Nhi vóc dáng cao ráo đẹp đẽ. Nàng vốn cho là sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại Long Thần lần nữa. Lúc này nhìn thấy Long Thần, nàng vội vàng chạy tới nhưng sau khi nhìn thấy Hùng Quân liền chuyển biến thành kinh ngạc.
“Quân nhi, sao ngươi lại…?”
“Đi vào rồi nói sau.”
Hùng Quân cúi chào một tiếng.
Hùng Uyển Nhi nghênh đón đám người Long Thần đi vào trong bộ lạc Man Hùng. Người bộ lạc Man Hùng phổ biến đều là thân hình cao lớn, còn phụ nữ thì vóc dáng vũng vô cùng cao ráo, đẹp đến mê người. Long Thần như là đứa trẻ mới sinh ra nhưng hấp dẫn sự chú ý của nhiều người. Trong đó có không ít thiếu nhiên được Long Thần cứu. Tin tức Long Thần từng cứu bọn họ được truyền ra khắp nơi này, ánh mắt của những người bộ lạc Man Hùng nhìn Long Thần cũng trở nên hiền hòa hơn.
Trên đường đi, Hùng Quân thấp giọng nói chuyện của mình cho Hùng Uyển Nhi biết.
Sau khi nghe xong Hùng Uyển Nhi cau mày, nàng hướng tới Long Thần nói: “Long Thần đại ca, ta dẫn bọn ngươi đi nghỉ ngơi nha.”
Trong bộ lạc Man Hùng, địa vị của Hùng Uyển Nhi và Hùng Quân tương đối cao. Hơn nữa dường như không có nam tử thế hệ trước ở chỗ này. Bộ lạc Man Hùng đại khái chỉ có chừng hơn ba ngàn người.
Trong một căn phòng bằng gạch đá, Long Thần cùng tỷ đệ hai người bọn họ ngồi xuống. Sau khi nghe xong câu chuyện của Hùng Quân, trong hốc mắt đã tràn ngập nước mắt rồi. Hùng Uyển Nhi ân cần kiểm tra thương thế của hắn.
“Tỷ tỷ người đừng khóc. Ta không sao, tu dưỡng một thời gian ngắn là tốt lên thôi. Không biết Long Thần đại ca có bị thương không? Là hắn cứu ta đó.”
Hùng Uyển Nhi đang muốn hướng Long Thần quỳ xuống. Long Thần lúc này đã là Thiên Vũ cảnh tứ trọng, tu vi đã vượt qua đối phương. “Vực” vừa ra nhất thời khiến cho Hùng Uyển Nhi không thể quỳ được.
“Long Thần đại ca, thật đa tạ ngươi. Ngươi không bị thương ấy chứ?”
Nhìn bộ dáng Long Thần, tinh thần toàn thịnh cũng không giống như bị thương qua.
Long thần cười lắc đầu nói: “Ta không sao.”
Ánh mắt của hắn chuyển sang Hùng Quân nói: “ Ngươi hãy tu dưỡng đi, tạm thời không nên động võ. Ở chỗ ta có mươi viên Sinh Sinh Huyền Đan rất có lợi cho thương thế của ngươi.”
Nói xong hắn đem mười viên Sinh Sinh Huyền Đan màu nhạt đưa cho Hùng Quân.
“Sinh Sinh Huyền Đan! Đây không phải là đan dược chỉ U Minh Quân mới phát? Tại sao Long Thần đại ca ngươi cũng có? Ngoại trừ U Minh quân ra những địa phương khác không thể tìm được Sinh Sinh Huyền Đan…”
Hùng Uyển Nhi có chút ngạc nhiên nói:
“Chẳng lẽ ngươi giết Triệu Không Minh…?”
Hai người đều suy đoán, ngơ ngác nhìn Long Thần.
Long Thần cười một tiếng nói:
“Các ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều. Triệu Không Minh đạt tới trình độ đó ta nào giết được hắn. Sinh Sinh Huyền Đan đây ngươi cất đi, ta có việc muốn làm.”
Không gian Thái Hư cảnh theo thực lực Long Thần tăng lên, càng trở nên lớn hơn. Đồ vật trong nạp giới Triệu Không Minh bỏ vào đó, quả thực không thấm vào đâu. Sau khi thu hết tiền tài của hắn Long Thần mới hủy thi diệt tích. Đem thi thể Triệu Không Minh hoàn toàn biến mất, nếu không bị người ta phát hiện hắn dám giết chết người U Minh quân nhất định sẽ gặp bi kịch.
U Minh quân tổng số khoảng chừng chín trăm ngàn, Triệu Không Minh chỉ là loại người nhỏ như con thỏ ở trong đó thôi. Nghe trong ý của sáu Yêu tộc kia, trong U Minh quan nhất định có không ít Thần Vũ cảnh tồn tại. Long Thần bây giờ giao chiến với bọn họ không khác gì lấy trứng chọi đá.
“Hy vọng Hùng Quân không sao, ta đã trợ giúp hắn báo thù rồi.”
Long Thần nhìn Hùng Quân trong Thái Hư cảnh, hắn lúc này vẫn còn trong hôn mê.
“Bây giờ mang hắn đưa về bộ lạc Man Hùng mà Hùng Quân chưa tỉnh lại. Ta không thể giải thích được gì, vẫn là chờ hắn tỉnh lại rồi nói.”
Trong nạp giới của Triệu Không Minh có không ít đan dược và linh dược, ở trong đó Long Thần tìm được một loại đan dược màu xanh sản sinh ra cơ, hẳn là đan dược có tác dụng trọng yếu chữa thương.
“Đây là Sinh Sinh Huyền Đan có tác dụng chữa thương. Ta xem Triệu Không Minh có không ít, ngươi lấy chúng cho hắn uống là được rồi.”
Tiểu Miêu ngáp dài một cái nói.
“Tốt!”
Long Thần gật đầu đem Sinh Sinh Huyền Đan cho Hùng Quân uống. Sau đó, nhấc thân thể khôi ngô lên trực tiếp dùng chân nguyên trợ giúp hắn luyện hóa dược vật. Đại khái mất nửa ngày, tiêu hao ba viên Sinh Sinh Huyền Đan. Sắc mặt Hùng Quân mới từ từ chuyển biến tốt, thần chí cũng từ từ khôi phục.
Dĩ nhiên, những thứ của hắn bị đoạt đi vĩnh viễn không quay trở về được. Mỗi người thiếu niên đều có ước mơ võ đạo của mình, đối với Hùng Quân mà nói thì đây là hiện thực vô cùng tàn khốc.
Bây giờ, thương thế bên bên ngoài của hắn tạm thời khôi phục. Thế nhưng tạm thời không thể động thủ phải tu dưỡng một thời gian khá dài thì thương thế đó mới có khả năng khôi phục triệt để.
Lúc này, Hùng Quân từ từ mở mắt. Người hắn thấy trước mắt dĩ nhiên là Long Thần, trong mắt liền hiện lên thần sắc nghi ngờ.
“Ta chết rồi sao?”
Hùng Quân nói.
“Ta đưa người trở về bộ lạc Man Hùng. Trên đường đi ta nói sau.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Thần trực tiếp đỡ thiếu niên khôi ngô cao lớn lên. Vừa mới bắt đầu đều không nói lời nào. Hùng Quân nhìn xung quanh một hồi cảm giác thân thể của mình một cái liền biết được mình chưa chết.
“Triệu Không Minh đâu? Hắn không phải là muốn đoạt Man Hoang thân thể của ta sao?”
Hùng Quân tiếng khàn khàn nói.
“Đừng nói tới hắn nữa. Ta mang ngươi rời khỏi Xích Thủy thành, sau khi trở về ngươi an tâm tu dưỡng là được. Chờ ngươi khôi phục vẫn như cũ có thể trở thành cường giả.”
“Ân…”
Hùng Quân gật đầu. Chuyện này đối với hắn là một đả kích to lớn nhưng mà cũng khiến cho hắn trưởng thành hơn.
“Cảm ơn ngươi.”
Cứu ra khỏi Xích Thủy thành, Long Thần đây cũng được coi như là lần thứ ba trở thành ân nhân cứu mạng của hắn. Trong lòng hắn có chút nghi ngờ. Với thực lực của Long Thần rốt cuộc làm như thế nào cứu hắn thoát khỏi trong tay Triệu Không Minh?
Triệu Không Minh hiện tại đang ở nơi đâu?
Dọc theo con đường này, trong lòng Hùng Quân cũng tràn đầy nghi vấn.
Long Thần từng đi tới bộ lạc Man Hùng, rất nhanh hắn tới được bộ lạc trong một sơn cốc. Tại trung tâm sơn cốc có một mảnh thổ địa rộng lớn. Tài nguyên phì nhiêu, Đế linh khí vô cùng nồng nặc là một địa phương tu luyện tốt.
Sau khi đến nơi này, người bộ lạc Man Hùng cảnh giác rất cao nên lao ra rất nhanh. Chân nguyên bàng bạc khí thế mãnh liệt ngó chừng Long Thần. Sauk hi thấy Hùng Quân ở phía sau Long Thần bọn họ mới đi ra hỏi: “Hùng Quân thiếu chủ ngươi đang làm cái gì vậy?” Không phải ngươi được U Minh quân thu làm đồ đệ rồi sao?”
Hùng Quân nói: “Đợi lát nữa hãy nói chuyện này, phụ thân ta có ở trong bộ lạc hay không?”
Mấy tên võ giả nghe xong ấp úng hình như là vì Long Thần ở chỗ này, có chút chuyện không thể nói ra ngoài được. Đúng lúc này Long Thần nhìn thấy được một bóng dáng quen thuộc. Đó chính là Hùng Uyển Nhi vóc dáng cao ráo đẹp đẽ. Nàng vốn cho là sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại Long Thần lần nữa. Lúc này nhìn thấy Long Thần, nàng vội vàng chạy tới nhưng sau khi nhìn thấy Hùng Quân liền chuyển biến thành kinh ngạc.
“Quân nhi, sao ngươi lại…?”
“Đi vào rồi nói sau.”
Hùng Quân cúi chào một tiếng.
Hùng Uyển Nhi nghênh đón đám người Long Thần đi vào trong bộ lạc Man Hùng. Người bộ lạc Man Hùng phổ biến đều là thân hình cao lớn, còn phụ nữ thì vóc dáng vũng vô cùng cao ráo, đẹp đến mê người. Long Thần như là đứa trẻ mới sinh ra nhưng hấp dẫn sự chú ý của nhiều người. Trong đó có không ít thiếu nhiên được Long Thần cứu. Tin tức Long Thần từng cứu bọn họ được truyền ra khắp nơi này, ánh mắt của những người bộ lạc Man Hùng nhìn Long Thần cũng trở nên hiền hòa hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên đường đi, Hùng Quân thấp giọng nói chuyện của mình cho Hùng Uyển Nhi biết.
Sau khi nghe xong Hùng Uyển Nhi cau mày, nàng hướng tới Long Thần nói: “Long Thần đại ca, ta dẫn bọn ngươi đi nghỉ ngơi nha.”
Trong bộ lạc Man Hùng, địa vị của Hùng Uyển Nhi và Hùng Quân tương đối cao. Hơn nữa dường như không có nam tử thế hệ trước ở chỗ này. Bộ lạc Man Hùng đại khái chỉ có chừng hơn ba ngàn người.
Trong một căn phòng bằng gạch đá, Long Thần cùng tỷ đệ hai người bọn họ ngồi xuống. Sau khi nghe xong câu chuyện của Hùng Quân, trong hốc mắt đã tràn ngập nước mắt rồi. Hùng Uyển Nhi ân cần kiểm tra thương thế của hắn.
“Tỷ tỷ người đừng khóc. Ta không sao, tu dưỡng một thời gian ngắn là tốt lên thôi. Không biết Long Thần đại ca có bị thương không? Là hắn cứu ta đó.”
Hùng Uyển Nhi đang muốn hướng Long Thần quỳ xuống. Long Thần lúc này đã là Thiên Vũ cảnh tứ trọng, tu vi đã vượt qua đối phương. “Vực” vừa ra nhất thời khiến cho Hùng Uyển Nhi không thể quỳ được.
“Long Thần đại ca, thật đa tạ ngươi. Ngươi không bị thương ấy chứ?”
Nhìn bộ dáng Long Thần, tinh thần toàn thịnh cũng không giống như bị thương qua.
Long thần cười lắc đầu nói: “Ta không sao.”
Ánh mắt của hắn chuyển sang Hùng Quân nói: “ Ngươi hãy tu dưỡng đi, tạm thời không nên động võ. Ở chỗ ta có mươi viên Sinh Sinh Huyền Đan rất có lợi cho thương thế của ngươi.”
Nói xong hắn đem mười viên Sinh Sinh Huyền Đan màu nhạt đưa cho Hùng Quân.
“Sinh Sinh Huyền Đan! Đây không phải là đan dược chỉ U Minh Quân mới phát? Tại sao Long Thần đại ca ngươi cũng có? Ngoại trừ U Minh quân ra những địa phương khác không thể tìm được Sinh Sinh Huyền Đan…”
Hùng Uyển Nhi có chút ngạc nhiên nói:
“Chẳng lẽ ngươi giết Triệu Không Minh…?”
Hai người đều suy đoán, ngơ ngác nhìn Long Thần.
Long Thần cười một tiếng nói:
“Các ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều. Triệu Không Minh đạt tới trình độ đó ta nào giết được hắn. Sinh Sinh Huyền Đan đây ngươi cất đi, ta có việc muốn làm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro