Chương 43
2024-11-21 16:27:18
Hôm nay, Quỳnh Chi tan học và lúc 11 giờ.
Cô không ngờ tới, Minh Triết hôm nay đi làm vậy mà vẫn dành thời gian để đến đón cô rất đúng giờ.
Ngồi vào trong xe, cô vu vơ hỏi : “ Hôm nay anh đi làm việc như thế nào ?”
Minh Triết thở dài một hơi, than thở : “ Rất mệt ! Ba nói đã ra trường lâu rồi vậy mà còn không chịu trao dồi, suốt ngày lười biếng nên bây giờ phải bắt đầu lại từ những việc cơ bản nhất.
Quỳnh Chi nghe anh than thở, liền không nhịn được mà bật cười.
Thật đúng là cậu ấm được nuông chiều từ bé, mới chịu vất vả một chút đã than như vậy rồi.
Quỳnh Chi vô thức đưa tay lên xoa đầu anh, dịu dàng động viên một câu : Ráng lên !”
Minh Triết áp lòng bàn tay của cô lên má anh, khoé môi cong lên, dáng vẻ ngoan ngoãn nói : “ Được, vợ nói gì, anh cũng nghe hết.”
Quỳnh Chi sững sờ nói : “ Sao tự nhiên anh đổi cách xưng hô rồi ?”
Minh Triết có chút không vui khi nghe cô nói như vậy.
Anh cau mày hỏi : “ Xưng hô như vậy thì sao ? Em không thấy xưng hô như vậy rất tình cảm à ? Có thấy cặp vợ chồng nào mà xưng hô anh với tôi, tôi với cô không ?
Minh Triết chăm chú nhìn cô, muốn nghiêm túc bàn bạc về vấn đề này : “ Quỳnh Chi, anh cảm thấy chúng ta nên đổi cách xưng hô đi.”
Suy nghĩ một chút, Minh Triết lại nói thêm : “ Xưng hô theo kiểu kia thì đến bao giờ hai chúng ta mới tiến triển tình cảm được đây ?”
Dù biết hai người sắp sửa là vợ chồng, không thể suốt ngày kêu anh với tôi mãi được nhưng xưng hô theo kiểu như thế này, Quỳnh Chi có chút không quen cho lắm.
Cô hơi ngại ngùng, không muốn bàn về chuyện này nữa nên mới chuyển chủ đề : “ Thôi, về nhanh đi, mẹ ở nhà trông đấy”
Minh Triết mặc dù không hài lòng lắm về việc cô chuyển chủ đề, nhưng anh cũng làm theo ý cô mà gật đầu rồi khởi động xe đi về.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà Quỳnh Chi đã sắp thi rồi.
Trước khi thi cô được nghỉ gần hai tuần để ôn bài.
Thời gian khá thoải mái nên Quỳnh Chi không thấy áp lực gì nhiều.
Còn Minh Triết dạo này đang theo ba tập quản lý khách sạn của gia đình, nên cũng không còn rảnh rang cho mấy nữa.
Hai, ba ngày nay, tối nào Quỳnh Chi cũng thấy Minh Triết ôm một chồng tài liệu, sổ sách dày cộm vào trong phòng ngồi xem đến tận khuya.
Do cô đang học bài thi, nên thành ra là cũng thức cùng với anh luôn.
Bây giờ đã hơn 11 giờ khuya.
Khung cảnh bên ngoài chìm vào một màu tối đen như mực, nhưng trong phòng của Quỳnh Chi vẫn còn đang sáng đèn.
Lúc này, Minh Triết ngồi xem đống giấy tờ thì không khỏi than vãn : “Sao quản lý khách sạn thôi mà cũng rắc rối quá vậy ?”
Quỳnh Chi đang ngồi ghi bài, nghe thấy tiếng của Minh Triết thì ngước lên nhìn anh, có chút buồn cười.
Cô mới nói : “ Bây giờ, anh ngồi đây than vãn với em thì em cũng đâu giúp ít được gì. Nếu chỗ nào anh không biết thì cứ khoanh lại đi, ngày mai hỏi ba.
Nghe Quỳnh Chi nói như vậy, Minh Triết bỗng nhiên cười gian xảo.
Anh nắm lấy cổ chân cô, kéo cô về phía anh, đến khi trán cô sắp sửa đụng vào trán của anh thì anh mới dừng lại : “ Ai nói em không giúp ít được gì ? Em có thể tiếp thêm cho anh động lực mà
Vừa dứt câu, Minh Triết đã cúi xuống hôn một cái chụt lên hôn cô.
Đồng thời, bàn tay bắt đầu không đứng đắn chui vào trong áo cô.
Khi đi ngủ, Quỳnh Chi thường không mặc áo ngực, thành ra càng tạo cơ hội cho Minh Triết làm càng.
Anh nắm lấy hai bầu ngực của cô, không ngừng nhào nặn, trêu đùa trong lòng bàn tay.
Quỳnh Chi có chút bất lực với cái trò lưu manh này của Minh Triết.
Cô giơ tay lên vải chát chát lên tay của anh, rồi nói : “ Làm cái gì vậy hả ? Mau bỏ cái tay ra !”
Minh Triết chẳng những không buông tay ra mà còn thuận thế đẩy Quỳnh Chi nằm xuống giường, hôn hít tới tấp sau đó bắt đầu chơi trò thoát y với cô.
Quỳnh Chi dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể giữ được quần áo trên người mình.
Bởi vì mỗi lần cô có ý định ngăn cản, anh đều sẽ chọc vào eo cô một cái, làm cho cô nhột mà phải buông tay ra.
Minh Triết dùng cơ thể trần trụi của mình đè lên người cô. Hai cơ thể không một mảnh vải dán chặt vào nhau, hơi ấm từ da thịt truyền đến vô cùng nóng bỏng.
Cả hai đều không nhịn được mà bắt đầu đưa đẩy nhẹ nhàng để da thịt cọ xát vào nhau, xúc cảm mềm mại lan tràn khắp cơ thể, vừa nóng bỏng vừa kích thích, giống như lửa và rơm chạm vào là lập tức bùng cháy, không thể dập tắt được.
Minh Triết cúi xuống ngậm lấy môi cô, không ngừng hôn sâu, da thịt cũng theo đó mà va chạm vào nhau ngày càng mãnh liệt, không ngừng chà xát kích thích dục vọng trong cơ thể bùng nổ.
Giữ chút lý trí còn sót lại, Quỳnh Chi cố gắng đẩy anh ra, rồi nói : “ Anh còn chưa xem xong kìa.”
Minh Triết nắm lấy hai bàn tay đang chống trên ngực anh, ghì chặt xuống giường, hơi thở nặng nề phả ra : “ Bây giờ anh đang rối, xem thêm cũng không có được cái gì đâu.”
Khi Minh Triết cúi xuống định hôn cô, cô lại nói tiếp : “ Nhưng mà em đang học bài.”
Minh Triết không nhịn được, cúi xuống hôn cô một cái rồi mới nói : “ Em đừng có gạt anh, mấy bữa nay em học xong hết rồi, tưởng anh không để ý à ?"
Quỳnh Chi cũng đành bất lực với Minh Triết, một khi đã muốn rồi thì cái gì cũng có thể nói được. Không còn chuyện gì có thể từ chối được, Quỳnh Chi đành thuận theo ý anh.
Trong lúc hai người đang hôn nhau, Minh Triết đột nhiên dừng lại, nói với cô : Đợi anh một chút”
Sau đó, Minh Triết ngồi dậy gom mấy chồng tài liệu, cùng sách vở, giáo trình của Quỳnh Chi để xuống hết ở dưới sàn.
Thật ra không phải tốt lành, chỉ là mấy đống giấy tờ này chiếm quá nhiều diện tích trên giường nên không thể lăn lộn được gì.
Sau khi dọn dẹp xong, Minh Triết liền nở nụ cười gian xảo nhìn về phía cô.
Quỳnh Chi cảm thấy anh chẳng khác gì mấy tên háo sắc cả. Toon
Minh Triết không để cô kịp phản ứng đã lần nữa đè lên người cô, vật nam tính thô dài, nóng bỏng hung hăng chen vào giữa hai chân tìm kiếm nơi mẫn cảm.
Anh hôn lên môi cô, vừa hôn vừa thì thầm bên tai cô: “ Quỳnh Chi, tiếp thêm động lực cho anh....
Nghe như vậy, Quỳnh Chi không nhịn được mà đưa tay lên nhéo hai cái lỗ tai anh : “ Đồ trẻ con !”
Minh Triết cong môi cười lưu manh, sau đó tiến vào bên trong cơ thể cô.
Anh bất ngờ hành động khiến cô không kịp phòng bị mà la lên một tiếng, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh.
Đêm hôm đó, chiếc giường không ngừng rung lắc, vang lên tiếng kẽo kẹt.
Cô không ngờ tới, Minh Triết hôm nay đi làm vậy mà vẫn dành thời gian để đến đón cô rất đúng giờ.
Ngồi vào trong xe, cô vu vơ hỏi : “ Hôm nay anh đi làm việc như thế nào ?”
Minh Triết thở dài một hơi, than thở : “ Rất mệt ! Ba nói đã ra trường lâu rồi vậy mà còn không chịu trao dồi, suốt ngày lười biếng nên bây giờ phải bắt đầu lại từ những việc cơ bản nhất.
Quỳnh Chi nghe anh than thở, liền không nhịn được mà bật cười.
Thật đúng là cậu ấm được nuông chiều từ bé, mới chịu vất vả một chút đã than như vậy rồi.
Quỳnh Chi vô thức đưa tay lên xoa đầu anh, dịu dàng động viên một câu : Ráng lên !”
Minh Triết áp lòng bàn tay của cô lên má anh, khoé môi cong lên, dáng vẻ ngoan ngoãn nói : “ Được, vợ nói gì, anh cũng nghe hết.”
Quỳnh Chi sững sờ nói : “ Sao tự nhiên anh đổi cách xưng hô rồi ?”
Minh Triết có chút không vui khi nghe cô nói như vậy.
Anh cau mày hỏi : “ Xưng hô như vậy thì sao ? Em không thấy xưng hô như vậy rất tình cảm à ? Có thấy cặp vợ chồng nào mà xưng hô anh với tôi, tôi với cô không ?
Minh Triết chăm chú nhìn cô, muốn nghiêm túc bàn bạc về vấn đề này : “ Quỳnh Chi, anh cảm thấy chúng ta nên đổi cách xưng hô đi.”
Suy nghĩ một chút, Minh Triết lại nói thêm : “ Xưng hô theo kiểu kia thì đến bao giờ hai chúng ta mới tiến triển tình cảm được đây ?”
Dù biết hai người sắp sửa là vợ chồng, không thể suốt ngày kêu anh với tôi mãi được nhưng xưng hô theo kiểu như thế này, Quỳnh Chi có chút không quen cho lắm.
Cô hơi ngại ngùng, không muốn bàn về chuyện này nữa nên mới chuyển chủ đề : “ Thôi, về nhanh đi, mẹ ở nhà trông đấy”
Minh Triết mặc dù không hài lòng lắm về việc cô chuyển chủ đề, nhưng anh cũng làm theo ý cô mà gật đầu rồi khởi động xe đi về.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà Quỳnh Chi đã sắp thi rồi.
Trước khi thi cô được nghỉ gần hai tuần để ôn bài.
Thời gian khá thoải mái nên Quỳnh Chi không thấy áp lực gì nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn Minh Triết dạo này đang theo ba tập quản lý khách sạn của gia đình, nên cũng không còn rảnh rang cho mấy nữa.
Hai, ba ngày nay, tối nào Quỳnh Chi cũng thấy Minh Triết ôm một chồng tài liệu, sổ sách dày cộm vào trong phòng ngồi xem đến tận khuya.
Do cô đang học bài thi, nên thành ra là cũng thức cùng với anh luôn.
Bây giờ đã hơn 11 giờ khuya.
Khung cảnh bên ngoài chìm vào một màu tối đen như mực, nhưng trong phòng của Quỳnh Chi vẫn còn đang sáng đèn.
Lúc này, Minh Triết ngồi xem đống giấy tờ thì không khỏi than vãn : “Sao quản lý khách sạn thôi mà cũng rắc rối quá vậy ?”
Quỳnh Chi đang ngồi ghi bài, nghe thấy tiếng của Minh Triết thì ngước lên nhìn anh, có chút buồn cười.
Cô mới nói : “ Bây giờ, anh ngồi đây than vãn với em thì em cũng đâu giúp ít được gì. Nếu chỗ nào anh không biết thì cứ khoanh lại đi, ngày mai hỏi ba.
Nghe Quỳnh Chi nói như vậy, Minh Triết bỗng nhiên cười gian xảo.
Anh nắm lấy cổ chân cô, kéo cô về phía anh, đến khi trán cô sắp sửa đụng vào trán của anh thì anh mới dừng lại : “ Ai nói em không giúp ít được gì ? Em có thể tiếp thêm cho anh động lực mà
Vừa dứt câu, Minh Triết đã cúi xuống hôn một cái chụt lên hôn cô.
Đồng thời, bàn tay bắt đầu không đứng đắn chui vào trong áo cô.
Khi đi ngủ, Quỳnh Chi thường không mặc áo ngực, thành ra càng tạo cơ hội cho Minh Triết làm càng.
Anh nắm lấy hai bầu ngực của cô, không ngừng nhào nặn, trêu đùa trong lòng bàn tay.
Quỳnh Chi có chút bất lực với cái trò lưu manh này của Minh Triết.
Cô giơ tay lên vải chát chát lên tay của anh, rồi nói : “ Làm cái gì vậy hả ? Mau bỏ cái tay ra !”
Minh Triết chẳng những không buông tay ra mà còn thuận thế đẩy Quỳnh Chi nằm xuống giường, hôn hít tới tấp sau đó bắt đầu chơi trò thoát y với cô.
Quỳnh Chi dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể giữ được quần áo trên người mình.
Bởi vì mỗi lần cô có ý định ngăn cản, anh đều sẽ chọc vào eo cô một cái, làm cho cô nhột mà phải buông tay ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Minh Triết dùng cơ thể trần trụi của mình đè lên người cô. Hai cơ thể không một mảnh vải dán chặt vào nhau, hơi ấm từ da thịt truyền đến vô cùng nóng bỏng.
Cả hai đều không nhịn được mà bắt đầu đưa đẩy nhẹ nhàng để da thịt cọ xát vào nhau, xúc cảm mềm mại lan tràn khắp cơ thể, vừa nóng bỏng vừa kích thích, giống như lửa và rơm chạm vào là lập tức bùng cháy, không thể dập tắt được.
Minh Triết cúi xuống ngậm lấy môi cô, không ngừng hôn sâu, da thịt cũng theo đó mà va chạm vào nhau ngày càng mãnh liệt, không ngừng chà xát kích thích dục vọng trong cơ thể bùng nổ.
Giữ chút lý trí còn sót lại, Quỳnh Chi cố gắng đẩy anh ra, rồi nói : “ Anh còn chưa xem xong kìa.”
Minh Triết nắm lấy hai bàn tay đang chống trên ngực anh, ghì chặt xuống giường, hơi thở nặng nề phả ra : “ Bây giờ anh đang rối, xem thêm cũng không có được cái gì đâu.”
Khi Minh Triết cúi xuống định hôn cô, cô lại nói tiếp : “ Nhưng mà em đang học bài.”
Minh Triết không nhịn được, cúi xuống hôn cô một cái rồi mới nói : “ Em đừng có gạt anh, mấy bữa nay em học xong hết rồi, tưởng anh không để ý à ?"
Quỳnh Chi cũng đành bất lực với Minh Triết, một khi đã muốn rồi thì cái gì cũng có thể nói được. Không còn chuyện gì có thể từ chối được, Quỳnh Chi đành thuận theo ý anh.
Trong lúc hai người đang hôn nhau, Minh Triết đột nhiên dừng lại, nói với cô : Đợi anh một chút”
Sau đó, Minh Triết ngồi dậy gom mấy chồng tài liệu, cùng sách vở, giáo trình của Quỳnh Chi để xuống hết ở dưới sàn.
Thật ra không phải tốt lành, chỉ là mấy đống giấy tờ này chiếm quá nhiều diện tích trên giường nên không thể lăn lộn được gì.
Sau khi dọn dẹp xong, Minh Triết liền nở nụ cười gian xảo nhìn về phía cô.
Quỳnh Chi cảm thấy anh chẳng khác gì mấy tên háo sắc cả. Toon
Minh Triết không để cô kịp phản ứng đã lần nữa đè lên người cô, vật nam tính thô dài, nóng bỏng hung hăng chen vào giữa hai chân tìm kiếm nơi mẫn cảm.
Anh hôn lên môi cô, vừa hôn vừa thì thầm bên tai cô: “ Quỳnh Chi, tiếp thêm động lực cho anh....
Nghe như vậy, Quỳnh Chi không nhịn được mà đưa tay lên nhéo hai cái lỗ tai anh : “ Đồ trẻ con !”
Minh Triết cong môi cười lưu manh, sau đó tiến vào bên trong cơ thể cô.
Anh bất ngờ hành động khiến cô không kịp phòng bị mà la lên một tiếng, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh.
Đêm hôm đó, chiếc giường không ngừng rung lắc, vang lên tiếng kẽo kẹt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro