Tranh đoạt Lôi...
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Thanh âm hắn ngắn gọn nhưng lại mang tính đe dọa rất lớn. Đông Phương
Huyền Vũ lui lại mấy bước, vội vàng nuột vào một viên linh được chữa
thương rồi nói:
“Thần Hi thương minh nắm giữ Lỗi Diễm tinh quang ở trong Lôi Hỏa sơn mạch. Phía dưới sơn mạch có một tòa Lôi Hỏa trọng trấn, bọn họ trú quần rất đông. Chỉ cần người đi tới đó hỏi thăm sẽ biết ngay.” Đông Phương Huyền Vũ nghiêm túc nói.
“Ừ, ta nhớ rồi. Ta sẽ tìm người xác nhận, nếu để ta biết người giở trò lừa gạt, ta sẽ quay lại tìm ngươi.” Long Thân lạnh lẽo nói.
“Tin tức này vô cùng chính xác.” Đông Phương Huyền Vũ lên tiếng bảo đảm, sau đó chợt nghĩ đến chuyện gì đó vội vàng nói: “Ta đã nói hết rồi, gặp lại sau!”
Vừa nói dứt lời, nàng đã xoay người chạy đi.
“Đứng lại!” Long Thần quát lạnh một tiếng.
“Ngươi muốn làm gì?” Đông Phương Huyền Vũ khẩn trương, hai tay vòng lại ôm ngực.
“Nếu ta tranh đoạt Lôi Diễm tinh phách nhất định sẽ gặp địch nhân cường đại. Chẳng lẽ ngươi muốn mượn tay bọn họ diệt trừ ta sao?” Long Thần đã đoán ra tâm tư của nàng. Tin tức Lôi Diễm tinh phách tất nhiên là thật nhưng mà Long Thần chỉ có một người, một khi chiến đấu rất có khả năng bị quần công. Dù sao Thần Hi thương minh cũng không phải là thể lực nhỏ, bọn họ chịu ngồi yên đề hắn cướp lấy bảo bối sao?
Long Thần biết rõ mục đích Đông Phương Huyền Vũ, cho dù đã bị hắn uy hiếp nhưng thù hận trong lòng nàng không hề giảm bớt. Trái lại còn bày mưu tính kế đưa hắn vào hiềm cảnh.
“Đồ vật này quả thật trọng yếu đối với ta, ta không thèm so đo cùng người. Ngươi nói cho ta biết Thần Hi thương minh bố trí bao nhiêu lực lượng tại Lôi Hỏa sơn mạch. Ta không có kiên nhẫn, nếu ngươi không trả lời cẩn thận, ta sẽ lập tức đánh một trận đã chiến với người ngay lập tức.” Long Thần thản nhiên nói.
Đông Phương Huyền Vũ thấy mưu kế của mình bị hắn nhận ra quá nhanh, trong lòng nàng cực kỳ sợ hãi. Lúc này đành phải nói thật: “Thần Hi thương mình rất coi trọng Lôi Diễm Tinh quang mạch, thường ngày phát ra năm vị Khách khanh Nhân đan cảnh đại thành trú đóng ở đó. Hơn nữa, Lý Tử Linh rất có thể tới đó trấn áp Lôi Diễm tinh phách.”
“Tại sao phải trấn áp Lôi Diễm tinh phách?” Long Thần ngạc nhiên hỏi.
“Lôi Diễm tinh phách ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, trong phạm vi trăm thước có thể áp chết võ giả dưới Thần Đan cảnh. Còn những võ giả Thần Đan cảnh chân chính cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, ngoài ra trấn áp Lôi Diễm tinh phách đề sau dung hợp dễ dàng hơn. Lý Tử Linh có Lỗi Diễm chiến thể cấp ba, thuộc tính tương đồng nên trấn áp Lôi Diễm tinh phách không thành vấn đề. Những người khác thực lực cao hơn chưa chắc làm nổi.”
Bởi vì Long Thần uy hiếp, vì thế lần này Đông Phương Huyền Vũ không dám giấu giếm chút nào.
“Lý Tử Linh? Lôi Diễm chiến thể cấp ba? Cũng chỉ là tiểu nha đầu mà thôi, chẳng lẽ luyện thịt chắc hơn để kéo dài sức chiến đấu?” Nghe thấy những tin tức này, nội tâm Long Thần đã tự động hình dung Lý Tử Linh thành một Dã man nương cả người đầy cơ bắp.
Tổng cộng sáu võ giả Thiên Đan cảnh đại thành, muốn cướp đi Lội Diễm tinh phách từ trong tay bọn họ đúng là không hề dễ dàng. Thế nhưng Long Thần biết không cần phải đối kháng chính điện, ngoài ra hắn còn có Mạc Tiếu Lang hỗ trợ nên cơ hội cũng tăng cao vài phần.
“Ngươi cút đi cho ta!”. Long Thần không thèm để ý tới nàng, nhanh chóng chạy về phía Ngân tộc tìm Mạc Tiếu Lang. Thời gian cấp bách, hắn cần phải nghĩ ra một kế hoạch chu toàn mới được.
“Sáu Võ giả Thiên đan cảnh đại thành? Đại ca, ta đi với ngươi.” Mạc Tiếu Lang không nói hai lời, lập tức gật đầu đáp ứng hỗ trợ.
“Thật không hồ là hảo huynh đệ của ta.” Long Thần cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn nói.
“Ngươi đi tới gặp Thái thượng trưởng lão, điều tra giúp ta tin tức kia có thật không. Nếu là sự thật, chúng ta sẽ lập tức lên đường, Cửu hoàng tử cũng sắp tới rồi. Ta cần đoạt lấy Lôi Diễm tinh phách càng sớm càng tốt.”
Mạc Tiếu Lang gật đầu đồng ý, vội vàng đi tìm Ngân tộc Thái thượng trưởng lão xác nhận tin tức. Sau đó hai người thu thập vài món cần thiết, rồi mượn Cuồng Phong đại bằng của gia tộc bay tới Lôi Hỏa sơn mạch.
Bên trong trang viên ngoại tộc, lúc này Kim Loan và Sở Thiên Hùng đang đánh cờ. Nhưng đầu óc bọn họ không thể nào yên tĩnh nổi, vấn đề Long Thần đã làm cho hai người cực kỳ nhức đầu.
“Sở huynh, nếu tiếp tục như vậy có lẽ chúng ta không thể báo thù cho Thánh Ân và Vân Hi rồi. Long Thần đã có sự tôn làm chỗ dựa, ngay cả nội tộc cũng không dám động đến hắn. Chúng ta... ài...” Kim Loan đặt con cờ xuống, thở dài não ruột.
“Chuyện này... ta cũng không có biện pháp. Ta chỉ hối hận lúc ban đầu không có giết hắn, hiện tại hắn trưởng thành, hai cánh cũng cứng cáp rồi, Thiên Tuyển tiều thư là võ giả Thiên đan cảnh tiều thành cũng thua trong tay hắn. Chúng ta lấy cái gì đấu với hắn chứ?”
“Nhi tử Thánh Ân của ta vốn là có tương lai huy hoàng nhưng lại bỏ mạng trong tay Long Thần. Chỉ cần báo được mối thù này, cho dù mất mạng, ta cũng không tiếc.” Kim Loan cắn răng, ngữ khí tràn đầy căm hận. Ngay lúc này, một phụ nhân lặng lẽ đi vào viện nhỏ.
Kim Loan và Sở Thiên Hùng lấy nàng liền kinh hãi đứng bật dậy, vội vàng hành lễ: “Huyền Vũ đại nhân, ngọn gió nào mang ngài tới đây?”
Trong lòng bọn họ cực kỳ lo lắng, mấy câu vừa rồi hơi lớn sợ rằng đã lọt vào tại Đông Phương Huyền Vũ.
Lúc này sắc mặt Đông Phương Huyền Vũ âm trầm, khi tới gần đã trực tiếp nói: “Hai vị, ta không muốn nói nhảm. Ta chỉ muốn hỏi các ngươi một vấn đề, nếu như ta có biện pháp giết Long Thần vô thanh vô tức, các ngươi có động thủ không?”
Kim Loan và Sở Thiên Hùng quay mặt nhìn nhau, bọn họ hiểu ý Đông Phương Huyền Vũ rất nhanh. Một người vội vàng nói: “Huyền Vũ đại nhân cần phân phó chuyện gì?”
“Long Thần bây giờ đã rời khỏi Nguyên Linh thành đi đến Lôi Hỏa sơn mạch. Mục đích chính là tranh đoạt Lôi Diễm tinh phách với Thần Hi thương minh. Một khi phát sinh chiến đấu, hắn thế nào cũng bị thương, hai người các ngươi đi tới đó tìm cơ hội giết hắn.”
Mỗi lần Đông Phương Huyền Vũ nhớ tới Long Thần hăm dọa cưỡng bức mình là lửa giận bốc cháy cuồn cuộn.
Nếu không giết chết Long Thần, nàng vĩnh viễn không có ngày nào tĩnh tâm.
“Chúng ta đi!” Hai người kia mừng rỡ như bắt được vàng, lập tức gật đầu nhận lệnh.
“Nhớ kỹ, giết Long Thần là chuyện quan trọng. Nhưng tuyệt đối không được bại lộ thân phận của các ngươi. Tốt nhất là giá họa cho Thần Hi thương minh, cứ như vậy sự tôn hắn sẽ không có lý do phiền toái Linh Vũ gia tộc.”
“Huyền Vũ đại nhân, điểm này chúng ta rõ ràng.”
“Ta cho các ngươi một vật, sử dụng nó đúng lúc sẽ giết hắn dễ dàng.” Đông Phương Huyền Vũ hạ thấp thanh âm nói.
Kế tiếp nàng cần thận miêu tả đồ vật cho hai người kia.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Đông Phương Huyền Vũ mới mỉm cười rời khỏi.
“Cửu hoàng tử lúc còn tấm bé đã tới Nguyên Linh thanh, hình như Kim Loan đi theo hắn làm tùy tùng một đoạn thời gian. Vì vậy Cửu hoàng tử nhất định có chút tình cảm với nàng, các ngươi nghĩ tới sẽ có chuyện gì thần kỳ phát sinh?”
Rất nhiều người biết chuyện Cửu hoàng tử từng tới Nguyên Linh thành, những năm này Kim Loan tiến bộ nhanh như vậy, chỉ năm mươi tuổi đã vượt qua Sở Thiên Hùng nhất định là có liên quan đến Cửu hoàng từ ban thưởng. Thế nhưng, chỉ là thiên phú của hắn không tốt mới không được Linh Vũ gia tộc coi trọng.
Mà kế hoạch Đông Phương Huyền Vũ đưa ra chính là hai người Kim Loan liều mạng với Long Thần. Cho dù giết hắn không nồi, nếu như Long Thần giết ngược Kim Loan, vậy thì Cửu hoàng tử khẳng định báo thù cho nàng.
Nàng bày ra kế hoạch kín đáo như thế, cho dù Long Thần thắng hay thua đều rơi vào kết cục tử vong, hoàn toàn không có con đường nào khác.
Mặc dù đánh bại Đông Phương Huyền Vũ nhưng mà Long Thần biết thực lực của mình còn chưa tiến
vào hàng ngũ thanh niên tối cường tại Nguyên Linh thành. Chính vì thế, hắn mới nóng lòng thu thập Lôi Diễm tinh phách đền bù khoảng chênh lệch này.
Lôi Hỏa sơn mạch cách thành thị không xa, hành trình chỉ bằng một phần tư từ Cửu Ma sơn đến Nguyên Linh thành mà thôi. Đại khái phi hành qua một canh giờ, hai người Long Thần đã có thể thấy được một tòa trọng trận phía dưới. Bọn họ đề Cuồng Phong đại bằng ở ngoài trấn, sau đó mới từ từ đi về phía Lôi Hỏa trọng trấn. “Bây giờ là đầu mùa xuân, không nghĩ tới nhiệt độ tại Lôi Hỏa trọng trấn đã cao như vậy. Năng lượng Lôi Diễm Tinh đúng là dư thừa nhiệt lực, đoán chừng giữa trưa còn kinh khủng hơn nữa.” Đi vào thành trấn, Long Thần dõi mắt quan sát đám người lui tới, trong lòng bắt đầu tính toán kế hoạch.
“Lôi Diễm Tinh quả thật thần kỳ, chẳng những dùng để luyện thể, mà còn có thể hỗ trợ tăng cường chân khí.”
Mạc Tiếu Lang gật đầu nói.
“Tiểu Lang, người tu luyện bộ chiến kỹ luyện thề gì?” Long Thần hỏi.
“Ta có một bộ chiến kỹ luyện thể Địa giai do gia tộc lưu lại nhưng ta không dùng được. Ta không dám tu luyện bởi vì lo lăng đám người ở Hoàng Thành nhận ra.” Nói tới đây, ánh mắt Mạc Tiểu Lang lộ vẻ mất mác.
“Còn chưa có tu luyện chiến kỹ luyện thể lực chiến đấu như vậy rồi?” Càng biết Mạc Tiếu Lang, Long Thần càng cảm thấy mất hết thể hiện.
“Không có chuyện gì, chờ ngươi luyện hóa thú hồn Địa giai, thi triển thú hồn biến thân cũng cường hãn lắm rồi.” Long Thần lựa lời an ủi.
Đối với Thú võ giả, thú hồn biến thân và chiến kỹ luyện thể không có xung đột lẫn nhau, chiến kỹ luyện thể hỗ trợ nội thể lớn mạnh, mà thú hồn biến thân lại là tăng cường bên ngoài.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, trong lòng mỗi người đều ôm tâm sự nặng nề.
Mặc dù Lôi Hỏa trọng trấn chỉ là thị trấn nhưng không khí nơi này vô cùng náo nhiệt, dân tình hung hãn, góc đường, ngõ hẻm liên tục xuất hiện tình huống ẩu đả, chém giết.
“Chúng ta đi loạn cũng không thể dò ra tin tức Thần Hi thương minh, phía trước có một tòa tửu lâu khá lớn. Chúng ta tới đó hỏi thăm, thuận tiện nghỉ ngơi một chút.” Long Thân chỉ tới một tòa kiến trúc trước mắt hai người.
“Cứ theo lời đại ca!”. Mạc Tiếu Lang cười cười nói.
Hai người đi tới, phía trên có treo bảng hiệu Lôi Hỏa tửu lâu thật lớn.
Bọn họ đều là công tử văn nhã, vừa nhìn là biết khác với cư dân Lôi Hỏa trấn. Cho nên bọn họ mới vừa bước vào tửu lâu đã hấp dẫn không ít cặp mắt tò mò.
Một gã tiều nhị ánh mắt sắc bén lập tức tiến lên nghênh đón, nhiệt tình dẫn hai người Long Thần đi lên lầu hai. Chỉ lát sau, một bàn thức ăn và rượu ngon đã hiện ra trước mặt bọn họ.
“Ngươi ở lại, ta muốn hỏi người mấy vấn đề.” Đợi gã tiều nhị đặt món đồ ăn cuối cùng lên bàn, Long Thần vẫy vẫy tay gọi hắn lại.
“Ta?” Gã tiều nhị thấp thỏm, lo âu, cẩn thận quay người lại. Mấy ngày qua đã xuất hiện rất nhiều cao thủ bên ngoài như Long Thần, thậm chí trong trận đã phát sinh mấy vụ tức giận giết người nhưng không có một ai đứng ra tra xét.
“Đúng, chính là người!” Long Thân mĩm cười thật tươi.
“Thiếu gia, ngươi muốn hỏi điều gì?” Trong lòng gã tiều nhị càng thêm khẩn trương.
“Mấy ngày qua có động tĩnh đặc biệt không?” Long Thần hỏi.
“Động tĩnh?”
Gã tiều nhị sững sờ trong chốc lát, sau đó mới nói: “Đúng là có nhiều người tiến vào Lôi Hỏa trấn. Thế nhưng, các lão đại chấp chưởng Thần Hi thương minh đã xuất thủ giải quyết, những người gây chuyện đều bị đuổi đi hết rồi, còn có không ít người bị giết ngay tại đường trường.”
Quả nhiên tòa trấn nhỏ này đã nằm trong tay Thần Hi thương minh, bất kỳ người lạ nào xuất hiện đều khó tránh khỏi tại mặt bọn họ.
“Thành viên Thần Hi thương mình đang ở nơi nào?” Đây mới là mục đích chính của Long Thần, đầu tiên phải biết được chỗ ở rồi mới hỏi thăm được càng nhiều tin tức. Hiện tại hắn còn chưa biết Lôi Hỏa sơn mạch nằm ở đâu, vậy thì làm sao truy tìm Lôi Diềm tinh phách?
“Thần Hi thương mình đã có quy định, xin thứ cho tiểu nhân không thể trả lời.” Khi nghe Long Thần hỏi vấn đề này, gã tiều nhị sợ hãi nhảy lùi ra sau.
Long Thần lấy ra năm mươi khối Linh ngọc, cười nói: “Đây là của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”
Gã tiều nhị nhìn năm mươi khối Linh ngọc lập lòe trước mắt, đây là mức lương hắn phấn đấu nỗ lực trong nửa năm. Hắn im lặng suy nghĩ, sau đó mới chầm chậm đi lại gần Long Thần, nói nhỏ vào tai: “Đám người Thần Hi thương minh xuất quỷ nhập thần nhưng ta biết bọn họ có một cứ điểm trong trấn. Bọn họ khai thác Lôi Diễm Tinh cũng sẽ đưa tới nơi đó, sau đó mới vận chuyển về Nguyên Linh thành.”
Gã tiều nhị nói ra một địa chỉ vào tại Long Thần.
“Đây là của ngươi!”
Long Thần đẩy toàn bộ Linh ngọc tới trước mặt hắn, gã tiều nhị vội vàng thu vào trong ngực, sắc mặt kích động cáo lui.
“Đại ca, người đã biết vị trí?” Mạc Tiếu Lang nhỏ giọng hỏi.
“Biết rồi, nhìn tình huống hẳn là không có ai biết được tin tức Lôi Diễm tinh phách đặt ở đâu. Hai huynh đệ chúng ta trước tiên cơm nước no nê, sau đó tới thăm Thân Hi thương minh một chuyên.”
Đây là lần thứ hai Long Thần tranh đoạt đồ vật của Thần Hi thương minh rồi, lần trước còn có Linh Hi, bây giờ đổi thành Mạc Tiểu Lang đồng hành.
“Tốt!”
Mạc Tiều Lang gật đầu, hắn vĩnh viễn chỉ có một bộ dáng ngoan ngoãn, hiền lành. Nhưng Long Thần biết tên này cả một bầu nhiệt huyết, thù hận và máu tanh cũng không thiếu, ít nhất Long Thần đã từng thấy hắn điên cuồng chém giết rồi.
“Ẩm!” Mới vừa động đũa không bao lâu, lầu dưới bỗng nhiên truyền đến thanh âm hỗn độn.
Long Thần cúi đầu nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một đám võ giả mặc khải giáp màu lan tràn vào tửu lâu. Đám người này yếu nhất cũng là Nhân đan cảnh đại thành, ai nấy ánh mắt lạnh băng, khí tức trầm trọng cho thấy đã trải qua không ít trận tàn sát đẫm máu.
Lực lượng cỡ này tuyệt đối có thể quét ngang Lôi Hỏa trấn rồi.
Thế nhưng Long Thần chú ý tới một gã thiếu niên ở trong đám vệ sĩ. Người này một thân cầm y hoa lệ, mặt trăng không râu, nhìn số tuổi hẳn là tương đương Mạc Tiếu Lang, chỉ có điều thần sắc ngao khí mười phần, ánh mắt lăng lệ hiển nhiên là một người đã quen với cuộc sống tôn quý.
Từ trên người hắn, Long Thần cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ mới nhớ tới thì ra là lực lượng Lôi Diễm. Không nghi ngờ chút nào, đây là một thiếu niên thiên tài thuộc thế lực Thân Hi thương minh, thực lực ít nhất cũng đạt tới Thiên đan cảnh tiều thành.
“Tên này không yêu, thế nhưng không phải là đối thủ của đại ca.” Mạc Tiếu Lang liếc mắt một cái đã nhận ra lại lịch thiếu niên.
“Ngươi biết hắn?” Long Thần hỏi.
“Dường như gọi là Lý Thanh Linh, đệ đệ Lý Tử Linh. Tại Thần Hi thương minh cũng được mọi người coi trọng, hắn nhỏ hơn tỷ tỷ ba tuổi. Đoán chừng ba năm sau có thể tăng lên cảnh giới Thiên đan cảnh đại thành.” Mạc Tiều Lang chậm rãi nói.
“Xem ra Thần Hi thương minh bồi dưỡng nhân tài không hề thua kém Linh Vũ gia tộc, thậm chí còn mạnh hơn vài phần. Nếu không có người đương thời xuất thế, có lẽ lần này Linh Vũ gia tộc giữ không nồi cái ghế phủ thành chủ rồi.” Long Thần thở dài cảm khái.
“Thần Hi thương minh nắm giữ Lỗi Diễm tinh quang ở trong Lôi Hỏa sơn mạch. Phía dưới sơn mạch có một tòa Lôi Hỏa trọng trấn, bọn họ trú quần rất đông. Chỉ cần người đi tới đó hỏi thăm sẽ biết ngay.” Đông Phương Huyền Vũ nghiêm túc nói.
“Ừ, ta nhớ rồi. Ta sẽ tìm người xác nhận, nếu để ta biết người giở trò lừa gạt, ta sẽ quay lại tìm ngươi.” Long Thân lạnh lẽo nói.
“Tin tức này vô cùng chính xác.” Đông Phương Huyền Vũ lên tiếng bảo đảm, sau đó chợt nghĩ đến chuyện gì đó vội vàng nói: “Ta đã nói hết rồi, gặp lại sau!”
Vừa nói dứt lời, nàng đã xoay người chạy đi.
“Đứng lại!” Long Thần quát lạnh một tiếng.
“Ngươi muốn làm gì?” Đông Phương Huyền Vũ khẩn trương, hai tay vòng lại ôm ngực.
“Nếu ta tranh đoạt Lôi Diễm tinh phách nhất định sẽ gặp địch nhân cường đại. Chẳng lẽ ngươi muốn mượn tay bọn họ diệt trừ ta sao?” Long Thần đã đoán ra tâm tư của nàng. Tin tức Lôi Diễm tinh phách tất nhiên là thật nhưng mà Long Thần chỉ có một người, một khi chiến đấu rất có khả năng bị quần công. Dù sao Thần Hi thương minh cũng không phải là thể lực nhỏ, bọn họ chịu ngồi yên đề hắn cướp lấy bảo bối sao?
Long Thần biết rõ mục đích Đông Phương Huyền Vũ, cho dù đã bị hắn uy hiếp nhưng thù hận trong lòng nàng không hề giảm bớt. Trái lại còn bày mưu tính kế đưa hắn vào hiềm cảnh.
“Đồ vật này quả thật trọng yếu đối với ta, ta không thèm so đo cùng người. Ngươi nói cho ta biết Thần Hi thương minh bố trí bao nhiêu lực lượng tại Lôi Hỏa sơn mạch. Ta không có kiên nhẫn, nếu ngươi không trả lời cẩn thận, ta sẽ lập tức đánh một trận đã chiến với người ngay lập tức.” Long Thần thản nhiên nói.
Đông Phương Huyền Vũ thấy mưu kế của mình bị hắn nhận ra quá nhanh, trong lòng nàng cực kỳ sợ hãi. Lúc này đành phải nói thật: “Thần Hi thương mình rất coi trọng Lôi Diễm Tinh quang mạch, thường ngày phát ra năm vị Khách khanh Nhân đan cảnh đại thành trú đóng ở đó. Hơn nữa, Lý Tử Linh rất có thể tới đó trấn áp Lôi Diễm tinh phách.”
“Tại sao phải trấn áp Lôi Diễm tinh phách?” Long Thần ngạc nhiên hỏi.
“Lôi Diễm tinh phách ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, trong phạm vi trăm thước có thể áp chết võ giả dưới Thần Đan cảnh. Còn những võ giả Thần Đan cảnh chân chính cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, ngoài ra trấn áp Lôi Diễm tinh phách đề sau dung hợp dễ dàng hơn. Lý Tử Linh có Lỗi Diễm chiến thể cấp ba, thuộc tính tương đồng nên trấn áp Lôi Diễm tinh phách không thành vấn đề. Những người khác thực lực cao hơn chưa chắc làm nổi.”
Bởi vì Long Thần uy hiếp, vì thế lần này Đông Phương Huyền Vũ không dám giấu giếm chút nào.
“Lý Tử Linh? Lôi Diễm chiến thể cấp ba? Cũng chỉ là tiểu nha đầu mà thôi, chẳng lẽ luyện thịt chắc hơn để kéo dài sức chiến đấu?” Nghe thấy những tin tức này, nội tâm Long Thần đã tự động hình dung Lý Tử Linh thành một Dã man nương cả người đầy cơ bắp.
Tổng cộng sáu võ giả Thiên Đan cảnh đại thành, muốn cướp đi Lội Diễm tinh phách từ trong tay bọn họ đúng là không hề dễ dàng. Thế nhưng Long Thần biết không cần phải đối kháng chính điện, ngoài ra hắn còn có Mạc Tiếu Lang hỗ trợ nên cơ hội cũng tăng cao vài phần.
“Ngươi cút đi cho ta!”. Long Thần không thèm để ý tới nàng, nhanh chóng chạy về phía Ngân tộc tìm Mạc Tiếu Lang. Thời gian cấp bách, hắn cần phải nghĩ ra một kế hoạch chu toàn mới được.
“Sáu Võ giả Thiên đan cảnh đại thành? Đại ca, ta đi với ngươi.” Mạc Tiếu Lang không nói hai lời, lập tức gật đầu đáp ứng hỗ trợ.
“Thật không hồ là hảo huynh đệ của ta.” Long Thần cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn nói.
“Ngươi đi tới gặp Thái thượng trưởng lão, điều tra giúp ta tin tức kia có thật không. Nếu là sự thật, chúng ta sẽ lập tức lên đường, Cửu hoàng tử cũng sắp tới rồi. Ta cần đoạt lấy Lôi Diễm tinh phách càng sớm càng tốt.”
Mạc Tiếu Lang gật đầu đồng ý, vội vàng đi tìm Ngân tộc Thái thượng trưởng lão xác nhận tin tức. Sau đó hai người thu thập vài món cần thiết, rồi mượn Cuồng Phong đại bằng của gia tộc bay tới Lôi Hỏa sơn mạch.
Bên trong trang viên ngoại tộc, lúc này Kim Loan và Sở Thiên Hùng đang đánh cờ. Nhưng đầu óc bọn họ không thể nào yên tĩnh nổi, vấn đề Long Thần đã làm cho hai người cực kỳ nhức đầu.
“Sở huynh, nếu tiếp tục như vậy có lẽ chúng ta không thể báo thù cho Thánh Ân và Vân Hi rồi. Long Thần đã có sự tôn làm chỗ dựa, ngay cả nội tộc cũng không dám động đến hắn. Chúng ta... ài...” Kim Loan đặt con cờ xuống, thở dài não ruột.
“Chuyện này... ta cũng không có biện pháp. Ta chỉ hối hận lúc ban đầu không có giết hắn, hiện tại hắn trưởng thành, hai cánh cũng cứng cáp rồi, Thiên Tuyển tiều thư là võ giả Thiên đan cảnh tiều thành cũng thua trong tay hắn. Chúng ta lấy cái gì đấu với hắn chứ?”
“Nhi tử Thánh Ân của ta vốn là có tương lai huy hoàng nhưng lại bỏ mạng trong tay Long Thần. Chỉ cần báo được mối thù này, cho dù mất mạng, ta cũng không tiếc.” Kim Loan cắn răng, ngữ khí tràn đầy căm hận. Ngay lúc này, một phụ nhân lặng lẽ đi vào viện nhỏ.
Kim Loan và Sở Thiên Hùng lấy nàng liền kinh hãi đứng bật dậy, vội vàng hành lễ: “Huyền Vũ đại nhân, ngọn gió nào mang ngài tới đây?”
Trong lòng bọn họ cực kỳ lo lắng, mấy câu vừa rồi hơi lớn sợ rằng đã lọt vào tại Đông Phương Huyền Vũ.
Lúc này sắc mặt Đông Phương Huyền Vũ âm trầm, khi tới gần đã trực tiếp nói: “Hai vị, ta không muốn nói nhảm. Ta chỉ muốn hỏi các ngươi một vấn đề, nếu như ta có biện pháp giết Long Thần vô thanh vô tức, các ngươi có động thủ không?”
Kim Loan và Sở Thiên Hùng quay mặt nhìn nhau, bọn họ hiểu ý Đông Phương Huyền Vũ rất nhanh. Một người vội vàng nói: “Huyền Vũ đại nhân cần phân phó chuyện gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Long Thần bây giờ đã rời khỏi Nguyên Linh thành đi đến Lôi Hỏa sơn mạch. Mục đích chính là tranh đoạt Lôi Diễm tinh phách với Thần Hi thương minh. Một khi phát sinh chiến đấu, hắn thế nào cũng bị thương, hai người các ngươi đi tới đó tìm cơ hội giết hắn.”
Mỗi lần Đông Phương Huyền Vũ nhớ tới Long Thần hăm dọa cưỡng bức mình là lửa giận bốc cháy cuồn cuộn.
Nếu không giết chết Long Thần, nàng vĩnh viễn không có ngày nào tĩnh tâm.
“Chúng ta đi!” Hai người kia mừng rỡ như bắt được vàng, lập tức gật đầu nhận lệnh.
“Nhớ kỹ, giết Long Thần là chuyện quan trọng. Nhưng tuyệt đối không được bại lộ thân phận của các ngươi. Tốt nhất là giá họa cho Thần Hi thương minh, cứ như vậy sự tôn hắn sẽ không có lý do phiền toái Linh Vũ gia tộc.”
“Huyền Vũ đại nhân, điểm này chúng ta rõ ràng.”
“Ta cho các ngươi một vật, sử dụng nó đúng lúc sẽ giết hắn dễ dàng.” Đông Phương Huyền Vũ hạ thấp thanh âm nói.
Kế tiếp nàng cần thận miêu tả đồ vật cho hai người kia.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Đông Phương Huyền Vũ mới mỉm cười rời khỏi.
“Cửu hoàng tử lúc còn tấm bé đã tới Nguyên Linh thanh, hình như Kim Loan đi theo hắn làm tùy tùng một đoạn thời gian. Vì vậy Cửu hoàng tử nhất định có chút tình cảm với nàng, các ngươi nghĩ tới sẽ có chuyện gì thần kỳ phát sinh?”
Rất nhiều người biết chuyện Cửu hoàng tử từng tới Nguyên Linh thành, những năm này Kim Loan tiến bộ nhanh như vậy, chỉ năm mươi tuổi đã vượt qua Sở Thiên Hùng nhất định là có liên quan đến Cửu hoàng từ ban thưởng. Thế nhưng, chỉ là thiên phú của hắn không tốt mới không được Linh Vũ gia tộc coi trọng.
Mà kế hoạch Đông Phương Huyền Vũ đưa ra chính là hai người Kim Loan liều mạng với Long Thần. Cho dù giết hắn không nồi, nếu như Long Thần giết ngược Kim Loan, vậy thì Cửu hoàng tử khẳng định báo thù cho nàng.
Nàng bày ra kế hoạch kín đáo như thế, cho dù Long Thần thắng hay thua đều rơi vào kết cục tử vong, hoàn toàn không có con đường nào khác.
Mặc dù đánh bại Đông Phương Huyền Vũ nhưng mà Long Thần biết thực lực của mình còn chưa tiến
vào hàng ngũ thanh niên tối cường tại Nguyên Linh thành. Chính vì thế, hắn mới nóng lòng thu thập Lôi Diễm tinh phách đền bù khoảng chênh lệch này.
Lôi Hỏa sơn mạch cách thành thị không xa, hành trình chỉ bằng một phần tư từ Cửu Ma sơn đến Nguyên Linh thành mà thôi. Đại khái phi hành qua một canh giờ, hai người Long Thần đã có thể thấy được một tòa trọng trận phía dưới. Bọn họ đề Cuồng Phong đại bằng ở ngoài trấn, sau đó mới từ từ đi về phía Lôi Hỏa trọng trấn. “Bây giờ là đầu mùa xuân, không nghĩ tới nhiệt độ tại Lôi Hỏa trọng trấn đã cao như vậy. Năng lượng Lôi Diễm Tinh đúng là dư thừa nhiệt lực, đoán chừng giữa trưa còn kinh khủng hơn nữa.” Đi vào thành trấn, Long Thần dõi mắt quan sát đám người lui tới, trong lòng bắt đầu tính toán kế hoạch.
“Lôi Diễm Tinh quả thật thần kỳ, chẳng những dùng để luyện thể, mà còn có thể hỗ trợ tăng cường chân khí.”
Mạc Tiếu Lang gật đầu nói.
“Tiểu Lang, người tu luyện bộ chiến kỹ luyện thề gì?” Long Thần hỏi.
“Ta có một bộ chiến kỹ luyện thể Địa giai do gia tộc lưu lại nhưng ta không dùng được. Ta không dám tu luyện bởi vì lo lăng đám người ở Hoàng Thành nhận ra.” Nói tới đây, ánh mắt Mạc Tiểu Lang lộ vẻ mất mác.
“Còn chưa có tu luyện chiến kỹ luyện thể lực chiến đấu như vậy rồi?” Càng biết Mạc Tiếu Lang, Long Thần càng cảm thấy mất hết thể hiện.
“Không có chuyện gì, chờ ngươi luyện hóa thú hồn Địa giai, thi triển thú hồn biến thân cũng cường hãn lắm rồi.” Long Thần lựa lời an ủi.
Đối với Thú võ giả, thú hồn biến thân và chiến kỹ luyện thể không có xung đột lẫn nhau, chiến kỹ luyện thể hỗ trợ nội thể lớn mạnh, mà thú hồn biến thân lại là tăng cường bên ngoài.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, trong lòng mỗi người đều ôm tâm sự nặng nề.
Mặc dù Lôi Hỏa trọng trấn chỉ là thị trấn nhưng không khí nơi này vô cùng náo nhiệt, dân tình hung hãn, góc đường, ngõ hẻm liên tục xuất hiện tình huống ẩu đả, chém giết.
“Chúng ta đi loạn cũng không thể dò ra tin tức Thần Hi thương minh, phía trước có một tòa tửu lâu khá lớn. Chúng ta tới đó hỏi thăm, thuận tiện nghỉ ngơi một chút.” Long Thân chỉ tới một tòa kiến trúc trước mắt hai người.
“Cứ theo lời đại ca!”. Mạc Tiếu Lang cười cười nói.
Hai người đi tới, phía trên có treo bảng hiệu Lôi Hỏa tửu lâu thật lớn.
Bọn họ đều là công tử văn nhã, vừa nhìn là biết khác với cư dân Lôi Hỏa trấn. Cho nên bọn họ mới vừa bước vào tửu lâu đã hấp dẫn không ít cặp mắt tò mò.
Một gã tiều nhị ánh mắt sắc bén lập tức tiến lên nghênh đón, nhiệt tình dẫn hai người Long Thần đi lên lầu hai. Chỉ lát sau, một bàn thức ăn và rượu ngon đã hiện ra trước mặt bọn họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ngươi ở lại, ta muốn hỏi người mấy vấn đề.” Đợi gã tiều nhị đặt món đồ ăn cuối cùng lên bàn, Long Thần vẫy vẫy tay gọi hắn lại.
“Ta?” Gã tiều nhị thấp thỏm, lo âu, cẩn thận quay người lại. Mấy ngày qua đã xuất hiện rất nhiều cao thủ bên ngoài như Long Thần, thậm chí trong trận đã phát sinh mấy vụ tức giận giết người nhưng không có một ai đứng ra tra xét.
“Đúng, chính là người!” Long Thân mĩm cười thật tươi.
“Thiếu gia, ngươi muốn hỏi điều gì?” Trong lòng gã tiều nhị càng thêm khẩn trương.
“Mấy ngày qua có động tĩnh đặc biệt không?” Long Thần hỏi.
“Động tĩnh?”
Gã tiều nhị sững sờ trong chốc lát, sau đó mới nói: “Đúng là có nhiều người tiến vào Lôi Hỏa trấn. Thế nhưng, các lão đại chấp chưởng Thần Hi thương minh đã xuất thủ giải quyết, những người gây chuyện đều bị đuổi đi hết rồi, còn có không ít người bị giết ngay tại đường trường.”
Quả nhiên tòa trấn nhỏ này đã nằm trong tay Thần Hi thương minh, bất kỳ người lạ nào xuất hiện đều khó tránh khỏi tại mặt bọn họ.
“Thành viên Thần Hi thương mình đang ở nơi nào?” Đây mới là mục đích chính của Long Thần, đầu tiên phải biết được chỗ ở rồi mới hỏi thăm được càng nhiều tin tức. Hiện tại hắn còn chưa biết Lôi Hỏa sơn mạch nằm ở đâu, vậy thì làm sao truy tìm Lôi Diềm tinh phách?
“Thần Hi thương mình đã có quy định, xin thứ cho tiểu nhân không thể trả lời.” Khi nghe Long Thần hỏi vấn đề này, gã tiều nhị sợ hãi nhảy lùi ra sau.
Long Thần lấy ra năm mươi khối Linh ngọc, cười nói: “Đây là của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”
Gã tiều nhị nhìn năm mươi khối Linh ngọc lập lòe trước mắt, đây là mức lương hắn phấn đấu nỗ lực trong nửa năm. Hắn im lặng suy nghĩ, sau đó mới chầm chậm đi lại gần Long Thần, nói nhỏ vào tai: “Đám người Thần Hi thương minh xuất quỷ nhập thần nhưng ta biết bọn họ có một cứ điểm trong trấn. Bọn họ khai thác Lôi Diễm Tinh cũng sẽ đưa tới nơi đó, sau đó mới vận chuyển về Nguyên Linh thành.”
Gã tiều nhị nói ra một địa chỉ vào tại Long Thần.
“Đây là của ngươi!”
Long Thần đẩy toàn bộ Linh ngọc tới trước mặt hắn, gã tiều nhị vội vàng thu vào trong ngực, sắc mặt kích động cáo lui.
“Đại ca, người đã biết vị trí?” Mạc Tiếu Lang nhỏ giọng hỏi.
“Biết rồi, nhìn tình huống hẳn là không có ai biết được tin tức Lôi Diễm tinh phách đặt ở đâu. Hai huynh đệ chúng ta trước tiên cơm nước no nê, sau đó tới thăm Thân Hi thương minh một chuyên.”
Đây là lần thứ hai Long Thần tranh đoạt đồ vật của Thần Hi thương minh rồi, lần trước còn có Linh Hi, bây giờ đổi thành Mạc Tiểu Lang đồng hành.
“Tốt!”
Mạc Tiều Lang gật đầu, hắn vĩnh viễn chỉ có một bộ dáng ngoan ngoãn, hiền lành. Nhưng Long Thần biết tên này cả một bầu nhiệt huyết, thù hận và máu tanh cũng không thiếu, ít nhất Long Thần đã từng thấy hắn điên cuồng chém giết rồi.
“Ẩm!” Mới vừa động đũa không bao lâu, lầu dưới bỗng nhiên truyền đến thanh âm hỗn độn.
Long Thần cúi đầu nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một đám võ giả mặc khải giáp màu lan tràn vào tửu lâu. Đám người này yếu nhất cũng là Nhân đan cảnh đại thành, ai nấy ánh mắt lạnh băng, khí tức trầm trọng cho thấy đã trải qua không ít trận tàn sát đẫm máu.
Lực lượng cỡ này tuyệt đối có thể quét ngang Lôi Hỏa trấn rồi.
Thế nhưng Long Thần chú ý tới một gã thiếu niên ở trong đám vệ sĩ. Người này một thân cầm y hoa lệ, mặt trăng không râu, nhìn số tuổi hẳn là tương đương Mạc Tiếu Lang, chỉ có điều thần sắc ngao khí mười phần, ánh mắt lăng lệ hiển nhiên là một người đã quen với cuộc sống tôn quý.
Từ trên người hắn, Long Thần cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ mới nhớ tới thì ra là lực lượng Lôi Diễm. Không nghi ngờ chút nào, đây là một thiếu niên thiên tài thuộc thế lực Thân Hi thương minh, thực lực ít nhất cũng đạt tới Thiên đan cảnh tiều thành.
“Tên này không yêu, thế nhưng không phải là đối thủ của đại ca.” Mạc Tiếu Lang liếc mắt một cái đã nhận ra lại lịch thiếu niên.
“Ngươi biết hắn?” Long Thần hỏi.
“Dường như gọi là Lý Thanh Linh, đệ đệ Lý Tử Linh. Tại Thần Hi thương minh cũng được mọi người coi trọng, hắn nhỏ hơn tỷ tỷ ba tuổi. Đoán chừng ba năm sau có thể tăng lên cảnh giới Thiên đan cảnh đại thành.” Mạc Tiều Lang chậm rãi nói.
“Xem ra Thần Hi thương minh bồi dưỡng nhân tài không hề thua kém Linh Vũ gia tộc, thậm chí còn mạnh hơn vài phần. Nếu không có người đương thời xuất thế, có lẽ lần này Linh Vũ gia tộc giữ không nồi cái ghế phủ thành chủ rồi.” Long Thần thở dài cảm khái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro