Long Huyết Chiến Thần

Tam Thiên Huyễn...

Phong Thanh Dương

2024-10-05 23:11:20

Trong thành Vũ Đế, một vài người thực lực yếu ớt, lập tức sắc mặt tái nhợt, có dấu hiệu ngã xuống đất. Trong lúc nhất thời chen chúc nhau chạy trốn cũng tạo nên náo động nhất định, mà trong Vũ Minh còn rất nhiều Vũ vương, bao gồm cả bọn người Tiêu Lâm chủ trì đại cục ở nơi này, náo động đó cuối cùng cũng biến mất.

“Triệu Vô Cực muốn liều mạng rồi!”

Long Thần yên lặng vận chuyển chân nguyên chống cự lại áp lực này, nhìn Triệu Vô Cực, hắn phát hiện, trong quá trình giằng co với Tuyền cô nương, thân thể Triệu Vô Cực thế nhưng dần dần xảy ra biến hóa.

“Vũ Đế phụ thể.”

Một gã Vũ Minh cao tầng ở cách đó không xa, kinh hô lên một tiếng, bọn họ từng nghe qua một vài truyền thuyết, cho nên biết được Triệu Vô Cực bây giờ sử dụng phương pháp gì.

Triệu Vô Cực lúc này trên người bắt đầu bao phủ bởi quang màng màu vàng, một đám phù văn màu vàng xuất hiện từ trên thân thể hắn chi chít, bao gồm cả khuôn mặt hắn cũng tràn đầy đường vân như vậy. Triệu Vô Cực vốn ôn văn nho nhã, bỗng trở nên hung lệ và dữ tợn.

“Đây là Vũ Đế phụ thể.”

Long Thần cảm giác được ở dưới cái gọi là Vũ Đế phụ thể này thế nhưng bỗng bộc phát ra gấp mấy lần. Hắn vốn đã tiếp cận Địa Vũ cảnh ngũ trọng, đợi sau khi thi triển Vũ Đế phụ thể, đã là Địa Vũ cảnh ngủ trọng rồi. Triệu Vô Cực bây giờ vậy nhưng có được lực lượng đối kháng với Tuyền cô nương.

“Vũ Đế phụ thể, cũng tương tự như thần thông Đạo Tâm ma vậy, có thể tại thời điểm chiến đấu tăng lên lực chiến đấu.” Long Thần tự nhủ.

“Ngu ngốc, cái này là ngươi suy nghĩ tầm bậy.” Trong Thái Hư cảnh, con mèo ú đắc ý nói.

“Ừm!”

“Triệu Vô Cực đang sử dụng lực lượng tổ tiên, ta xem chừng là lịch đại Vũ đế, cũng giống như một loại bảo vật vậy, truyền vào trong đó ấn ký lực lượng của mình. Cửu nhi cửu chi, trong bảo vật này có một loại lực lượng rất mạnh, ngươi có thấy chiếc nhẫn màu vàng ở trên tay Triệu Vô Cực không? Đoán chừng đây là dấu hiệu thân phận lịch đại Vũ đế, cũng là lực lượng dùng đến khi lâm nguy, chiếc nhẫn này giống như bảo vật, có thể thu nạp lực lượng sau đó được người đeo nó sử dụng. Dĩ nhiên, bởi vì lực lượng bên ngoài, cho nên sử dụng cũng không thuận buồm xuôi gió, thậm chí sẽ tạo thành thương tổn đến thân thể!”

Nghe Tiểu Miêu nói, Long Thần nhìn lại, quả nhiên phát hiện trên ngón tay cái Triệu Vô Cực có một chiếc nhẫn màu vàng, lúc này đây chiếc nhẫn đó thế nhưng phát ra từng đạo quang mang tuyến màu vàng tiến vào trong thân thể Triệu Vô Cực. Theo lực lượng chiếc nhẫn chảy vào, lực lượng Triệu Vô Cực nhanh chóng tăng cao, cả người được bao phủ bởi phù văn màu vàng.

Sử dụng lực lượng đời trước cũng tương tự như thi triển một môn thần thông chiến kỹ, so với các loại như Đạo Tâm Chủng Ma phải cường đại hơn nhiều. Điều bí mật này chỉ có cao tầng Vũ Minh mới biết được, về phần những người khác cũng chỉ biết đại khái Vũ đế có thể thi triển một loại thần thông Vũ Đế phụ thể mà thôi.

“Thậm chí có một cái nguyên giới.”

Ngay khi Triệu Vô Cực sử dụng Vũ Đế phụ thể, Tuyền cô nương có chút kinh ngạc nói, ánh mắt kinh ngạc của nàng, nhìn chiếc nhẫn màu vàng ở trên tay Triệu Vô Cực. Chỉ thời gian một chớp mắt Triệu Vô Cực đã thu nạp lực lượng “nguyên giới” vào trong cơ thể của mình, đê cho lực chiến đấu của mình chỉ trong nháy mắt tăng vọt đến Địa Vũ cảnh ngũ trọng.

Tuyền cô nương vốn là thắng dễ dàng nhưng bởi vì nguyên giới xuất hiện, mặc dù cách một lớp che mặt, Long Thần vẫn thấy được, chân mày của nàng khẽ cau lại.

Uy thế trên người Triệu Vô Cực tăng cường gấp mấy lần.

“Vốn là không muốn vận dụng đến vật này, dù sao đây là vốn bảo mệnh cho ta tại Thái cổ bãi tha ma, dùng một lần ít đi một lần nhưng mà ngươi nếu đã gây sự, Triệu Vô Cực ta đây cũng không khách khí!”

“Nói như vậy, ngươi đây là muốn trực tiếp giết chết ta sao?” Tuyền cô nương cười nói một câu trào phúng.

Triệu Vô Cực ngay cả lá bài tẩy cũng đã dùng ra ngoài, nếu như không dọn sạch Tuyền cô nương thì sau này Tuyền cô nương chạy đến phiền toái thì nguyên giới Triệu Vô Cực còn có thể dùng mấy lần.

“Ngươi nói rất đúng!”

Một lần nữa, chiến đấu lịch liệt lại nổ ra, lần này so với lúc nãy còn muốn kinh khủng hơn nhiều lắm. Vừa rồi, Tuyền cô nương chỉ gắt gao chế trụ Triệu Vô Cực thôi, còn lúc này, Triệu Vô Cực vừa mới bắt đầu đã hướng đến Tuyền cô nương tiến hành công kích điên cuồng. Đây là đả pháp liều mạng, để cho Tuyền cô nương dần dần chịu không nổi.

“Ầm!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Triệu Vô Cực vốn ôn văn nho nhã, lúc này trên mặt đều là vẻ dữ tợn, phù văn màu vàng tại trên người hắn chớp lóe. Triệu Vô Cực từng quyền oanh kích, toàn bộ hội tụ lại trên nắm đấm của hắn, tạo thành lực lượng cường đại va chạm với Tuyền cô nương.

“Khốn kiếp!” Tuyền cô nương phẫn nộ, cũng bắt đầu thi triển ra thủ đoạn liều mạng, nàng chính là cường giả Địa Vũ cảnh ngũ trọng chân chính trở nên liều mạng. Dù là Long Thần phát hiện cũng rất khó phân biệt động tác của song phương rốt cuộc là nhanh đến cỡ nào, hai bóng ảnh mơ hồ ở bên ngoài thành Vũ Đế di chuyển đối chọi.

Chiến đấu như vậy, Long Thần còn xa mới có tư cách tham gia.

“Triệu Vô Cực muốn đánh một chiêu mạnh nhất.”

Long Thần lúc này cảm giác được lực lượng Triệu Vô Cực đã bành trướng tới điểm giới hạn, do đó hắn biết, Triệu Vô Cực đối với Tuyền cô nương sẽ đánh ra sát chiêu cuối cùng. Đây là cơ hội duy nhất của hắn.

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Từng tiếng nổ vang, thân thể Triệu Vô Cực đột nhiên bay lên trời, bốn phía bỗng xuất hiện vô số quang tuyến kim sắc hội tụ về thân thể hắn, hình như hắn đã biến thành một mặt trời màu vàng vậy. Những phù vân màu vàng trong cơ thể hắn cấp tốc xoay tròn, ngón tay Triệu Vô Cực nhanh chóng kết ấn, một cỗ lực lượng chấn động nhân tâm, từ trên người Triệu Vô Cực bộc phát ra.

“Đây là chiến kỹ Vương cấp cao đẳng duy nhất tại thánh triều Thần Vũ! Vũ Đế ấn!”

Một tiếng rung chuyển, Triệu Vô Cực đột nhiên đẩy ấn pháp trong tay ra ngoài. Trong nháy mắt toàn bộ thế giới như run rẩy, quang mang màu vàng đột nhiên biến ảo thành một hư ảnh chiến thần mặc kim giáp khổng lồ xuất hiện ở phía sau Triệu Vô Cực. Theo một ấn Triệu Vô Cực đánh ra, chiến thần kim giáp khổng lồ kia vươn ra quyền đầu to lớn, ầm ầm đánh về hướng Tuyền cô nương.

Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc. Lữc lượng Vũ đế thế mà cường hãn đến vậy. Long Thần biết, lực lượng như vậy dù là chính bản thân hắn, nếu như tiếp xúc thì hậu quả tất chết, trừ phi Long Thần sử dụng qua một lần Thời gian nghịch lưu.

“Đây là công kích mạnh nhất à?”

Nói thật, Tuyền cô nương gặp phải công kích như vậy, sắc mặt cũng xuất hiện biến hóa, thậm chí có chút gấp gáp. Nàng vốn cho rằng rất dễ dàng bắt được Triệu Vô Cực, nào biết rằng gặp phải một nguyên giới làm cho đau đầu, xem ra Triệu Vô Cực đây có thể xưng bá thánh triều Thần Vũ vẫn có lá bài tẩy của mình.

Tuyền cô nương âm thầm hối hận, ngay từ đầu không bắt lấy Triệu Vô Cực, để cho hắn không có cơ hội sử dụng nguyên giới.

Cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể ngạch kháng mà thôi. Phong Tuyền nàng cũng không phải người ngồi không.

“Tam Thiên huyễn ảnh.”

Ngay thời điểm Vũ Đế ấn phủ xuống, ánh mắt Phong Tuyền liền lạnh như băng, chân nguyên toàn thân lưu động, hạo hạo đãng đãng xông ra. Một trận toàn phong điên cuồng tịch quyền xung quanh Phong Tuyền, rất nhanh bên cạnh nàng, tạo thành ba nghìn hư ảnh. Hư ảnh này đều là do gió tạo thành hư ảnh hình người, nhìn lại giống như thật vậy, chẳng qua là thân thể hư vô mà thôi.

“Một chiêu này tương tự như thần thông Thần Hỏa phân thân, Ma Ảnh phân thân. Tam Thiên huyễn ảnh, từng huyễn ảnh cũng là một phân thân. So với Ma Ảnh phân thân và Thần Hỏa phân thân thì Tam Thiên huyễn ảnh cho dù là về số lượng hay độ linh hoạt và công kích, hẳn là cường hãn hơn rất nhiều!”

Long Thần âm thầm phân tích.

Tam Thiên huyễn ảnh vốn là thần thông chiến kỹ nhưng lúc này lại được Phong Tuyền biến thành thủ đoạn phòng ngự, dưới uy thế Vũ Đế ấn, Tam Thiên huyễn ảnh đột nhiên xông lên, nhất nhất nghênh đón Vũ Đế ấn Triệu Vô Cực. Mỗi một huyễn ảnh tụ tập lại trở thành một cỗ lực lượng lớn vô cùng.

Trong lúc nhất thời, Vũ Đế ấn và Tam Thiên huyễn ảnh va chạm với nhau.

“Rầm rầm rầm!”

Thanh âm như vậy không ngừng truyền tới, từng huyễn ảnh va chạm vào Vũ Đế ấn, đều tọa thành một tiếng nổ thật lớn. Sau tiếng nổ, Tam Thiên huyễn ảnh biến thành gió, biến mất ở trong thiên địa, mà một huyễn ảnh mới lại lần nữa tụ tập ở bên người Phong Tuyền.

Tam Thiên huyễn ảnh so với Tam Thiên huyễn chưởng lúc nãy của nàng cường hãn hơn nhiều lắm. Có Tam Thiên huyễn ảnh, chỉ cần Phong Tuyền có đầy đủ chân khí, hoàn toàn liên tục xuất ra ngoài, mãi đến khi khô kiệt mới thôi. Dĩ nhiên, đợi chân khí nàng khô kiệt, đối thủ của nàng sớm đã chết rồi.

Vũ Đế ấn cùng chiến thần kim giáp đấu với Tam Thiên huyễn ảnh, bộc phát ra tiếng nổ cực lớn, mọi người thấy mà há hộc trợn mắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai người này là cường giả chân chính, một phen chiến đấu đều phấn khích như thế. Trong lòng Long Thần cũng bội phục.

Hắn bây giờ có được công kích chiến sỹ, Tán Hồn long trảo và Phong Thần cước nhưng đi so sánh với Vũ Đế ấn tuyệt sát như vậy thì vẫn còn kém xa, hắn cảm giác mình còn thiếu một loại cực mạnh, có được một loại thủ đoạn một kích giết chết đối thủ.

“Ngũ Đế ấn là mục tiêu ta tranh thủ nhưng mà trước đó ta đạt được một môn chiến kỹ Vương cấp cao đẳng nào đó, tương tự như Vũ Đế ấn vậy, vậy thì rất tốt… Nhưng Vũ Đế ấn là của Triệu Vô Cực, ngay cả Triệu Đan Trần cũng không truyền, ta làm sao mà nhận được!”

Khi Long Thần đang còn suy nghĩ, vốn cho là Phong Tuyền đã kháng trụ được thế cục Vũ Đế ấn, lại phát sinh biến hóa.

Khi Triệu Vô Cực trở nên điên cuồng, đó mới là đáng sợ, Vũ Đế ấn sau khi bị Phong Tuyền ngăn cản, hắn cắn chặt hàm răng, lần nữa lấy không ít lực lượng từ nguyên giới. Cỗ lực lượng này đã vượt qua Triệu Vô Cực hắn nắm giữa, làm cho toàn bộ vũ mạch trong thân thể hắn lúc này có dấu hiệu đứt gãy, nhiều tia máu từ trong thẩm thấu ra bên ngoài da tay của hắn. Nhưng vì lấy một chút khí thế đánh chết Phong Tuyền thì chân mày của hắn cũng không nhíu lại chút nào.

Những lực lượng khổng lồ đó, toàn bộ được Triệu Vô Cực đưa vào trong Vũ Đế ấn, lập tức Vũ Đế ấn bộc phát ra uy lực ngất trời, tốc độ Tam Thiên huyễn ảnh rất nhanh không cản được tốc độ đi tới của Vũ Đế ấn. Chiến thần kim giáp khổng lồ kia bộc phát ra tiếng gầm giận dữ, quyền đầu màu vàng cực lớn, trực tiếp nện lên thân thể Phong Tuyền.

Vô số huyễn ảnh chắn lại trước mặt Phong Tuyền nhưng mặc dù là vậy, Phong Tuyền vẫn bị chấn bay ra ngoài.

Trong quá trình bay lui, Phong Tuyền phun ra một ngụm tiên huyết, nhuộm khăn che mặt thành một màu đỏ máu. Trong quá trình bị đánh bay, khăn che mặt rơi xuống, lộ ra gương mặt tuyệt trần, quả nhiên xinh đẹp đến dụ người, nhìn lại chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi nhưng thật ra nàng đã lớn hơn ba mươi tuổi rồi.

Tu luyện một đường cũng là trường sinh một đường. Theo tu vi gia tăng, tuổi thọ cũng theo đó gia tăng.

Tứ đại trụ cột cảnh đối với gia tăng tuổi thọ cũng không lớn, đến Địa Vũ cảnh nhất trọng trên căn bản là có thể sống tới một trăm năm, trong Địa Vũ cảnh căn bản không ở cùng một cấp bậc. Có thể gia tăng đến năm mươi tuổi thọ, đến cảnh giới Địa Vũ cảnh cửu trọng, trên căn bản là có thể sống hơn năm trăm năm. Nhưng một khi đột phá đến Thiên Vũ cảnh lập tức có một ngàn tuổi thọ.

Trong những thánh triều khác, không thiếu tồn tại mấy trăm năm, thậm chí là lão quái vật một ngàn năm, những người này mới đúng là kinh khủng nhất.

Hơn nữa, tại trong Thiên Vũ cảnh, mỗi khi tiến một cấp bậc, trên căn bản có thể gia tăng một trăm năm sinh mệnh. Lão quái vật Thiên Vũ cảnh cửu trọng căn bản có thể sống hơn hai nghìn năm.

Mà Thần Vũ cảnh trong truyền thuyết chỉ cần tới, nếu như không chết, trên căn bản có thể sống hơn năm nghìn năm. Hơn nữa sau khi đến Thần Vũ cảnh, tuổi thọ gia tăng khủng khiếp hơn, trong truyền thuyết, đến cao nhất Thần Vũ cảnh có thể có được tuổi thọ một vạn năm.

Một vạn năm, đây là khái niệm gì.

Thập đại thánh triều, căn bản là không có thánh triều nào có được lịch sử một ngàn năm, chỉ cần một người có thể sống trên vạn năm, đây đã không còn là người nữa mà là thần linh trong truyền thuyết.

Dĩ nhiên, Thiên Vũ cảnh và Thần Vũ cảnh đối với Long Thần lúc này mà nói thật là quá xa xôi. Long Thần bây giờ còn đang ở cảnh giới Địa VŨ cảnh nhị trọng, đau khổ chật vật tiến lên, muốn đột phá đến Địa Vũ cảnh tam trọng.

Triệu Vô Cực vốn không địch lại Phong Tuyền, mà sau khi sử dụng Vũ Đế phụ thể, nhất cử đánh bay Phong Tuyền mà đồng thời chính hắn bởi vì vận dụng lực lượng quá độ, than thể cũng bị thương tổn. Nhất là bên trong thân thể, sợ rằng phải cần đến một khoảng thời gian tu dưỡng mới được.

Dĩ nhiên, thương tổn này nếu như đổi được mạng Phong Tuyền cũng là đáng giá, Vạn Niên Địa Tâm Nhũ chỉ là chuyện nhỏ, Cổ Phần lệnh mới là chuyện đại sự. Long Sơn tới, Triệu Vô Cực cũng không quá sợ nhưng mà Phong Tuyền lại không giống, chỉ cần Phong Tuyền bất tử, cuộc sống hằng ngày của Vũ đế khó mà an lành.

“Chịu chết đi!”

Thành công đánh bay Phong Tuyền, Triệu Vô Cực không do dự chút nào, lập tức triển khai tốc độ lớn nhất, giống như một đạo kim quang bắn tới hướng Phong Tuyền.

Đạo kim quang kia trong nháy mắt đã đến trước mặt Phong Tuyền. Biểu hiện của Triệu Vô Cực khiến đám người thành Vũ Đế hoan hô rợp trời.

Thành Vũ Đế là nơi tụ tập trọng yếu nhất của thành viên Vũ Minh, người nơi này phấn lớn đều ủng hộ Vũ đế thống trị.

“Phong Tuyền sẽ xong đời sao?”

Long Thần có chút ngạc nhiên, hắn lần nghĩ Vũ đế chết chắc, không nghĩ tới Vũ đế thế nhưng có loại vật nguyên giới kia, mượn lực lượng tổ tiên, nhất cử đánh tan Phong Tuyền.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0