Mười ngày tất t...
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Long Thần cẩn thận nhìn, một khắc kia, hắn tựa như thấy được Long Nguyệt cùng với đại địa kết hợp với nhau. Chẳng qua nàng giống như một tảng
đá, vũ mạch trên người nàng, đã cùng với địa mạch đại địa dính chặt với
nhau, chân nguyên trên người, cũng là đối lưu với linh khí địa mạch đại
địa.
Giống như nàng đang trực tiếp nắm bắt được trái tim đại địa, dần dần nắm bắt cả một vùng đại địa.
Bộ quyền pháp này, được nữ nhân uyển chuyển thi triển ra, càng giống như một loại kỹ thuật khiêu vũ, ưu mỹ, giỏi giang, mê người. Thế nhưng, Long Thần mình không thể trầm mê, mà là muốn cẩn thận nhìn từng chi tiết một. Đem những chi tiết này, khắc sâu vào đầu mình.
Thiên tư, hơn nữa chăm chỉ, vậy thì chắc chắn, không thể có khả năng không tu luyện được.
Có thiên tư không chăm chỉ, mới là đáng sợ nhất.
Không thiên tư mà chăm chỉ, khởi điểm thấp, thành tựu cuối cùng cũng rất khó mà cao được.
Khi mà ba đại cao thủ còn chưa có kết thúc khôi phục, Long Nguyệt đã đem một bộ quyền pháp diễn luyện xong. Nàng thở ra một hơi, một đạo khí lưu phun ra từ trong miệng nàng.
Long Thần vẫn còn đắm chìm trong quyền pháp của Long Nguyệt.
Hắn nhìn càng lúc càng chăm chú, Long Nguyệt truyền thụ không chút giữ lại, quả thực làm cho hắn như tan vào trong cơ thể nàng, theo thân thể nàng động mà động theo. Đồng thời, hắn cũng tựa như hòa tan với đại địa, theo đại địa mà động. Hoặc là động tác của hắn, dẫn động cho động tác của đại địa.
Trong mắt hắn, toàn bộ thế giới đã biến mất, thứ duy nhất còn lại đúng là đại địa màu vàng mênh mông vô bờ, cát bụi màu vàng xoay tròn, tịch quyển ở bên cạnh. Long Thần chân trần đứng trên vùng đại địa này, trái tim của hắn nhảy lên, và nhảy lên cùng đại địa, gắt gao liên lạc cùng nhau.
“Một quyền này, hẳn là như vậy...”
Đại địa dao động, một lớp đi theo một lớp, Long Thần lúc nào cũng có thể đem công kích của mình đạt tới độ phù hợp. Hắn lúc nào cũng có thể phát huy ra lực lượng Địa Vũ cảnh.
Long Nguyệt sau khi diễn luyện xong, nàng muốn cùng Long Thần nói chuyện với nhau, hỏi hắn một chút rốt cuộc là học được bao nhiêu. Mà đúng lúc này, Long Nguyệt lại thấy Long Thần tự mình diễn luyện.
Long Nguyệt kinh ngạc mở to miệng đầy hơi thở mùi đàn hương, trong đôi mắt sáng ngời, ánh lên nhiều tia hoảng sợ.
Quả thật, Long Thần lần đầu tiên diễn luyện Địa Vũ quyền phổ, coi như là trăm ngàn chỗ hở. Trên căn bản, tại phương diện hình dạng, đạt tới độ thần, nhưng mà kém xa Long Nguyệt tới vạn dặm.
Thế nhưng, lần đầu tiên tiếp xúc Địa Vũ quyền phổ, mà có thể chiếu theo đó diễn luyện, Long Nguyệt biết, cũng chỉ có một người như Long Thần mà thôi.
Đợi sau khi Long Thần diễn luyện xong, Long Nguyệt cười khổ nói: “Ngộ tính của ngươi, là độ kinh khủng nhất mà ta từng biết qua. So với đệ đệ của ta, quả là mạnh hơn không ít. Có lẽ như lời ngươi nói, nười ngày, đã đủ đạt tới Địa Vũ cảnh.”
“Vậy sao? Tại sao ta cảm giác được mình luyện cũng không có chút cảm giác nào cả, so với người, còn kém xa vạn dặm. Đến cuối cùng, ta cung không biết tiếp tục làm sao nữa, nhưng cuối cùng vẫn kiên trì đánh cho xong.
Long Thần có chút xấu hổ nói.
Hắn vẫn cho rằng mình rất kém cỏi, thua xa Long Nguyệt.
“Biểu hiện rất tốt nhưng mà chớ đắc ý. Ta sẽ tiếp tục đem những lý giải, toàn bộ đều nói cho ngươi biết. Nhìn lúc nãy ngươi diễn luyện, ta nhìn thấy trong đó có mấy cái sai lầm trọng yếu, cho nên ngươi phải sửa lại. Tụ mình suy nghĩ cho xong, diễn luyện lại cho ta xem.”
Long Nguyệt hoàn toàn hóa thân thành nhân vật lão sư.
Long Thần đã từng bái lạy hai vị sư tôn, Thanh Li vương chỉ được coi là đi ngang qua sân khấu mà thôi. Long Thần kính trọng nhất chính là Triệu Thanh Vân, thế nhưng Triệu Thanh Vân sau khi ném cho hắn một ít đồ vật này nọ, cũng không có tại trên đường tu luyện, trợ giúp quá nhiều.
Dĩ nhiên, Long Thần quá mức yêu nghiệt, Triệu Thanh Vân cũng không thể trợ giúp được gì.
Mà Long Nguyệt lúc này, thật đúng là người đưa hắn vào Địa Vũ cảnh.
Trong lòng Long Thần rất rõ, nếu như không có Long Nguyệt, hắn muốn từ ttrụ cột tiến vào một tầng mới, cũng không hề dễ dàng gì, ít nhất cũng mất đến mấy thàng mới được.
Thế nhưng, hiện tại dễ dàng hơn nhiều.
Tại thời điểm đám người Hoàng Phủ Phong Trần ngồi xuống, tự nhiên hắn chú ý đến hoàn cảnh xung quanh. Long Nguyệt lấy nơi này dạy dỗ Long Thần tu luyện Vũ cảnh. Trước đó bọn họ còn chút kỳ quái, khi nhìn thấy càng khôn truyền tống trận cỡ nhỏ, bọn họ liền sáng tỏ.
Long Thần không có thời gian đi để ý Xích Đế ấn, Vũ hoàng và Ma hoàng càng ít hơn một đối thủ cạnh tranh, trong lòng dĩ nhiên là rất vui vẻ. Long Thần dù có như thế nào, cũng chẳng liên quan gì đến bọn họ cả. Nhưng mà, khi nhìn thấy thiên tư kinh khủng của Long Thần, sau khi bọn họ khôi phục, liền nhìn nhau một cái, cũng cảm thấy được trong mắt đối phương có nét sợ hãi.
“Người này, nếu để cho trưởng thành, thật đúng là đạt tới trình độn hai đại thiên tài kia!”
Bất kể là Ma hoàng Khương Vô tà, hay là Vũ hoàng Dương Ngưng Phong, trong lòng cũng đều có sự kiêng kỵ.
Dĩ nhiên, nơi này là Ly Hỏa thần cảnh, bọn họ không thể hướng vào Long Thần mà động thủ được.
Muốn động thủ cũng chỉ có thể đợi ra ngoài. Nhưng sau khi rời khỏi đây, lại có hai người Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt bảo vệ Long Thần, muốn động thủ, tựa hồ cũng không thể nào.
Không có đối sách, hai người Ma hoàng và Vũ hoàng, liền chuyện sự chú ý chuyển dời đến Xích Đế ấn. Mặc dù khó khăn, căn bản cũng không thể nào nhận được Xích Đế ấn, nhưng mà bảo vật trước mắt, ai có đủ cam tâm bỏ qua chứ?
Về phần đột phá đến Địa Vũ cảnh tứ trọng, bọn họ đều không nghĩ đến. Rất nhiều người đến lúc này, đã được xem như là đỉnh phong đời này, đi tới nữa là cũng cấp bậc với Vũ đế. Nếu dễ dàng đạt tới Vũ đế như vậy, Thần Vũ thánh triều cũng không phải thiên hạ của Vũ đế Triệu Vô Cực?
Cứ như thế, bọn họ liếc nhau một cái, một lần nữa tiến vào Thái dương chân hỏa.
Nếu bọn họ biết, Xích Đế ấn đã ở trong tay Long Thần, đoán chừng bọn họ giận đến hộc máu mũi cũng không chừng.
Hoàng Phủ Phong Trần cũng là một người phóng khoáng. Sau một lần không thành công, hắn liền buông bỏ. Hắn cũng giống như Long Nguyệt, vừa vặn quây quanh Long Thần, bọn họ một bên phải, một bên trái, đều chú ý đến động tĩnh của Long Thần.
Long Thần sau một lần diễn luyện, Long Nguyệt lại bắt đầu vì hắn mà xăn tay giảng giải tận tình.
“Vũ cảnh cũng xem như trước tiên làm được hình dạng, từ trong hình dạng, lĩnh ngộ thần. Đợi đến khi ngươi chiếm được thần, có thể không cần đến hình dạng nữa. Bất kỳ hình dạng nào, đều được diễn biến từ trụ cột thần.”
“Cho nên, đầu tiên ngươi phải đem quyền pháp Địa Vũ quyền phổ nhất trọng, đánh tới trình độ thuần thục hoàn toàn. Điều này cần phải diễn luyện nhiều lần mới đạt được. Bây giờ ngươi bắt đầu tiếp tục lại đi, nếu có chỗ nào đó không thích hợp, ta sẽ chỉ cho ngươi biết.”
Long Nguyệt vô cùng nghiêm túc nói.
Long Thần hít một hơi sâu, nhớ lại động tác lúc nãy của Long Nguyệt. Hắn rất yhông minh, biết mình ảo tưởng trong Địa vũ cảnh, như vậy hắn càng muốn chuẩn xác hơn.
Hoàng Phủ Phong Trần thấy vậy cũng thú vị, cho nên hắn không nhân lúc này chỉ điểm mấy câu. Hai người đều tới, một người khó tránh khỏi chỗ không đúng. Hơn nữa lộ tuyến giữa Long Nguyệt và Hoàng Phủ Phong Trần, cũng không khỏi giống nhau.
Long Nguyệt mặc dù là nữ nhân, nhưng đường đi đúng là lộ tuyến công kích và lực lượng vô cùng, cho nên trong bốn đại cường giả, lực công kích của Long Nguyệt là mạnh nhất, cũng là bạo lực nhất. Mà Hoàng Phủ Phong Trần, am hiểu thân pháp và thương đạo, cũng là lộ tuyến phiêu dật với tốc độ tấn công mãnh liệt.
Hai người đều có yêu cầu của mình, hơn nữa cũng tôn trọng lẫn nhau và hiểu đối phương. Long Thần không có khuynh hướng hoàn toàn, hắn tổng hợp cách nhìn của hai người, để mình hiểu một cách tốt nhất, thường thường đều là hiệu quả suy đạt một ra ba.
“Tiếp tục như vậy, mười ngày tất thành.”
Hoàng Phủ Phong Trần nhìn xem Long Thần diễn luyện.
Chỉ là trong mấy lần này, mỗi một lần, Long Thần đều không ngừng cải tiến, tiến bộ thật nhiều. Cho nên Hoàng Phủ Phong Trần mới phát ra lời đánh giá như vậy.
“Hiện tại nói lời này, hẳn là còn sớm.”
Long Nguyệt lãnh đạm nói.
So vơi Hoàng Phủ Phong Trần, Long Nguyệt muốn nghiêm nghị hơn nhiều.
“Vũ cảnh, vũ...”
Long Thần trong quá trình luyện tập quyền pháp, dần dần đắm chìm vào trong thế giới của mình. Một ngày sau đó, tại phương diện hình dạng, hắn đã hoàn toàn lĩnh hội, diễn xong một bộ quyền pháp, cũng không có bất kỳ sự chênh lệch nào.
Dĩ nhiên, cái đó có quan hệ với năng lực lĩnh ngộ tuyệt vời của hắn.
Lực lượng thân thể, nối thẳng đến thiên khiếu, câu thông thức hải. Như vậy để cho hắn điều khiển lực lượng, đạt tới một loại trình độ thuận buồm xuôi gió.
“Địa Vũ cảnh cảm giác lực lượng đại địa, càn khôn, chính là thiên địa. Cái thế giới này chính là do thiên địa tạo thành. Trời và đất, tràn đầy lực lượng vô tận, lực lượng con người là nhỏ bé nhất, lực lượng thiên địa vô cùng khổng lồ. Địa Vũ cảnh chính là lấy lực của mình, dẫn động lực lượng đại địa...”
“Lực lượng đại địa, lấy hình thức nhịp đập, chấn động, dao động mà hiện.”
“Muốn lấy lực lượng đại địa, sẽ phải đem mình hoàn toàn dung nhập vào trong đại địa, trở thành một phần đại địa. Mà địa vũ quyền phổ, chính là cầu nối.”
Ngay từ đầu, Long Thần chỉ cảm thấy đây là một bộ quyền phổ đơn giản mà thôi, hắn đánh một lần là xong, hình như không thu hoạch được cái gì. Nếu như không có người chỉ đạo mà nói hắn, chắc hắn đã buông thả rồi.
Thế nhưng, Long Nguyệt cũng không nói gì, đường đi như vậy, nhất định là đích đến.
Sau khi diễn luyện nhiều lần, Long Thần mới phát hiện, hình như có mấy quyền, bỗng dưng mang lại cho Long Thần một loại cảm giác vô cùng huyền ảo.
Diễn luyện lại lần nữa, những động tác huyền ảo kia càng lúc càng nhiều. Cho đến tận ba ngày sau, Long Thần đối với bộ địa vũ quyền pháp nhất trọng này, thậm chí mỗi một quyền, đều vô cùng huyền ảo, không có cách nào hiểu thấu.
“Đây chính là từ đơn giản đến phức tạp, sau đó là quá trình từ phức tạp đến đơn giản. Hiện tại, quyền pháp của ngươi đã bước lên một bước này, đã hoàn thành một nửa. Dĩ nhiên, phần trước tương đối đơn giản, nhưng vô cùng khó khăn. Ngươi hiểu thấu từng huyền ảo đó, quyền pháp của ngươi sẽ có thần.”
Long Nguyệt nói.
“Bước kế tiếp, chúng ta cũng không cách nào trực tiếp trợ giúp ngươi được nữa. Loại thần vật kia, chỉ có thể dựa vào chính mình mà lĩnh hội. Thế nhưng, chúng ta cũng có thể diễn luyện lại cho ngươi xem. Địa Vũ cảnh chỉ thuộc về mỗi bản thân chúng ta. Trước tiên ta diễn luyện một lần, ngươi nhìn xem một chút. Nhìn xem ngươi có thể lĩnh hội được cái gì hay không?
Hoàng Phủ Phong Trần vô cùng nhiệt tâm, hắn cũng không quản Long Thần có đáp ứng hay không, trực tiếp diễn luyện địa vũ quyền phổ.
Ánh mắt Long Thần, chỉ nháy thôi đã bị hấp dẫn.
Đồng dạng là quyền pháp, do Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt đánh ra, cảm giác hoàn toàn không đồng nhất. Quyền pháp của Long Nguyệt, đại khai đại hợp, mỗi một chiêu đều vô cùng mạnh mẽ. Mà quyền pháp của Hoàng Phủ Phong Trần, không những phiêu dật, lại giống như chim yến vậy, nhanh chóng quay về.
Rất nhanh Long Thần đắm chìm vào thế giới Hoàng Phủ Phong Trần.
“Thần, rốt cuộc nó là cái gì vậy?”
Theo Hoàng Phủ Phong Trần vũ động từng quyền, Long Thần vẫn đang còn suy tư, ánh mắt của hắn di chuyển theo quyền đầu Hoàng Phủ Phong Trần. Trong lúc nhất thời, hắn quên mất mình, dưới ý thức thân thể chuyển động theo động tác của Hoàng Phủ Phong Trần.
“Đây là thương đạo.”
Bỗng nhiên, trong tay Hoàng Phủ Phong Trần xuất hiện một thành trường thương phổ thông.
“Thương pháp, là từ quyền pháp diễn biến mà thành. Mặc dù hình thức biểu hiện không giống nhau, nhưng đạo lý đúng là giống nhau.”
Động tác đồng dạng, dùng trên trường thương, hoàn toàn giống nhau.
Động tác của bọn họ, đã có thần, cho dù là quyền pháp hay là thương đạo.
Mà Long Thần, chỉ có thể tại trong động tác của bọn họ, lĩnh ngộ thần trong mỗi một động tác.
Hắn vốn là người thiên tư thông minh, so với người khác mà nói, ưu thế vượt trội hơn nhiều. Lại nói có hai đại cao thủ biểu diễn thân thủ cho hắn xem, hết thảy đều là nước chảy thành sông. Long Thần tiến bộ, đều được Long Nguyệt và Hoàng Phủ Phong Trần nhận thấy rất rõ ràng.
Đợi sau khi Hoàng Phủ Phong Trần chấm dứt động tác, hai mắt Long Thần nhắm lại. Hắn đã đắm chìm vào trong thế giới của mình.
Lúc này, động tác Long Thần, động tác Hoàng Phủ Phong Trần, luân phiên quay về trong đầu óc của hắn.
“Nếu là như vậy...”
“Vũ cảnh, một quyền này, tùy tâm mà phát.”
Sự vật chung quanh, từ từ nhạt đi. Long Thần cảm giác được từng tiếng thanh âm rầm rầm, dần dần vang lên trong thế giới của mình. Thanh âm rầm rầm lúc này, phảng phất như là được phát ra từ trong thân thể của hắn vậy. Hoặc là đến từ một nơi vô cùng xa xôi nào đó.
Phanh!
Long Thần vung một quyền.
Phanh!
Ở loại tiết tấu này, Long Thần lần nữa ra quyền.
Một quyền phát ra, giống như là Trường Giang và Hoàng Hà dậy sóng vậy. Vô cùng thoải mái.
Hình dáng đại địa dần dần thành hình. Long Thần đã loáng thoáng mò tới, hình như hắn đã đụng tới đại địa. Trong cảm giác của hắn, dưới chân lúc này, đã không còn là một khối đại địa, mà là nhịp đập đến từ trái tim.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mỗi một tiếng vang, Long Thần cũng cảm giác được dưới chân chấn động.
“Cái loại mơ hồ này, chính là nhịp đập đại địa. Trong quyền pháp của ta, bắt được nhịp đập, đây chính là thần sao?”
Ngay từ đầu Long Thần cũng không chuyên chú đến quyền pháp của mình. Ngộ tính của hắn cực mạnh, biết tâm thân thiết, đối với hắn lúc này, càng thêm trọng yếu.
Tu luyện chính là tự do.
Không có quyền pháp trói buộc, Long Thần giống như là chim điểu bay lượn trên bầu trời, là tận tình mà bay lượn. Mà lực lượng đại địa, giống như là không khí tăng lên, trong không khí, điểu nhi mới có thể bay lượn tự do như vậy.
Mà Long Thần như quay về vô tận đại địa, giống như là chim điểu trong bầu trời vô tận vậy. Hắn giờ là một con chim non đang tập bay, vừa mới bắt đầu, hắn chỉ hiểu được huy động hai cánh, đến khi cảm thụ được không khí tồn tại. Mà bây giờ, hắn đã nhận ra không khí.
Tiếp đến, vô số sự luyện tập và lĩnh ngộ, là có thể để cho con chim non như hắn, nắm giữ quy luật không khí. Mượn gió bay lượn về phía chân trời. Đó chính là lúc hắn chân chính đạt tới Địa Vũ cảnh.
Đạo lý này, hoàn toàn giống nhau.
Mỗi lần quyền pháp qua đi, Long Thần cảm ngộ được rất nhiều điều.
Hắn từ từ thu quyền, thở ra một hơi.
Tại thời điểm mở mắt, hắn phát hiện Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt, đang dùng ánh mắt quái vật mà nhìn hắn.
Giống như nàng đang trực tiếp nắm bắt được trái tim đại địa, dần dần nắm bắt cả một vùng đại địa.
Bộ quyền pháp này, được nữ nhân uyển chuyển thi triển ra, càng giống như một loại kỹ thuật khiêu vũ, ưu mỹ, giỏi giang, mê người. Thế nhưng, Long Thần mình không thể trầm mê, mà là muốn cẩn thận nhìn từng chi tiết một. Đem những chi tiết này, khắc sâu vào đầu mình.
Thiên tư, hơn nữa chăm chỉ, vậy thì chắc chắn, không thể có khả năng không tu luyện được.
Có thiên tư không chăm chỉ, mới là đáng sợ nhất.
Không thiên tư mà chăm chỉ, khởi điểm thấp, thành tựu cuối cùng cũng rất khó mà cao được.
Khi mà ba đại cao thủ còn chưa có kết thúc khôi phục, Long Nguyệt đã đem một bộ quyền pháp diễn luyện xong. Nàng thở ra một hơi, một đạo khí lưu phun ra từ trong miệng nàng.
Long Thần vẫn còn đắm chìm trong quyền pháp của Long Nguyệt.
Hắn nhìn càng lúc càng chăm chú, Long Nguyệt truyền thụ không chút giữ lại, quả thực làm cho hắn như tan vào trong cơ thể nàng, theo thân thể nàng động mà động theo. Đồng thời, hắn cũng tựa như hòa tan với đại địa, theo đại địa mà động. Hoặc là động tác của hắn, dẫn động cho động tác của đại địa.
Trong mắt hắn, toàn bộ thế giới đã biến mất, thứ duy nhất còn lại đúng là đại địa màu vàng mênh mông vô bờ, cát bụi màu vàng xoay tròn, tịch quyển ở bên cạnh. Long Thần chân trần đứng trên vùng đại địa này, trái tim của hắn nhảy lên, và nhảy lên cùng đại địa, gắt gao liên lạc cùng nhau.
“Một quyền này, hẳn là như vậy...”
Đại địa dao động, một lớp đi theo một lớp, Long Thần lúc nào cũng có thể đem công kích của mình đạt tới độ phù hợp. Hắn lúc nào cũng có thể phát huy ra lực lượng Địa Vũ cảnh.
Long Nguyệt sau khi diễn luyện xong, nàng muốn cùng Long Thần nói chuyện với nhau, hỏi hắn một chút rốt cuộc là học được bao nhiêu. Mà đúng lúc này, Long Nguyệt lại thấy Long Thần tự mình diễn luyện.
Long Nguyệt kinh ngạc mở to miệng đầy hơi thở mùi đàn hương, trong đôi mắt sáng ngời, ánh lên nhiều tia hoảng sợ.
Quả thật, Long Thần lần đầu tiên diễn luyện Địa Vũ quyền phổ, coi như là trăm ngàn chỗ hở. Trên căn bản, tại phương diện hình dạng, đạt tới độ thần, nhưng mà kém xa Long Nguyệt tới vạn dặm.
Thế nhưng, lần đầu tiên tiếp xúc Địa Vũ quyền phổ, mà có thể chiếu theo đó diễn luyện, Long Nguyệt biết, cũng chỉ có một người như Long Thần mà thôi.
Đợi sau khi Long Thần diễn luyện xong, Long Nguyệt cười khổ nói: “Ngộ tính của ngươi, là độ kinh khủng nhất mà ta từng biết qua. So với đệ đệ của ta, quả là mạnh hơn không ít. Có lẽ như lời ngươi nói, nười ngày, đã đủ đạt tới Địa Vũ cảnh.”
“Vậy sao? Tại sao ta cảm giác được mình luyện cũng không có chút cảm giác nào cả, so với người, còn kém xa vạn dặm. Đến cuối cùng, ta cung không biết tiếp tục làm sao nữa, nhưng cuối cùng vẫn kiên trì đánh cho xong.
Long Thần có chút xấu hổ nói.
Hắn vẫn cho rằng mình rất kém cỏi, thua xa Long Nguyệt.
“Biểu hiện rất tốt nhưng mà chớ đắc ý. Ta sẽ tiếp tục đem những lý giải, toàn bộ đều nói cho ngươi biết. Nhìn lúc nãy ngươi diễn luyện, ta nhìn thấy trong đó có mấy cái sai lầm trọng yếu, cho nên ngươi phải sửa lại. Tụ mình suy nghĩ cho xong, diễn luyện lại cho ta xem.”
Long Nguyệt hoàn toàn hóa thân thành nhân vật lão sư.
Long Thần đã từng bái lạy hai vị sư tôn, Thanh Li vương chỉ được coi là đi ngang qua sân khấu mà thôi. Long Thần kính trọng nhất chính là Triệu Thanh Vân, thế nhưng Triệu Thanh Vân sau khi ném cho hắn một ít đồ vật này nọ, cũng không có tại trên đường tu luyện, trợ giúp quá nhiều.
Dĩ nhiên, Long Thần quá mức yêu nghiệt, Triệu Thanh Vân cũng không thể trợ giúp được gì.
Mà Long Nguyệt lúc này, thật đúng là người đưa hắn vào Địa Vũ cảnh.
Trong lòng Long Thần rất rõ, nếu như không có Long Nguyệt, hắn muốn từ ttrụ cột tiến vào một tầng mới, cũng không hề dễ dàng gì, ít nhất cũng mất đến mấy thàng mới được.
Thế nhưng, hiện tại dễ dàng hơn nhiều.
Tại thời điểm đám người Hoàng Phủ Phong Trần ngồi xuống, tự nhiên hắn chú ý đến hoàn cảnh xung quanh. Long Nguyệt lấy nơi này dạy dỗ Long Thần tu luyện Vũ cảnh. Trước đó bọn họ còn chút kỳ quái, khi nhìn thấy càng khôn truyền tống trận cỡ nhỏ, bọn họ liền sáng tỏ.
Long Thần không có thời gian đi để ý Xích Đế ấn, Vũ hoàng và Ma hoàng càng ít hơn một đối thủ cạnh tranh, trong lòng dĩ nhiên là rất vui vẻ. Long Thần dù có như thế nào, cũng chẳng liên quan gì đến bọn họ cả. Nhưng mà, khi nhìn thấy thiên tư kinh khủng của Long Thần, sau khi bọn họ khôi phục, liền nhìn nhau một cái, cũng cảm thấy được trong mắt đối phương có nét sợ hãi.
“Người này, nếu để cho trưởng thành, thật đúng là đạt tới trình độn hai đại thiên tài kia!”
Bất kể là Ma hoàng Khương Vô tà, hay là Vũ hoàng Dương Ngưng Phong, trong lòng cũng đều có sự kiêng kỵ.
Dĩ nhiên, nơi này là Ly Hỏa thần cảnh, bọn họ không thể hướng vào Long Thần mà động thủ được.
Muốn động thủ cũng chỉ có thể đợi ra ngoài. Nhưng sau khi rời khỏi đây, lại có hai người Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt bảo vệ Long Thần, muốn động thủ, tựa hồ cũng không thể nào.
Không có đối sách, hai người Ma hoàng và Vũ hoàng, liền chuyện sự chú ý chuyển dời đến Xích Đế ấn. Mặc dù khó khăn, căn bản cũng không thể nào nhận được Xích Đế ấn, nhưng mà bảo vật trước mắt, ai có đủ cam tâm bỏ qua chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Về phần đột phá đến Địa Vũ cảnh tứ trọng, bọn họ đều không nghĩ đến. Rất nhiều người đến lúc này, đã được xem như là đỉnh phong đời này, đi tới nữa là cũng cấp bậc với Vũ đế. Nếu dễ dàng đạt tới Vũ đế như vậy, Thần Vũ thánh triều cũng không phải thiên hạ của Vũ đế Triệu Vô Cực?
Cứ như thế, bọn họ liếc nhau một cái, một lần nữa tiến vào Thái dương chân hỏa.
Nếu bọn họ biết, Xích Đế ấn đã ở trong tay Long Thần, đoán chừng bọn họ giận đến hộc máu mũi cũng không chừng.
Hoàng Phủ Phong Trần cũng là một người phóng khoáng. Sau một lần không thành công, hắn liền buông bỏ. Hắn cũng giống như Long Nguyệt, vừa vặn quây quanh Long Thần, bọn họ một bên phải, một bên trái, đều chú ý đến động tĩnh của Long Thần.
Long Thần sau một lần diễn luyện, Long Nguyệt lại bắt đầu vì hắn mà xăn tay giảng giải tận tình.
“Vũ cảnh cũng xem như trước tiên làm được hình dạng, từ trong hình dạng, lĩnh ngộ thần. Đợi đến khi ngươi chiếm được thần, có thể không cần đến hình dạng nữa. Bất kỳ hình dạng nào, đều được diễn biến từ trụ cột thần.”
“Cho nên, đầu tiên ngươi phải đem quyền pháp Địa Vũ quyền phổ nhất trọng, đánh tới trình độ thuần thục hoàn toàn. Điều này cần phải diễn luyện nhiều lần mới đạt được. Bây giờ ngươi bắt đầu tiếp tục lại đi, nếu có chỗ nào đó không thích hợp, ta sẽ chỉ cho ngươi biết.”
Long Nguyệt vô cùng nghiêm túc nói.
Long Thần hít một hơi sâu, nhớ lại động tác lúc nãy của Long Nguyệt. Hắn rất yhông minh, biết mình ảo tưởng trong Địa vũ cảnh, như vậy hắn càng muốn chuẩn xác hơn.
Hoàng Phủ Phong Trần thấy vậy cũng thú vị, cho nên hắn không nhân lúc này chỉ điểm mấy câu. Hai người đều tới, một người khó tránh khỏi chỗ không đúng. Hơn nữa lộ tuyến giữa Long Nguyệt và Hoàng Phủ Phong Trần, cũng không khỏi giống nhau.
Long Nguyệt mặc dù là nữ nhân, nhưng đường đi đúng là lộ tuyến công kích và lực lượng vô cùng, cho nên trong bốn đại cường giả, lực công kích của Long Nguyệt là mạnh nhất, cũng là bạo lực nhất. Mà Hoàng Phủ Phong Trần, am hiểu thân pháp và thương đạo, cũng là lộ tuyến phiêu dật với tốc độ tấn công mãnh liệt.
Hai người đều có yêu cầu của mình, hơn nữa cũng tôn trọng lẫn nhau và hiểu đối phương. Long Thần không có khuynh hướng hoàn toàn, hắn tổng hợp cách nhìn của hai người, để mình hiểu một cách tốt nhất, thường thường đều là hiệu quả suy đạt một ra ba.
“Tiếp tục như vậy, mười ngày tất thành.”
Hoàng Phủ Phong Trần nhìn xem Long Thần diễn luyện.
Chỉ là trong mấy lần này, mỗi một lần, Long Thần đều không ngừng cải tiến, tiến bộ thật nhiều. Cho nên Hoàng Phủ Phong Trần mới phát ra lời đánh giá như vậy.
“Hiện tại nói lời này, hẳn là còn sớm.”
Long Nguyệt lãnh đạm nói.
So vơi Hoàng Phủ Phong Trần, Long Nguyệt muốn nghiêm nghị hơn nhiều.
“Vũ cảnh, vũ...”
Long Thần trong quá trình luyện tập quyền pháp, dần dần đắm chìm vào trong thế giới của mình. Một ngày sau đó, tại phương diện hình dạng, hắn đã hoàn toàn lĩnh hội, diễn xong một bộ quyền pháp, cũng không có bất kỳ sự chênh lệch nào.
Dĩ nhiên, cái đó có quan hệ với năng lực lĩnh ngộ tuyệt vời của hắn.
Lực lượng thân thể, nối thẳng đến thiên khiếu, câu thông thức hải. Như vậy để cho hắn điều khiển lực lượng, đạt tới một loại trình độ thuận buồm xuôi gió.
“Địa Vũ cảnh cảm giác lực lượng đại địa, càn khôn, chính là thiên địa. Cái thế giới này chính là do thiên địa tạo thành. Trời và đất, tràn đầy lực lượng vô tận, lực lượng con người là nhỏ bé nhất, lực lượng thiên địa vô cùng khổng lồ. Địa Vũ cảnh chính là lấy lực của mình, dẫn động lực lượng đại địa...”
“Lực lượng đại địa, lấy hình thức nhịp đập, chấn động, dao động mà hiện.”
“Muốn lấy lực lượng đại địa, sẽ phải đem mình hoàn toàn dung nhập vào trong đại địa, trở thành một phần đại địa. Mà địa vũ quyền phổ, chính là cầu nối.”
Ngay từ đầu, Long Thần chỉ cảm thấy đây là một bộ quyền phổ đơn giản mà thôi, hắn đánh một lần là xong, hình như không thu hoạch được cái gì. Nếu như không có người chỉ đạo mà nói hắn, chắc hắn đã buông thả rồi.
Thế nhưng, Long Nguyệt cũng không nói gì, đường đi như vậy, nhất định là đích đến.
Sau khi diễn luyện nhiều lần, Long Thần mới phát hiện, hình như có mấy quyền, bỗng dưng mang lại cho Long Thần một loại cảm giác vô cùng huyền ảo.
Diễn luyện lại lần nữa, những động tác huyền ảo kia càng lúc càng nhiều. Cho đến tận ba ngày sau, Long Thần đối với bộ địa vũ quyền pháp nhất trọng này, thậm chí mỗi một quyền, đều vô cùng huyền ảo, không có cách nào hiểu thấu.
“Đây chính là từ đơn giản đến phức tạp, sau đó là quá trình từ phức tạp đến đơn giản. Hiện tại, quyền pháp của ngươi đã bước lên một bước này, đã hoàn thành một nửa. Dĩ nhiên, phần trước tương đối đơn giản, nhưng vô cùng khó khăn. Ngươi hiểu thấu từng huyền ảo đó, quyền pháp của ngươi sẽ có thần.”
Long Nguyệt nói.
“Bước kế tiếp, chúng ta cũng không cách nào trực tiếp trợ giúp ngươi được nữa. Loại thần vật kia, chỉ có thể dựa vào chính mình mà lĩnh hội. Thế nhưng, chúng ta cũng có thể diễn luyện lại cho ngươi xem. Địa Vũ cảnh chỉ thuộc về mỗi bản thân chúng ta. Trước tiên ta diễn luyện một lần, ngươi nhìn xem một chút. Nhìn xem ngươi có thể lĩnh hội được cái gì hay không?
Hoàng Phủ Phong Trần vô cùng nhiệt tâm, hắn cũng không quản Long Thần có đáp ứng hay không, trực tiếp diễn luyện địa vũ quyền phổ.
Ánh mắt Long Thần, chỉ nháy thôi đã bị hấp dẫn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng dạng là quyền pháp, do Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt đánh ra, cảm giác hoàn toàn không đồng nhất. Quyền pháp của Long Nguyệt, đại khai đại hợp, mỗi một chiêu đều vô cùng mạnh mẽ. Mà quyền pháp của Hoàng Phủ Phong Trần, không những phiêu dật, lại giống như chim yến vậy, nhanh chóng quay về.
Rất nhanh Long Thần đắm chìm vào thế giới Hoàng Phủ Phong Trần.
“Thần, rốt cuộc nó là cái gì vậy?”
Theo Hoàng Phủ Phong Trần vũ động từng quyền, Long Thần vẫn đang còn suy tư, ánh mắt của hắn di chuyển theo quyền đầu Hoàng Phủ Phong Trần. Trong lúc nhất thời, hắn quên mất mình, dưới ý thức thân thể chuyển động theo động tác của Hoàng Phủ Phong Trần.
“Đây là thương đạo.”
Bỗng nhiên, trong tay Hoàng Phủ Phong Trần xuất hiện một thành trường thương phổ thông.
“Thương pháp, là từ quyền pháp diễn biến mà thành. Mặc dù hình thức biểu hiện không giống nhau, nhưng đạo lý đúng là giống nhau.”
Động tác đồng dạng, dùng trên trường thương, hoàn toàn giống nhau.
Động tác của bọn họ, đã có thần, cho dù là quyền pháp hay là thương đạo.
Mà Long Thần, chỉ có thể tại trong động tác của bọn họ, lĩnh ngộ thần trong mỗi một động tác.
Hắn vốn là người thiên tư thông minh, so với người khác mà nói, ưu thế vượt trội hơn nhiều. Lại nói có hai đại cao thủ biểu diễn thân thủ cho hắn xem, hết thảy đều là nước chảy thành sông. Long Thần tiến bộ, đều được Long Nguyệt và Hoàng Phủ Phong Trần nhận thấy rất rõ ràng.
Đợi sau khi Hoàng Phủ Phong Trần chấm dứt động tác, hai mắt Long Thần nhắm lại. Hắn đã đắm chìm vào trong thế giới của mình.
Lúc này, động tác Long Thần, động tác Hoàng Phủ Phong Trần, luân phiên quay về trong đầu óc của hắn.
“Nếu là như vậy...”
“Vũ cảnh, một quyền này, tùy tâm mà phát.”
Sự vật chung quanh, từ từ nhạt đi. Long Thần cảm giác được từng tiếng thanh âm rầm rầm, dần dần vang lên trong thế giới của mình. Thanh âm rầm rầm lúc này, phảng phất như là được phát ra từ trong thân thể của hắn vậy. Hoặc là đến từ một nơi vô cùng xa xôi nào đó.
Phanh!
Long Thần vung một quyền.
Phanh!
Ở loại tiết tấu này, Long Thần lần nữa ra quyền.
Một quyền phát ra, giống như là Trường Giang và Hoàng Hà dậy sóng vậy. Vô cùng thoải mái.
Hình dáng đại địa dần dần thành hình. Long Thần đã loáng thoáng mò tới, hình như hắn đã đụng tới đại địa. Trong cảm giác của hắn, dưới chân lúc này, đã không còn là một khối đại địa, mà là nhịp đập đến từ trái tim.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mỗi một tiếng vang, Long Thần cũng cảm giác được dưới chân chấn động.
“Cái loại mơ hồ này, chính là nhịp đập đại địa. Trong quyền pháp của ta, bắt được nhịp đập, đây chính là thần sao?”
Ngay từ đầu Long Thần cũng không chuyên chú đến quyền pháp của mình. Ngộ tính của hắn cực mạnh, biết tâm thân thiết, đối với hắn lúc này, càng thêm trọng yếu.
Tu luyện chính là tự do.
Không có quyền pháp trói buộc, Long Thần giống như là chim điểu bay lượn trên bầu trời, là tận tình mà bay lượn. Mà lực lượng đại địa, giống như là không khí tăng lên, trong không khí, điểu nhi mới có thể bay lượn tự do như vậy.
Mà Long Thần như quay về vô tận đại địa, giống như là chim điểu trong bầu trời vô tận vậy. Hắn giờ là một con chim non đang tập bay, vừa mới bắt đầu, hắn chỉ hiểu được huy động hai cánh, đến khi cảm thụ được không khí tồn tại. Mà bây giờ, hắn đã nhận ra không khí.
Tiếp đến, vô số sự luyện tập và lĩnh ngộ, là có thể để cho con chim non như hắn, nắm giữ quy luật không khí. Mượn gió bay lượn về phía chân trời. Đó chính là lúc hắn chân chính đạt tới Địa Vũ cảnh.
Đạo lý này, hoàn toàn giống nhau.
Mỗi lần quyền pháp qua đi, Long Thần cảm ngộ được rất nhiều điều.
Hắn từ từ thu quyền, thở ra một hơi.
Tại thời điểm mở mắt, hắn phát hiện Hoàng Phủ Phong Trần và Long Nguyệt, đang dùng ánh mắt quái vật mà nhìn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro