Long Khanh Phong
Chỉ Thị Y Duy
2024-07-21 15:29:54
Người con trai trẻ tuổi ăn mặc quần áo tây trang phẳng phiu nhếch lên nụ cười tươi sáng lạn ảnh hưởng tới tâm trạng của mọi người. Long Nghiễm Hạo nhìn con trai bảo bối nhà mình thì liền cảm thấy tâm tình dị thường thoải mái, phòng sách bị Long Ngạo Thiên làm chướng khí mù mịt lúc nãy nháy mắt trở nên trong lành thoáng đãng. "Khanh Phong, có chuyện gì sao? Con tìm ta nhất định là có chuyện rồi! Là do tiền không đủ hay con có khó khăn gì?" Tưởng tượng đến Long Khanh Phong xảy ra chuyện gì ở bên ngoài thì ông ta liền lo lắng vô cùng.
"Ba, con không có việc gì! Chỉ là nghe ba cãi nhau với anh nên con có chút lo lắng rồi muốn đi lên nhìn một chút, với lại con không phải người chỉ biết chọc phiền toái, con còn thực hiếu thuận nha!" Người con trai như ánh mặt trời ra vẻ oán giận do mình bị hiểu lầm nhưng thái độ và giọng điệu đối với Long Nghiễm Hạo lại tràn ngập lễ độ cùng sùng bái.
Hưởng thụ sự quan tâm từ con trai bảo bối, ông ta mới chậm rãi nói:" Cái thằng phế vật kia cư nhiên làm thất bại chuyện hôn ước với nhà họ Mạc. Thế nên kế hoạch đầu tư của chúng ta làm sao còn thực hiện được?" Nghĩ đến vấn đề này, ông ta lại bắt đầu đau óc và thật sự hận không thể lập tức bóp chết Long Ngạo Thiên.
"Ngô... Anh cả thật là... Nhưng con nghĩ rằng ba có thể tìm tập đoàn Phương thị, tuy rằng kém hơn so với tập đoàn Mạc thị những tài chính của bọn họ vẫn rất hùng hậu. Hơn nữa, con còn nghe nói con gái nhà họ Phương hình như có chút hảo cảm với anh cả. Nói không chừng còn có thể mượn chuyện liên hôn để đạt được vốn đầu tư."
"Nga! Chuyện này ta sẽ suy xét thật kĩ, ta đã biết, Khanh Phong thật ưu tú, còn biết giúp ba san sẻ công việc." Nghe được kiến nghị của con trai nhưng ông ta vẫn phải bàn bạc suy nghĩ kỹ hơn, ông ta vừa lòng nhìn đứa con bảo bối.
"Đúng rồi, Khanh Phong, con hiện tại chưa thích cô gái nào sao? Ta thực lo lắng cho con a!" Bỗng nhiên nghĩ đến đứa con trai này từ trước đến nay vẫn còn độc thân, ông ta liền cảm thấy lo âu bất an.
"Con đã có người trong lòng nhưng không dám nói." Nghe được Long Nghiễm Hạo nhắc tới chuyện này, Long Khanh Phong có chút thẹn thùng.
"Là con gái nhà ai? Nói cho ba biết, ba sẽ giúp con."
"Là... Là con gái nhà họ Mạc và cũng chính là vị hôn thê trước kia của anh cả." Giống như sợ hãi Long Nghiễm Hạo trách cứ, trong khi nói, thân hình của hắn ta khẽ run lên một chút như trẻ nhỏ phạm sai lầm, sợ hãi bị ba đánh.
"Nga! Là con bé đó sao?" Long Nghiễm Hạo kinh ngạc nhìn con trai, tuy nói tiểu thư Mạc thị rất tốt nhưng vừa nãy, nhà họ Mạc đã hủy bỏ hôn ước với Long Ngạo Thiên, đột nhiên bây giờ đứa con trai nhỏ này lại bảo thích nó. Thật là khó xử!
"Kỳ thật trước kia con đã thích cô ấy, chỉ là sau lại có nghe được tin tức anh cả có hôn ước với cô ấy nên con liền giấu bí mật này ở trong lòng. Hôm nay đột nhiên nghe được hai người họ hủy bỏ hôn ước, ba lại đúng lúc hỏi con nên con liền nói ra, ba có trách con vì đã coi trọng vị hôn thê của anh cả hay không? Hức." Hắn ta nhìn biểu tình trên mặt Long Nghiễm Hạo rồi cẩn thận trả lời, nghĩ đến Long Nghiễm Hạo sẽ cho rằng hắn ta là cầm thú dám coi trọng vị hôn thê vốn dĩ của anh cả, hắn ta liền cảm thấy thương tâm khổ sở.
Nhìn con trai bảo bối nhà mình lo lắng sẽ bị trách cứ, ông ta hơi than nhẹ nói:" Không có gì, chỉ là lúc nãy mới hủy bỏ đính hôn, hiện tại con bất ngờ nói thích con bé. Nếu con đã thích như vậy, ba nghĩ nên chờ qua khoảng thời gian này rồi con hãy tìm cơ hội bồi dưỡng tình cảm với con bé. Nếu thật sự không tồi thì ba sẽ giúp con bàn chuyện với nhà họ Mạc." Long Nghiễm Hạo giống như người cha từ ái, bàn tay vuốt nhẹ đầu Long Khanh Phong cho hắn ta hậu thuẫn kiên cường nhất.
"Cám ơn ba, ba là tốt nhất nhưng bên phía anh cả.... Anh ấy có trách con hay không?" Nghĩ đến ánh mắt anh cả, hắn ta liền cảm thấy nhụt chí. Khuôn mặt tuấn tú vốn tràn ngập ánh mặt trời trở nên uể oải trong nháy mắt.
"Nó dám sao?! Tên vô dụng kia làm thất bại hôn sự với con bé thì nó còn có cái gì để nói? Nhưng như vậy cũng tốt! Con liền có thể quang minh chính đại theo đuổi con bé. Ta sẽ tìm thời gian để hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm cho hai con có cơ hội gặp mặt." Nhắc tới Long Ngạo Thiên, ông ta liền tức giận đầy mình nhưng trong lòng lại cảm thấy rất may mắn vì mối hôn sự này thất bại. Như vậy thì chính đứa con trai này của ông mới có thể được đến hạnh phúc. Long Nghiễm Hạo ở trong lòng tính toán chu toàn. Nếu Long Ngạo Thiên ở bên con gái nhà họ Phương, còn con trai bảo bối Long Khanh Phong ở cạnh tiểu thư nhà họ Mạc thì xí nghiệp Long thì có thể phát triển cao hơn một tầng. Long Nghiễm Hạo cảm thấy con trai út nhà mình là giỏi nhất mà hoàn toàn không nghĩ tới rằng Mạc Nghiên có nguyện ý ở bên hắn ta hay không? Còn Long Ngạo Thiên có đồng ý liên hôn với nhà họ Phương gia hay không cũng hoàn toàn không nằm trong phạm vi ông ta suy xét.
"Ba, con không có việc gì! Chỉ là nghe ba cãi nhau với anh nên con có chút lo lắng rồi muốn đi lên nhìn một chút, với lại con không phải người chỉ biết chọc phiền toái, con còn thực hiếu thuận nha!" Người con trai như ánh mặt trời ra vẻ oán giận do mình bị hiểu lầm nhưng thái độ và giọng điệu đối với Long Nghiễm Hạo lại tràn ngập lễ độ cùng sùng bái.
Hưởng thụ sự quan tâm từ con trai bảo bối, ông ta mới chậm rãi nói:" Cái thằng phế vật kia cư nhiên làm thất bại chuyện hôn ước với nhà họ Mạc. Thế nên kế hoạch đầu tư của chúng ta làm sao còn thực hiện được?" Nghĩ đến vấn đề này, ông ta lại bắt đầu đau óc và thật sự hận không thể lập tức bóp chết Long Ngạo Thiên.
"Ngô... Anh cả thật là... Nhưng con nghĩ rằng ba có thể tìm tập đoàn Phương thị, tuy rằng kém hơn so với tập đoàn Mạc thị những tài chính của bọn họ vẫn rất hùng hậu. Hơn nữa, con còn nghe nói con gái nhà họ Phương hình như có chút hảo cảm với anh cả. Nói không chừng còn có thể mượn chuyện liên hôn để đạt được vốn đầu tư."
"Nga! Chuyện này ta sẽ suy xét thật kĩ, ta đã biết, Khanh Phong thật ưu tú, còn biết giúp ba san sẻ công việc." Nghe được kiến nghị của con trai nhưng ông ta vẫn phải bàn bạc suy nghĩ kỹ hơn, ông ta vừa lòng nhìn đứa con bảo bối.
"Đúng rồi, Khanh Phong, con hiện tại chưa thích cô gái nào sao? Ta thực lo lắng cho con a!" Bỗng nhiên nghĩ đến đứa con trai này từ trước đến nay vẫn còn độc thân, ông ta liền cảm thấy lo âu bất an.
"Con đã có người trong lòng nhưng không dám nói." Nghe được Long Nghiễm Hạo nhắc tới chuyện này, Long Khanh Phong có chút thẹn thùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Là con gái nhà ai? Nói cho ba biết, ba sẽ giúp con."
"Là... Là con gái nhà họ Mạc và cũng chính là vị hôn thê trước kia của anh cả." Giống như sợ hãi Long Nghiễm Hạo trách cứ, trong khi nói, thân hình của hắn ta khẽ run lên một chút như trẻ nhỏ phạm sai lầm, sợ hãi bị ba đánh.
"Nga! Là con bé đó sao?" Long Nghiễm Hạo kinh ngạc nhìn con trai, tuy nói tiểu thư Mạc thị rất tốt nhưng vừa nãy, nhà họ Mạc đã hủy bỏ hôn ước với Long Ngạo Thiên, đột nhiên bây giờ đứa con trai nhỏ này lại bảo thích nó. Thật là khó xử!
"Kỳ thật trước kia con đã thích cô ấy, chỉ là sau lại có nghe được tin tức anh cả có hôn ước với cô ấy nên con liền giấu bí mật này ở trong lòng. Hôm nay đột nhiên nghe được hai người họ hủy bỏ hôn ước, ba lại đúng lúc hỏi con nên con liền nói ra, ba có trách con vì đã coi trọng vị hôn thê của anh cả hay không? Hức." Hắn ta nhìn biểu tình trên mặt Long Nghiễm Hạo rồi cẩn thận trả lời, nghĩ đến Long Nghiễm Hạo sẽ cho rằng hắn ta là cầm thú dám coi trọng vị hôn thê vốn dĩ của anh cả, hắn ta liền cảm thấy thương tâm khổ sở.
Nhìn con trai bảo bối nhà mình lo lắng sẽ bị trách cứ, ông ta hơi than nhẹ nói:" Không có gì, chỉ là lúc nãy mới hủy bỏ đính hôn, hiện tại con bất ngờ nói thích con bé. Nếu con đã thích như vậy, ba nghĩ nên chờ qua khoảng thời gian này rồi con hãy tìm cơ hội bồi dưỡng tình cảm với con bé. Nếu thật sự không tồi thì ba sẽ giúp con bàn chuyện với nhà họ Mạc." Long Nghiễm Hạo giống như người cha từ ái, bàn tay vuốt nhẹ đầu Long Khanh Phong cho hắn ta hậu thuẫn kiên cường nhất.
"Cám ơn ba, ba là tốt nhất nhưng bên phía anh cả.... Anh ấy có trách con hay không?" Nghĩ đến ánh mắt anh cả, hắn ta liền cảm thấy nhụt chí. Khuôn mặt tuấn tú vốn tràn ngập ánh mặt trời trở nên uể oải trong nháy mắt.
"Nó dám sao?! Tên vô dụng kia làm thất bại hôn sự với con bé thì nó còn có cái gì để nói? Nhưng như vậy cũng tốt! Con liền có thể quang minh chính đại theo đuổi con bé. Ta sẽ tìm thời gian để hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm cho hai con có cơ hội gặp mặt." Nhắc tới Long Ngạo Thiên, ông ta liền tức giận đầy mình nhưng trong lòng lại cảm thấy rất may mắn vì mối hôn sự này thất bại. Như vậy thì chính đứa con trai này của ông mới có thể được đến hạnh phúc. Long Nghiễm Hạo ở trong lòng tính toán chu toàn. Nếu Long Ngạo Thiên ở bên con gái nhà họ Phương, còn con trai bảo bối Long Khanh Phong ở cạnh tiểu thư nhà họ Mạc thì xí nghiệp Long thì có thể phát triển cao hơn một tầng. Long Nghiễm Hạo cảm thấy con trai út nhà mình là giỏi nhất mà hoàn toàn không nghĩ tới rằng Mạc Nghiên có nguyện ý ở bên hắn ta hay không? Còn Long Ngạo Thiên có đồng ý liên hôn với nhà họ Phương gia hay không cũng hoàn toàn không nằm trong phạm vi ông ta suy xét.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro