Em không chịu nổi! (Cao H)
Chỉ Thị Y Duy
2024-07-21 15:29:54
"Hình như tôi nghe thấy có người đang kêu tôi... Là nhóc con...." Mạc
Nghiên nghi hoặc quay đầu lại nhưng bởi vì tầm nhìn bị trở ngại nên cô
không thể thấy bóng người của Sở Cẩn Húc.
"Anh không nghe thấy gì hết!" Tiêu Mục Thần và Tư Đồ Dịch liếc nhau, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc.
"Ngô... Thật không..."
Vì có thể nhìn thấy thân ảnh của Sở Cẩn Húc qua kính chiếu hậu của ô tô nên Tiêu Mục Thần nhanh chóng liếc mắt ý bảo Tư Đồ dịch lái xe mau.
"Nghiên Nhi mệt mỏi sao? Chúng ta đi vào nghỉ ngơi đi! A Thần, mày cũng có thể nghỉ ngơi rồi!" Tư Đồ Dịch ôn nhu nói nhưng trong giọng điệu lại để lộ chút ghét bỏ Tiêu Mục Thần.
"Nghiên Nhi, em đã quên nụ hôn chúc anh ngủ ngon rồi sao?" Tiêu Mục Thần làm lơ sát khí nơi đáy máy của tên bạn tốt, anh chậm rãi để sát khuôn mặt tuấn tú tới gần mặt cô.
"Tiêu Mục Thần!" Tư Đồ Dịch mới vừa kêu xong thì liền thấy Mạc Nghiên in lại một nụ hôn ở trên môi Tiêu Mục Thần. Tiêu Mục Thần hơi nhếch cánh môi thấp giọng cười, ngón tay mờ ám vuốt ve môi mỏng." Haha."
Mắt đen ẩn chứa nồng đậm sát khí, từ đôi môi mím chặt thì có thể cảm nhận được Tư Đồ Dịch đang không vui. "Đi thôi."
Cô mới vừa khép cửa lại thì liền thấy anh suy sụp mặt mày. "Sao không vui thế? Tôi muốn tắm rửa."
"Vậy anh cũng..." Tư Đồ Dịch vơ lấy khăn tắm liền ôm cô vào lòng rồi dồn dập bước về phía phòng tắm.
"A... Hừ a..." Trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt, một cô gái có dáng người quyến rũ nằm ở bên cạnh bên cạnh bể tắm, cánh môi đỏ tươi thỉnh thoảng thổ lộ ra thanh âm nức nở rách nát, tiếng rên rỉ nho nhỏ kiều mềm điềm mỹ, dòng nước ấm nóng bỏng không ngừng chảy róc rách theo động tác ra vào của người đàn ông.
"Nghiên Nhi, em thật chặt... Cái miệng nhỏ bên trong không ngừng liếm mút anh...." Phần hông gầy nhưng rắn chắc liên tục mạnh mẽ đưa đẩy kéo theo côn thịt to lớn chôn ở trong thân thể Mạc Nghiên, vách tường thịt non vốn đã vô cùng chặt hẹp giờ lại càng thêm co rút.
"Hừ... Ân... Đừng... Đừng nói nữa... Anh....." Cánh môi theo bản năng hé mở, có thể nhìn thấy cái lưỡi phấn nộn bên trong, nước bọt ngọt ngào không thể khống chế chảy dọc theo khóe miệng xuống dưới.
"Nghiên Nhi thật đẹp.... Muốn bao nhiêu lần cũng đều không đủ... Anh chỉ nghĩ mãi mãi yêu thương em... Hừ ân... Đừng kẹp...." Tư Đồ Dịch rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt thủy nộn rồi sau đó lại cắm vào bên trong từng chút một. Hoa kính đột nhiên kẹp chặt khiến anh nhẹ nhàng vỗ đánh tuyết đồn của cô.
Mạc Nghiên khẽ run thân thể mềm mại, một kiều nhũ tròn trịa bị bàn tay to của anh nắm giữ, tuyết nhũ kia bởi vì bại lộ ở trong không khí nên hơi hơi đong đưa. "Ha a... Thật mệt... Huhu..." Toàn thân cô vô lực nằm ở dưới thân anh, nước mắt vui thích không ngừng trào ra từ khóe mắt.
Côn thịt thô to nóng rực chậm rãi rời khỏi tiểu huyệt thủy nộn xong lại từ từ nhét vào. Tuy tốc độ thong thả nhưng lực đạo lại mạnh dần lên, mỗi một lần cắm vào đều ma xát với vách trong non mềm. Cuối cùng, côn thịt chạm đến cửa tử cung kiều nộn, anh dùng quy đầu cọ xát trêu đùa nó.
Tiểu huyệt non mịn không chịu khống chế mà tiết ra từng dòng mật dịch điềm mỹ, cánh hoa bởi vì phải thừa nhận sự yêu thương của người đàn ông nên sưng đỏ đáng thương. Trong phòng tắm nhộn nhạo mùi hương động tình mê người của phụ nữ, rất lâu cũng không tan đi.
"Nghiên Nhi... Thêm một lần nữa được không.... Ân...... Ngô." Mắt đen mang theo vô tận ôn nhu nhìn yêu tinh kiều mỹ dưới thân, côn thịt to lớn nhịn không được nên lại đâm chọc trong tiểu huyệt và muốn cắm vào chỗ sâu nhất của cô, đâm thẳng đến trái tim cô.
"Em mệt mỏi quá... Ha a... Em chịu không nổi..." Cánh môi thỉnh thoảng phun ra tiếng nức nở kiều mềm cầu xin tha thứ, mắt hạnh long lanh nước mang chút khẩn cầu nhìn anh nhưng nếu nhìn từ góc độ của Tư Đồ Dịch thì cô lại đang biểu lộ sự quyến rũ không hề giữ lại ở trước mắt anh.
"Em có thể mà, ân?" Ma âm trầm thấp giàu có từ tính gần như câu đi hồn phách của Mạc Nghiên. Kiện eo không ngừng dùng sức đưa đẩy, từng luồng nước ấm áp theo động tác ra vào của anh cùng nhau chảy vào trong tiểu huyệt. Anh dùng môi mỏng cắn phần thịt mềm sau cổ cô, khi thì liếm mút khi thì gặm cắn. Tư Đồ Dịch hoàn toàn đắm chìm ở trong sự điềm mỹ của cô.
"Anh không nghe thấy gì hết!" Tiêu Mục Thần và Tư Đồ Dịch liếc nhau, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc.
"Ngô... Thật không..."
Vì có thể nhìn thấy thân ảnh của Sở Cẩn Húc qua kính chiếu hậu của ô tô nên Tiêu Mục Thần nhanh chóng liếc mắt ý bảo Tư Đồ dịch lái xe mau.
"Nghiên Nhi mệt mỏi sao? Chúng ta đi vào nghỉ ngơi đi! A Thần, mày cũng có thể nghỉ ngơi rồi!" Tư Đồ Dịch ôn nhu nói nhưng trong giọng điệu lại để lộ chút ghét bỏ Tiêu Mục Thần.
"Nghiên Nhi, em đã quên nụ hôn chúc anh ngủ ngon rồi sao?" Tiêu Mục Thần làm lơ sát khí nơi đáy máy của tên bạn tốt, anh chậm rãi để sát khuôn mặt tuấn tú tới gần mặt cô.
"Tiêu Mục Thần!" Tư Đồ Dịch mới vừa kêu xong thì liền thấy Mạc Nghiên in lại một nụ hôn ở trên môi Tiêu Mục Thần. Tiêu Mục Thần hơi nhếch cánh môi thấp giọng cười, ngón tay mờ ám vuốt ve môi mỏng." Haha."
Mắt đen ẩn chứa nồng đậm sát khí, từ đôi môi mím chặt thì có thể cảm nhận được Tư Đồ Dịch đang không vui. "Đi thôi."
Cô mới vừa khép cửa lại thì liền thấy anh suy sụp mặt mày. "Sao không vui thế? Tôi muốn tắm rửa."
"Vậy anh cũng..." Tư Đồ Dịch vơ lấy khăn tắm liền ôm cô vào lòng rồi dồn dập bước về phía phòng tắm.
"A... Hừ a..." Trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt, một cô gái có dáng người quyến rũ nằm ở bên cạnh bên cạnh bể tắm, cánh môi đỏ tươi thỉnh thoảng thổ lộ ra thanh âm nức nở rách nát, tiếng rên rỉ nho nhỏ kiều mềm điềm mỹ, dòng nước ấm nóng bỏng không ngừng chảy róc rách theo động tác ra vào của người đàn ông.
"Nghiên Nhi, em thật chặt... Cái miệng nhỏ bên trong không ngừng liếm mút anh...." Phần hông gầy nhưng rắn chắc liên tục mạnh mẽ đưa đẩy kéo theo côn thịt to lớn chôn ở trong thân thể Mạc Nghiên, vách tường thịt non vốn đã vô cùng chặt hẹp giờ lại càng thêm co rút.
"Hừ... Ân... Đừng... Đừng nói nữa... Anh....." Cánh môi theo bản năng hé mở, có thể nhìn thấy cái lưỡi phấn nộn bên trong, nước bọt ngọt ngào không thể khống chế chảy dọc theo khóe miệng xuống dưới.
"Nghiên Nhi thật đẹp.... Muốn bao nhiêu lần cũng đều không đủ... Anh chỉ nghĩ mãi mãi yêu thương em... Hừ ân... Đừng kẹp...." Tư Đồ Dịch rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt thủy nộn rồi sau đó lại cắm vào bên trong từng chút một. Hoa kính đột nhiên kẹp chặt khiến anh nhẹ nhàng vỗ đánh tuyết đồn của cô.
Mạc Nghiên khẽ run thân thể mềm mại, một kiều nhũ tròn trịa bị bàn tay to của anh nắm giữ, tuyết nhũ kia bởi vì bại lộ ở trong không khí nên hơi hơi đong đưa. "Ha a... Thật mệt... Huhu..." Toàn thân cô vô lực nằm ở dưới thân anh, nước mắt vui thích không ngừng trào ra từ khóe mắt.
Côn thịt thô to nóng rực chậm rãi rời khỏi tiểu huyệt thủy nộn xong lại từ từ nhét vào. Tuy tốc độ thong thả nhưng lực đạo lại mạnh dần lên, mỗi một lần cắm vào đều ma xát với vách trong non mềm. Cuối cùng, côn thịt chạm đến cửa tử cung kiều nộn, anh dùng quy đầu cọ xát trêu đùa nó.
Tiểu huyệt non mịn không chịu khống chế mà tiết ra từng dòng mật dịch điềm mỹ, cánh hoa bởi vì phải thừa nhận sự yêu thương của người đàn ông nên sưng đỏ đáng thương. Trong phòng tắm nhộn nhạo mùi hương động tình mê người của phụ nữ, rất lâu cũng không tan đi.
"Nghiên Nhi... Thêm một lần nữa được không.... Ân...... Ngô." Mắt đen mang theo vô tận ôn nhu nhìn yêu tinh kiều mỹ dưới thân, côn thịt to lớn nhịn không được nên lại đâm chọc trong tiểu huyệt và muốn cắm vào chỗ sâu nhất của cô, đâm thẳng đến trái tim cô.
"Em mệt mỏi quá... Ha a... Em chịu không nổi..." Cánh môi thỉnh thoảng phun ra tiếng nức nở kiều mềm cầu xin tha thứ, mắt hạnh long lanh nước mang chút khẩn cầu nhìn anh nhưng nếu nhìn từ góc độ của Tư Đồ Dịch thì cô lại đang biểu lộ sự quyến rũ không hề giữ lại ở trước mắt anh.
"Em có thể mà, ân?" Ma âm trầm thấp giàu có từ tính gần như câu đi hồn phách của Mạc Nghiên. Kiện eo không ngừng dùng sức đưa đẩy, từng luồng nước ấm áp theo động tác ra vào của anh cùng nhau chảy vào trong tiểu huyệt. Anh dùng môi mỏng cắn phần thịt mềm sau cổ cô, khi thì liếm mút khi thì gặm cắn. Tư Đồ Dịch hoàn toàn đắm chìm ở trong sự điềm mỹ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro