Mạn Châu Sa Hoa 2

Hương kích tình...

2024-10-21 14:14:12

Hóa ra là thế, bây giờ thì Minh Châu đã hiểu lý do đời trước nàng bị hại thê thảm như vậy rồi, mục tiêu của ả Cẩn Hiên không ai khác chính là vị hôn phu của nàng Mạc Đình Viễn.

Đời trước nàng thật ngốc nghếch và khờ khạo không biết một tý gì, nhưng chuyện này cũng không thể trách nàng được, ai bảo nàng ta che dấu quá kỹ, không để lộ một chút nào.

Ánh mắt nàng lạnh lùng xa xăm, dám đánh chủ ý lên nam nhân của nàng thì chuẩn bị tinh thần đi, lần này nàng sẽ cho ả ta biết hại người sẽ thành hại thân như thế nào.

Không phải ả ta muốn nổi bật, muốn một bước lên mây, muốn mọi người ai ai cũng biết đến mình sao vậy thì nàng sẽ cho ả ta đạt được tâm nguyện.

Khả Hân đứng bên cạnh thấy dáng vẻ của Minh Châu mà cảm thấy sởn gai ốc, chưa bao giờ Khả Hân thấy dáng vẻ này của nàng.

Minh Châu cúi đầu nói thầm vào tai A Tuyết, A Tuyết nghe rất chăm chú rồi nhanh chóng rời đi.

Phía Nam Viện lúc này một mùi huân hương nồng nàn vô cùng gay mũi, bên trong vô cùng lộn xộn, cảnh tượng bên trong thật sự quá dâm loạn.

Lúc này Hoàng thượng cùng Hy Quý phi đã hớt hải đi đến Nam Viện, vì sự việc đột ngột cho nên toàn bộ người lúc đó trong đại điện đều đi theo.

Lúc đến Nam Viện hoàng thượng giật mình khi thấy nữ nhi bảo bối của mình đang đứng ở đó, không những thế còn có cả nhi tử Dạ Vô Thiên, Mạc Đình Viễn cùng tiểu nha đầu La gia nữa.

Ông cất tiếng hỏi :

" Sao lại ở đây hết như thế này, ta nghe nói con bị thích khách đuổi chạy đến Nam Viện, chuyện này là sao các con nói rõ cho ta nghe ".

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Minh Châu định đi lên nói thì tiếng động bên trong phòng âm thanh phát ra thật sự quá mãnh liệt.

Đến lúc này mọi người mới cảm thấy có điều gì không đúng, ở đây đều là những người trưởng thành nên ai nghe cũng hiểu tiếng động bên trong là như thế nào.

Mạc Đình Viễn rất nhanh ý liền quay sang hoàng thượng nói :

"Bẩm hoàng thượng, hạ quan nghĩ là đã có kẻ tính kế trong chuyện này.

Vừa lúc nãy có một thị nữ lạ mặt đi vào bên trong chính điện nói rằng bát công chúa cùng La tiểu thư do say rượu nên ngã trọng thương đang ở Nam Viện chờ đại phu đến khám.

Hai người chúng thần vô cùng lo lắng vội đi ngay, nhưng giữa đường hạ quan thấy có gì đó không đúng, nếu bát công chúa gặp chuyện thì phải là cung nữ A Đào, A Tuyết đến bẩm báo, mà phải bẩm báo với hoàng thượng và Hy quý phi chứ không phải là hạ quan.

Vì thế cho nên giữa đường hạ quan cùng Thái tử đã quay lại Ngọc Diên cung để kiểm tra lại một lần nữa ".

Hoàng thượng nhìn vào trong căn phòng của Nam Viện ánh mắt âm u, là ai trước mặt bá quan văn võ dám tính kế nữ nhi và nam nhi của ông.

Hoàng thượng lạnh lùng sai Lý công công mở cửa xem bên trong là kẻ nào lại dám ngông cuồng như thế.

Cánh cửa rất nhanh được thị vệ mở ra, cảnh sắc bên trong phải nói là vô cùng nhức nhối, hai nữ nhân và một nam nhân đang lăn lộn trên giường không một mảnh vải che thân, mùi mê hương kích dụng liều lượng có lẽ là phải rất nhiều cho nên rất nhiều người bước vào mà ba người trên giường vẫn không hề hay biết gì cả.

Mạc Đình Viễn rất nhanh lấy tay che đi đôi mắt của Minh Châu rồi lạnh lùng nói:

"Người đâu, lấy nước dập tắt mê hương kia đi ".

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hoàng thượng lúc này phất tay đi ra ngoài rồi nói :

"Lôi cổ mấy người trên giường kia ra ngoài cho trẫm, để trẫm xem kẻ nào dám dâm loạn hoàng cung của trẫm vậy ".

Vì thị vệ khi lôi ba người ra vẫn không tỉnh cho nên bọn họ đành phải hất nước lên người bọn họ, bọn họ mới dần thanh tỉnh trở lại.

Những người ngửi phải một lượng lớn mê hương lâu thì cách nhanh nhất chỉ có dùng nước mới có thể thoát khỏi khống chế một cách nhanh nhất.

Lúc ba người hồi phục lại thần trí thì cảm thấy trời đất như đảo loạn, bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mặt.

Hoàng Đạt là người u mê nhất hắn nhìn muội muội rồi hỏi :

"Hoàng muội sao muội lại ở đây, không phải là tam công chúa hẹn ta ở đây mà, muội ở đây làm gì? ".

Hoàng Như Hoa nhìn tỉnh cảnh trước mắt mà chết điếng người, nàng tại sao lại không nhớ gì cả chứ, trời ơi nàng ta lại loạn luân với huynh trưởng của mình, nàng ta cảm thấy đất trời như sụp đổ, chỉ biết ngồi đó mà khóc.

Dạ Cẩn Hiên cũng không ngoại lệ, kế hoạch của ả ta rất kín kẽ làm sao lại xảy ra sai sót như thế này, nhìn đám thị vệ trước mặt nàng ta cảm thấy cuộc đời mình xong rồi.

Tuy nhiên một niềm an ủi còn đó là người trước mặt không phải là tên thị vệ thấp kém nào mà là đại hoàng tử Tây quốc, chuyện mất mặt này bị lộ ra thì cũng không sao, nàng ta vẫn có thể gả cho hắn làm hoàng tử phi, tuy có chút nuối tiếc nhưng cũng còn hơn không.

Nàng ta chỉ cần sang Tây quốc thì là xong không cần phải ở đây để nghe tiếng xấu, sang Tây quốc nàng ta có thể làm lại từ đầu, thân phận của nàng ta sẽ thực sự thay đổi, nghĩ như thế gương mặt nàng ta trở nên điềm tĩnh hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạn Châu Sa Hoa 2

Số ký tự: 0