Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 46

Tín Dụng Tạp

2024-11-21 20:55:14

“Tôi nói bậy sao?” Ân Ngọc Dao khẽ hừ, khinh miệt mà nhìn anh ta: “Đây vốn dĩ là việc riêng của anh, tôi là con gái nhà lành, nói chuyện này ra tôi còn sợ làm bẩn miệng mình nữa đó, ai bảo nhà anh dám nảy ra suy nghĩ độc ác xấu xa như thế chứ. Hôm nay tôi không nói ra, có lẽ ngày mai sẽ có cô gái khác rơi vào cái bẫy ác độc của nhà mấy người, bị hại cả đời. Là nhà mấy người muốn dùng một trăm đồng tiền lễ hỏi để lừa một cô gái về kết hôn với mấy người đúng không? Ai giới thiệu thành công sẽ cho người đó mười đồng tiền trà nước nhỉ? Vì mười đồng tiền này, bà ngoại kế của tôi nhiệt tình lắm đó, lúc nãy còn nói chờ ngày mai bảo tôi và Trương Bình Sinh đi đăng ký kết hôn ngay nữa kìa.”

Trương Bình Sinh và Trương Bình Vân cắn chặt môi không dám hé răng nói tiếng nào, đại đội trưởng cao lớn thô kệch đang đứng cản ngay trước mặt bọn họ, trước cửa nhà lại chen đầy mấy người trong thôn đứng nhiều chuyện, bọn họ muốn chạy cũng chạy không được, chỉ có thể liên tục cầu nguyện trong lòng, hi vọng con mụ già họ Lý này đừng nói hết tất cả mọi chuyện ra ngoài, nếu như chuyện kia cũng bị biết được thì bọn họ tiêu đời là cái chắc rồi.

Kết quả giây tiếp theo, lời nói của Ân Ngọc Dao làm trái tim của bọn họ rơi thẳng xuống đáy cốc.

“Không chỉ như thế thôi đâu, mấy người có dám nói mấy người còn có âm mưu gì khác hay không?” Ân Ngọc Dao buồn nôn mà phun nước bọt xuống đất: “Trương Bình Sinh là con trai duy nhất của nhà mấy người, mấy người cưới vợ về cho anh ta, hại con gái nhà người ta thì cũng thôi đi, lại còn muốn bắt con gái nhà người ta sinh con cho cha của mấy người để nối dõi tông cho nhà họ Trương nữa chứ. Nhà họ Trương mấy người đúng là táng tận thiên lương, phải bị trời đánh.”

Mấy người dân đứng ở bên ngoài nhiều chuyện lúc nãy còn đang hi hi ha ha cười nhạo Trương Bình Sinh, hiện tại nghe được lời này lập tức nổi giận. Đủ loại câu mắng chửi khó nghe chui vào trong lỗ tai của Trương Bình Sinh. Lừa hôn! Còn bắt sinh con cho cha chồng!! Đây là sỉ nhục lớn đến cỡ nào chứ? Có bao nhiêu cô gái trải qua sự việc này mà không nhảy sông? Nhà họ Trương tính toán làm việc này đúng là thất đức tám đời. Nhất là những gia đình có con gái, bọn họ cẩn thận ngẫm lại, điều kiện bên ngoài của Trương Bình Sinh thật sự rất dễ làm người ta động lòng, nếu con gái nhà bọn họ bị lừa gả cho nhà đó, vậy bọn họ thật sự sẽ muốn giết người đó!

“Còn nói cái gì mà mua Đại Giang 28 cho tôi, tìm công việc ở trấn trên cho tôi?” Ân Ngọc Dao quay đầu nhìn mẹ Lý, trào phúng bĩu môi: “Nếu nhà họ Trương có năng lực đó thì cũng không đến mức làm Trương Bình Sinh phải ở nhà một hai năm mới kiếm được việc giáo viên tiểu học cho anh ta rồi. Lúc bà gạt người khác có thể nào có tâm một chút được không? Bà như thế tôi muốn bị dụ dỗ cũng khó lắm đó.”

Mẹ Lý há to miệng thở dốc, cũng không biết nên nói cái gì, nhìn gương mặt xanh mét của đại đội trưởng và những người dân trong thôn đang nổi giận đùng đùng, trong đầu bà ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất: “Tiêu đời rồi! Lần này bà ta ăn không hết gói đem đi thật rồi.”

Lúc này mẹ Lý cũng vô cùng hối hận, lúc đó khi bà ta kể cho Lý Thúy Như nghe chuyện của Trương Bình Sinh thì chỉ nhìn thoáng qua cửa phòng của Ân Ngọc Dao mà thôi, ai mà ngờ lúc đó con ranh này đã chạy ra sân sau rồi chứ? Không phải nói nó bị bệnh phải nằm trên giường sao! Mẹ Lý nhịn không được oán giận trừng mắt nhìn Lý Thúy Như, trách bà ta cũng cấp tin tức sai lầm cho mình, nếu không phải bà ta nói Ân Ngọc Dao đang ở trong phòng thì bà ta nhất định sẽ kiểm tra sân sau rồi sau đó mới kể chuyện này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Số ký tự: 0