Trong thành Vũ...
Phong Thanh Dương
2024-10-05 23:11:20
Long Thần còn là lần đầu tiên nghe nói tới cái tên thú hỏa, nghe trong ý của lão giả này thú hỏa đây có thể dung hợp vào trong chân nguyên, và
giống như Kim Ô hỏa Long Thần vậy, có cách dùng như vậy sao?
Long Thần liền hỏi con mèo mập: “Lam Ma Viêm kia giống như Kim Ô hỏa của ta sao?”
Con mèo mập xì một tiếng, nói: “Còn kém cách xa vạn dặm, nhìn Lam Ma Viêm kia được sinh ra từ yêu thú đẳng cấp, nhiều nhất không cao hơn Vương cấp lục phẩm. Mà Kim Ô là tồn tại gì? Lam Ma Viêm dung nhập vào trong chân nguyên, có thể gia tăng lực công kích cho ngươi, mà ngươi có mạnh hơn một tí cũng vô dụng thôi, mà Kim Ô hỏa trực tiếp tạo thành chân nguyên trọng yếu của ngươi, theo ngươi trở nên mạnh mẽ nó sẽ trở nên mạnh mẽ, hai loại này có cùng một khái niệm hay sao?”
Nghe nó nói thế, Long Thần xem như đã hiểu.
Tại lão giả xem ra, Long Thần hiển nhiên vì Lam Ma Viêm mà đến, đây cũng chính là nói, Long Thần tất nhiên sớm đã biết Lam Ma Viêm có công dụng gì rồi, cho nên hắn liền nói: “Xem ra Bách Chiến vũ vương coi trọng Lam Ma Viêm đây? Ánh mắt thật là tốt, nếu ngươi có thể dung hợp Lam Ma Viêm, sợ rằng sẽ có rất nhiều Vũ vương không là đối thủ của ngươi..”
“Dung hợp Lam Ma Viêm sẽ không có nguy hiểm gì chứ?”
Long Thần hỏi.
“Ách...”
Lão giả cười khan một trận, nói: “Tu luyện một đường, sao có thể không gặp phải nguy hiểm, Vũ vương đại nhân muốn trở nên mạnh mẽ, điểm hiểm này khẳng định sẽ không để ở trong lòng..”
Hắn biết, Long Thần nếu đã tới thì là nhất định phải mua, thế nhưng lão giả có điểm hoài nghi Long Thần có thể gánh nổi giá cả hay không, dù sao giá tiền Lam Ma Viêm, cho dù là Địa Vũ cảnh nhị trọng, chỉ sợ cũng không thể xuất ra được.
“Đại nhân, Lam Ma Viêm kia bởi vì trân quý, cho nên giá niêm yết là năm mươi vương tinh, không biết đại nhân...”
Long Thần trực tiếp gật đầu, nói: “Có thể, ta lần này đến chính là vì nó đấy..”
Năm mươi vương tinh, đây là một mối làm ăn lớn, nhất thời lão giả kia toát ra nụ cười vui vẻ, hắn vội vàng nói: “Lam Ma Viêm, cộng thêm nước Bích Hàn đàm đều để trong bồn đá, chỉ cần đại nhân giao năm mươi vương tinh là có thể trực tiếp lấy đi Lam Ma Viêm..”
Long Thần gật đầu, hắn vô cùng dứt khoát, đang muốn bỏ Lam Ma Viêm vào trong Thái Hư cảnh, giao cho Tiểu Lang, không nghĩ tới đúng lúc này cửa vào tầng tám, truyền tới thanh âm đạp chân, sau đó một đoàn người đi lên, đi lên tầng tám, Long Thần nhìn sang, tròng mắt nhảy nhảy lên.
Đoàn người này đại đa số đều là võ giả Vũ Minh, dẫn đầu đám người là một người mà Long Thần vô cùng quen thuộc, đó chính là Triệu Đan Trần, Triệu Đan Trần lúc này vẻ mặt tươi cười, và cùng một nữ tử xinh đẹp đi tới. Tướng mạo của cô gái này dĩ nhiên thuộc hạng nhất lưu, thậm chí những cô gái xinh đẹp của Vũ Thương Minh, xa xa không bằng.
Nhìn bộ dáng thân mật của Triệu Đan Trần và cô gái kia chắc chắn là một con mồi của Triệu Đan Trần.
Triệu Đan Trần xuất hiện, cả người Long Thần liền căng thẳng, có thể nói, hắn lần này tới đây, còn không phải lúc, thế nhưng chuyện đã xảy ra rồi, Long Thần chỉ có thể tiếp tục giả mạo.
Trước hết là tránh bị Triệu Đan Trần... cao thủ nhận ra khí tức Long Thần, cho nên Lam Linh Nhi dùng đến một loại dược vật, bôi ở trên người Long Thần, để Long Thần thoạt nhìn giống như là một Địa Vũ cảnh nhất trọng vậy.
Khí tức... vân vân... đều che kín, Long Thần cũng không lo lắng, ngay cả đám người Khương Vô Nhai, cũng không nhận ra Long Thần nữa là.
Lúc này Triệu Đan Trần và nữ tử xinh đẹp mặc hồng y, một bên trêu đùa, một bên dưới sự hướng dẫn của một vị thiếu phụ xinh đẹp Vũ Thương Minh, hướng bên này đi tới.
Lão giả ở bên cạnh Long Thần, khi nhìn thấy Triệu Đan Trần, lập tức vứt Long Thần lên chín tầng mây. Hắn vội vàng quỳ xuống hành lễ, nói: “Lão hủ tham kiến Triệu Vũ hoàng!”
Triệu Đan Trần tùy ý hướng hắn khoát khoát tay, khi hắn khoát tay, lại nhìn thấy được Long Thần ở bên cạnh.
Lão gia kia khi nhìn thấy Triệu Đan Trần quỳ xuống, mà Long Thần thì không, thân phận của hắn là Vũ vương, cho nên hướng Triệu Đan Trần hơi chút hành lễ, nói: “Trần Quang Quân, tham kiến Triệu Vũ hoàng!”
“Trần Quang Quân ư? Ta nhớ ra ngươi, ngươi hình như là thuộc hạ của Dương Ngưng Phong thì phải?”
Triệu Đan Trần đánh giá Long Thần một trận, ánh mắt lãnh lệ quét qua người Long Thần, Long Thần chỉ cảm thấy lạnh cả xương sống, cũng không phải là hắn sợ Triệu Đan Trần, mà là Vũ đế ở phía sau Triệu Đan Trần.
Tam đại Vũ hoàng, mỗi một người đều thống lĩnh chừng mười Vũ vương, Trần Quang Quân là thuộc hạ trước kia của Dương Ngưng Phong, thế nhưng Dương Ngưng Phong chết đi, Trần Quang Quân lúc này thuộc về vô chủ.
“Hồi Triệu Vũ hoàng, đúng rồi!”
Long Thần cúi đầu nói.
Long Thần tiết kiệm lời với Triệu Đan Trần hắn làm Triệu Đan Trần có chút không vui, thế nhưng trong trí nhớ Trần Quang Quân đây hình như là rất trung thành Vũ Minh là một Vũ vương ít nói nên hắn liền không thèm để ý nữa, đang muốn nói cái gì đó thì nữ tử ở bên cạnh vội vã kéo cánh tay của hắn, nói: “Triệu ca ca, Lam Ma Viêm kia là vật ta muốn có, hiện tại ta là Thông Thiên cảnh cửu trọng, chờ đến Địa Vũ cảnh, ta hấp thu Lam Ma Viêm đây, liền trở nên mạnh mẽ..”
Long Thần sắc mặt có chút phát khổ, xem ra Triệu Đan Trần, hẳn là theo cô gái này đi lên đây “lấy Lam Ma Viêm.” lấy thân phận Triệu Đan Trần, Vũ Thương Minh dám lấy tiền của hắn hay sao, dù sao chủ nhân của Vũ Thương Minh chính là Vũ đế Triệu Vô Cực.
Triệu Đan Trần kéo thiếu nữ kia vào lồng ngực, trêu đùa: “Lam Ma Viêm dĩ nhiên cho ngươi rồi, thế nhưng tiểu bảo bối của ta, khuya nay ngươi muốn bồi bổ sao ta đây?”
“Đáng ghét, xấu xa!”
Thiếu nữ vươn cánh tay thon nhỏ, đấm lên ngực Triệu Đan Trần, hai người bọn họ tình chàng ý thiếp, hoàn toàn quăng đám người Long Thần lên chín tầng mây.
Long Thần lúc này không muốn bại lộ thân phận, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn chuyện này phát triển.
Triệu Đan Trần và nàng kia cười cợt một hồi, sau đó mới hướng lão giả nói: “Lam Ma Viêm này thu vào túi càn khôn, đưa cho tiểu bảo bối của ta..”
Lão giả vội vã gật đầu, hắn hoàn toàn quên mất Long Thần hiện hữu, cất bồn chứa nước Bích Hàn đàm vào trong túi càn khôn, sau đó cung kính, đưa cho cô gái kia.
Cô gái xinh đẹp kia vô cùng vui vẻ vươn tay, đón lấy cái túi càn khôn.
Ngay vào lúc này xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Quá trình đưa túi càn khôn, tay lão giả kia không cẩn thận đụng nhẹ vào tay của nàng kia đây vốn là chuyện bình thường, lại không nghĩ tới nàng kia vô cùng tức giận, sau khi nhận lấy túi càn không, nàng liền hướng Triệu Đan Trần nói: “Triệu ca ca, lão già này lại dám đụng vào tay của ta!”
Triệu Đan Trần không nói hai lời, sắc mặt lạnh lẽo, tùy ý vung tay lên, một đạo kình phong đánh bay lão giả còn không kịp phản ứng ra ngoài, khi ngã xuống đất đã không còn một tiếng động nào nữa.
Một gã tổng quản Vũ Thương Minh khác, thiếu phụ mỹ lệ kia vội vàng quỳ rạp xuống đất, run rẩy hô lên cứu mạng.
Cô gái xinh đẹp trong ngực Triệu Đan Trần nhìn thi thể lão giả kia một cái, tức giận nói: “Thật là to gan lớn mật, ta là nữ nhân của Triệu ca ca, hắn dám tùy tiện đụng vào người ta hay sao?”
Triệu Đan Trần cười cười ôm nữ nhân vào trong lồng ngực, bàn tay nhịn không được vuốt ve bộ ngực của nữ nhân kia làm nàng kia phát ra từng tiếng thở gấp gáp, Triệu Đan Trần vỗ vỗ gương mặt của nàng, nói: “Được rồi, Liên nhi, Lam Ma Viêm đã cho ngươi rồi, hiện tại ta còn có chuyện muốn đi làm, ta bảo bọn kia mang ngươi về. Buổi tối ta tới chỗ ở của ngươi, được không?”
“Ngươi nhất định phải tới đó nha..”
Lúc nãy nữ nhân tâm như rắn rết nhưng bây giờ nũng nĩu không chịu nổi.
Một màn này Long Thần đều thấy trong mắt. Quả nhiên, vật họp theo loài, người theo phân. Triệu Đan Trần đây không phải thứ tốt lành gì, nữ nhân của hắn cũng không đồ tốt lành, lão già kia chỉ hơi đụng nhẹ tay nàng một cái, mạng đều không còn.
Sau khi lấy đi Lam Ma Viêm, Triệu Đan Trần cũng không có lưu lại ở chỗ này nữa, ôm lấy nữ nhân kia đi ra ngoài.
Long Thần thở phào nhẹ nhõm, Triệu Đan Trần không có phát hiện.
Nhưng đúng lúc này Triệu Đan Trần bỗng nhiên quay đầu lại, hắn đánh giá Long Thần một lần nữa, nhíu mày nói: “Trần Quang Quân, ngươi tới nơi này làm gì?”
Long Thần biết Triệu Đan Trần lòng đã nổi lên nghi ngờ rồi, hắn tận lực khiến mình tỉnh táo triệt để, lúc này nếu như nói láo mà Triệu Đan Trần cũng không loại người ngu, dĩ nhiên nghe ra được, cho nên hắn nói: “Ta vốn là muốn mua Lam Ma Viêm, thế nhưng Triệu Vũ hoàng muốn, ta liền không cần nữa..”
Trong lời nói của hắn không có điểm nịnh hót nào, thế nhưng đây là phù hợp với tính cách Trần Quang Quân.
Nghe Long Thần nói như thế, nữ nhân ở trong ngực Triệu Đan Trần, nhất thời quăng tới ánh mắt chán ghét, nàng khinh bỉ nhìn Long Thần một cái, nói: “Một gã nhà quê như ngươi, cũng muốn mua Lam Ma Viêm, thật sự là buồn cười quá đi!”
Nói xong, nàng liền trở nên cười khanh khanh.
Long Thần vẫn cứ bất động, đầu khẽ thấp.
Chuyện Trần Quang Quân mất tích mười ngày, Triệu Đan Trần với thân phận cao cao tại thượng, dĩ nhiên hắn không để ý tới chuyện này cho nên hắn không biết.
Long Thần cho dù là từ phương diện nào đều rất bình thường, Triệu Đan Trần lúc nãy thế nhưng phát hiện ra một chút khí tức nguy hiểm từ trên người hắn, hiện tại nhìn lại, nói vậy đây chỉ là ảo giác thôi, cho nên hắn không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp mang người đi xuống dưới lầu.
Chờ bọn hắn đi rồi, Long Thần mới đi xuống Vũ Thương Minh.
Lần này rất mạo hiểm, thế nhưng cuối cùng hoàn hảo, Triệu Đan Trần vẫn không có phát hiện ra thân phận của hắn.
“Tiểu Lang, Triệu Đan Trần lúc nãy hình như có nói qua, hắn có chuyện muốn làm, bảo nữ nhân kia trở về đúng không? Ta đây theo dõi nàng, đến nơi không người, muốn lấy đi tính mạng của nàng, cướp Lam Ma Viêm..”
Nàng kia mặc dù xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác. Long Thần không có ý bỏ qua cho nàng. Nói như vậy, vật mà hắn muốn có, lại bị người ta cướp đi, trong lòng Long Thần không chịu phục.
“Đại ca, hay là quên đi, nếu như nữ nhân kia mất tích, khẳng định Triệu Đan Trần biết ngươi làm, ngươi cũng không biết mình lưu lại ở chỗ này bao nhiêu thời gian, không thể bởi vì chuyện Lam Ma Viêm mà bại lộ thân phận.”
Mạc Tiểu Lang nói.
Long Thần cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy lời Tiểu Lang rất có đạo lý. Hắn còn muốn dùng thân phận Bách Chiến vũ vương lăn lộn ở chỗ này. Không thể hành động thiếu suy nghĩ.
“Nàng kia chưa tới Địa Vũ cảnh, cho nên không nóng vội, trước tiên gửi Lam Ma Viêm ở chỗ nàng, tổng có một ngày ta đến lấy lại là được rồi, hiện tại nhìn xem một chút, chỗ ở của nàng ta là ở đâu?”
Long Thần nói.
Sau khi nói xong, hắn đi theo cước bộ đám người Triệu Đan Trần, xuyên qua xuyên lại trong đám người, đi ra khỏi Vũ Thương Minh, Triệu Đan Trần và nữ nhân gọi là Liên nhi kia tách ra, nàng ta dưới sự bảo vệ của đám võ giả Vũ Minh, leo lên một chiến xe ngựa xa hoa, hướng phía đông nhanh chóng chạy đi.
Long Thần tùy tùy tiện tiện đuổi theo sau.
Rất nhanh, xe ngựa đã tới mục đích, Long Thần ngẩng đầu, nhìn một tòa phủ đệ hoa lệ ở trước mắt, tại bên ngoài Vũ Đế thành, đoán chừng hẳn là danh gia vọng tộc, trong nhà ít nhất cũng có cường giả Địa Vũ cảnh trấn giữ.
Ghi nhớ tòa phủ đệ này xong, Long Thần rời đi.
Lam Ma Viêm mặc dù có rất nhiều chỗ tốt cho Tiểu Lang, thế nhưng lần này cứu ra Long Nguyệt mới là đại sự thật sự.
“Trong tin đồn, Cửu U Tang Hồn là một cái tiểu càn khôn thế giới chỉ có thể đi vào nhưng không thể đi ra, thế nhưng từ trong tài liệu Xích Hồn đã ghi, cũng không phải là như thế, coi ngó Cửu U Tang Hồn là Vũ hoàng Tiêu Lâm, rất có thể biết được phương pháp rời khỏi Cửu U Tang Hồn...”
“Xem ra muốn tìm biện pháp, hẳn là tiếp cận Tiêu Lâm mới được.”
Về phần sau khi tiếp cận Tiêu Lâm làm thế nào từ trong miệng hắn, moi ra phương pháp đi ra Cửu U Tang Hồn, trong lòng Long Thần đã có dự định.
“Phệ Linh Yêu Đồng, rốt cuộc cũng tiến cấp. Tầng thứ tư: Khống hồn! Bắt đầu từ tầng thứ tư thì lợi hại của Phệ Linh Yêu Đồng, mới dần dần hiển lộ ra.”
Tầng thứ nhất Mê hoặc, tầng thứ hai Đoạt linh, cũng không có bao nhiêu tác dụng, mà tầng thứ ba, trợ giúp Long Thần qua vô số lần, có thể nói, nếu như không hiểu thấu tầng thứ ba mà nói thì sợ rằng Long Thần đã chết vô số lần rồi.
Tối trọng yếu nhất, hắn lúc này đã tiến cấp đến tầng thứ tư, gọi là Khống hồn. Danh như ý nghĩa, đây là khống hồn thuật, có thể mê hoặc tâm trí người khác, mất đi thần trí trong thời gian ngắn, do đó bị Long Thần định đoạt, dĩ nhiên, khống hồn đây còn chứa nhiều hạn chế, cũng không phải là vô địch, có thể dùng đối với người nào cũng được.
Thế nhưng chỉ là như vậy thôi thì khống hồn đã là tương đối nghịch thiên rồi.
Tầng thứ tư Khống hồn, chính là vũ khí mà Long Thần từ nơi Tiêu Lâm, moi ra phương pháp đi ra ngoài của Cửu U Tang Hồn.
Trong đầu óc Long Thần, hiển rõ lộ tuyến nội thành Vũ Đế thành, rất nhanh hắn liền đi tới trước cửa nội thành Vũ Đế thành, thủ vệ ở nơi này so với ngoại thành còn nghiêm khắc hơn nhiều lắm, trong nội thành, chỉ có thế lực thượng tầng chân chính Vũ Minh hoặc là gia thuộc từ Vũ vương trở lên, mới có thể đi vào, cho nên trong nội thành, người ít hơn rất nhiều.
Sau khi đi tới cửa nội thành, lập tức đã có người nhìn thấy Long Thần, đây là một vị võ giả cấp bậc Vũ vương, Long Thần khi làm quen tài liệu Trần Quang Quân, cũng đọc qua tài liệu Vũ Minh, cái vị Vũ vương thủ vệ nội thành này tên là: Liệt Hổ vũ vương, bởi vì hắn là một Thú võ giả, thú hồn Địa Vũ cảnh là một loại yêu thú Vương cấp Hỏa Diễm Hổ.
“Bách Chiến vũ vương, ngươi biến mất lâu như vậy, chúng ta còn tưởng rằng ngươi mất tích luôn rồi, không biết đoạn thời gian này ngươi đi nơi nào?”
Liệt Hổ vương lên tiếng, cũng không có chút khách khí nào cả.
Hắn thủ vệ cửa nội thành, quyền thế so với Bách Chiến vũ vương còn lớn hơn một chút, niên kỷ cũng lớn hơn Bách Chiến vũ vương một tí, luận tư lịch và thực lực đều ở trên Bách Chiến vũ vương.
Long Thần thản nhiên nói: “Tại Vân Mộng trạch, bị một con yêu thú Vương cấp - Bích Nhãn kim thiềm đả thương, thiếu chút nữa không còn mạng, sau khi dưỡng thương tốt, ta mới trở lại.”
Trên thực tế Bách Chiến vũ vương, chết ở trong tay Bích Nhãn kim thiền.
Long Thần liền hỏi con mèo mập: “Lam Ma Viêm kia giống như Kim Ô hỏa của ta sao?”
Con mèo mập xì một tiếng, nói: “Còn kém cách xa vạn dặm, nhìn Lam Ma Viêm kia được sinh ra từ yêu thú đẳng cấp, nhiều nhất không cao hơn Vương cấp lục phẩm. Mà Kim Ô là tồn tại gì? Lam Ma Viêm dung nhập vào trong chân nguyên, có thể gia tăng lực công kích cho ngươi, mà ngươi có mạnh hơn một tí cũng vô dụng thôi, mà Kim Ô hỏa trực tiếp tạo thành chân nguyên trọng yếu của ngươi, theo ngươi trở nên mạnh mẽ nó sẽ trở nên mạnh mẽ, hai loại này có cùng một khái niệm hay sao?”
Nghe nó nói thế, Long Thần xem như đã hiểu.
Tại lão giả xem ra, Long Thần hiển nhiên vì Lam Ma Viêm mà đến, đây cũng chính là nói, Long Thần tất nhiên sớm đã biết Lam Ma Viêm có công dụng gì rồi, cho nên hắn liền nói: “Xem ra Bách Chiến vũ vương coi trọng Lam Ma Viêm đây? Ánh mắt thật là tốt, nếu ngươi có thể dung hợp Lam Ma Viêm, sợ rằng sẽ có rất nhiều Vũ vương không là đối thủ của ngươi..”
“Dung hợp Lam Ma Viêm sẽ không có nguy hiểm gì chứ?”
Long Thần hỏi.
“Ách...”
Lão giả cười khan một trận, nói: “Tu luyện một đường, sao có thể không gặp phải nguy hiểm, Vũ vương đại nhân muốn trở nên mạnh mẽ, điểm hiểm này khẳng định sẽ không để ở trong lòng..”
Hắn biết, Long Thần nếu đã tới thì là nhất định phải mua, thế nhưng lão giả có điểm hoài nghi Long Thần có thể gánh nổi giá cả hay không, dù sao giá tiền Lam Ma Viêm, cho dù là Địa Vũ cảnh nhị trọng, chỉ sợ cũng không thể xuất ra được.
“Đại nhân, Lam Ma Viêm kia bởi vì trân quý, cho nên giá niêm yết là năm mươi vương tinh, không biết đại nhân...”
Long Thần trực tiếp gật đầu, nói: “Có thể, ta lần này đến chính là vì nó đấy..”
Năm mươi vương tinh, đây là một mối làm ăn lớn, nhất thời lão giả kia toát ra nụ cười vui vẻ, hắn vội vàng nói: “Lam Ma Viêm, cộng thêm nước Bích Hàn đàm đều để trong bồn đá, chỉ cần đại nhân giao năm mươi vương tinh là có thể trực tiếp lấy đi Lam Ma Viêm..”
Long Thần gật đầu, hắn vô cùng dứt khoát, đang muốn bỏ Lam Ma Viêm vào trong Thái Hư cảnh, giao cho Tiểu Lang, không nghĩ tới đúng lúc này cửa vào tầng tám, truyền tới thanh âm đạp chân, sau đó một đoàn người đi lên, đi lên tầng tám, Long Thần nhìn sang, tròng mắt nhảy nhảy lên.
Đoàn người này đại đa số đều là võ giả Vũ Minh, dẫn đầu đám người là một người mà Long Thần vô cùng quen thuộc, đó chính là Triệu Đan Trần, Triệu Đan Trần lúc này vẻ mặt tươi cười, và cùng một nữ tử xinh đẹp đi tới. Tướng mạo của cô gái này dĩ nhiên thuộc hạng nhất lưu, thậm chí những cô gái xinh đẹp của Vũ Thương Minh, xa xa không bằng.
Nhìn bộ dáng thân mật của Triệu Đan Trần và cô gái kia chắc chắn là một con mồi của Triệu Đan Trần.
Triệu Đan Trần xuất hiện, cả người Long Thần liền căng thẳng, có thể nói, hắn lần này tới đây, còn không phải lúc, thế nhưng chuyện đã xảy ra rồi, Long Thần chỉ có thể tiếp tục giả mạo.
Trước hết là tránh bị Triệu Đan Trần... cao thủ nhận ra khí tức Long Thần, cho nên Lam Linh Nhi dùng đến một loại dược vật, bôi ở trên người Long Thần, để Long Thần thoạt nhìn giống như là một Địa Vũ cảnh nhất trọng vậy.
Khí tức... vân vân... đều che kín, Long Thần cũng không lo lắng, ngay cả đám người Khương Vô Nhai, cũng không nhận ra Long Thần nữa là.
Lúc này Triệu Đan Trần và nữ tử xinh đẹp mặc hồng y, một bên trêu đùa, một bên dưới sự hướng dẫn của một vị thiếu phụ xinh đẹp Vũ Thương Minh, hướng bên này đi tới.
Lão giả ở bên cạnh Long Thần, khi nhìn thấy Triệu Đan Trần, lập tức vứt Long Thần lên chín tầng mây. Hắn vội vàng quỳ xuống hành lễ, nói: “Lão hủ tham kiến Triệu Vũ hoàng!”
Triệu Đan Trần tùy ý hướng hắn khoát khoát tay, khi hắn khoát tay, lại nhìn thấy được Long Thần ở bên cạnh.
Lão gia kia khi nhìn thấy Triệu Đan Trần quỳ xuống, mà Long Thần thì không, thân phận của hắn là Vũ vương, cho nên hướng Triệu Đan Trần hơi chút hành lễ, nói: “Trần Quang Quân, tham kiến Triệu Vũ hoàng!”
“Trần Quang Quân ư? Ta nhớ ra ngươi, ngươi hình như là thuộc hạ của Dương Ngưng Phong thì phải?”
Triệu Đan Trần đánh giá Long Thần một trận, ánh mắt lãnh lệ quét qua người Long Thần, Long Thần chỉ cảm thấy lạnh cả xương sống, cũng không phải là hắn sợ Triệu Đan Trần, mà là Vũ đế ở phía sau Triệu Đan Trần.
Tam đại Vũ hoàng, mỗi một người đều thống lĩnh chừng mười Vũ vương, Trần Quang Quân là thuộc hạ trước kia của Dương Ngưng Phong, thế nhưng Dương Ngưng Phong chết đi, Trần Quang Quân lúc này thuộc về vô chủ.
“Hồi Triệu Vũ hoàng, đúng rồi!”
Long Thần cúi đầu nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Thần tiết kiệm lời với Triệu Đan Trần hắn làm Triệu Đan Trần có chút không vui, thế nhưng trong trí nhớ Trần Quang Quân đây hình như là rất trung thành Vũ Minh là một Vũ vương ít nói nên hắn liền không thèm để ý nữa, đang muốn nói cái gì đó thì nữ tử ở bên cạnh vội vã kéo cánh tay của hắn, nói: “Triệu ca ca, Lam Ma Viêm kia là vật ta muốn có, hiện tại ta là Thông Thiên cảnh cửu trọng, chờ đến Địa Vũ cảnh, ta hấp thu Lam Ma Viêm đây, liền trở nên mạnh mẽ..”
Long Thần sắc mặt có chút phát khổ, xem ra Triệu Đan Trần, hẳn là theo cô gái này đi lên đây “lấy Lam Ma Viêm.” lấy thân phận Triệu Đan Trần, Vũ Thương Minh dám lấy tiền của hắn hay sao, dù sao chủ nhân của Vũ Thương Minh chính là Vũ đế Triệu Vô Cực.
Triệu Đan Trần kéo thiếu nữ kia vào lồng ngực, trêu đùa: “Lam Ma Viêm dĩ nhiên cho ngươi rồi, thế nhưng tiểu bảo bối của ta, khuya nay ngươi muốn bồi bổ sao ta đây?”
“Đáng ghét, xấu xa!”
Thiếu nữ vươn cánh tay thon nhỏ, đấm lên ngực Triệu Đan Trần, hai người bọn họ tình chàng ý thiếp, hoàn toàn quăng đám người Long Thần lên chín tầng mây.
Long Thần lúc này không muốn bại lộ thân phận, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn chuyện này phát triển.
Triệu Đan Trần và nàng kia cười cợt một hồi, sau đó mới hướng lão giả nói: “Lam Ma Viêm này thu vào túi càn khôn, đưa cho tiểu bảo bối của ta..”
Lão giả vội vã gật đầu, hắn hoàn toàn quên mất Long Thần hiện hữu, cất bồn chứa nước Bích Hàn đàm vào trong túi càn khôn, sau đó cung kính, đưa cho cô gái kia.
Cô gái xinh đẹp kia vô cùng vui vẻ vươn tay, đón lấy cái túi càn khôn.
Ngay vào lúc này xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Quá trình đưa túi càn khôn, tay lão giả kia không cẩn thận đụng nhẹ vào tay của nàng kia đây vốn là chuyện bình thường, lại không nghĩ tới nàng kia vô cùng tức giận, sau khi nhận lấy túi càn không, nàng liền hướng Triệu Đan Trần nói: “Triệu ca ca, lão già này lại dám đụng vào tay của ta!”
Triệu Đan Trần không nói hai lời, sắc mặt lạnh lẽo, tùy ý vung tay lên, một đạo kình phong đánh bay lão giả còn không kịp phản ứng ra ngoài, khi ngã xuống đất đã không còn một tiếng động nào nữa.
Một gã tổng quản Vũ Thương Minh khác, thiếu phụ mỹ lệ kia vội vàng quỳ rạp xuống đất, run rẩy hô lên cứu mạng.
Cô gái xinh đẹp trong ngực Triệu Đan Trần nhìn thi thể lão giả kia một cái, tức giận nói: “Thật là to gan lớn mật, ta là nữ nhân của Triệu ca ca, hắn dám tùy tiện đụng vào người ta hay sao?”
Triệu Đan Trần cười cười ôm nữ nhân vào trong lồng ngực, bàn tay nhịn không được vuốt ve bộ ngực của nữ nhân kia làm nàng kia phát ra từng tiếng thở gấp gáp, Triệu Đan Trần vỗ vỗ gương mặt của nàng, nói: “Được rồi, Liên nhi, Lam Ma Viêm đã cho ngươi rồi, hiện tại ta còn có chuyện muốn đi làm, ta bảo bọn kia mang ngươi về. Buổi tối ta tới chỗ ở của ngươi, được không?”
“Ngươi nhất định phải tới đó nha..”
Lúc nãy nữ nhân tâm như rắn rết nhưng bây giờ nũng nĩu không chịu nổi.
Một màn này Long Thần đều thấy trong mắt. Quả nhiên, vật họp theo loài, người theo phân. Triệu Đan Trần đây không phải thứ tốt lành gì, nữ nhân của hắn cũng không đồ tốt lành, lão già kia chỉ hơi đụng nhẹ tay nàng một cái, mạng đều không còn.
Sau khi lấy đi Lam Ma Viêm, Triệu Đan Trần cũng không có lưu lại ở chỗ này nữa, ôm lấy nữ nhân kia đi ra ngoài.
Long Thần thở phào nhẹ nhõm, Triệu Đan Trần không có phát hiện.
Nhưng đúng lúc này Triệu Đan Trần bỗng nhiên quay đầu lại, hắn đánh giá Long Thần một lần nữa, nhíu mày nói: “Trần Quang Quân, ngươi tới nơi này làm gì?”
Long Thần biết Triệu Đan Trần lòng đã nổi lên nghi ngờ rồi, hắn tận lực khiến mình tỉnh táo triệt để, lúc này nếu như nói láo mà Triệu Đan Trần cũng không loại người ngu, dĩ nhiên nghe ra được, cho nên hắn nói: “Ta vốn là muốn mua Lam Ma Viêm, thế nhưng Triệu Vũ hoàng muốn, ta liền không cần nữa..”
Trong lời nói của hắn không có điểm nịnh hót nào, thế nhưng đây là phù hợp với tính cách Trần Quang Quân.
Nghe Long Thần nói như thế, nữ nhân ở trong ngực Triệu Đan Trần, nhất thời quăng tới ánh mắt chán ghét, nàng khinh bỉ nhìn Long Thần một cái, nói: “Một gã nhà quê như ngươi, cũng muốn mua Lam Ma Viêm, thật sự là buồn cười quá đi!”
Nói xong, nàng liền trở nên cười khanh khanh.
Long Thần vẫn cứ bất động, đầu khẽ thấp.
Chuyện Trần Quang Quân mất tích mười ngày, Triệu Đan Trần với thân phận cao cao tại thượng, dĩ nhiên hắn không để ý tới chuyện này cho nên hắn không biết.
Long Thần cho dù là từ phương diện nào đều rất bình thường, Triệu Đan Trần lúc nãy thế nhưng phát hiện ra một chút khí tức nguy hiểm từ trên người hắn, hiện tại nhìn lại, nói vậy đây chỉ là ảo giác thôi, cho nên hắn không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp mang người đi xuống dưới lầu.
Chờ bọn hắn đi rồi, Long Thần mới đi xuống Vũ Thương Minh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần này rất mạo hiểm, thế nhưng cuối cùng hoàn hảo, Triệu Đan Trần vẫn không có phát hiện ra thân phận của hắn.
“Tiểu Lang, Triệu Đan Trần lúc nãy hình như có nói qua, hắn có chuyện muốn làm, bảo nữ nhân kia trở về đúng không? Ta đây theo dõi nàng, đến nơi không người, muốn lấy đi tính mạng của nàng, cướp Lam Ma Viêm..”
Nàng kia mặc dù xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác. Long Thần không có ý bỏ qua cho nàng. Nói như vậy, vật mà hắn muốn có, lại bị người ta cướp đi, trong lòng Long Thần không chịu phục.
“Đại ca, hay là quên đi, nếu như nữ nhân kia mất tích, khẳng định Triệu Đan Trần biết ngươi làm, ngươi cũng không biết mình lưu lại ở chỗ này bao nhiêu thời gian, không thể bởi vì chuyện Lam Ma Viêm mà bại lộ thân phận.”
Mạc Tiểu Lang nói.
Long Thần cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy lời Tiểu Lang rất có đạo lý. Hắn còn muốn dùng thân phận Bách Chiến vũ vương lăn lộn ở chỗ này. Không thể hành động thiếu suy nghĩ.
“Nàng kia chưa tới Địa Vũ cảnh, cho nên không nóng vội, trước tiên gửi Lam Ma Viêm ở chỗ nàng, tổng có một ngày ta đến lấy lại là được rồi, hiện tại nhìn xem một chút, chỗ ở của nàng ta là ở đâu?”
Long Thần nói.
Sau khi nói xong, hắn đi theo cước bộ đám người Triệu Đan Trần, xuyên qua xuyên lại trong đám người, đi ra khỏi Vũ Thương Minh, Triệu Đan Trần và nữ nhân gọi là Liên nhi kia tách ra, nàng ta dưới sự bảo vệ của đám võ giả Vũ Minh, leo lên một chiến xe ngựa xa hoa, hướng phía đông nhanh chóng chạy đi.
Long Thần tùy tùy tiện tiện đuổi theo sau.
Rất nhanh, xe ngựa đã tới mục đích, Long Thần ngẩng đầu, nhìn một tòa phủ đệ hoa lệ ở trước mắt, tại bên ngoài Vũ Đế thành, đoán chừng hẳn là danh gia vọng tộc, trong nhà ít nhất cũng có cường giả Địa Vũ cảnh trấn giữ.
Ghi nhớ tòa phủ đệ này xong, Long Thần rời đi.
Lam Ma Viêm mặc dù có rất nhiều chỗ tốt cho Tiểu Lang, thế nhưng lần này cứu ra Long Nguyệt mới là đại sự thật sự.
“Trong tin đồn, Cửu U Tang Hồn là một cái tiểu càn khôn thế giới chỉ có thể đi vào nhưng không thể đi ra, thế nhưng từ trong tài liệu Xích Hồn đã ghi, cũng không phải là như thế, coi ngó Cửu U Tang Hồn là Vũ hoàng Tiêu Lâm, rất có thể biết được phương pháp rời khỏi Cửu U Tang Hồn...”
“Xem ra muốn tìm biện pháp, hẳn là tiếp cận Tiêu Lâm mới được.”
Về phần sau khi tiếp cận Tiêu Lâm làm thế nào từ trong miệng hắn, moi ra phương pháp đi ra Cửu U Tang Hồn, trong lòng Long Thần đã có dự định.
“Phệ Linh Yêu Đồng, rốt cuộc cũng tiến cấp. Tầng thứ tư: Khống hồn! Bắt đầu từ tầng thứ tư thì lợi hại của Phệ Linh Yêu Đồng, mới dần dần hiển lộ ra.”
Tầng thứ nhất Mê hoặc, tầng thứ hai Đoạt linh, cũng không có bao nhiêu tác dụng, mà tầng thứ ba, trợ giúp Long Thần qua vô số lần, có thể nói, nếu như không hiểu thấu tầng thứ ba mà nói thì sợ rằng Long Thần đã chết vô số lần rồi.
Tối trọng yếu nhất, hắn lúc này đã tiến cấp đến tầng thứ tư, gọi là Khống hồn. Danh như ý nghĩa, đây là khống hồn thuật, có thể mê hoặc tâm trí người khác, mất đi thần trí trong thời gian ngắn, do đó bị Long Thần định đoạt, dĩ nhiên, khống hồn đây còn chứa nhiều hạn chế, cũng không phải là vô địch, có thể dùng đối với người nào cũng được.
Thế nhưng chỉ là như vậy thôi thì khống hồn đã là tương đối nghịch thiên rồi.
Tầng thứ tư Khống hồn, chính là vũ khí mà Long Thần từ nơi Tiêu Lâm, moi ra phương pháp đi ra ngoài của Cửu U Tang Hồn.
Trong đầu óc Long Thần, hiển rõ lộ tuyến nội thành Vũ Đế thành, rất nhanh hắn liền đi tới trước cửa nội thành Vũ Đế thành, thủ vệ ở nơi này so với ngoại thành còn nghiêm khắc hơn nhiều lắm, trong nội thành, chỉ có thế lực thượng tầng chân chính Vũ Minh hoặc là gia thuộc từ Vũ vương trở lên, mới có thể đi vào, cho nên trong nội thành, người ít hơn rất nhiều.
Sau khi đi tới cửa nội thành, lập tức đã có người nhìn thấy Long Thần, đây là một vị võ giả cấp bậc Vũ vương, Long Thần khi làm quen tài liệu Trần Quang Quân, cũng đọc qua tài liệu Vũ Minh, cái vị Vũ vương thủ vệ nội thành này tên là: Liệt Hổ vũ vương, bởi vì hắn là một Thú võ giả, thú hồn Địa Vũ cảnh là một loại yêu thú Vương cấp Hỏa Diễm Hổ.
“Bách Chiến vũ vương, ngươi biến mất lâu như vậy, chúng ta còn tưởng rằng ngươi mất tích luôn rồi, không biết đoạn thời gian này ngươi đi nơi nào?”
Liệt Hổ vương lên tiếng, cũng không có chút khách khí nào cả.
Hắn thủ vệ cửa nội thành, quyền thế so với Bách Chiến vũ vương còn lớn hơn một chút, niên kỷ cũng lớn hơn Bách Chiến vũ vương một tí, luận tư lịch và thực lực đều ở trên Bách Chiến vũ vương.
Long Thần thản nhiên nói: “Tại Vân Mộng trạch, bị một con yêu thú Vương cấp - Bích Nhãn kim thiềm đả thương, thiếu chút nữa không còn mạng, sau khi dưỡng thương tốt, ta mới trở lại.”
Trên thực tế Bách Chiến vũ vương, chết ở trong tay Bích Nhãn kim thiền.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro