Ma Tôn Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta
Chương 48
2024-11-18 23:35:52
Đế Giang vẫn mê man, khuôn mặt bình thản, chỉ có ngực là hơi ửng đỏ.
Sau khi làm việc xấu xong, Nhạc Quy nằm xuống ngủ, nhưng chưa ngủ được bao lâu trời đã sáng, từ Cửu Trùng Cung lại truyền tới tiếng nhạc ồn ào sau một thời gian im ắng.
Nhạc Quy mở hai mắt trống rỗng mất mát, nàng lăn mấy vòng trên mặt đất, nhóm bốn người đưa trái cây bỗng dưng xuất hiện, nàng vội vàng ngồi dậy.
Trái cây được đưa đến, ba người còn lại châm phù rồi biến mất, chỉ còn lại Yêu Yêu ở lại, đưa ánh mắt đầy vẻ tò mò nhìn nàng chằm chằm.
"Nhìn cái gì?" Nhạc Quy giả vờ ngây thơ.
Yêu Yêu mỉm cười đầy ẩn ý: "Không ngủ ngon sao?"
"Nhìn ra được à?" Nhạc Quy mệt mỏi nằm vật ra, Quất Tử thấy nàng không giành táo với mình thì ngược lại vô cùng đắc ý đem táo tới cho nàng.
Yêu Yêu: "Ta biết ngay mà. Sáng nay Cửu Trùng Cung đột nhiên triệu kiến gánh hát, hẳn là tôn thượng đã trở về. Nhìn bộ dạng của ngươi, chắc chắn là ngài ấy về từ đêm qua."
Nói rồi, nàng ấy bụm miệng cười: "Về một cái là đòi ngươi hầu hạ ngay à? Không ngờ tôn thượng sau khi mở lòng lại háo sắc thế."
Vừa nghe xong, Nhạc Quy liền biết nàng ấy đã hiểu lầm, nhưng nàng cũng lười giải thích, chỉ thở dài một tiếng đầy u sầu.
【Thật mong hắn háo sắc như vậy.】
"Đúng rồi, tôn thượng chiến đấu thế nào, có phải lại thắng nữa không?" Yêu Yêu tò mò hỏi.
Nhạc Quy nghĩ đến dáng vẻ tối qua của Đế Giang, miệng cười mà biểu cảm đầy phức tạp.
"Sao không nói gì?" Yêu Yêu giục.
Nhạc Quy mỉm cười: "Ừ, đại thắng."
"Ta biết ngay mà, tôn thượng của chúng ta bách chiến bách thắng!" Yêu Yêu vui vẻ, lại kéo nàng tán gẫu thêm vài chuyện khác.
Tán gẫu cùng bằng hữu thì thời gian trôi qua lúc nào không hay, thoắt cái đã đến trưa.
Yêu Yêu lấy ra một lá phù dịch chuyển, trước khi rời đi nàng ấy còn do dự một lúc, cuối cùng không nhịn được mà hỏi: "Ngươi có biết Hợp Hoan Tông lại chuẩn bị đưa người đến không?"
"Ta ngày nào cũng ở bên hồ, làm sao biết được?" Nhạc Quy ngẩn người, không hiểu gì.
"Cẩn thận đấy! Từ khi biết ngươi đang hầu hạ ở Đê Vân Phong, tông chủ của Hợp Hoan Tông đã nổi lòng tham muốn đưa thêm mấy mỹ nhân đến lấy lòng tôn thượng. Nghe nói lần này toàn là mỹ nhân tuyệt sắc, ngươi phải cẩn thận, bọn họ đến là có thể đẩy ngươi ra đó." Yêu Yêu nhắc nhở.
【Thật ngại quá, lần nào Hợp Hoan tông cũng gửi đến toàn là mỹ nhân… ngoại trừ ta, một trường hợp đặc biệt.】
Nhạc Quy mỉm cười, cảm ơn sự nhắc nhở của bằng hữu.
Sau khi Yêu Yêu rời đi, nàng chạy đến hồ rửa mặt, sau đó ăn một viên Tích Cốc Đan rồi ngồi nhìn chằm chằm mặt nước.
Nàng ở Đê Vân Phong đã lâu, Đế Giang dường như không có chút hứng thú nào với nàng, và có vẻ sau này cũng sẽ không.
Mặc dù hiện tại nàng có vẻ là gần nước hưởng lộc, thực chất nhiệm vụ này lại chẳng khác gì so với khi còn ở Tệ Ngạn Đài.
【Vậy nên mỹ nhân nào đến thì đến nhanh đi, tốt nhất là có người có thể thu hút sự chú ý của Đế Giang, để ta có thể nhân cơ hội từ chức. Cái kiểu ngày ngày thấy đồ ăn mà không được ăn, lại còn phải chịu đựng một tên điên cuồng như thế này, ta thật sự chịu đủ rồi!】
Nhạc Quy chờ đến khi Tích Cốc Đan có hiệu lực, mềm nhũn như không xương mà ngã lăn ra đất. Quất Tử lại lặng lẽ đến bên nàng, cắn lấy quả táo lúc nãy rồi mang đến cho nàng.
"Ta không ăn, toàn là nước miếng của ngươi." Nhạc Quy khó chịu.
Quất Tử nhìn nàng một lúc lâu, rồi dùng quả táo đập vào đầu nàng.
Nhạc Quy: "..."
Sau khi làm việc xấu xong, Nhạc Quy nằm xuống ngủ, nhưng chưa ngủ được bao lâu trời đã sáng, từ Cửu Trùng Cung lại truyền tới tiếng nhạc ồn ào sau một thời gian im ắng.
Nhạc Quy mở hai mắt trống rỗng mất mát, nàng lăn mấy vòng trên mặt đất, nhóm bốn người đưa trái cây bỗng dưng xuất hiện, nàng vội vàng ngồi dậy.
Trái cây được đưa đến, ba người còn lại châm phù rồi biến mất, chỉ còn lại Yêu Yêu ở lại, đưa ánh mắt đầy vẻ tò mò nhìn nàng chằm chằm.
"Nhìn cái gì?" Nhạc Quy giả vờ ngây thơ.
Yêu Yêu mỉm cười đầy ẩn ý: "Không ngủ ngon sao?"
"Nhìn ra được à?" Nhạc Quy mệt mỏi nằm vật ra, Quất Tử thấy nàng không giành táo với mình thì ngược lại vô cùng đắc ý đem táo tới cho nàng.
Yêu Yêu: "Ta biết ngay mà. Sáng nay Cửu Trùng Cung đột nhiên triệu kiến gánh hát, hẳn là tôn thượng đã trở về. Nhìn bộ dạng của ngươi, chắc chắn là ngài ấy về từ đêm qua."
Nói rồi, nàng ấy bụm miệng cười: "Về một cái là đòi ngươi hầu hạ ngay à? Không ngờ tôn thượng sau khi mở lòng lại háo sắc thế."
Vừa nghe xong, Nhạc Quy liền biết nàng ấy đã hiểu lầm, nhưng nàng cũng lười giải thích, chỉ thở dài một tiếng đầy u sầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【Thật mong hắn háo sắc như vậy.】
"Đúng rồi, tôn thượng chiến đấu thế nào, có phải lại thắng nữa không?" Yêu Yêu tò mò hỏi.
Nhạc Quy nghĩ đến dáng vẻ tối qua của Đế Giang, miệng cười mà biểu cảm đầy phức tạp.
"Sao không nói gì?" Yêu Yêu giục.
Nhạc Quy mỉm cười: "Ừ, đại thắng."
"Ta biết ngay mà, tôn thượng của chúng ta bách chiến bách thắng!" Yêu Yêu vui vẻ, lại kéo nàng tán gẫu thêm vài chuyện khác.
Tán gẫu cùng bằng hữu thì thời gian trôi qua lúc nào không hay, thoắt cái đã đến trưa.
Yêu Yêu lấy ra một lá phù dịch chuyển, trước khi rời đi nàng ấy còn do dự một lúc, cuối cùng không nhịn được mà hỏi: "Ngươi có biết Hợp Hoan Tông lại chuẩn bị đưa người đến không?"
"Ta ngày nào cũng ở bên hồ, làm sao biết được?" Nhạc Quy ngẩn người, không hiểu gì.
"Cẩn thận đấy! Từ khi biết ngươi đang hầu hạ ở Đê Vân Phong, tông chủ của Hợp Hoan Tông đã nổi lòng tham muốn đưa thêm mấy mỹ nhân đến lấy lòng tôn thượng. Nghe nói lần này toàn là mỹ nhân tuyệt sắc, ngươi phải cẩn thận, bọn họ đến là có thể đẩy ngươi ra đó." Yêu Yêu nhắc nhở.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【Thật ngại quá, lần nào Hợp Hoan tông cũng gửi đến toàn là mỹ nhân… ngoại trừ ta, một trường hợp đặc biệt.】
Nhạc Quy mỉm cười, cảm ơn sự nhắc nhở của bằng hữu.
Sau khi Yêu Yêu rời đi, nàng chạy đến hồ rửa mặt, sau đó ăn một viên Tích Cốc Đan rồi ngồi nhìn chằm chằm mặt nước.
Nàng ở Đê Vân Phong đã lâu, Đế Giang dường như không có chút hứng thú nào với nàng, và có vẻ sau này cũng sẽ không.
Mặc dù hiện tại nàng có vẻ là gần nước hưởng lộc, thực chất nhiệm vụ này lại chẳng khác gì so với khi còn ở Tệ Ngạn Đài.
【Vậy nên mỹ nhân nào đến thì đến nhanh đi, tốt nhất là có người có thể thu hút sự chú ý của Đế Giang, để ta có thể nhân cơ hội từ chức. Cái kiểu ngày ngày thấy đồ ăn mà không được ăn, lại còn phải chịu đựng một tên điên cuồng như thế này, ta thật sự chịu đủ rồi!】
Nhạc Quy chờ đến khi Tích Cốc Đan có hiệu lực, mềm nhũn như không xương mà ngã lăn ra đất. Quất Tử lại lặng lẽ đến bên nàng, cắn lấy quả táo lúc nãy rồi mang đến cho nàng.
"Ta không ăn, toàn là nước miếng của ngươi." Nhạc Quy khó chịu.
Quất Tử nhìn nàng một lúc lâu, rồi dùng quả táo đập vào đầu nàng.
Nhạc Quy: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro