Long Huyết Chiến Thần

Thiên Vũ Cảnh l...

Phong Thanh Dương

2024-10-05 23:11:20

Một ngày.

Long Thần ngồi ở trên bợ U Minh Huyết Hà dưới chân là nước sông màu đỏ như máu chảy qua, khơi dậy vô số bọc sóng màu đỏ như máu, thỉnh thoảng có một số cỗ hài cốt minh thú hoặc là người quay cuồng ở trong huyết thủy liền trầm mặc xuống.

Long Thần may mắn mình không phải là thành viên trong đó.

Trong U Minh Huyết Hà, một cỗ mùi hôi, mùi vị máu tanh tràn ngập trong thiên địa. Thỉnh thoảng có một số tiểu yêu thú nhô đầu lên khỏi mặt nước, vừa thấy Long Thần lập tức lặn xuống dưới.

Phương xa là bầu trời bao la, gió lớn thổi qua mang theo mùi vị hủ thực làm cho tóc Long Thần bị thổi bay.

“Đúng là hắn rồi.”

Phía sau Long Thần có mấy tên võ giả mặc U Minh chiến giáp nhanh chóng tiếp cận, mấy võ giả này trung niên, cũng có già lão. Mỗi người đều là cao thủ của cao thủ, nhìn mùi máu tươi trên người và tia máu ở trong con ngươi cũng biết bọn họ tại trong U Minh chiến trường đã giết chết không ít người.

Chỗ sâu trong ánh mắt cất giấu thị sát và lãnh khốc, người bình thường không có được.

Trong U Minh chiến trường, nói thật chỉ dựa vào lực lượng của một người là rất khó sống sót, cho nên những người tài giỏi này hợp thành một tiểu đoàn thể. Gặp phải võ giả lạc đàn chỉ cần không phải Thiên phu trưởng Thần Vũ cảnh, đội ngũ của bọn họ đều tùy tiện đối phó, cướp đi đồ của đối thủ.

Đi ở trước đội ngũ là một nam tử nhỏ gầy.

Lúc này, hắn ngó chừng bóng lưng của Long Thần, quay về phía sau nhìn những người khác nói: “Ngày hôm qua, chính tên điên này liên tục kéo ta hai canh giờ, nhục nhã ta. Ngày hôm qua ta thật sự quá nhàm chán, các vị huynh đệ hôm nay nể tình như thế ta trước hết xin cảm tạ, đặc điểm lớn nhất của tên tiểu từ này chính là tốc độ, đế lúc đó mọi người hãy vây quanh hắn để ta xem hắn còn nhanh thế nào nữa.”

Một đám người này đều là Bách phu trưởng có chừng hơn mười người.

Tại U Linh chủ thành số lượng Bách phu trưởng tổng cộng có hơn năm ngàn người, mà ở phía sau Long Thần có chừng mười người hợp thành một tiểu đoàn thể.

U Minh chiến trường vô cùng to lớn, Long Thần còn ở phạm vi biên giới thôi, không biết phải đi bao lâu nữa mới có thể đi hết U Minh chiến trường.

“Các huynh đệ, vậy giết đi đừng để cho hắn trốn vào trong nước.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mọi người cùng kêu hét lên hướng Long Thần vây lại, bọn họ còn tưởng rằng Long Thần sẽ chạy trốn, không nghĩ tới Long Thần một chút cũng không có động tĩnh. Chờ đến khi bọn họ còn cách Long Thần chừng mười thước liền hình thành một cái vòng tròn vây Long Thần vào tâm hình tròn, khi đó Long Thần mới chậm rãi đứng lên.

Lấy lại tinh thần, thấy được gã nam tử nhỏ gầy ở trong nhóm, Long Thần hỏi: “Ngày hôm qua không phải đã bỏ qua cho ngươi rồi sao? Hôm nay sao lại trở lại, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi nữa đâu nha.”

“Thu lại rắm chó của ngươi đi, ngày hôm qua nếu như ngươi không phải lòe lòe trốn trốn, không trốn mà nói ngươi sẽ là đối thủ của ta sao. Hôm nay ta dẫn theo huynh đệ Thiên Vũ cảnh cửu trọng chính là muốn lột da ngươi, rút gân ngươi.”

Nam tử nhỏ gầy dữ tợn nói.

Những người khác nhìn Long Thần cũng đều mong mỏi.

Bọn họ nhạy cảm giác được trình độ chân nguyên trên người Long Thần chỉ ở Thiên Vũ cảnh lục trọng thôi.

Nam tử nhỏ gầy sau khi nói xong, những người khác lạnh lùng nhìn Long Thần.

“Trong U Minh chiến trường, ngoại trừ cường giả Thần Vũ cảnh vẫn chưa có người nào dám động tới huynh đệ chúng ta.”

“Tiểu tử, nghe nói ngươi rất ngang ngược. Hôm nay mười người chúng ta đến chỗ này, ngươi tốt nhất nhanh nhanh hướng huynh đệ chúng ta đập đầu tạ tội, có lẽ tâm tình chúng ta tốt còn có thể tha cho ngươi một cái mạng chó.”

Mười cường giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng tổ hợp lại, ngoại trừ Thần Vũ cảnh ra không có người nào là đối thủ của bọn họ, không cần phải nói tới chỉ là một võ giả lạc đàn.

Bằng vào đoàn kết, tại U Minh chiến trường bọn họ đồng “Phong sinh thủy khởi”. Tại chỗ này, mỗi người đều có phương pháp chiến đấu đặc thù của mình.

Mười Thiên Vũ cảnh cửu trọng “Vực” bọn họ tổ hợp lại, đối với Long Thần quả thật tạo thành năng lực trấn áp cường đại, bất quá đối với Long Thần mà nói bởi vì Lôi Đình tiểu thú màu vàng rèn luyện hắn đã vô cùng cô đọng. Cộng thêm gia thành Long Hồn biến thân… Long Thần lúc này đã không sợ “Vực” Thiên Vũ cảnh cửu trọng.

Tất cả mọi người đang đợi Long Thần quỳ xuống cầu xin tha thứ.

Đúng lúc này, Long Thần nhìn xung quanh một phen bỗng nhiên thoải mái cười nói: “Tại U Minh chiến trường chỉ đánh chay thôi hình như cũng không có nghĩa lý gì, chúng ta hay là đánh cược một lần đi.”

Mười võ giả vừa mới bắt đầu còn cho là mình nghe lầm, thế nhưng nhìn thấy vẻ mặt Long Thần bọn họ biết mình hình như không nghe lầm.

“Ngươi nói đi, ngươi muốn cùng chúng ta đánh cược thế nào?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu tử đừng có thừa nước đục thả câu, nói nhanh một chút đi, nói xong quỳ xuống cho gia gia. Để cho mỗi người chúng ta đi tiểu lên đầu ngươi,còn kêu mỗi người chúng ta một tiếng gia gia, ngươi mới có thể đi.”

“Nha nói không sai, để mỗi người chúng ta đi tiểu lên, còn kêu chúng ta là ông nội thì chúng ta mới bỏ qua cho ngươi.”

Nam tử gầy gò liền phụ họa theo.

Long Thần lại hoàn toàn không bị hù sợ, đối phương mặc dù đại thế cường đại, hắn xem ra hình như chẳng làm nên trò trống gì. Hắn gật đầu nói: “Các ngươi đã thích chơi như vậy, ta liền cung kính không bằng tuân lệnh, phụng bồi các ngươi là được. Đánh cuộc chính là như vậy đó, ta và mười người các ngươi đối chiến, nếu như ta thắng các ngươi đưa cho ta tổng cộng một trăm vạn hoàng tinh. Mỗi người đều gọi ta một tiếng ông nội, nếu ta thua mà nói theo như lời đám người các ngươi, mặt khác ta còn bồi cho các ngươi một trăm vạn hoàng tinh. Đánh cuộc như vậy, các ngươi thấy có vô cùng kích thích hay không?”

Lời Long Thần quả thật để cho mười võ giả đây ngây dại, bọn họ hai mặt nhìn nhau, nhìn Long Thần giống như quái vật vậy. Long Thần nở nụ cười, bọn họ cảm giác được mình đụng phải một tên ngu ngốc rồi.

Long Thần cũng hùa theo bọn họ cười phá lên, trong nhất thời mười một người thế nhưng cùng nhau cười như điên.

Khi Long Thần mở miệng cười, bọn họ ngược lại không cười, mọi người giống như là kẻ ngu nhìn Long Thần vậy. Long Thần càng cười lớn hơn, sắc mặt của bọn họ càng thối hơn.

“Các huynh đệ, đừng lãng phí thời gian nữa, đánh người!”

Nam tử nhỏ gầy mắng.

Những người khác đang muốn chuẩn bị động thủ, Long Thần lại khoát khoát tay nói: “Ta đúng là có một trăm vạn hoàng tinh, mười người các ngươi ngay cả loại đánh cuộc này cũng không dám tiếp nhận sao? Xem ra mười người các ngươi thật sự không phải người, không phải nam nhân, tại sao xứng sống trên thế gian này chứ?”

Long Thần tràn đầy giễu cợt làm cho đối phương nổi giận.

“Tiểu tử, ngươi nói là sự thật.”

“Nếu như ngươi thua thì quỳ xuống liền cho chúng ta, cho chúng ta đi tiểu, còn gọi chúng ta là ông nội, hơn nữa còn bồi cho chúng ta một trăm vạn?”

“Đương nhiên.”

Long Thần dừng một chút lại nói tiếp: “Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, thế nhưng các ngươi thua thì phải gọi ta một tiếng ông nội. Hơn nữa đưa cho ta một trăm vạn hoàng tinh, dĩ nhiên tài sản các ngươi một trăm vạn hoàng tinh kia hẳn là lấy ra được, các ngươi còn phải tuân thủ lời hứa gọi ta là ông nội.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0