Mạc Nghiên Xuyên Sách

Thật ngứa (Vi H)

Chỉ Thị Y Duy

2024-07-21 15:29:54

Edit & Beta: Su Bà Bà

Tư Đồ Dịch đau đớn trong lòng đến hốt hoảng, hốc mắt hơi hơi phát hồng, giọng nói trầm thấp không ngừng nhẹ dỗ dành Mạc Nghiên: “Ngoan nào... Là anh... Nghiên Nhi, đừng sợ, anh là Dịch... Ngoan... Mở mắt ra nhìn anh... Đừng sợ... Ân..” Anh dán môi vào bên tai cô rồi cọ xát. Môi mỏng ôn nhu nóng bỏng hôn lên trên trán, đôi mắt và cái mũi của cô.

Mạc Nghiên liên tục lắc lắc đầu, đáy mắt hàm chứa nước mắt, từng giọt nước mắt không ngừng tràn ra từ hốc mắt. Cô ủy khuất mà mím môi đỏ rồi há mồm hung hăng cắn lên xương quai xanh của anh để biểu thị công khai sự sợ hãi cùng phẫn hận nơi đáy lòng. Sau đó bất chợt lại dò ra hồng lưỡi liếm mút miệng vết thương của anh.

"Dịch... Hừ... Ân... Hừ.... Em thật khó chịu... Huhu.... Em sợ quá..... Em muốn....”

Tư Đồ Dịch đè nén dục vọng nơi đáy lòng xuống rồi không ngừng trấn an cô: "Không có việc gì, bọn anh đều ở đây rồi.... Bọn anh đã bắt hết người xấu đi, em đừng lo lắng...”

Hơi thở quen thuộc quanh quẩn trong xoang mũi trấn an trái tim đang kinh sợ của Mạc Nghiên, thân mình lần thứ hai bị thuốc kích dục làm bốc cháy lên: “Cho em… Cho em… Huhu … Cho em…” Tay nhỏ mò hướng đũng quần của anh rồi tìm kiếm, cách lớp quần tây vuốt ve hạ thân sưng to nhưng lại bởi vì bị dây lưng trói buộc mà khó có thể cởi bỏ. Nước mắt ủy khuất không ngừng tràn ra từ trong hốc mắt rồi rơi rớt trên quần áo của anh.

Tư Đồ Dịch vừa bất đắc dĩ lại vừa yêu thương mà hôn lên khuôn mặt ửng đỏ của cô, đôi tay nhanh chóng kéo dây lưng cùng khóa kéo xuống để lộ ra cây côn thịt nóng bỏng phồng lên kia. Ngay khi côn thịt vừa phụt bắn ra từ trong quần thì thân mình Mạc Nghiên liền dùng sức ngồi xuống. Tư Đồ Dịch bị tiểu huyệt nhỏ hẹp kia liếm mút đến gần như sắp phun trào, đôi mắt phượng hẹp dài nguy hiểm nheo lại, đuôi lông mày mang chút hơi thở vui thích: “Hừ… Thật chặt…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ha a… Thật thoải mái… Anh... Dịch…….”

Từ trong mũi truyền ra từng đợt kiều hừ mất hồn thực cốt, ý thức ở trong đầu sớm đã biến mất, chỉ còn lại có bản năng theo đuổi đối với dục vọng, đôi tay cuốn lấy cổ của người đàn ông, trong miệng yêu kiều rên rỉ không dứt, eo thon cùng mông nhỏ chậm rãi đong đưa, đón ý nói hùa theo sự va chạm của anh.

Trong khoang xe rộng mở tràn ngập hơi thở dâm mĩ thơm ngọt, từng tiếng rên rỉ nhè nhẹ kiều mềm kéo dài không ngừng tràn ra từ trong miệng thơm, khó nhịn rách nát, mặt đẹp ửng đỏ vừa tựa thống khổ vừa tựa vui thích, một đôi mắt đẹp mê ly nhìn người đàn ông thanh lãnh trước mắt, mị nhãn như tơ, tràn ngập sự dụ hoặc tận sâu trong xương cốt của phụ nữ. ”Ân... Dịch... Ha... Anh... Thật đầy... Thêm nhiều một chút... Thật ngứa... Huhu…”

“Chết tiệt, công dụng của thuốc này cũng quá cường… Nghiên Nhi cơ hồ sớm đã mất đi ý thức…” Côn thịt cứng rắn ngang tàng trong quần tây đang không ngừng ngẩng đầu, kêu gào kháng nghị muốn hấp thụ không khí tự do mới mẻ, trong đôi con ngươi của Tiêu Mục Thần hiện lên ánh sáng nguy hiểm. Nếu bọn anh mà tới muộn một bước thì liền sẽ khiến bản thân hối hận cả đời. Chờ sau khi cứu Nghiên Nhi xong thì sẽ bắt kẻ đứng đằng sau thao túng ra tới, quét dọn tất cả chướng ngại uy hiếp đến Nghiên Nhi.

Tư Đồ Dịch dùng đôi tay đỡ lấy eo thon của bé con rồi liền lắc lư mãnh liệt cùng eo mông. Từng giọt mồ hôi chứa đầy dục vọng không ngừng chảy xuống từ trên trán anh rồi rớt trên nhũ thịt tròn trịa liên tục đong đưa trước mắt. Hai luồng thỏ ngọc nõn nà no đủ trước ngực bao hàm núm vú kiên quyết dựng đứng. Nhũ thịt phấn hồng cùng đỉnh hồng mai dường như đang không ngừng vẫy vẫy tay với anh, dụ hoặc người ngậm nếm chúng nó. Khóe miệng hàm chứa hình cung tà khí, anh há mồm ngậm lấy. Chỉ thấy bé con ngẩng cao đầu thở nhẹ, chợt nheo lại thủy mắt thoải mái rồi nhịn không được mà hừ hừ vài tiếng. ”Hừ... Ha… Thêm nhiều một chút… Dùng sức một chút…”

“Như em mong muốn.” Giọng điệu khàn khàn chứa đầy dục vọng, bàn tay to túm lấy hai mảnh mông nhỏ của Mạc Nghiên, hẹp mông đâm thật mạnh lên phía trên, quy đầu hung hăng mà thọc vào nộn huyệt, như có ngàn vạn cái miệng nhỏ không ngừng liếm mút, Tư Đồ dịch cắn chặt răng, rút côn thịt ra rồi lại lần nữa cắm vào. Trong khi ra ra vào vào mang ra ào ạt mật thủy làm quần tây của anh hoàn toàn ướt nhẹp, hình thành hình ảnh dâm mĩ.

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạc Nghiên Xuyên Sách

Số ký tự: 0