Mười ngày ước c...
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Mặc dù Long Thần không chiếm được truyền thừa, không được làm Tiên Cảnh
thần vệ nhưng cũng có thể trở thành bá chủ một phương ở Nguyên Linh
thành.
“Thiếu niên này rốt cuộc trên người hắn còn có bao nhiêu bí mật?” Đông Phương Thiên Tuyền lẩm bẩm nói.
Cáo biệt bọn họ Long Thần ở trong Phần Thiên bí cảnh tùy tiện tìm một nơi để tiêu hóa thu hoạch lần này.
“Ngay cả Yến Đan Thanh cũng không phải là đối thủ của ta, dưới Thiên Hà cảnh coi như ta không có đối thủ thế nhưng chừng này vẫn không được, không có thực lực Thiên Hà cảnh ta vẫn bị người ta ức hiếp, nhất là những người Bích Ướng hoàng thành giống như Cửu hoàng tử kia, mọi người đều là từ Thiên Hà cảnh trở lên.”
Hiện tại hắn bất quá chỉ là một Thiên Đan cảnh tiểu thành, mục tiêu đầu tiên vẫn là mau chóng tới Thiên Đan cảnh đại thành. Luyện Huyết Hóa Khí đúng là một phương pháp tốt nhưng Long Thần không dám dùng nhiều hơn nữa bây giờ ngoại trừ Địa giai yêu thú thì yêu thú Huyền giai căn bản là vô dụng đối với hắn.
“Còn mấy ngày nữa ta vẫn nên xem một chút về Cửu Toàn Hỏa Thuẫn và Thần Hỏa Phần Thân, Tiểu Lang, ngươi có muốn nếm thử Thần Hòa Phần Thân không, chúng ta cùng nhau tham khảo đi!”
Nói chuyện cùng Tiểu Lang thì Long Thần giống như lẩm bẩm, bây giờ còn chưa tìm được phương pháp để cho Mạc Tiểu Lang khôi phục cho nên Long Thần dần dần đã hình thành thói quen dùng phương thức như thế. Hắn biết Tiểu Lang biến thành Phệ Nhật Yêu Lang thì phải chấp nhận trong một thời gian rất dài sau này cùng hắn sống chung với nhau một chỗ.
Cửu Toàn Hỏa Thuẫn chính là một chiêu phòng ngự chiến kỹ Địa giai trung đẳng, vô cùng biến thái, thông qua lý giải Long Thần xác nhận khi hắn thi triển ra Cửu Toàn Hòa Thuận thì một chiêu Long Đằng Cửu Thiên gà mờ của hắn lúc nãy tuyệt đối có thể ngăn cản vài lần. Cho nên trong Nguyên Linh thành Cửu Toàn Hỏa Thuận được xem như là chiến kỹ nhất đẳng thượng hạng.
Về phần Thần Hòa Phần Thân thì càng không cần phải nói.
“Thần Hỏa Phần Thân thần diệu như vậy nếu nói Cửu hoàng tử kia không thèm thuồng ta cũng không tin, sau khi ra ngoài ta còn phải tận lực ẩn giấu.”
Đồ đã tới tay liền không có đạo lý gì bay ra ngoài cả.
Thời gian từng ngày qua đi rốt cuộc vào một ngày Long Thần cũng cảm giác được cửa vào Phần Thiên bí cảnh đã được mở ra.
Từ Phần Thiên bí cảnh đi ra ngoài, chuyện quyết định ai mới là Tiên Cảnh thần vệ rất quan trọng, Tiên Cảnh thần vệ đối với Long Thần là vô cùng trọng yếu nhưng mà hiện giờ chuyện này đúng là một vấn đề nan giải bày ra ở trước mặt hắn.
Quả thật nếu như từ truyền thừa Phần Thiên Ma Đế mà xem xét Long Thần hắn chiếm được chính là truyền thừa chân chính thế nhưng ở trong mắt người khác người chiếm được truyền thừa chính là Yến Đan Thanh. Nếu như Long Thần đem Thần Hỏa Phần Thân mà mình có được lộ ra ngoài, rất có thể hắn sẽ áp đảo Yến Đan Thanh, trở thành Tiên Cảnh thần vệ nhưng cái này là hạ sách, nếu như Cửu hoàng tử cũng cảm thấy hứng thú với Thần Hỏa Phần Thân này vậy thì Long Thần phỏng chừng phải nhịn đau bỏ thứ mình yêu thích, cái đó hắn không muốn.
Nhất định phải trở thành Tiên Cảnh thần vệ, Long Thần đang suy tư có còn biện pháp nào khác hay không. Chỗ dựa lớn nhất của hắn lúc này chính là cường đại hơn Yến Đan Thanh, Cửu hoàng tử chiêu thu Tiên Cảnh thần vệ hẳn là muốn người mạnh nhất? Long Thần cũng không tin sẽ không có cơ hội chuyển cơ.
Sau khi có chủ ý Long Thần quyết định hắn tạm thời không muốn lộ ra tin tức nhận được truyền thừa Phần Thiên Ma Đế đầy đủ mà tìm kiếm biện pháp khác. Sau này nếu bất đắc dĩ dùng đến chiến kỹ Phần Thiên Ma Đế sẽ giải thích với mọi người là được rồi bởi khi đó Long Thần dĩ nhiên càng cường đại hơn, đã có quyền lên tiếng tương đối lớn.
Phần Thiên bí cảnh đại môn mở ra cũng đã kinh động tới những người khác, mọi người e sợ sẽ ở lại nơi này vĩnh viễn liền vội vàng tranh thủ đi tới lối ra vào. Những người này được chia thành ba nhóm khác nhau mà Long Thần một thân một mình chỉ mang theo Tiểu Lang thôi, chậm rãi đi ở sau cùng.
Lúc này Yến Đan Thanh giương cờ đi đầu, hắn không quay đầu lại nhưng vẫn biết Long Thần đang đi ở phía sau, trong ánh mắt của hắn lưu động quang mang thù hận. Lúc này cánh tay cụt của hắn còn nằm trong túi càn khôn, chỉ có thể trở lại Nguyên Đế thành mới có thể làm cho nó hoàn hảo trở lại, trước đó Yến Đan Thanh hắn chính là một tên tàn phế.
Nghĩ đến Long Thần thế mà lại chém đứt một cánh tay của mình trong lòng Yến Đan Thanh nổi giận không kiềm chế được.
Đoàn người không nói lời nào trực tiếp chạy ra khỏi Phần Thiên bí cảnh, tới được Phần Thiên sơn mạch đen thui. Theo bọn họ ra chính là hai đạo quang mang, mà mỗi một cao tầng Linh Vũ gia tộc đều có thể nhìn thấy được, hai đạo quang mang này theo thứ tự chính là Huyền Vũ Thần Phủ và Thiên Lang Yêu Đạo. Đây cũng là nói, chủ nhân của chúng đã chết rồi.
Lịch lãm Phần Thiên bí cảnh tất nhiên sẽ có người chết, Bắc Đường Mặc chết mọi người tuy rằng có tiếc hận nhưng mà cũng không có khiếp sợ, kinh hãi nhất chính là Mạc Tiểu Lang cũng đã chết. Mạc Tiểu Lang không có thân nhân ở nơi này mà gia gia Bắc Đường Mặc thì đang đứng ở đây.
Ba nhóm người xuất hiện ở trên dãy núi Phần Thiên sơn mạch liền vội vàng tìm trưởng bối của mình. Long Thần ôm Tiểu Lang vào trong ngực, liếc mắt một cái cũng đại khái biết được lúc này có bao nhiêu người đang chờ ở bên ngoài. Tất nhiên Cửu hoàng tử Lâm Thương Thiên và vị quản gia hắc y cũng ở nơi này, Minh chủ Thần Hi Thương Minh còn có Nguyên Đế cùng với một số cường giả khác ngồi xung quanh hai người này, lúc này đang kích động đợi chờ, về phần Linh Vũ gia tộc tứ đại lão tổ cũng ở nơi này còn có một số huyền lão cũng xuất hiện, người giống như Đông Phương Huyền Phong và Bắc Đường Minh là gia chủ nên phải ở lại trong gia tộc để chủ trì đại cục, đồng hàng với Đông Phương Huyền Phong cũng không có nhiều người, chỉ có Đông Phương Huyền Vũ đứng ở bên cạnh Thanh Long lão tổ.
Đám người Long Thần vừa mới ra ngoài mọi người liền khẩn cấp đánh giá bọn họ, ai bị thương và ai tử vong, rất dễ dàng nhìn ra được, nhất thời sắc mặt của ba thế lực đều thay đổi, đầu tiên là Linh Vũ gia tộc, bởi vì sự xuất hiện của Huyền Vũ Thần Phủ bọn họ liền đánh mắt cho nhau, Bắc Đường Mặc đã chết, Đông Phương Thiên Thần không thấy. Mà Lý Tử Linh Thần Hi Thương Minh thần sắc có chút uể oải, Yến Đan Thanh Thú Hồn điện lại trực tiếp hơn bị đứt một cánh tay.
Trong mọi người, nếu như được xem là tương đối mạnh, duy nhất người không bị thương chính là Long Thần, nhìn vẻ mặt Long Thần lúc này trong lòng mọi người liền căng thẳng thầm nghĩ chẳng lẽ hắn là người chiếm được truyền thừa? Làm sao có thể?
Trong lòng mọi người đều nhấc lên sóng to gió lớn, bọn họ lập tức kêu gọi đám tiểu bối trở lại trong tộc của mình, để lại Long Thần một mình đứng ở nơi xa, từ đây tính lên hắn hình như không thuộc về bất kỳ một thế lực nào.
“Chuyện gì xảy ra?” Thanh Long lão tổ xanh mặt hỏi đám người Đông Phương Thiên Tuyền.
“Thiên Thần đại ca cùng Bắc Đường Mặc đều là do Long Thần giết chết!” Đông Phương Thiên Tuyền nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cái gì?” Nhất thời các vị trưởng bối Linh Vũ gia tộc liền bạo nộ, ngay cả bốn đại tộc trưởng lúc này trên mặt cũng tràn đầy hung quang, âm lãnh nhìn về phía Long Thần.
“Long Thần, ngươi không phải là đã đáp ứng ta cùng bọn họ kề vai sát cánh chiến đấu hay
sao?” Ánh mắt Thanh Long lão tổ bén nhọn đâm thẳng vào mặt Long Thần.
“Bản thân ta đã đáp ứng, đáng tiếc chỉ có một ít người không có lỗ tai dài sau khi đi vào Phần Thiên bí cảnh đã muốn cướp đoạt Thanh Long Chiến Kích của ta, cuối cùng không công còn mất đi tính mạng nữa, muốn trách cũng chỉ có trách ta xuất thủ quá nặng!” Long Thần ra vẻ không sao cả nói.
“Muốn chết!” Nghe Long Thần nói như vậy Thanh Long lão tổ đại khái cũng đã biết chuyện gì xảy ra nhưng mà biết được chân tướng sự tình cũng không có nghĩa là hắn mất đi thiên tài kiệt xuất đời sau của mình mà không tức giận! Dĩ nhiên lúc này có Lâm Thương Thiên ở đây hắn không lập tức động thủ, bởi vì hắn biết phân biệt nặng nhẹ, chỉ là những người bên cạnh hắn bị thù hận làm cho lý trí hôn mê.
Đông Phương Huyền Vũ thấy nụ cười đáng giận của Long Thần còn có chuyện của Đông Phương Thiên Thần, thù hận trong lòng liền nảy sinh, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân nàng, nàng không nói hai lời liền đánh tới chỗ Long Thần.
“Đúng là muốn chết!” Long Thần sớm đã muốn giết chết Đông Phương Huyền Vũ, báo thù cho hai lần bị tính kế của Đông Phương Huyền Vũ, thiếu chút nữa đã lấy đi tính mạng của hắn, lúc này lại điên cuồng công kích tới, hoàn toàn không đem hắn để vào trong mắt, trong mắt Long Thần chớp lóe ánh sáng lạnh, không nói hai lời, kiếm khí sắc bén mãnh liệt từ trong tay hắn lao ra, nhất thời tay trái tay phải cùng phát ra, tiếp đó Linh Ma kiếm chỉ như bão tố bay ra, một đạo một đạo hướng Đông Phương Huyền Vũ đâm tới.
Liên tục năm đạo Linh Ma kiếm chỉ điên cuồng đột phá Đông Phương Huyền Vũ, một đạo kiếm khí cuối cùng nổ tung trước người nàng, nhất thời kiếm khí sắc bén đem y phục Đông Phương Huyền Vũ nổ cho nát bấy, một bộ ngực trắng như tuyết nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người, đường cong tuyệt mỹ liền hấp dẫn ánh mắt của nam nhân nhưng trong một cái chớp mắt vết thương cực nhỏ đã xuất hiện trên da thịt trắng nõn, chi chít, trực tiếp phủ lên thân thể mềm mại một tầng máu đỏ tươi.
Đông Phương Huyền Vũ phát ra một tiếng hét thảm thiết, toàn thân đều là vết thương đau đớn khiến nàng đau đến độ muốn chết, nàng hận mình không thể lập tức ngất đi nhưng mà vô tận đau đớn làm cho nàng vẫn còn thanh tĩnh, cảm giác được bản thân đã không còn một mảnh vải che thân, bí mật cả người đều lộ ra trước mặt mọi người, Đông Phương Huyền Vũ cảm thấy toàn bộ thế giới này đã bị sụp xuống mất rồi.
Đến lúc này nàng mới nhớ được nàng không còn cao cao tại thượng nữa, có một số người nàng không trêu chọc nổi, không thể chà đạp nổi.
“Huyền Vũ!” Thanh Long lão tổ lấy làm kinh hãi, hắn vội vàng lấy một trường bào bọc lại Đông Phương Huyền Vũ lại sau đó đẩy tới bên người Chu Tước lão tổ, để cho Chu Tước lão tổ chữa thương giúp nàng, đồng thời ánh mắt lạnh như băng quăng đến trên người Long Thần, không nói hai lời khí thế thuộc về Thiên Hà cảnh bộc phát bắn về phía Long Thần, áp lực phô thiên cái địa đè ép lên trên người Long Thần, không nghi ngờ chút nào cao thủ Thiên Hà cảnh lại xuất thủ với Long Thần.
“Dừng tay!” Âm thanh quát nhẹ nhàn nhạt, trực tiếp chắn giữa hai người, thanh âm này hiển nhiên là của Lâm Thương Thiên, trong lòng Thanh Long lão tổ dù thù hận lớn hơn nữa hắn cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi.
Long Thần sớm đã dự liệu cho nên hắn không lo lắng Thanh Long lão tổ sẽ động thủ, thành thật mà nói hắn không trực tiếp giết chết Đông Phương Huyền Vũ đã coi như là hạ thủ lưu tình. Song Long Thần biết sát chiêu hắn ra đối với Đông Phương Huyền Vũ còn là ở phía sau, từng có một người chết ở trên tay hắn như thế, đó chính dương chiến.
Dĩ nhiên cho dù Thanh Long lão tổ có trực tiếp động thủ thì trong ngực hắn còn có Phệ Nhật Yêu Lang Địa giai nhị phẩm, Long Thần sợ cái gì chứ?
Lúc này trong tầm mắt của mọi người ánh mắt lạnh của Lâm Thương Thiên nhìn xuống nơi này, thản nhiên nói: “Ở trước mặt ta còn động thủ, trong mắt các ngươi còn có sự tồn tại của ta hay không?”
“Cửu hoàng tử điện hạ, lão hủ biết sai rồi!” Thanh Long lão tổ vội vàng cung kính nói. Hắn cũng biết đạo lý quân tử báo thù mười năm chưa muộn, tất nhiên sẽ vội vàng nhất thời ở nơi này.
“Biết sai là tốt rồi, các ngươi đều đoàng hoàng lại cho ta.” Lâm Thương Thiên nhìn xung quanh một lượt sau đó nhìn mọi người tranh đoạt trong Phần Thiên bí cảnh, hỏi: “Ta chỉ hỏi một vấn đề, truyền thừa Phần Thiên bí cảnh là ai chiếm được?”
“Hỏng bét.” Thanh Long lão tổ căng thẳng trong lòng, nhìn Long Thần không có bất kỳ thương thế gì, rất có thể chính hắn đã chiếm được truyền thừa, một khi như vậy, chờ hắn trở thành Tiên Cảnh thần vệ Linh Vũ gia tộc muốn giết chết hắn có thể sẽ không dễ dàng nhưng chỗ tốt chính là Linh Vũ gia tộc có thể tiếp tục đảm nhiệm Phủ thành chủ. Hai phương diện này Thanh Long lão tổ lại vô cùng mâu thuẫn.
Song hắn phát hiện sự suy nghĩ của mình đã quá nhiều rồi.
Lâm Thương Thiên vừa mới hỏi xong, trong đám người trẻ tuổi, mọi người cơ hồ đều quăng ánh mắt nhìn đến Yến Đan Thanh, lúc này Yến Đan Thanh cố lấy dũng khí, nói: “Hồi bẩm Cửu hoàng tử, là ta chiếm được truyền thừa Phần Thiên Ma Đế!”
Âm thanh của hắn có chút khàn khàn, lúc nói chuyện hắn nhìn thoáng qua Long Thần, có thể nói Long Thần ở trong lòng hắn đã để lại bóng ma.
Lời này vừa nói ra mọi người liền lên tiếng bàn luận xôn xao, bọn họ còn tưởng rằng chính là Long Thần, không nghĩ tới là Yến Đan Thanh. Như vậy một khi tiếp nhận quyền quản hạt Nguyên Linh thành sẽ phải giao vào trong tay Thú Hồn điện. Kết quả này khiến cho mọi người đều có chút ngũ vị lẫn lộn.
“Ta đã nói mà, tiểu tử này nào có lợi hại như thế chứ! Đại ca, hắn chẳng những không có tranh đoạt được quyền quản lý cho chúng ta mà còn giết chết Mặc nhi cùng Thần nhi, thậm chí còn đả thương Huyền Vũ...” Huyền Vũ lão tổ nhìn Thanh Long lão tổ, trong ý tứ của hắn đã rất rõ ràng đó chính là giết!
Ánh mắt Thanh Long lão tổ liền trầm xuống, gật đầu.
Trên thực tế mọi người đối với kết quả này đều cảm thấy có chút quái dị, rõ ràng Yến Đan Thanh đã bị trọng thương, mất đi một cánh tay nhưng nhận được truyền thừa lại là hắn.
Lâm Thương Thiên giật nảy mình, sau đó hắn cười lên khanh khách, nhìn cánh tay cụt của Yến Đan Thanh, nói: “Vậy người bị mất một cánh tay là do ai làm?”
Thành thật mà nói chuyện này đúng là rất mất thể diện nhưng Lâm Thương Thiên yêu cầu Yến Đan Thanh không dám không đáp, vì thế hắn cúi đầu phun ra hai chữ: “Long Thần!”
“Thiếu niên này rốt cuộc trên người hắn còn có bao nhiêu bí mật?” Đông Phương Thiên Tuyền lẩm bẩm nói.
Cáo biệt bọn họ Long Thần ở trong Phần Thiên bí cảnh tùy tiện tìm một nơi để tiêu hóa thu hoạch lần này.
“Ngay cả Yến Đan Thanh cũng không phải là đối thủ của ta, dưới Thiên Hà cảnh coi như ta không có đối thủ thế nhưng chừng này vẫn không được, không có thực lực Thiên Hà cảnh ta vẫn bị người ta ức hiếp, nhất là những người Bích Ướng hoàng thành giống như Cửu hoàng tử kia, mọi người đều là từ Thiên Hà cảnh trở lên.”
Hiện tại hắn bất quá chỉ là một Thiên Đan cảnh tiểu thành, mục tiêu đầu tiên vẫn là mau chóng tới Thiên Đan cảnh đại thành. Luyện Huyết Hóa Khí đúng là một phương pháp tốt nhưng Long Thần không dám dùng nhiều hơn nữa bây giờ ngoại trừ Địa giai yêu thú thì yêu thú Huyền giai căn bản là vô dụng đối với hắn.
“Còn mấy ngày nữa ta vẫn nên xem một chút về Cửu Toàn Hỏa Thuẫn và Thần Hỏa Phần Thân, Tiểu Lang, ngươi có muốn nếm thử Thần Hòa Phần Thân không, chúng ta cùng nhau tham khảo đi!”
Nói chuyện cùng Tiểu Lang thì Long Thần giống như lẩm bẩm, bây giờ còn chưa tìm được phương pháp để cho Mạc Tiểu Lang khôi phục cho nên Long Thần dần dần đã hình thành thói quen dùng phương thức như thế. Hắn biết Tiểu Lang biến thành Phệ Nhật Yêu Lang thì phải chấp nhận trong một thời gian rất dài sau này cùng hắn sống chung với nhau một chỗ.
Cửu Toàn Hỏa Thuẫn chính là một chiêu phòng ngự chiến kỹ Địa giai trung đẳng, vô cùng biến thái, thông qua lý giải Long Thần xác nhận khi hắn thi triển ra Cửu Toàn Hòa Thuận thì một chiêu Long Đằng Cửu Thiên gà mờ của hắn lúc nãy tuyệt đối có thể ngăn cản vài lần. Cho nên trong Nguyên Linh thành Cửu Toàn Hỏa Thuận được xem như là chiến kỹ nhất đẳng thượng hạng.
Về phần Thần Hòa Phần Thân thì càng không cần phải nói.
“Thần Hỏa Phần Thân thần diệu như vậy nếu nói Cửu hoàng tử kia không thèm thuồng ta cũng không tin, sau khi ra ngoài ta còn phải tận lực ẩn giấu.”
Đồ đã tới tay liền không có đạo lý gì bay ra ngoài cả.
Thời gian từng ngày qua đi rốt cuộc vào một ngày Long Thần cũng cảm giác được cửa vào Phần Thiên bí cảnh đã được mở ra.
Từ Phần Thiên bí cảnh đi ra ngoài, chuyện quyết định ai mới là Tiên Cảnh thần vệ rất quan trọng, Tiên Cảnh thần vệ đối với Long Thần là vô cùng trọng yếu nhưng mà hiện giờ chuyện này đúng là một vấn đề nan giải bày ra ở trước mặt hắn.
Quả thật nếu như từ truyền thừa Phần Thiên Ma Đế mà xem xét Long Thần hắn chiếm được chính là truyền thừa chân chính thế nhưng ở trong mắt người khác người chiếm được truyền thừa chính là Yến Đan Thanh. Nếu như Long Thần đem Thần Hỏa Phần Thân mà mình có được lộ ra ngoài, rất có thể hắn sẽ áp đảo Yến Đan Thanh, trở thành Tiên Cảnh thần vệ nhưng cái này là hạ sách, nếu như Cửu hoàng tử cũng cảm thấy hứng thú với Thần Hỏa Phần Thân này vậy thì Long Thần phỏng chừng phải nhịn đau bỏ thứ mình yêu thích, cái đó hắn không muốn.
Nhất định phải trở thành Tiên Cảnh thần vệ, Long Thần đang suy tư có còn biện pháp nào khác hay không. Chỗ dựa lớn nhất của hắn lúc này chính là cường đại hơn Yến Đan Thanh, Cửu hoàng tử chiêu thu Tiên Cảnh thần vệ hẳn là muốn người mạnh nhất? Long Thần cũng không tin sẽ không có cơ hội chuyển cơ.
Sau khi có chủ ý Long Thần quyết định hắn tạm thời không muốn lộ ra tin tức nhận được truyền thừa Phần Thiên Ma Đế đầy đủ mà tìm kiếm biện pháp khác. Sau này nếu bất đắc dĩ dùng đến chiến kỹ Phần Thiên Ma Đế sẽ giải thích với mọi người là được rồi bởi khi đó Long Thần dĩ nhiên càng cường đại hơn, đã có quyền lên tiếng tương đối lớn.
Phần Thiên bí cảnh đại môn mở ra cũng đã kinh động tới những người khác, mọi người e sợ sẽ ở lại nơi này vĩnh viễn liền vội vàng tranh thủ đi tới lối ra vào. Những người này được chia thành ba nhóm khác nhau mà Long Thần một thân một mình chỉ mang theo Tiểu Lang thôi, chậm rãi đi ở sau cùng.
Lúc này Yến Đan Thanh giương cờ đi đầu, hắn không quay đầu lại nhưng vẫn biết Long Thần đang đi ở phía sau, trong ánh mắt của hắn lưu động quang mang thù hận. Lúc này cánh tay cụt của hắn còn nằm trong túi càn khôn, chỉ có thể trở lại Nguyên Đế thành mới có thể làm cho nó hoàn hảo trở lại, trước đó Yến Đan Thanh hắn chính là một tên tàn phế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ đến Long Thần thế mà lại chém đứt một cánh tay của mình trong lòng Yến Đan Thanh nổi giận không kiềm chế được.
Đoàn người không nói lời nào trực tiếp chạy ra khỏi Phần Thiên bí cảnh, tới được Phần Thiên sơn mạch đen thui. Theo bọn họ ra chính là hai đạo quang mang, mà mỗi một cao tầng Linh Vũ gia tộc đều có thể nhìn thấy được, hai đạo quang mang này theo thứ tự chính là Huyền Vũ Thần Phủ và Thiên Lang Yêu Đạo. Đây cũng là nói, chủ nhân của chúng đã chết rồi.
Lịch lãm Phần Thiên bí cảnh tất nhiên sẽ có người chết, Bắc Đường Mặc chết mọi người tuy rằng có tiếc hận nhưng mà cũng không có khiếp sợ, kinh hãi nhất chính là Mạc Tiểu Lang cũng đã chết. Mạc Tiểu Lang không có thân nhân ở nơi này mà gia gia Bắc Đường Mặc thì đang đứng ở đây.
Ba nhóm người xuất hiện ở trên dãy núi Phần Thiên sơn mạch liền vội vàng tìm trưởng bối của mình. Long Thần ôm Tiểu Lang vào trong ngực, liếc mắt một cái cũng đại khái biết được lúc này có bao nhiêu người đang chờ ở bên ngoài. Tất nhiên Cửu hoàng tử Lâm Thương Thiên và vị quản gia hắc y cũng ở nơi này, Minh chủ Thần Hi Thương Minh còn có Nguyên Đế cùng với một số cường giả khác ngồi xung quanh hai người này, lúc này đang kích động đợi chờ, về phần Linh Vũ gia tộc tứ đại lão tổ cũng ở nơi này còn có một số huyền lão cũng xuất hiện, người giống như Đông Phương Huyền Phong và Bắc Đường Minh là gia chủ nên phải ở lại trong gia tộc để chủ trì đại cục, đồng hàng với Đông Phương Huyền Phong cũng không có nhiều người, chỉ có Đông Phương Huyền Vũ đứng ở bên cạnh Thanh Long lão tổ.
Đám người Long Thần vừa mới ra ngoài mọi người liền khẩn cấp đánh giá bọn họ, ai bị thương và ai tử vong, rất dễ dàng nhìn ra được, nhất thời sắc mặt của ba thế lực đều thay đổi, đầu tiên là Linh Vũ gia tộc, bởi vì sự xuất hiện của Huyền Vũ Thần Phủ bọn họ liền đánh mắt cho nhau, Bắc Đường Mặc đã chết, Đông Phương Thiên Thần không thấy. Mà Lý Tử Linh Thần Hi Thương Minh thần sắc có chút uể oải, Yến Đan Thanh Thú Hồn điện lại trực tiếp hơn bị đứt một cánh tay.
Trong mọi người, nếu như được xem là tương đối mạnh, duy nhất người không bị thương chính là Long Thần, nhìn vẻ mặt Long Thần lúc này trong lòng mọi người liền căng thẳng thầm nghĩ chẳng lẽ hắn là người chiếm được truyền thừa? Làm sao có thể?
Trong lòng mọi người đều nhấc lên sóng to gió lớn, bọn họ lập tức kêu gọi đám tiểu bối trở lại trong tộc của mình, để lại Long Thần một mình đứng ở nơi xa, từ đây tính lên hắn hình như không thuộc về bất kỳ một thế lực nào.
“Chuyện gì xảy ra?” Thanh Long lão tổ xanh mặt hỏi đám người Đông Phương Thiên Tuyền.
“Thiên Thần đại ca cùng Bắc Đường Mặc đều là do Long Thần giết chết!” Đông Phương Thiên Tuyền nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cái gì?” Nhất thời các vị trưởng bối Linh Vũ gia tộc liền bạo nộ, ngay cả bốn đại tộc trưởng lúc này trên mặt cũng tràn đầy hung quang, âm lãnh nhìn về phía Long Thần.
“Long Thần, ngươi không phải là đã đáp ứng ta cùng bọn họ kề vai sát cánh chiến đấu hay
sao?” Ánh mắt Thanh Long lão tổ bén nhọn đâm thẳng vào mặt Long Thần.
“Bản thân ta đã đáp ứng, đáng tiếc chỉ có một ít người không có lỗ tai dài sau khi đi vào Phần Thiên bí cảnh đã muốn cướp đoạt Thanh Long Chiến Kích của ta, cuối cùng không công còn mất đi tính mạng nữa, muốn trách cũng chỉ có trách ta xuất thủ quá nặng!” Long Thần ra vẻ không sao cả nói.
“Muốn chết!” Nghe Long Thần nói như vậy Thanh Long lão tổ đại khái cũng đã biết chuyện gì xảy ra nhưng mà biết được chân tướng sự tình cũng không có nghĩa là hắn mất đi thiên tài kiệt xuất đời sau của mình mà không tức giận! Dĩ nhiên lúc này có Lâm Thương Thiên ở đây hắn không lập tức động thủ, bởi vì hắn biết phân biệt nặng nhẹ, chỉ là những người bên cạnh hắn bị thù hận làm cho lý trí hôn mê.
Đông Phương Huyền Vũ thấy nụ cười đáng giận của Long Thần còn có chuyện của Đông Phương Thiên Thần, thù hận trong lòng liền nảy sinh, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân nàng, nàng không nói hai lời liền đánh tới chỗ Long Thần.
“Đúng là muốn chết!” Long Thần sớm đã muốn giết chết Đông Phương Huyền Vũ, báo thù cho hai lần bị tính kế của Đông Phương Huyền Vũ, thiếu chút nữa đã lấy đi tính mạng của hắn, lúc này lại điên cuồng công kích tới, hoàn toàn không đem hắn để vào trong mắt, trong mắt Long Thần chớp lóe ánh sáng lạnh, không nói hai lời, kiếm khí sắc bén mãnh liệt từ trong tay hắn lao ra, nhất thời tay trái tay phải cùng phát ra, tiếp đó Linh Ma kiếm chỉ như bão tố bay ra, một đạo một đạo hướng Đông Phương Huyền Vũ đâm tới.
Liên tục năm đạo Linh Ma kiếm chỉ điên cuồng đột phá Đông Phương Huyền Vũ, một đạo kiếm khí cuối cùng nổ tung trước người nàng, nhất thời kiếm khí sắc bén đem y phục Đông Phương Huyền Vũ nổ cho nát bấy, một bộ ngực trắng như tuyết nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người, đường cong tuyệt mỹ liền hấp dẫn ánh mắt của nam nhân nhưng trong một cái chớp mắt vết thương cực nhỏ đã xuất hiện trên da thịt trắng nõn, chi chít, trực tiếp phủ lên thân thể mềm mại một tầng máu đỏ tươi.
Đông Phương Huyền Vũ phát ra một tiếng hét thảm thiết, toàn thân đều là vết thương đau đớn khiến nàng đau đến độ muốn chết, nàng hận mình không thể lập tức ngất đi nhưng mà vô tận đau đớn làm cho nàng vẫn còn thanh tĩnh, cảm giác được bản thân đã không còn một mảnh vải che thân, bí mật cả người đều lộ ra trước mặt mọi người, Đông Phương Huyền Vũ cảm thấy toàn bộ thế giới này đã bị sụp xuống mất rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến lúc này nàng mới nhớ được nàng không còn cao cao tại thượng nữa, có một số người nàng không trêu chọc nổi, không thể chà đạp nổi.
“Huyền Vũ!” Thanh Long lão tổ lấy làm kinh hãi, hắn vội vàng lấy một trường bào bọc lại Đông Phương Huyền Vũ lại sau đó đẩy tới bên người Chu Tước lão tổ, để cho Chu Tước lão tổ chữa thương giúp nàng, đồng thời ánh mắt lạnh như băng quăng đến trên người Long Thần, không nói hai lời khí thế thuộc về Thiên Hà cảnh bộc phát bắn về phía Long Thần, áp lực phô thiên cái địa đè ép lên trên người Long Thần, không nghi ngờ chút nào cao thủ Thiên Hà cảnh lại xuất thủ với Long Thần.
“Dừng tay!” Âm thanh quát nhẹ nhàn nhạt, trực tiếp chắn giữa hai người, thanh âm này hiển nhiên là của Lâm Thương Thiên, trong lòng Thanh Long lão tổ dù thù hận lớn hơn nữa hắn cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi.
Long Thần sớm đã dự liệu cho nên hắn không lo lắng Thanh Long lão tổ sẽ động thủ, thành thật mà nói hắn không trực tiếp giết chết Đông Phương Huyền Vũ đã coi như là hạ thủ lưu tình. Song Long Thần biết sát chiêu hắn ra đối với Đông Phương Huyền Vũ còn là ở phía sau, từng có một người chết ở trên tay hắn như thế, đó chính dương chiến.
Dĩ nhiên cho dù Thanh Long lão tổ có trực tiếp động thủ thì trong ngực hắn còn có Phệ Nhật Yêu Lang Địa giai nhị phẩm, Long Thần sợ cái gì chứ?
Lúc này trong tầm mắt của mọi người ánh mắt lạnh của Lâm Thương Thiên nhìn xuống nơi này, thản nhiên nói: “Ở trước mặt ta còn động thủ, trong mắt các ngươi còn có sự tồn tại của ta hay không?”
“Cửu hoàng tử điện hạ, lão hủ biết sai rồi!” Thanh Long lão tổ vội vàng cung kính nói. Hắn cũng biết đạo lý quân tử báo thù mười năm chưa muộn, tất nhiên sẽ vội vàng nhất thời ở nơi này.
“Biết sai là tốt rồi, các ngươi đều đoàng hoàng lại cho ta.” Lâm Thương Thiên nhìn xung quanh một lượt sau đó nhìn mọi người tranh đoạt trong Phần Thiên bí cảnh, hỏi: “Ta chỉ hỏi một vấn đề, truyền thừa Phần Thiên bí cảnh là ai chiếm được?”
“Hỏng bét.” Thanh Long lão tổ căng thẳng trong lòng, nhìn Long Thần không có bất kỳ thương thế gì, rất có thể chính hắn đã chiếm được truyền thừa, một khi như vậy, chờ hắn trở thành Tiên Cảnh thần vệ Linh Vũ gia tộc muốn giết chết hắn có thể sẽ không dễ dàng nhưng chỗ tốt chính là Linh Vũ gia tộc có thể tiếp tục đảm nhiệm Phủ thành chủ. Hai phương diện này Thanh Long lão tổ lại vô cùng mâu thuẫn.
Song hắn phát hiện sự suy nghĩ của mình đã quá nhiều rồi.
Lâm Thương Thiên vừa mới hỏi xong, trong đám người trẻ tuổi, mọi người cơ hồ đều quăng ánh mắt nhìn đến Yến Đan Thanh, lúc này Yến Đan Thanh cố lấy dũng khí, nói: “Hồi bẩm Cửu hoàng tử, là ta chiếm được truyền thừa Phần Thiên Ma Đế!”
Âm thanh của hắn có chút khàn khàn, lúc nói chuyện hắn nhìn thoáng qua Long Thần, có thể nói Long Thần ở trong lòng hắn đã để lại bóng ma.
Lời này vừa nói ra mọi người liền lên tiếng bàn luận xôn xao, bọn họ còn tưởng rằng chính là Long Thần, không nghĩ tới là Yến Đan Thanh. Như vậy một khi tiếp nhận quyền quản hạt Nguyên Linh thành sẽ phải giao vào trong tay Thú Hồn điện. Kết quả này khiến cho mọi người đều có chút ngũ vị lẫn lộn.
“Ta đã nói mà, tiểu tử này nào có lợi hại như thế chứ! Đại ca, hắn chẳng những không có tranh đoạt được quyền quản lý cho chúng ta mà còn giết chết Mặc nhi cùng Thần nhi, thậm chí còn đả thương Huyền Vũ...” Huyền Vũ lão tổ nhìn Thanh Long lão tổ, trong ý tứ của hắn đã rất rõ ràng đó chính là giết!
Ánh mắt Thanh Long lão tổ liền trầm xuống, gật đầu.
Trên thực tế mọi người đối với kết quả này đều cảm thấy có chút quái dị, rõ ràng Yến Đan Thanh đã bị trọng thương, mất đi một cánh tay nhưng nhận được truyền thừa lại là hắn.
Lâm Thương Thiên giật nảy mình, sau đó hắn cười lên khanh khách, nhìn cánh tay cụt của Yến Đan Thanh, nói: “Vậy người bị mất một cánh tay là do ai làm?”
Thành thật mà nói chuyện này đúng là rất mất thể diện nhưng Lâm Thương Thiên yêu cầu Yến Đan Thanh không dám không đáp, vì thế hắn cúi đầu phun ra hai chữ: “Long Thần!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro