Chỉ có hai người thôi sao
Ma Mị Hồng Trần
2024-07-21 05:50:13
Một thanh niên hỏi: “Sếp Lưu, bên kia có bao nhiêu người?”
Lưu Ký cười nói: “Đối phương nếu dám tới, ít nhất cũng có hai mươi người.”
Một người không kiên nhãn nói: “Việc này quá nhàm chán! Đối phương sợ hãi không dám tới sao?”
Lưu Ký kiêu ngạo nói: "Loại chuyện này không phải là bình thường sao? Ở địa bàn Thiên Ngân này, nghe đến †ên nhà họ Lưu của tôi rồi sợ chiến còn ít sao?"
"Ha ha ha, đám này cũng vậy." Tiếng cười lớn phát ra từ đám người.
Tiếng cười vang lên khắp quán trà, rèm cửa quán trà đột nhiên bị ai đó vén lên.
Đập vào mắt là một đôi chân thon dài, đây là một người phụ nữ có thân hình rất quyến rũ, cao tới 1,75 mét, mặc áo khoác da và quần da, đôi chân dài kia được chiếc quần da tôn lên trông càng dài hơn.
Người phụ nữ vừa bước vào cửa, đã khiến một loạt tiếng huýt sáo vang lên, mọi người đều nhìn chằm chăm vào người phụ nữ này.
Phía sau người phụ nữ, một người đàn ông tráng kiện cao hai mét cũng bước vào, người đàn ông tráng kiện để đầu trọc, chỉ mặc một cái áo ba lỗ, cơ bắp cuồn cuộn trên người ẩn chứa sức mạnh kinh khủng.
Hai người bước vào quán trà, đối mặt với rất nhiều người có sắc mặt không tốt trong quán trà, vẻ mặt của họ vẫn không hề thay đổi.
Lưu Ký nháy mắt ra hiệu.
Một người đàn ông tầm 27-28 tuổi đứng dậy, lảo đảo bước đến trước mặt người phụ nữ chân dài kia, rồi nhìn chăm chú vào dáng người kiêu hãnh của cô ta, sau đó nói một cách ngả ngớn: "Người đẹp, hôm nay chúng tôi đóng cửa, nếu cô muốn chơi thì có thể để lại số điện thoại, tối nay anh đây sẽ chơi với cô."
Sau khi người đàn ông này nói xong, trước tiên anh ta liếc nhìn người đàn ông cường tráng phía sau người phụ nữ, thấy vẻ mặt của người đàn ông kia không hề thay đổi, người đàn ông này càng thêm tự phụ, đưa tay ra định trực tiếp chạm vào ngực của người phụ nữ.
Đúng lúc tay người đàn ông chuẩn bị chạm vào cơ thể của người phụ nữ, thì người phụ nữ bất ngờ ra tay, nắm lấy cổ tay người đàn ông và vặn mạnh.
“A” Người đàn ông hét lên một tiếng, một cánh tay bị vặn thẳng ra sau lưng khiến anh ta không thể cử động.
Người phụ nữ tiếp tục di chuyển, giơ đôi chân dài lên, rồi dùng đầu gối đập mạnh vào cánh tay của người đàn ông.
Chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn vang, cánh tay của người đàn ông uốn cong một cách kỳ dị, đồng thời, tiếng kêu như giết heo của người đàn ông cũng vang lên một cách thảm thiết.
"AI Đau quá! Giết con con khốn này!"
Người đàn ông tráng kiện tiến lên một bước và đá tên này bay ra xa.
Cảnh tượng này xảy ra khiến mọi người trong quán trà đều thay đổi sắc mặt, tất cả đều đứng dậy.
Nhìn mấy chục người trước mặt, người phụ nữ chân dài và người đàn ông tráng kiện kia đầu không hề lo lắng chút nào.
Người phụ nữ chân dài dùng gót chân móc một chiếc ghế dựa, nhẹ nhàng ngồi lên đó, nhìn mấy chục người trước mặt rồi nói: "Ai là người họ Kiều?"
Lưu Ký tiến lên một bước, ánh mắt dừng lại trên người phụ nữ chân dài và người đàn ông tráng kiện, sau vài giây mới nói: "Các người là kẻ muốn lấy đồ phải không? Lén lút cũng chẳng ích gì, gọi tất cả người của các người ra hết đi."
"Gọi người ra?" Người phụ nữ chân dài lộ ra vẻ khó hiểu, sau đó mỉm cười, "Chỉ có hai người chúng tôi, à không, còn một người nữa, nhưng chắc anh ta đang ăn trưa và sẽ đến đây sau."
"Chỉ có hai người thôi sao?" Lưu Ký hiển nhiên không tin, "Chỉ dựa vào hai người các người mà dám tới đây đòi lấy đồ từ chúng tôi? Có phải các người quá coi thường nhà họ Lưu ở Thiên Ngân không?"
Người phụ nữ chân dài khế nhíu mày, nhìn người đàn ông tráng kiện, nghi hoặc hỏi: "Nhà họ Lưu ở Thiên Ngân là thứ gì vậy? Anh từng nghe nói qua chưa?"
Người đàn ông tráng kiện không nói gì, chỉ lắc đầu.
Người phụ nữ chân dài dùng vẻ mặt tiếc nuối nói với Lưu Ký: "Anh bạn nhỏ, thật xin lỗi, không phải thứ chó mèo nào cũng có thể lọt vào tai tôi, tôi hỏi lại lần nữa, ai họ Kiều?”
Lưu Ký hít sâu một hơi: "Các người thật ngông cuồng rồi! Dám không coi nhà họ Lưu ở Thiên Ngân ra gì! Muốn tìm đồ, tìm người đúng không? Vậy cứ bày ra thực lực của mình đi! Đánh cho tôi!"
Lưu Ký vung tay lên, ra lệnh một tiếng, người của anh †a lập tức rút vũ khí lao về phía một nam một nữ kia.
Lưu Ký cười nói: “Đối phương nếu dám tới, ít nhất cũng có hai mươi người.”
Một người không kiên nhãn nói: “Việc này quá nhàm chán! Đối phương sợ hãi không dám tới sao?”
Lưu Ký kiêu ngạo nói: "Loại chuyện này không phải là bình thường sao? Ở địa bàn Thiên Ngân này, nghe đến †ên nhà họ Lưu của tôi rồi sợ chiến còn ít sao?"
"Ha ha ha, đám này cũng vậy." Tiếng cười lớn phát ra từ đám người.
Tiếng cười vang lên khắp quán trà, rèm cửa quán trà đột nhiên bị ai đó vén lên.
Đập vào mắt là một đôi chân thon dài, đây là một người phụ nữ có thân hình rất quyến rũ, cao tới 1,75 mét, mặc áo khoác da và quần da, đôi chân dài kia được chiếc quần da tôn lên trông càng dài hơn.
Người phụ nữ vừa bước vào cửa, đã khiến một loạt tiếng huýt sáo vang lên, mọi người đều nhìn chằm chăm vào người phụ nữ này.
Phía sau người phụ nữ, một người đàn ông tráng kiện cao hai mét cũng bước vào, người đàn ông tráng kiện để đầu trọc, chỉ mặc một cái áo ba lỗ, cơ bắp cuồn cuộn trên người ẩn chứa sức mạnh kinh khủng.
Hai người bước vào quán trà, đối mặt với rất nhiều người có sắc mặt không tốt trong quán trà, vẻ mặt của họ vẫn không hề thay đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Ký nháy mắt ra hiệu.
Một người đàn ông tầm 27-28 tuổi đứng dậy, lảo đảo bước đến trước mặt người phụ nữ chân dài kia, rồi nhìn chăm chú vào dáng người kiêu hãnh của cô ta, sau đó nói một cách ngả ngớn: "Người đẹp, hôm nay chúng tôi đóng cửa, nếu cô muốn chơi thì có thể để lại số điện thoại, tối nay anh đây sẽ chơi với cô."
Sau khi người đàn ông này nói xong, trước tiên anh ta liếc nhìn người đàn ông cường tráng phía sau người phụ nữ, thấy vẻ mặt của người đàn ông kia không hề thay đổi, người đàn ông này càng thêm tự phụ, đưa tay ra định trực tiếp chạm vào ngực của người phụ nữ.
Đúng lúc tay người đàn ông chuẩn bị chạm vào cơ thể của người phụ nữ, thì người phụ nữ bất ngờ ra tay, nắm lấy cổ tay người đàn ông và vặn mạnh.
“A” Người đàn ông hét lên một tiếng, một cánh tay bị vặn thẳng ra sau lưng khiến anh ta không thể cử động.
Người phụ nữ tiếp tục di chuyển, giơ đôi chân dài lên, rồi dùng đầu gối đập mạnh vào cánh tay của người đàn ông.
Chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn vang, cánh tay của người đàn ông uốn cong một cách kỳ dị, đồng thời, tiếng kêu như giết heo của người đàn ông cũng vang lên một cách thảm thiết.
"AI Đau quá! Giết con con khốn này!"
Người đàn ông tráng kiện tiến lên một bước và đá tên này bay ra xa.
Cảnh tượng này xảy ra khiến mọi người trong quán trà đều thay đổi sắc mặt, tất cả đều đứng dậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn mấy chục người trước mặt, người phụ nữ chân dài và người đàn ông tráng kiện kia đầu không hề lo lắng chút nào.
Người phụ nữ chân dài dùng gót chân móc một chiếc ghế dựa, nhẹ nhàng ngồi lên đó, nhìn mấy chục người trước mặt rồi nói: "Ai là người họ Kiều?"
Lưu Ký tiến lên một bước, ánh mắt dừng lại trên người phụ nữ chân dài và người đàn ông tráng kiện, sau vài giây mới nói: "Các người là kẻ muốn lấy đồ phải không? Lén lút cũng chẳng ích gì, gọi tất cả người của các người ra hết đi."
"Gọi người ra?" Người phụ nữ chân dài lộ ra vẻ khó hiểu, sau đó mỉm cười, "Chỉ có hai người chúng tôi, à không, còn một người nữa, nhưng chắc anh ta đang ăn trưa và sẽ đến đây sau."
"Chỉ có hai người thôi sao?" Lưu Ký hiển nhiên không tin, "Chỉ dựa vào hai người các người mà dám tới đây đòi lấy đồ từ chúng tôi? Có phải các người quá coi thường nhà họ Lưu ở Thiên Ngân không?"
Người phụ nữ chân dài khế nhíu mày, nhìn người đàn ông tráng kiện, nghi hoặc hỏi: "Nhà họ Lưu ở Thiên Ngân là thứ gì vậy? Anh từng nghe nói qua chưa?"
Người đàn ông tráng kiện không nói gì, chỉ lắc đầu.
Người phụ nữ chân dài dùng vẻ mặt tiếc nuối nói với Lưu Ký: "Anh bạn nhỏ, thật xin lỗi, không phải thứ chó mèo nào cũng có thể lọt vào tai tôi, tôi hỏi lại lần nữa, ai họ Kiều?”
Lưu Ký hít sâu một hơi: "Các người thật ngông cuồng rồi! Dám không coi nhà họ Lưu ở Thiên Ngân ra gì! Muốn tìm đồ, tìm người đúng không? Vậy cứ bày ra thực lực của mình đi! Đánh cho tôi!"
Lưu Ký vung tay lên, ra lệnh một tiếng, người của anh †a lập tức rút vũ khí lao về phía một nam một nữ kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro