Lục Tâm
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Lúc này Long Thần mới chú ý tới, thậm chí có hai người ám sát mình.
Người phía trước vốn là tên cầm cung tên, từ lực đạo công kích lên Tam
Thiên Tinh Vực mà xem, người này thực lực chị mới Địa Vũ cảnh bát trọng
mà cường giả hướng mình vọt nhanh tới, thực lực hẳn là Địa Vũ cảnh cửu
trọng, bằng không, hắn sẽ không có tốc độ nhanh như vậy!
"Địa Vũ cảnh cửu trọng..."
Tố Tuyết cũng nhìn thấy cường giả xông tới kia, nàng không hề đuổi bắt người khác nữa mà là đứng chắn tại phía trước Long Thần, người tới chính là võ giả Địa Vũ cảnh cửu trọng, nàng đã ý thức tầm quan trọng của chuyện này.
Lúc này, Long Thần quyết định thật nhanh, hướng Tố Tuyết nói: "Ngươi giúp ta ngăn cản gã Địa Vũ cảnh cửu trọng kia, tốt nhất là đoán ra thân phận của hắn, tại Thanh Mộc Thiên Thành, người nhất định quen biết hắn, ta đuổi bắt tên kia!"
"Cái gì? Ngươi không thể đi, tên kia rất mạnh đó..."
Từ lực đạo Phá Quân Tiễn mà nhìn, tên ám sát giết người kia, thực lực ít nhất cũng Địa Vũ cảnh bát trọng, Long Thân làm sao đối phó với hắn được?
Thế nhưng lúc này, hắc y nhân đã vọt tới trước mặt hai người rồi, hắn lúc này bối rối khi thấy Tố Tuyết tồn tại, sau khi nhìn thấy Tố Tuyết, ánh mắt của hắn lóe lên một đạo quang mang kinh ngạc nhưng mà rất nhanh bị âm tàn đè ép xuống, từ đó có thể thấy được, người này nhất định nhận thức Tố Tuyết!
"Tặc từ phương nào, lại dám chạy tới Ma tộc ta giương oai, muốn chết!"
Tố Tuyết nhích động, liền hướng hắc y nhân kia đánh tới, thủ đoạn ngụy trang của hắc y nhân kia rất cao minh, cho dù là Long Thần hay là Tố Tuyết, cũng nhìn không thấy người này rốt cuộc là ai.
Mà một người khác, lúc này đang chạy trốn.
Tố Tuyết đã cản lại hắc y nhân, Long Thần biết mình không thể lưu lại ở đây nữa, Tố Tuyết lúc nãy bảo hắn ngoan ngoãn lưu lại đây nhưng Long Thần không có làm theo, nếu người khác đã giết tới tận cửa, đây không giống như Trần Húc khiêu khích mà chính là ám sát, loại ám sát này rất kinh khủng, Long Thần tuyệt đối không cho phép người như vậy còn sống tiếp, tiếp tục
chạy tới ám sát, bằng không, hắn còn tu luyện cái rắm!
"Huyết độn!"
Vào lúc này, Long Thần đột nhiên thi triển huyết độn, khoảng cách huyết độn của hắn chỉ hơn một dặm, liền trực tiếp dừng lại, đứng ở trong thế giới mây mù, Long Thần đột nhiên vận chuyển Phệ Linh Yêu Đồng, rất nhanh liền nhìn thấy gã bắn cung, lúc này cách hắn cũng không xa, không tới một trăm thước!
Quả nhiên, nam tử còn cho rằng mình đã giết chết Long Thần rồi, đang chạy trốn.
Lúc này, trong lòng Trần Dương đầy dẫy nghi ngờ, hắn vốn cho là chuyện mình ra tay giết chết Long Thần rất lặng lẽ nhưng mà tại sao sau khi mình động thủ xong, lại có một gã hắc y nhân hướng chỗ Long Thần vọt tới, thật giống như là muốn chạy tới nhặt thứ gì đó, từ hình thể của hắc y nhân kia, Trần Dương tựa hồ đã đoán ra một người, dĩ nhiên hắn không chắc chắn cho lắm.
"Chẳng lẽ ở trên người Long Thần, có bảo vật, là bảo vật đến Tư Đồ Diệu cũng coi trọng?"
Trần Dương suy nghĩ, đoán tới đây, Trần Dương đã hiểu, đoán chừng mình đã bị người ta chơi xẻ, bây giờ đã giết chết Long Thần rồi, phải nhanh chóng rời khỏi Thanh Mộc Thiên Thành thôi, hắn đối với công kích lúc nãy đầy đủ tự tin, Long Thần chỉ là một võ giả Địa Vũ cảnh lục trọng, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản Phá Quân Tiễn công kích.
Trần Dương một bên chạy trốn, một bên suy tư Long Thần có được bảo vật gì, hắn chợt nhớ tới tinh quang ở trên người Long Thần, đột nhiên nghĩ tới: "Bảo vật tầm thường, lão quỷ Tư Đồ Diệu kia nhất định không thèm nhìn, bảo vật trân quý ở Thái cổ bãi tha ma cũng có vài loại, Long Thần chiếm được tộc trưởng coi trọng, hắn có hay không đã chiếm được truyền thừa của một trong Thất Quân - Thất Diệu tinh quân?"
Liên tưởng tới Long Thần tu luyện dưới trời đầy sao, hắn càng cảm thấy có thể.
"Đáng giận, bị lão quỷ Tư Đồ Diệu đùa bỡn rồi, ta giết chết Long Thần, còn hắn thì đi nhặt bảo, ta nếu như bị bắt, tuyệt đối chết không có chỗ chôn mà hắn thì nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa!"
Trong lòng mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng có thể giết chết Long Thần, báo thù cho nhi tử của mình, hắn đã vô cùng vui mừng rồi.
Đúng vào lúc này, hắn bỗng cảm giác được một người hướng hắn đuổi theo rất nhanh, Trần Dương quay đầu nhìn lại, bộ dáng kia làm hắn sợ ngây người, người này chính là Long Thần, ban ngày, Trần Dương hắn đã từng thấy qua Long Thần vài lần, đối với tướng mạo Long Thần, hắn tuyệt đối không có nhìn lầm.
"Không phải hắn đã chết rồi sao? Làm sao còn đuổi theo, chẳng lẽ nói Phá Quân Tiễn lúc nãy không bắn chết hắn? Vậy Tư Đồ Diệu đâu?"
Nghĩ tới đây, Trần Dương vội vàng hướng địa phương Long Tuần rời đi nhìn sang, lúc này nơi đó đang có một trận chiến đấu kịch liệt, dưới ánh sao, hai người bởi vì chiến đấu rất nhanh, và không có vật cản, hắn rốt cuộc cũng nhiều thấy hai người chiến đấu, một người chính là hắc y nhân xuất thủ kỳ quái, khi hắc y nhân xuất thủ, cũng không lộ ra dấu vết Tư Đồ Diệu, thế nhưng Trần Dương lại biết sở học của Trần Dương vô cùng tạp nham, muốn dùng chiến kỹ ngụy trang mình cũng rất đơn giản.
Mà một người khác, chính là đại công của ta tộc - Tố Tuyết.
"Không nghĩ tới Tố Tuyết công chúa lại đi cùng Long Thần cùng nhau tu luyện, không trách được ta vừa rồi không có tính công! Thế nhưng..."
Trong ánh mắt Trần Dương bộc phát ra một đạo ánh sáng lạnh, bỗng nhiên xuất hiện tình huống dã tràng xe cát, thế nhưng làm hắn vui mừng chính là, cái tên Long Thần ngu ngốc thế nhưng lại đuổi theo hắn.
"Cơ hội ngàn vàng khó mua được a, Tư Đồ Diệu bị Tố Tuyết cuốn lấy, những người khác lại không biết, vừa lúc cho ta cơ hội giết chết Long Thần, nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa của hắn, Trần Dương ta đây, sẽ có một ngày ngạo thị quân hùng thiên hạ!"
Nghĩ tới đây, Trần Dương vô cùng kích động. Hắn không nghĩ tới, trời cao thế nhưng lại chiếu cố hắn đến như vậy.
"Long Thần a Long Thần, ta còn tưởng rằng người rất thông minh, không nghĩ tới lại là một tên ngu xuẩn!"
Trần Dương lúc này không trở lại, đem Xuyên Vân Cung thu lại, hắn không lùi mà còn tiến tới, xoay người hướng Long Thần vọt tới!
"Cũng biết là tên này mà, người này dĩ nhiên là Trần Dương... ta giết chết con hắn, hắn đến đối phó với ta là điều bình thường nhưng mà hắc y nhân lúc nãy là ai?"
Long Thần tin tưởng Trần Dương biết được thân phận của hắc y nhân kia, cho nên hắn mới đuổi theo.
Ở phía sau hắn, Tố Tuyết và hắc y nhân đều là Địa Vũ cảnh cửu trọng, Tố Tuyết ở phương diện sở học chiếm ưu thế cường đại, nàng chiếm được Bạch Lan chân truyền, đối với một số chiến kỹ của Ma Thần đế quân có thể vận dụng rất tốt mà hắc y nhân thì lại thắng ở kinh nghiệm đối chiến phong phú, từng chiêu từng thức vô cùng âm tàn, trong lúc nhất thời hai người giằng co với nhau.
Long Thần không lo lắng Tố Tuyết thất bại, thế nhưng Tố Tuyết lại vô cùng lo lắng cho hắn, trong khi cùng đối chiến với đối phương, nàng đem phần nhiều tâm thần tập trung ở trên người Long Thần, cũng bởi vì như vậy, đối thủ của nàng hiển nhiên ẩn tàng thực lực vốn có của mình nhưng bởi vì Tố Tuyết thân phận, cũng vì vậy mới không nhanh đánh bại đối thủ!
"Địa Vũ cảnh cửu trọng..."
Tố Tuyết cũng nhìn thấy cường giả xông tới kia, nàng không hề đuổi bắt người khác nữa mà là đứng chắn tại phía trước Long Thần, người tới chính là võ giả Địa Vũ cảnh cửu trọng, nàng đã ý thức tầm quan trọng của chuyện này.
Lúc này, Long Thần quyết định thật nhanh, hướng Tố Tuyết nói: "Ngươi giúp ta ngăn cản gã Địa Vũ cảnh cửu trọng kia, tốt nhất là đoán ra thân phận của hắn, tại Thanh Mộc Thiên Thành, người nhất định quen biết hắn, ta đuổi bắt tên kia!"
"Cái gì? Ngươi không thể đi, tên kia rất mạnh đó..."
Từ lực đạo Phá Quân Tiễn mà nhìn, tên ám sát giết người kia, thực lực ít nhất cũng Địa Vũ cảnh bát trọng, Long Thân làm sao đối phó với hắn được?
Thế nhưng lúc này, hắc y nhân đã vọt tới trước mặt hai người rồi, hắn lúc này bối rối khi thấy Tố Tuyết tồn tại, sau khi nhìn thấy Tố Tuyết, ánh mắt của hắn lóe lên một đạo quang mang kinh ngạc nhưng mà rất nhanh bị âm tàn đè ép xuống, từ đó có thể thấy được, người này nhất định nhận thức Tố Tuyết!
"Tặc từ phương nào, lại dám chạy tới Ma tộc ta giương oai, muốn chết!"
Tố Tuyết nhích động, liền hướng hắc y nhân kia đánh tới, thủ đoạn ngụy trang của hắc y nhân kia rất cao minh, cho dù là Long Thần hay là Tố Tuyết, cũng nhìn không thấy người này rốt cuộc là ai.
Mà một người khác, lúc này đang chạy trốn.
Tố Tuyết đã cản lại hắc y nhân, Long Thần biết mình không thể lưu lại ở đây nữa, Tố Tuyết lúc nãy bảo hắn ngoan ngoãn lưu lại đây nhưng Long Thần không có làm theo, nếu người khác đã giết tới tận cửa, đây không giống như Trần Húc khiêu khích mà chính là ám sát, loại ám sát này rất kinh khủng, Long Thần tuyệt đối không cho phép người như vậy còn sống tiếp, tiếp tục
chạy tới ám sát, bằng không, hắn còn tu luyện cái rắm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Huyết độn!"
Vào lúc này, Long Thần đột nhiên thi triển huyết độn, khoảng cách huyết độn của hắn chỉ hơn một dặm, liền trực tiếp dừng lại, đứng ở trong thế giới mây mù, Long Thần đột nhiên vận chuyển Phệ Linh Yêu Đồng, rất nhanh liền nhìn thấy gã bắn cung, lúc này cách hắn cũng không xa, không tới một trăm thước!
Quả nhiên, nam tử còn cho rằng mình đã giết chết Long Thần rồi, đang chạy trốn.
Lúc này, trong lòng Trần Dương đầy dẫy nghi ngờ, hắn vốn cho là chuyện mình ra tay giết chết Long Thần rất lặng lẽ nhưng mà tại sao sau khi mình động thủ xong, lại có một gã hắc y nhân hướng chỗ Long Thần vọt tới, thật giống như là muốn chạy tới nhặt thứ gì đó, từ hình thể của hắc y nhân kia, Trần Dương tựa hồ đã đoán ra một người, dĩ nhiên hắn không chắc chắn cho lắm.
"Chẳng lẽ ở trên người Long Thần, có bảo vật, là bảo vật đến Tư Đồ Diệu cũng coi trọng?"
Trần Dương suy nghĩ, đoán tới đây, Trần Dương đã hiểu, đoán chừng mình đã bị người ta chơi xẻ, bây giờ đã giết chết Long Thần rồi, phải nhanh chóng rời khỏi Thanh Mộc Thiên Thành thôi, hắn đối với công kích lúc nãy đầy đủ tự tin, Long Thần chỉ là một võ giả Địa Vũ cảnh lục trọng, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản Phá Quân Tiễn công kích.
Trần Dương một bên chạy trốn, một bên suy tư Long Thần có được bảo vật gì, hắn chợt nhớ tới tinh quang ở trên người Long Thần, đột nhiên nghĩ tới: "Bảo vật tầm thường, lão quỷ Tư Đồ Diệu kia nhất định không thèm nhìn, bảo vật trân quý ở Thái cổ bãi tha ma cũng có vài loại, Long Thần chiếm được tộc trưởng coi trọng, hắn có hay không đã chiếm được truyền thừa của một trong Thất Quân - Thất Diệu tinh quân?"
Liên tưởng tới Long Thần tu luyện dưới trời đầy sao, hắn càng cảm thấy có thể.
"Đáng giận, bị lão quỷ Tư Đồ Diệu đùa bỡn rồi, ta giết chết Long Thần, còn hắn thì đi nhặt bảo, ta nếu như bị bắt, tuyệt đối chết không có chỗ chôn mà hắn thì nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa!"
Trong lòng mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng có thể giết chết Long Thần, báo thù cho nhi tử của mình, hắn đã vô cùng vui mừng rồi.
Đúng vào lúc này, hắn bỗng cảm giác được một người hướng hắn đuổi theo rất nhanh, Trần Dương quay đầu nhìn lại, bộ dáng kia làm hắn sợ ngây người, người này chính là Long Thần, ban ngày, Trần Dương hắn đã từng thấy qua Long Thần vài lần, đối với tướng mạo Long Thần, hắn tuyệt đối không có nhìn lầm.
"Không phải hắn đã chết rồi sao? Làm sao còn đuổi theo, chẳng lẽ nói Phá Quân Tiễn lúc nãy không bắn chết hắn? Vậy Tư Đồ Diệu đâu?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ tới đây, Trần Dương vội vàng hướng địa phương Long Tuần rời đi nhìn sang, lúc này nơi đó đang có một trận chiến đấu kịch liệt, dưới ánh sao, hai người bởi vì chiến đấu rất nhanh, và không có vật cản, hắn rốt cuộc cũng nhiều thấy hai người chiến đấu, một người chính là hắc y nhân xuất thủ kỳ quái, khi hắc y nhân xuất thủ, cũng không lộ ra dấu vết Tư Đồ Diệu, thế nhưng Trần Dương lại biết sở học của Trần Dương vô cùng tạp nham, muốn dùng chiến kỹ ngụy trang mình cũng rất đơn giản.
Mà một người khác, chính là đại công của ta tộc - Tố Tuyết.
"Không nghĩ tới Tố Tuyết công chúa lại đi cùng Long Thần cùng nhau tu luyện, không trách được ta vừa rồi không có tính công! Thế nhưng..."
Trong ánh mắt Trần Dương bộc phát ra một đạo ánh sáng lạnh, bỗng nhiên xuất hiện tình huống dã tràng xe cát, thế nhưng làm hắn vui mừng chính là, cái tên Long Thần ngu ngốc thế nhưng lại đuổi theo hắn.
"Cơ hội ngàn vàng khó mua được a, Tư Đồ Diệu bị Tố Tuyết cuốn lấy, những người khác lại không biết, vừa lúc cho ta cơ hội giết chết Long Thần, nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa của hắn, Trần Dương ta đây, sẽ có một ngày ngạo thị quân hùng thiên hạ!"
Nghĩ tới đây, Trần Dương vô cùng kích động. Hắn không nghĩ tới, trời cao thế nhưng lại chiếu cố hắn đến như vậy.
"Long Thần a Long Thần, ta còn tưởng rằng người rất thông minh, không nghĩ tới lại là một tên ngu xuẩn!"
Trần Dương lúc này không trở lại, đem Xuyên Vân Cung thu lại, hắn không lùi mà còn tiến tới, xoay người hướng Long Thần vọt tới!
"Cũng biết là tên này mà, người này dĩ nhiên là Trần Dương... ta giết chết con hắn, hắn đến đối phó với ta là điều bình thường nhưng mà hắc y nhân lúc nãy là ai?"
Long Thần tin tưởng Trần Dương biết được thân phận của hắc y nhân kia, cho nên hắn mới đuổi theo.
Ở phía sau hắn, Tố Tuyết và hắc y nhân đều là Địa Vũ cảnh cửu trọng, Tố Tuyết ở phương diện sở học chiếm ưu thế cường đại, nàng chiếm được Bạch Lan chân truyền, đối với một số chiến kỹ của Ma Thần đế quân có thể vận dụng rất tốt mà hắc y nhân thì lại thắng ở kinh nghiệm đối chiến phong phú, từng chiêu từng thức vô cùng âm tàn, trong lúc nhất thời hai người giằng co với nhau.
Long Thần không lo lắng Tố Tuyết thất bại, thế nhưng Tố Tuyết lại vô cùng lo lắng cho hắn, trong khi cùng đối chiến với đối phương, nàng đem phần nhiều tâm thần tập trung ở trên người Long Thần, cũng bởi vì như vậy, đối thủ của nàng hiển nhiên ẩn tàng thực lực vốn có của mình nhưng bởi vì Tố Tuyết thân phận, cũng vì vậy mới không nhanh đánh bại đối thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro