Mạc Nghiên Xuyên Sách

Thoải Mái Không?

Chỉ Thị Y Duy

2024-07-21 15:29:54

Vỗ nhẹ lên khuôn mặt ửng đỏ của mình một lần nữa, Mạc Nghiên mới nấu xong bữa tối rồi sau đó ra khỏi phòng bếp thì thấy người đàn ông sớm đã chờ lâu.

"Ăn đi." Tiêu Mục Thần khoanh tay trước mặt nhướng mày nhìn hai bát mì nóng hổi trước mắt.

" Chỉ có như vậy thôi sao?"

"Muốn ăn thì ăn đi, nếu không thì mang đi đổ." Không để ý tới khuôn mặt đầy ghét bỏ của anh, Mạc Nghiên cúi đầu ăn từng ngụm một. Nhìn cô như đang thưởng thức đồ ăn đẳng cấp năm sao, Tiêu Mục Thần mới chịu nhấc cánh tay cầm bát mì rồi húp một hơi cạn sạch. Rõ ràng đây chỉ là một tô mì đơn giản nhưng lại mang theo một cổ hương vị ấm áp. Nhìn bóng dáng yểu điệu bận rộn ở trong phòng bếp, anh cảm thấy như có một dòng nước ấm áp chảy qua đáy lòng, khóe mắt và đuôi mày cong lên vì vui sướng giúp khuôn mặt lạnh lùng của anh trở nên nhu hoà dịu dàng hơn. Đợi Mạc Nghiên dọn dẹp sạch sẽ phòng bếp thì mồ hôi đã sớm làm ướt đẫm quần áo của cô, cảm giác dính ướt khó chịu làm đôi mày thanh tú khẽ nhăn lại. Ngay lúc anh còn chưa phản ứng kịp thì cô đã nhanh chóng bước vào phòng rồi khoá trái cửa lại và đi vô phòng tắm. Trong phòng tắm, hơi nước phiêu đãng cùng với tiếng nước chảy ào ào, Mạc Nghiên bước vào bồn tắm rồi ngồi xuống, thân hình lả lướt ở dưới nước như ẩn như hiện càng trở nên hấp dẫn. Lông mi cong dài che khuất đôi mắt long lanh trong suốt, khuôn mặt nhỏ nhắn nằm gối lên cánh tay ngọc, mái tóc dài đen nhánh xoã ra sau lưng dán trên làn da tuyết trắng cùng với một vài sợi tóc trôi nổi phiêu dật trên mặt nước giống như một yêu tinh mê hoặc dẫn dụ người khác phạm tội nghĩ muốn đè cô xuống hung hăng yêu thương một phen.

Tiêu Mục Thần vừa mở cửa phòng tắm ra liền nhìn thấy tình ảnh mê người này, anh chậm rãi bước tới gần cô. Bước nện trầm ổn cùng với dáng người mạnh mẽ làm người ta cảm thấy mê mẫn.

"Thoải mái không?" Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve da thịt của Mạc Nghiên khiến cô hơi rùng mình cơ thể mẫn cảm trở nên tê dại khô nóng, cô mở to hai tròng mắt. Chỉ thấy người đàn ông chậm rãi cởi áo sơmi và quần ra để lộ thân mình cường tráng mạnh mẽ. Anh bước vào bồn tắm rồi ngồi xuống bên cạnh Mạc Nghiên. Nhìn vẻ mặt cô khiếp sợ, anh không kìm lòng được mà cười khẽ." Khoá cửa cũng vô dụng, bảo bối thật đáng yêu."



"Đừng... Từ từ.... Hừ ân." Tiêu Mục Thần đặt Mạc Nghiên ngồi giữa đôi chân dài của mình rồi ôm cô vào trong lòng ngực. Đôi môi hôn dọc theo xương quai xanh của cô, bàn tay to vòng lên phía trước xoa nắn hai cái bánh bao tròn trịa tuyết trắng của cô. Theo động tác khiêu khích xoa nắn của anh, ngọn lửa tình dục bị đốt lên của Mạc Nghiên khiến cô không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ.

"Thật ngoan!" Tiêu Mục Thần cố gắng nhẫn nại, anh dụ hoặc kích thích Mạc Nghiên rồi sau đó mới đè cô xuống dưới thân. Anh cúi người ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô rồi hôn dần xuống cần cổ tuyết trắng và phần ngực, đồng thời, bàn tay to bá đạo xoa nắn bờ mông, trắng noãn mềm mịn, ngón tay thon dài lướt qua bờ mông cong tròn xâm nhập vào u huyệt chặt hẹp rồi từ từ thọc vào rút ra, quấy đều, thỉnh thoảng, vết chai mỏng ở đầu ngón tay đụng vào điểm mẫn cảm bên trong hoa huyệt rồi như có như không mà ma xát vách tường thịt mềm mại làm thân mình Mạc Nghiên như có một dòng điện lưu khoái cảm chảy dọc theo xương sống. Mạc Nghiên không ngừng giãy giụa ở dưới thân người đàn ông, thân thể mềm mại kề sát vào bộ phận dương cương tinh tráng của anh, bờ mông rắn chắc cùng đôi chân thon dài quấn lấy cô, côn thịt nóng bỏng dán lên vòng eo mẫn cảm của cô làm cả người cô giống như đang bị thiêu đốt.

"Ân... Ha a... Nóng... Tránh ra." Thân thể cô vừa ngây ngô lại mang theo nét quyến rũ, quyến rũ hoặc lại pha chút yếu ớt đủ để làm sụp đổ sự tự chủ của bất kì người đàn ông nào, huống chi giờ khắc này Tiêu Mục Thần chỉ nghĩ làm thế nào để đâm côn thịt nóng bỏng hung hăng vào tiểu huyệt mê người. Kiện eo trầm xuống cường ngạnh đâm côn thịt cực nóng vào hoa huyệt mẫn cảm kẹp chặt của cô, hai bàn tay to chế trụ vòng eo thon, bờ mông săn chắc bắt đầu dùng sức ra vào.

"Đau... Anh... Mau đi ra ngoài... Ân ha." Cô gái ở dưới thân hai mắt đẫm lệ mông lung cầu xin người đàn ông rút ra nhưng cảm giác nhồi gắt gao bao chặt càng khiến khoái cảm dâng cao, tiểu huyệt vừa nóng vừa chặt không ngừng liếm mút côn thịt.

"Chờ lát nữa sẽ không đau." Anh thì thầm dụ dỗ bên tai cô. Bàn tay vốn đang chế trụ vòng eo thon hướng lên trên vuốt ve nhũ thịt no đủ, ngón tay không ngừng xoa bóp làm nhũ thịt trơn trượt lộ ra ngoài theo kẽ hở của ngón tay. Anh cúi đầu gặm cắn trên cần cổ tuyết trắng, một dòng cảm giác vui sướng chui vào trong cơ thể làm tiểu huyệt Mạc Nghiện bắt đầu có chặt liếm mút và phun ra nuốt vào côn thịt của người đàn ông. Từng luồng mật dịch theo động tác thọc vào rút ra của người đàn ông mà chảy vào dòng nước ấm trong suốt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạc Nghiên Xuyên Sách

Số ký tự: 0