Chương 18
2024-08-04 11:54:40
Nhưng công lực của Chu đại sư có hạn, không thể giúp anh phong ấn đôi mắt, cuối cùng chỉ ra trong giới âm dương có một gia tộc nhà họ Cổ, kỹ năng dùng bùa chú của người nhà họ Cổ là tuyệt đỉnh trong thiên hạ, có thể phong ấn và trấn áp, đi tìm người nhà họ Cổ biết đâu sẽ có cách.
Nhưng người nhà họ Cổ ở đâu thì lại không ai biết.
Sau khi giải phóng, nhà họ Cổ đã biến mất trong giới âm dương, người đời trước thậm chí còn nghi ngờ nhà họ Cổ đã không còn hậu nhân kế thừa.
Nhà họ Kỷ là gia tộc giàu nhất thành phố Chước, giao kết vô cùng rộng rãi, nhờ vào mối quan hệ tìm kiếm hơn ba tháng trời, vào tối hôm qua, một bà cô ở thành phố Phú Tân đã đưa tin rằng trước khi giải phóng, Phú Tân có một gia tộc cản thi mang họ Cổ. Sau khi nhận được tin tức, Kỷ Hoằng Tu lái xe ngay trong đêm đi tới thành phố Phú Tân.
Nói tới, cũng may nhờ vận khí của anh rất tốt, lúc chưa tới thành phố, mới chỉ tới cây cầu đầu thành phố đã gặp phải Cổ Sơ Tình đang triệu hồi thú trấn cầu. Anh vốn định chặn Cổ Sơ Tình ở đầu cầu, nào ngờ Cổ Sơ Tình mới tới đầu cầu đã lái xe rời đi rồi. Vì thế, anh liền đi theo Cổ Sơ Tình tới trấn Cổ Vũ.
Kỷ Hoằng Tu là một phú nhị đại thực thụ, bình thường ngang ngược tùy hứng, hành xử kiêu ngạo, nhưng không phải là loại không có đầu óc. Sau khi tới trấn Cổ Vũ, xác định được nơi ở của Cổ Sơ Tình, anh xuống xe mua bao thuốc, nói chuyện phiếm vài câu với bà chủ cửa hàng tiện lợi, nghe ngóng rõ ràng Cổ Sơ Tình chính là người nhà họ Cổ mà anh muốn tìm, sau đó mới quyết định tìm đến tận nơi.
Nhưng anh đã chậm một bước, tới lúc anh chuẩn bị tìm tới cửa, Cổ Sơ Tình đã lái xe ra khỏi nhà. Vì thế, anh cứ thế đi theo Cổ Sơ Tình đến nhà cũ nhà họ Cổ. Còn về người bạn đồng hành là Điền Hạo, hoàn toàn là do thuận tiện đi cùng thôi. Lúc anh ra khỏi nhà, tên này tới tìm anh đi chơi, vừa nghe nói anh muốn tới thành phố Phú Tân nên tự nguyện muốn đi cùng.
“Mắt âm dương...”
Cổ Sơ Tình nghe Kỷ Hoằng Tu bảo anh có mắt âm dương, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Dương khí của anh nồng như vậy, sao có thể có mắt âm dương?
Mắt âm dương, thông thường chỉ xuất hiện ở người có âm khí cực nặng hoặc người tu đạo.
Ví dụ như cô...
Cô có một đôi mắt âm dương!
Đôi mắt âm dương của cô là do lúc sinh ra đã mang tử mệnh, khi mở mắt ra, thứ lọt vào mắt không chỉ là đồ vật của dương gian, mà còn có linh hồn của âm gian. Âm dương cùng hiện ra trong mắt, tự nhiên sẽ hình thành mắt âm dương. Sau đó lại bởi vì mệnh cách, cho dù có sống tiếp được, đôi mắt này vẫn quan sát được âm dương.
“Đúng đúng, mắt âm dương, mắt của tôi có thể nhìn thấy quỷ.” Kỷ Hoằng Tu gật đầu. Có thể nhìn thấy quỷ, không phải mắt âm dương thì là cái gì?
Cổ Sơ Tình chau mày, nhìn chằm chằm Kỷ Hoằng Tu.
Nửa khắc sau, cô nói: “Anh qua đây cho tôi xem.”
Dương khí nặng như vậy, còn có thể nhìn thấy quỷ... Điều này còn khiến Cổ Sơ Tình ngạc nhiên hơn cả việc nhìn thấy ma.
Người như anh chính là kiểu ma quỷ sợ nhất, mấy con quỷ đừng nói tới hiện hình trước mặt anh, cách anh ba thước cũng vẫn cảm thấy khó chịu.
Nhưng người nhà họ Cổ ở đâu thì lại không ai biết.
Sau khi giải phóng, nhà họ Cổ đã biến mất trong giới âm dương, người đời trước thậm chí còn nghi ngờ nhà họ Cổ đã không còn hậu nhân kế thừa.
Nhà họ Kỷ là gia tộc giàu nhất thành phố Chước, giao kết vô cùng rộng rãi, nhờ vào mối quan hệ tìm kiếm hơn ba tháng trời, vào tối hôm qua, một bà cô ở thành phố Phú Tân đã đưa tin rằng trước khi giải phóng, Phú Tân có một gia tộc cản thi mang họ Cổ. Sau khi nhận được tin tức, Kỷ Hoằng Tu lái xe ngay trong đêm đi tới thành phố Phú Tân.
Nói tới, cũng may nhờ vận khí của anh rất tốt, lúc chưa tới thành phố, mới chỉ tới cây cầu đầu thành phố đã gặp phải Cổ Sơ Tình đang triệu hồi thú trấn cầu. Anh vốn định chặn Cổ Sơ Tình ở đầu cầu, nào ngờ Cổ Sơ Tình mới tới đầu cầu đã lái xe rời đi rồi. Vì thế, anh liền đi theo Cổ Sơ Tình tới trấn Cổ Vũ.
Kỷ Hoằng Tu là một phú nhị đại thực thụ, bình thường ngang ngược tùy hứng, hành xử kiêu ngạo, nhưng không phải là loại không có đầu óc. Sau khi tới trấn Cổ Vũ, xác định được nơi ở của Cổ Sơ Tình, anh xuống xe mua bao thuốc, nói chuyện phiếm vài câu với bà chủ cửa hàng tiện lợi, nghe ngóng rõ ràng Cổ Sơ Tình chính là người nhà họ Cổ mà anh muốn tìm, sau đó mới quyết định tìm đến tận nơi.
Nhưng anh đã chậm một bước, tới lúc anh chuẩn bị tìm tới cửa, Cổ Sơ Tình đã lái xe ra khỏi nhà. Vì thế, anh cứ thế đi theo Cổ Sơ Tình đến nhà cũ nhà họ Cổ. Còn về người bạn đồng hành là Điền Hạo, hoàn toàn là do thuận tiện đi cùng thôi. Lúc anh ra khỏi nhà, tên này tới tìm anh đi chơi, vừa nghe nói anh muốn tới thành phố Phú Tân nên tự nguyện muốn đi cùng.
“Mắt âm dương...”
Cổ Sơ Tình nghe Kỷ Hoằng Tu bảo anh có mắt âm dương, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Dương khí của anh nồng như vậy, sao có thể có mắt âm dương?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mắt âm dương, thông thường chỉ xuất hiện ở người có âm khí cực nặng hoặc người tu đạo.
Ví dụ như cô...
Cô có một đôi mắt âm dương!
Đôi mắt âm dương của cô là do lúc sinh ra đã mang tử mệnh, khi mở mắt ra, thứ lọt vào mắt không chỉ là đồ vật của dương gian, mà còn có linh hồn của âm gian. Âm dương cùng hiện ra trong mắt, tự nhiên sẽ hình thành mắt âm dương. Sau đó lại bởi vì mệnh cách, cho dù có sống tiếp được, đôi mắt này vẫn quan sát được âm dương.
“Đúng đúng, mắt âm dương, mắt của tôi có thể nhìn thấy quỷ.” Kỷ Hoằng Tu gật đầu. Có thể nhìn thấy quỷ, không phải mắt âm dương thì là cái gì?
Cổ Sơ Tình chau mày, nhìn chằm chằm Kỷ Hoằng Tu.
Nửa khắc sau, cô nói: “Anh qua đây cho tôi xem.”
Dương khí nặng như vậy, còn có thể nhìn thấy quỷ... Điều này còn khiến Cổ Sơ Tình ngạc nhiên hơn cả việc nhìn thấy ma.
Người như anh chính là kiểu ma quỷ sợ nhất, mấy con quỷ đừng nói tới hiện hình trước mặt anh, cách anh ba thước cũng vẫn cảm thấy khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro