Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 106

Tiếu Giai Nhân

2024-11-21 12:09:41

Vừa mới sáng sớm mở hàng đã gặp được hai đợt khách cùng vào, Đậu chưởng quầy của Bách điểu cư nhanh chóng nhìn lướt qua một lượt, tự mình đi chiêu đãi Bùi Cảnh Hàn thân phận tôn quý, lại dùng ánh mắt ra hiệu cho tiểu nhị đi tiếp đãi Lục Thành.

Lục Thành đem lồng chim đưa cho tiểu nhị, nói với hắn về tình trạng của con vẹt mấy ngày nay, nhưng dư quang trong lỗ tai lại lưu ý cuộc nói chuyện của hai người đằng kia.

"Ngưng Hương giúp ta nhìn thử, nên mua loại nào cho Nhị công tử thì tốt." Bùi Cảnh Hàn hơi ngửa đầu, nhìn các loại chim có trong cửa hàng, đệ đệ đang trong tuổi ham chơi, Bùi Cảnh Hàn lại bận bịu công chuyện nên không có nhiều thời gian bồi hắn, cho nên muốn tặng vật nhỏ để cho đệ đệ giết thời gian. Hầu như những năm gần đây không có năm nào mà hắn không tặng những con vật ở trên đất cho đệ đệ, nhưng chưa bao giờ có con nào còn sống cho tới bây giờ, lần này dứt khoát mua chim cho hắn mới được.

Ngưng Hương cố nén không nhìn Lục Thành ở phía bên kia, tiểu cô nương nhìn chung quanh nửa vòng thì bị một chim hoàng oanh lông vũ hấp dẫn, nhỏ giọng đề nghị: "Con hoàng oanh kia thế tử thấy thế nào?"

Bùi Cảnh Hàn nhìn một cái, lắc đầu, "Lão phu nhân đã có hoàng oanh, nhị công tử cũng không thích, đổi lại đi."

Rất nhanh Ngưng Hương lại nhìn trúng một con chim hồng tước, lông màu xám tro, trước trán có một nhúm lông đỏ.

Bùi Cảnh Hàn vẫn không thích, "Quá nhỏ, đổi loại lớn hơn một chút ."

Đậu chưởng quỹ đang đứng bên cạnh vội vàng đề nghị: "Thế tử thử nuôi vẹt xem như thế nào? Nhị công tử còn nhỏ tuổi, nuôi vẹt để cậu ấy giải trí, cậu ấy nhất định là rất thích."

Ngưng Hương chột dạ im lặng, kỳ thật nàng cũng muốn chọn vẹt, nhưng thấy Lục Thành đang đứng bên cạnh, trong tay lại mang theo con vẹt, nàng sợ Lục Thành nghĩ nhiều.

Đúng lúc này Bùi Cảnh Hàn cũng chú ý tới Lục Thành, nhưng hắn sớm đã quên một tên quản vườn nho nhỏ chỉ gặp mặt một lần ở vườn trái cây, ánh mắt trực tiếp nhìn vào lồng chim trong tay hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đậu chưởng quầy thừa dịp giới thiệu: "Đó là vẹt huyền phượng, có màu lông trắng như tuyết xinh đẹp, rất được các công tử và các cô nương yêu thích."

Nhìn thấy Bùi Cảnh Hàn đang nhìn vào mình, Lục Thành theo bản năng thẳng lưng ưỡn ngực.

Nhưng con vẹt bên trong lồng chim lại không có chí khí như chủ nhân, ỉu xìu mở to mắt nằm ở trong đó, hai mắt vô thần

Bùi Cảnh Hàn nhíu mày, nghiêng đầu nói với Đậu chưởng quầy: "Ở đây có chim ưng con không? Vẹt hoạ mi kia đều là vật của các cô nương nuôi trong nhà, nam nhân nên nuôi ưng mới phải, nếu không sẽ dễ dàng mê muội mất ý chí, chỉ biết đùa chim làm thú vui."

Hắn chỉ nói ra cách nhìn của mình đối với việc nuôi chim, cũng không phải có ý nhằm vào Lục Thành.

Sắc mặt Lục Thành khó coi cực kỳ, vừa muốn thanh minh nhưng trong lòng lại không thể không thừa nhận, lời nói của Bùi Cảnh Hàn dường như có chút đạo lý.

Nam nhân mang theo vẹt, luận về uy phong khí thế, làm sao có thể so với người mang ưng trên vai?

Không muốn bị thua thiệt, Lục Thành cũng nhìn về phía Đậu chưởng quỹ, ngay sau đó ngoài ý muốn phát hiện cô nương bên cạnh Bùi Cảnh Hàn dường như đang nhìn hắn. Trong lòng Lục Thành giật mình, ánh mắt xoay qua chỗ khác, liền thấy vẻ mặt của nàng mặt tràn đầy lo lắng đang nhìn hắn, hai mắt nhìn nhau, nàng giật mình cúi đầu xuống, rất nhanh lại trốn bên cạnh Bùi Cảnh Hàn.

Thế nhưng đôi mắt hạnh căng thẳng vì hắn đã khắc sâu trong đầu Lục Thành.

Nàng sợ hắn tức giận bởi lời nói của Bùi Cảnh Hàn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0