Muốn ăn sao?
Chỉ Thị Y Duy
2024-07-21 15:29:54
Edit & Beta: Ami Cuteo >
"Làm sao vậy?" Đám người Diệp Hàn Ngự nhìn Tiêu Mục Thần xụ mặt nên có chút nghi hoặc hỏi.
"... A Diệp vừa nãy..." Tiêu Mục Thần chậm rãi nói ra những chuyện diễn ra ở trong phòng. "Thế cho nên tao muốn nói là để hai người họ ở riêng với nhau thêm lát nữa đi."
"Nga! Phỏng chừng là mày trúng kế rồi, nhìn đi.... Vừa rồi chẳng phải là mày bồi Nghiên Nhi sao, hiện tại đổi thành ai nào?" Mộc Trạch Uyên nhướng mày kiếm, cánh môi nhếch lên một tia hình cung.
Tiêu Mục Thần mặt vô biểu tình, lạnh giọng nói: "Xuy, sao có thể, A Diệp thông minh đến như vậy sao?"
"Có thể đủ lừa gạt mày là được rồi! Nếu đổi lại là bọn tao thì cũng sẽ trúng kế, mày cứ chờ xem là được." Tư Đồ Dịch mím môi, giọng điệu lạnh lạnh mở miệng.
Chỉ chốc lát sau, liền thấy Cung Kỳ Diệp nắm tay Mạc Nghiên, chậm rãi đi bước một xuống lầu, thỉnh thoảng còn nói, cẩn thận một chút, từ từ kẻo ngã.
Giờ phút này, 3 người Diệp Hàn Ngự đồng thời cùng nhìn về phía Tiêu Mục Thần ngồi ở trên sô pha riêng, đầy mặt viết "Xem đi!". Đáy mắt 3 anh hỗn loạn vẻ đồng tình cùng thương hại.
"Ngô, làm sao vậy, trên mặt em có cái gì sao?" Mạc Nghiên mới vừa bước xuống lầu thì liền thấy 4 người đàn ông đồng thời nhìn mình.
"Không có gì..." Tiêu Mục Thần cười cười rồi hơi lắc đầu nói, đôi mắt vừa lúc giao nhau với Cung Kỳ Diệp. Chỉ thấy Cung Kỳ Diệp hơi nhướng mày, khóe miệng treo tươi cười khoe mẽ, một tay vòng ở trên eo Mạc Nghiên.
Tiêu Mục Thần ngay tức khắc chỉ cảm thấy lông mi chau lại, thật TM khó chịu, phi thường muốn hung hăng đánh Cung Kỳ Diệp một trận, vô sỉ! Dám chơi ám chiêu, mệt anh còn muốn tìm A Diệp tâm sự, không ngờ rằng A Diệp lại có thể bày ra bộ dạng yêu có bao nhiêu sâu ở trước mặt Nghiên Nhi để lừa anh. Mặc dù tức giận nhưng anh vẫn muốn bảo trì mỉm cười.
"À đúng rồi, chị Trần có nấu chút đồ ăn, muốn ăn không?"
"Không cần, là muốn em béo chết sao?" Mạc Nghiên trợn trắng mắt xong tức giận nói, nhưng thân thể lại tuần hoàn theo ham muốn mà đi hướng nhà ăn. Chờ đến khi nhìn thấy trên bàn bày đầy đồ ăn rực rỡ muôn màu, ngực chỉ cảm thấy một trận buồn nôn, có chút chán ghét.
Nhìn sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch, Mộc Trạch Uyên biến đổi sắc mặt. Anh đỡ cô ra bên ngoài, bỗng chốc, Mạc Nghiên đột nhiên ngừng lại, mắt đen gắt gao nhìn chăm chú vào hộp giấy ở trên bàn, chỉ thấy phía trên in hình đồ ngọt.
"Muốn ăn?" Mộc Trạch Uyên ôn nhu hỏi, thuận tay xách hộp giấy lên. Sau khi đỡ cô đến ngồi trên sô pha trong phòng khách xong, anh lúc này mới mở hộp ra rồi đưa bánh ngọt có hình vòng tròn cho cô.
"Sao lại có cái này ở đây?" Cung Kỳ Diệp nghi hoặc hỏi, nhìn cô muốn ăn thêm, nuốt từng cái từng cái vào bụng, lúc này mới buông tâm.
"Chị Trần nói đây là điểm tâm dành cho Nghiên Nhi sau khi ăn xong, nghe nói cửa hàng bánh này gần đây mới vừa khai trương nên đã mua riêng một hộp về." Mộc Trạch Uyên dùng khăn giấy mềm nhẹ chà lau cánh môi cô.
Ngô, cũng may có chị Trần, nếu không thì phỏng chừng Nghiên Nhi lại ăn không vô cơm, nhất định phải tăng lương cho chị ấy, thuận tiện sai người mỗi ngày đi mua món điểm tâm ngọt ở cửa hàng bánh ngọt đó.
Sau khi nuốt cái bánh ngọt thứ ba vào bụng, Mạc Nghiên chậm rãi nói: "Được rồi, đã ăn quá nhiều rồi..." Nói thì nói như vậy, nhưng đôi mắt lại trước sau nhìn chằm chằm hộp giấy ở trong lòng ngực Mộc Trạch Uyên, cơ hồ trông mòn con mắt, người đàn ông lại cầm cái có vị chocolate đưa cho cô.
Mộc Trạch Uyên dường như biết cô đang cố kỵ cái gì, mặt không đổi sắc khuyên nhủ: "Không sao đâu, anh vừa mới tra qua trên mạng, nhiệt lượng của món điểm tâm này rất thấp, thế cho nên có thể ăn thêm một cái."
Mạc Nghiên chớp chớp mắt hạnh rồi hơi hơi nheo lại, môi đỏ vừa lòng nở nụ cười, yên tâm tiếp nhận bánh ngọt hình vòng tròn từ Mộc Trạch Uyên rồi ăn.
Tư Đồ Dịch thở dài ở dưới đáy lòng! Xong rồi Nghiên Nhi lại sẽ giận dỗi vì bọn anh vẫn luôn cho cô ấy ăn, không có biện pháp, bữa ăn chính thì không ăn, đành phải để cô ấy ăn chút đồ ngọt, chỉ có thể nói mang thai ngốc ba năm, nhiệt lượng của bánh ngọt hình vòng tròn sao có thể thấp a, mà thôi kệ, lần sau chuẩn bị ít, miễn cho ăn quá nhiều món điểm tâm ngọt đối với thân thể không tốt.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả
"Làm sao vậy?" Đám người Diệp Hàn Ngự nhìn Tiêu Mục Thần xụ mặt nên có chút nghi hoặc hỏi.
"... A Diệp vừa nãy..." Tiêu Mục Thần chậm rãi nói ra những chuyện diễn ra ở trong phòng. "Thế cho nên tao muốn nói là để hai người họ ở riêng với nhau thêm lát nữa đi."
"Nga! Phỏng chừng là mày trúng kế rồi, nhìn đi.... Vừa rồi chẳng phải là mày bồi Nghiên Nhi sao, hiện tại đổi thành ai nào?" Mộc Trạch Uyên nhướng mày kiếm, cánh môi nhếch lên một tia hình cung.
Tiêu Mục Thần mặt vô biểu tình, lạnh giọng nói: "Xuy, sao có thể, A Diệp thông minh đến như vậy sao?"
"Có thể đủ lừa gạt mày là được rồi! Nếu đổi lại là bọn tao thì cũng sẽ trúng kế, mày cứ chờ xem là được." Tư Đồ Dịch mím môi, giọng điệu lạnh lạnh mở miệng.
Chỉ chốc lát sau, liền thấy Cung Kỳ Diệp nắm tay Mạc Nghiên, chậm rãi đi bước một xuống lầu, thỉnh thoảng còn nói, cẩn thận một chút, từ từ kẻo ngã.
Giờ phút này, 3 người Diệp Hàn Ngự đồng thời cùng nhìn về phía Tiêu Mục Thần ngồi ở trên sô pha riêng, đầy mặt viết "Xem đi!". Đáy mắt 3 anh hỗn loạn vẻ đồng tình cùng thương hại.
"Ngô, làm sao vậy, trên mặt em có cái gì sao?" Mạc Nghiên mới vừa bước xuống lầu thì liền thấy 4 người đàn ông đồng thời nhìn mình.
"Không có gì..." Tiêu Mục Thần cười cười rồi hơi lắc đầu nói, đôi mắt vừa lúc giao nhau với Cung Kỳ Diệp. Chỉ thấy Cung Kỳ Diệp hơi nhướng mày, khóe miệng treo tươi cười khoe mẽ, một tay vòng ở trên eo Mạc Nghiên.
Tiêu Mục Thần ngay tức khắc chỉ cảm thấy lông mi chau lại, thật TM khó chịu, phi thường muốn hung hăng đánh Cung Kỳ Diệp một trận, vô sỉ! Dám chơi ám chiêu, mệt anh còn muốn tìm A Diệp tâm sự, không ngờ rằng A Diệp lại có thể bày ra bộ dạng yêu có bao nhiêu sâu ở trước mặt Nghiên Nhi để lừa anh. Mặc dù tức giận nhưng anh vẫn muốn bảo trì mỉm cười.
"À đúng rồi, chị Trần có nấu chút đồ ăn, muốn ăn không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không cần, là muốn em béo chết sao?" Mạc Nghiên trợn trắng mắt xong tức giận nói, nhưng thân thể lại tuần hoàn theo ham muốn mà đi hướng nhà ăn. Chờ đến khi nhìn thấy trên bàn bày đầy đồ ăn rực rỡ muôn màu, ngực chỉ cảm thấy một trận buồn nôn, có chút chán ghét.
Nhìn sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch, Mộc Trạch Uyên biến đổi sắc mặt. Anh đỡ cô ra bên ngoài, bỗng chốc, Mạc Nghiên đột nhiên ngừng lại, mắt đen gắt gao nhìn chăm chú vào hộp giấy ở trên bàn, chỉ thấy phía trên in hình đồ ngọt.
"Muốn ăn?" Mộc Trạch Uyên ôn nhu hỏi, thuận tay xách hộp giấy lên. Sau khi đỡ cô đến ngồi trên sô pha trong phòng khách xong, anh lúc này mới mở hộp ra rồi đưa bánh ngọt có hình vòng tròn cho cô.
"Sao lại có cái này ở đây?" Cung Kỳ Diệp nghi hoặc hỏi, nhìn cô muốn ăn thêm, nuốt từng cái từng cái vào bụng, lúc này mới buông tâm.
"Chị Trần nói đây là điểm tâm dành cho Nghiên Nhi sau khi ăn xong, nghe nói cửa hàng bánh này gần đây mới vừa khai trương nên đã mua riêng một hộp về." Mộc Trạch Uyên dùng khăn giấy mềm nhẹ chà lau cánh môi cô.
Ngô, cũng may có chị Trần, nếu không thì phỏng chừng Nghiên Nhi lại ăn không vô cơm, nhất định phải tăng lương cho chị ấy, thuận tiện sai người mỗi ngày đi mua món điểm tâm ngọt ở cửa hàng bánh ngọt đó.
Sau khi nuốt cái bánh ngọt thứ ba vào bụng, Mạc Nghiên chậm rãi nói: "Được rồi, đã ăn quá nhiều rồi..." Nói thì nói như vậy, nhưng đôi mắt lại trước sau nhìn chằm chằm hộp giấy ở trong lòng ngực Mộc Trạch Uyên, cơ hồ trông mòn con mắt, người đàn ông lại cầm cái có vị chocolate đưa cho cô.
Mộc Trạch Uyên dường như biết cô đang cố kỵ cái gì, mặt không đổi sắc khuyên nhủ: "Không sao đâu, anh vừa mới tra qua trên mạng, nhiệt lượng của món điểm tâm này rất thấp, thế cho nên có thể ăn thêm một cái."
Mạc Nghiên chớp chớp mắt hạnh rồi hơi hơi nheo lại, môi đỏ vừa lòng nở nụ cười, yên tâm tiếp nhận bánh ngọt hình vòng tròn từ Mộc Trạch Uyên rồi ăn.
Tư Đồ Dịch thở dài ở dưới đáy lòng! Xong rồi Nghiên Nhi lại sẽ giận dỗi vì bọn anh vẫn luôn cho cô ấy ăn, không có biện pháp, bữa ăn chính thì không ăn, đành phải để cô ấy ăn chút đồ ngọt, chỉ có thể nói mang thai ngốc ba năm, nhiệt lượng của bánh ngọt hình vòng tròn sao có thể thấp a, mà thôi kệ, lần sau chuẩn bị ít, miễn cho ăn quá nhiều món điểm tâm ngọt đối với thân thể không tốt.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro