Giết Đến Tận Cử...
Chước Tử
2024-11-19 02:45:06
“Từ Dương? Ngươi là Từ Dương!” Lão đầu cuối cùng cũng nhớ ra cái gương mặt quen thuộc này là của ai.
Đây không phải là Từ Dương trong lệnh truy nã sao, mẹ nó, giống nhau như đúc!
“Ngươi. . .” Lão đầu lại bất chợt cảm thấy hoảng sợ, Đặng Huyền từ tổng bộ tới không phải đến Thiên Lam tông rồi sao?
Đặng Huyền còn chưa trở về, Từ Dương lại tới, đây không nói rõ Đặng Huyền đã bị giết rồi sao?
Nhưng mà, Đặng Huyền là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà.
Chẳng lẽ một tu sĩ Nguyên Anh kỳ chân chính cũng không phải đối thủ của Từ Dương sao?
Lão đầu lập tức phải lui lại, ngay sau đó dứt khoát quay người trốn.
“Chạy? Ngươi chạy được sao?” Từ Dương thản nhiên nói, bàn tay bỗng nhiên vồ tới.
Oanh. . . Một luồng hấp lực cường đại từ tay Từ Dương truyền tới, ngay cả không khí xung quanh đều tạo nên từng luồng sóng xung kích.
Phù một tiếng, một viên Kim Đan bay ra từ trong đầu lão giả, bị Từ Dương nắm trong tay.
Từ Dương ném viên Kim Đan này vào trong lò luyện đan. Vân thú thích ăn Kim Đan còn đang ở Thiên Lam tông, thứ này sẽ cho nó.
Bành. . . Ghế lô nổ tung, bị quả cầu lửa đỏ rực biến thành tro tàn.
Từ Dương chậm rãi đi ra, trên tay còn xách theo lão giả.
Mọi người mở to mắt nhìn, người kia không phải chính là lão giả Kim Đan kỳ chủ trì đấu giá đó sao? Sao mới bước vào một phút, lúc ra đã chết rồi?
“Ta chính là Từ Dương, nghe nói Linh Bảo các muốn giết ta?”
Tất cả mọi người đều đứng thẳng lên nhìn về phía Từ Dương, một số người liền mở ra lệnh truy sát trên tay, thấy khuôn mặt hai bên quả thật giống nhau như đúc.
Một giây sau, bọn họ liền dứt khoát vứt lệnh truy sát giống như vứt đi bùa đòi mạng vậy.
Mẹ kiếp, Linh Bảo các vừa phát ra lệnh truy sát, hội đấu giá liền bị Từ Dương đập nát.
Mọi người lúc này đều có bộ dáng chờ xem kịch vui.
Linh Bảo các bao nhiêu năm rồi đã không gặp phải loại chuyện này.
Lần này, thế mà bị người chủ động đến gây chuyện!
Đương nhiên, cũng không ít người cảm thấy Từ Dương thật ngu xuẩn!
“Đây mới chỉ là phân bộ của Linh Bảo các, thực lực không nổi một phần trăm tổng bộ Linh Bảo các”
“Cứ cho là phân bộ Linh Bảo các không thể làm gì Từ Dương, nhưng tồng bộ Linh Bảo các nhất định sẽ không để yên, sẽ làm tới cùng.”
“Nếu Từ Dương thật sự kinh động đến tổng bộ Linh Bảo các, e rằng toàn bộ Thiên Lam tông đều sẽ chết không có chỗ chôn.”
Một vài tu sĩ vừa lắc đầu vừa xì xào bàn tán.
. . .
“Ngươi chính là Từ Dương giết đệ đệ ta sao?” Ngay lúc này, bên trong ghế lô vừa ra giá hai vạn truyền đến một giọng nam nhân. Sau đó, cửa phòng mở ra, một người chậm rãi bước ra. Hắn ta mặc trường bào màu mực nhạt, đầu đội tử kim quan, tóc đen như mực tùy ý xõa trên vai.
Trên gương mặt trắng như tuyết mang theo nụ cười nhạt, lại có mấy phần nham hiểm.
“Hắn ta là đệ tử thiên tài của trưởng lão Ma Vân Tông, Triệu Bạch!” Bỗng nhiên, có người nhận ra hắn ta, liền hô lớn.
“Cái gì, chính là Triệu Bạch mấy năm trước đi đến Tề Châu, bái nhập Ma Vân tông?”
“Trò hay tới rồi, các ngươi nhìn thấy lệnh truy sát kia không? Từ Dương giết đệ đệ Triệu Bạch. Bây giờ Triệu Bạch đến báo thù cho đệ đệ.”
“Nghe nói từ mấy năm trước, tu vi của Triệu Bạch đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, sau lần bế quan này, bây giờ không biết tu vi đã cao đến bao nhiêu.”
. . .
Triệu Bạch đi cùng với hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ đi đến trước mặt Từ Dương, ánh mắt quét tới quét lui trên người Từ Dương.
“Chính là ngươi đã giết Triệu Long?” Một cỗ uy áp khổng lồ đè xuống Từ Dương.
Ngay cả người xung quanh xem náo nhiệt đều bị uy áp làm cho toàn thân không thể động đậy.
Từ Dương liếc mắt liền nhìn ra tu vi của bọn họ. Triệu Bạch là tu sĩ Nguyên Anh kỳ tam trọng, hai lão già còn lại thì là tu sĩ Nguyên Anh kỳ tứ trọng. Lực lượng như vậy, đặt ở nơi nhỏ bé như Tề Châu, hoàn toàn có thể dễ dàng thống trị Tề Châu.
Nhưng mà, đối với Từ Dương, mặc kệ bọn họ là Kim Đan tam trọng, hay là Nguyên Anh tứ trọng, khác nhau kỳ thực không lớn. Cũng chỉ cần một ngón tay mà thôi.
“Ngươi nói Triệu Long sao, đúng là do ta giết, ngươi muốn sao.” Từ Dương cười hỏi.
Triệu Bạch từng bước tới gần Từ Dương, càng thấy rõ nụ cười trên gương mặt trắng nõn, trong đôi mắt phượng lại lập lòe hàn ý.
“Ta muốn thế nào? Ta muốn giết ngươi!” Triệu Bạch vừa dứt lời, chợt phát hiện tu vi của Từ Dương chỉ là Luyện Khí kỳ, vậy là trong lòng càng dâng lên lửa giận mãnh liệt. “Ngươi còn muốn che giấu tu vi của mình sao?”
Tu vi mà Từ Dương lộ ra chỉ là Luyện Khí kỳ, Triệu Bạch cảm thấy phẫn nộ vì mình bị người ta khinh miệt.
Bây giờ có kẻ ngu nào tin tưởng Từ Dương chỉ là Luyện Khí kỳ? Tất nhiên đều cho rằng Từ Dương còn đang giả vờ.
“Che giấu tu vi? Tu vi của ta chính là Luyện Khí kỳ” Từ Dương giơ hai tay vô tội nói.
Có điều, hắn là Luyện Khí 9999 tầng mà thôi.
“Thật vậy sao? Vậy hôm nay ta xem ngươi còn dám che giấu tu vi hay không.”
Triệu Bạch vung tay lên, ngay khi muốn động thủ, bỗng nhiên, một tiếng cười hào sảng truyền đến: “Từ Dương, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn vào! Hôm nay ngươi phải chết!”
Đám người ngẩng đầu, liền thấy một thân ảnh nhanh chóng lướt qua, ầm vang một tiếng, đáp xuống mặt đất. Mọi người lúc này mới thấy rõ, người này chính là hội trưởng phân bộ Linh Bảo các nơi này.
“Trời ạ, là Trương Song Thiên.” Có người giật mình thét lên.
“Lần này càng có kịch hay để xem rồi”
“Bốn lão quái vật Nguyên Anh kỳ tới, Từ Dương chết cũng không nhục.”
Từ Dương vẫn thản nhiên nói: “Ngươi chính là hội trưởng Linh Bảo các sao?”
Trong mắt Trương Song Thiên thoáng hiện hàn ý, cắn răng nghiến lợi nói: “Hừ, Linh Bảo các ta phát ra lệnh truy sát, ngươi còn dám tới ta đây, gan lớn lắm, nhưng ngươi to gan đến tận cùng chính là ngu xuẩn.”
“Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức rời núi, sống khiêm tốn lại chậm rãi phát triển Thiên Lam tông, thế nhưng, ngươi lại chọn cách đi rêu rao khắp nơi, còn trực tiếp đối địch Linh Bảo các ta, thật là thứ ngu xuẩn!”
“Chờ ngươi chết, Thiên Lam tông cũng sẽ hủy diệt theo thôi!”
Từ Dương cười, cười rất rực rỡ.
“Vì sao lúc nào các ngươi cũng cảm thấy có thể giết ta vậy?” Từ Dương vừa dứt lời, oanh một tiếng, một luồng linh khí như bài sơn đảo hải phóng tới bốn võ giả Nguyên Anh kỳ.
Linh khí Từ Dương phát ra có xem xét thế nào cũng cảm thấy rất suy nhược, thật sự giống như là một tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Nhưng mà, một giây sau, lực lượng nguyên khí khổng lồ mới bùng phát.
Khi lượng đủ nhiều, chất mới sinh biến.
Bốn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ biến sắc, quá mạnh mẽ!
Đây không phải là Từ Dương trong lệnh truy nã sao, mẹ nó, giống nhau như đúc!
“Ngươi. . .” Lão đầu lại bất chợt cảm thấy hoảng sợ, Đặng Huyền từ tổng bộ tới không phải đến Thiên Lam tông rồi sao?
Đặng Huyền còn chưa trở về, Từ Dương lại tới, đây không nói rõ Đặng Huyền đã bị giết rồi sao?
Nhưng mà, Đặng Huyền là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà.
Chẳng lẽ một tu sĩ Nguyên Anh kỳ chân chính cũng không phải đối thủ của Từ Dương sao?
Lão đầu lập tức phải lui lại, ngay sau đó dứt khoát quay người trốn.
“Chạy? Ngươi chạy được sao?” Từ Dương thản nhiên nói, bàn tay bỗng nhiên vồ tới.
Oanh. . . Một luồng hấp lực cường đại từ tay Từ Dương truyền tới, ngay cả không khí xung quanh đều tạo nên từng luồng sóng xung kích.
Phù một tiếng, một viên Kim Đan bay ra từ trong đầu lão giả, bị Từ Dương nắm trong tay.
Từ Dương ném viên Kim Đan này vào trong lò luyện đan. Vân thú thích ăn Kim Đan còn đang ở Thiên Lam tông, thứ này sẽ cho nó.
Bành. . . Ghế lô nổ tung, bị quả cầu lửa đỏ rực biến thành tro tàn.
Từ Dương chậm rãi đi ra, trên tay còn xách theo lão giả.
Mọi người mở to mắt nhìn, người kia không phải chính là lão giả Kim Đan kỳ chủ trì đấu giá đó sao? Sao mới bước vào một phút, lúc ra đã chết rồi?
“Ta chính là Từ Dương, nghe nói Linh Bảo các muốn giết ta?”
Tất cả mọi người đều đứng thẳng lên nhìn về phía Từ Dương, một số người liền mở ra lệnh truy sát trên tay, thấy khuôn mặt hai bên quả thật giống nhau như đúc.
Một giây sau, bọn họ liền dứt khoát vứt lệnh truy sát giống như vứt đi bùa đòi mạng vậy.
Mẹ kiếp, Linh Bảo các vừa phát ra lệnh truy sát, hội đấu giá liền bị Từ Dương đập nát.
Mọi người lúc này đều có bộ dáng chờ xem kịch vui.
Linh Bảo các bao nhiêu năm rồi đã không gặp phải loại chuyện này.
Lần này, thế mà bị người chủ động đến gây chuyện!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đương nhiên, cũng không ít người cảm thấy Từ Dương thật ngu xuẩn!
“Đây mới chỉ là phân bộ của Linh Bảo các, thực lực không nổi một phần trăm tổng bộ Linh Bảo các”
“Cứ cho là phân bộ Linh Bảo các không thể làm gì Từ Dương, nhưng tồng bộ Linh Bảo các nhất định sẽ không để yên, sẽ làm tới cùng.”
“Nếu Từ Dương thật sự kinh động đến tổng bộ Linh Bảo các, e rằng toàn bộ Thiên Lam tông đều sẽ chết không có chỗ chôn.”
Một vài tu sĩ vừa lắc đầu vừa xì xào bàn tán.
. . .
“Ngươi chính là Từ Dương giết đệ đệ ta sao?” Ngay lúc này, bên trong ghế lô vừa ra giá hai vạn truyền đến một giọng nam nhân. Sau đó, cửa phòng mở ra, một người chậm rãi bước ra. Hắn ta mặc trường bào màu mực nhạt, đầu đội tử kim quan, tóc đen như mực tùy ý xõa trên vai.
Trên gương mặt trắng như tuyết mang theo nụ cười nhạt, lại có mấy phần nham hiểm.
“Hắn ta là đệ tử thiên tài của trưởng lão Ma Vân Tông, Triệu Bạch!” Bỗng nhiên, có người nhận ra hắn ta, liền hô lớn.
“Cái gì, chính là Triệu Bạch mấy năm trước đi đến Tề Châu, bái nhập Ma Vân tông?”
“Trò hay tới rồi, các ngươi nhìn thấy lệnh truy sát kia không? Từ Dương giết đệ đệ Triệu Bạch. Bây giờ Triệu Bạch đến báo thù cho đệ đệ.”
“Nghe nói từ mấy năm trước, tu vi của Triệu Bạch đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, sau lần bế quan này, bây giờ không biết tu vi đã cao đến bao nhiêu.”
. . .
Triệu Bạch đi cùng với hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ đi đến trước mặt Từ Dương, ánh mắt quét tới quét lui trên người Từ Dương.
“Chính là ngươi đã giết Triệu Long?” Một cỗ uy áp khổng lồ đè xuống Từ Dương.
Ngay cả người xung quanh xem náo nhiệt đều bị uy áp làm cho toàn thân không thể động đậy.
Từ Dương liếc mắt liền nhìn ra tu vi của bọn họ. Triệu Bạch là tu sĩ Nguyên Anh kỳ tam trọng, hai lão già còn lại thì là tu sĩ Nguyên Anh kỳ tứ trọng. Lực lượng như vậy, đặt ở nơi nhỏ bé như Tề Châu, hoàn toàn có thể dễ dàng thống trị Tề Châu.
Nhưng mà, đối với Từ Dương, mặc kệ bọn họ là Kim Đan tam trọng, hay là Nguyên Anh tứ trọng, khác nhau kỳ thực không lớn. Cũng chỉ cần một ngón tay mà thôi.
“Ngươi nói Triệu Long sao, đúng là do ta giết, ngươi muốn sao.” Từ Dương cười hỏi.
Triệu Bạch từng bước tới gần Từ Dương, càng thấy rõ nụ cười trên gương mặt trắng nõn, trong đôi mắt phượng lại lập lòe hàn ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ta muốn thế nào? Ta muốn giết ngươi!” Triệu Bạch vừa dứt lời, chợt phát hiện tu vi của Từ Dương chỉ là Luyện Khí kỳ, vậy là trong lòng càng dâng lên lửa giận mãnh liệt. “Ngươi còn muốn che giấu tu vi của mình sao?”
Tu vi mà Từ Dương lộ ra chỉ là Luyện Khí kỳ, Triệu Bạch cảm thấy phẫn nộ vì mình bị người ta khinh miệt.
Bây giờ có kẻ ngu nào tin tưởng Từ Dương chỉ là Luyện Khí kỳ? Tất nhiên đều cho rằng Từ Dương còn đang giả vờ.
“Che giấu tu vi? Tu vi của ta chính là Luyện Khí kỳ” Từ Dương giơ hai tay vô tội nói.
Có điều, hắn là Luyện Khí 9999 tầng mà thôi.
“Thật vậy sao? Vậy hôm nay ta xem ngươi còn dám che giấu tu vi hay không.”
Triệu Bạch vung tay lên, ngay khi muốn động thủ, bỗng nhiên, một tiếng cười hào sảng truyền đến: “Từ Dương, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn vào! Hôm nay ngươi phải chết!”
Đám người ngẩng đầu, liền thấy một thân ảnh nhanh chóng lướt qua, ầm vang một tiếng, đáp xuống mặt đất. Mọi người lúc này mới thấy rõ, người này chính là hội trưởng phân bộ Linh Bảo các nơi này.
“Trời ạ, là Trương Song Thiên.” Có người giật mình thét lên.
“Lần này càng có kịch hay để xem rồi”
“Bốn lão quái vật Nguyên Anh kỳ tới, Từ Dương chết cũng không nhục.”
Từ Dương vẫn thản nhiên nói: “Ngươi chính là hội trưởng Linh Bảo các sao?”
Trong mắt Trương Song Thiên thoáng hiện hàn ý, cắn răng nghiến lợi nói: “Hừ, Linh Bảo các ta phát ra lệnh truy sát, ngươi còn dám tới ta đây, gan lớn lắm, nhưng ngươi to gan đến tận cùng chính là ngu xuẩn.”
“Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức rời núi, sống khiêm tốn lại chậm rãi phát triển Thiên Lam tông, thế nhưng, ngươi lại chọn cách đi rêu rao khắp nơi, còn trực tiếp đối địch Linh Bảo các ta, thật là thứ ngu xuẩn!”
“Chờ ngươi chết, Thiên Lam tông cũng sẽ hủy diệt theo thôi!”
Từ Dương cười, cười rất rực rỡ.
“Vì sao lúc nào các ngươi cũng cảm thấy có thể giết ta vậy?” Từ Dương vừa dứt lời, oanh một tiếng, một luồng linh khí như bài sơn đảo hải phóng tới bốn võ giả Nguyên Anh kỳ.
Linh khí Từ Dương phát ra có xem xét thế nào cũng cảm thấy rất suy nhược, thật sự giống như là một tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Nhưng mà, một giây sau, lực lượng nguyên khí khổng lồ mới bùng phát.
Khi lượng đủ nhiều, chất mới sinh biến.
Bốn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ biến sắc, quá mạnh mẽ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro