Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70

Mùa Xuân Tới

Nhiên Nhiên An

2024-09-10 19:28:13

Đại Hồng nhỏ giọng nói với Cẩm Nhiên:

“Chị của cậu và chị của tớ bị sao vậy? Cứ thấy kì kì sao ấy. Ánh mắt đó như có gắn móc câu vậy.”

Cẩm Nhiên bình tĩnh đáp: “Có thể là mùa xuân tới.”

Đại Hồng nghi hoặc nhìn Cẩm Nhiên:

“Mùa xuân? Giờ không phải đang là mùa hè sao? Cẩm Nhiên, có phải cậu bị ấm đầu rồi không. Sao hôm nay ai cũng kì lạ thế này?

Nếu cậu bị gì thì cứ nói nhé, các anh của cậu có bị động kinh giống vậy không? Nếu có thì thôi tớ không gả nữa.”

Cẩm Nhiên “…”

Tôi xem cậu như bạn, cậu thì luôn muốn làm chị dâu tôi.

Cẩm Nhiên bày ra dáng vẻ các người cũng chỉ là phàm nhân thôi: “Mùa mà vạn vật sinh sôi nảy nở, các con vật ra khỏi hang để bắt đầu tiến hành…”

Đại Hồng còn đang nghiêm túc nghe Cẩm Nhiên nói thì lại không thấy cô nói nữa, cô ấy bèn hỏi: “Tiến hành gì? Đánh nhau hả?”

Cẩm Nhiên: “Đúng vậy, cậu vẫn còn nhỏ, không nên nghe mấy nội dung bị làm mờ này.”

Đại Hồng gãi gãi đầu, không hiểu bị làm mờ là gì.

Cẩm Nhiên quay đầu nhiệt tình đuổi theo mọi người, muốn xem thử hai nhỏ hám sắc giành trai với nhau thế nào.

Mọi người đều xúm lại hóng hớt, đi theo xem nhóm thanh niên trí thức.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đại Hồng gấp gáp chạy về nhà đi vệ sinh, trước khi đi cô ấy còn dặn dò Cẩm Nhiên, bảo Cẩm Nhiên phải quan sát kĩ rồi lát nữa kể lại cho cô ấy nghe.

Cẩm Nhiên “…”

Bàn về hóng chuyện thì cô thật sự giơ tay chịu thua!

Thẩm Diễm Hồng nói năng khéo léo rộng lượng đã giành được hảo cảm từ nhóm thanh niên trí thức, Vương Đại Lệ không cam lòng yếu thế, cũng đi theo góp vui.

Nhất thời, khung cảnh trở nên vô cùng náo nhiệt.

“Mọi người mới đến nên có thể sẽ chưa thích ứng được, nếu thấy có điểm nào bất tiện thì cứ tới tìm tôi, tôi tên là Thẩm Diễm Hồng.

Nhà ở ngay hướng đông căn thứ sáu, hiện giờ mỗi ngày tôi cũng không làm gì khác, ngoài lao động ra thì chỉ có ôn tập thôi, tôi muốn thi cấp ba.”

Thẩm Diễm Hồng vừa nói đến học tập, nhóm thanh niên trí thức lập tức thấy vô cùng hứng thú.

Mạnh Phàm cũng nhìn Thẩm Diễm Hồng nhiều hơn vài lần, cảm thấy cô gái này là một người có chí cầu tiến.

Vương Đại Lệ khinh thường:

“Tôi nói này Diễm Hồng, với cái thành tích đó của cô thì chắc là thi cấp ba sẽ hơi gian nan đó, chi bằng cô lo ra đồng kiếm chút điểm công, nuôi sống bản thân còn hơn. Tôi nghe nói, mẹ cô đang tìm nhà chồng cho cô đấy!”

Dường như Thẩm Diễm Hồng nghĩ tới điều gì đó, hốc mắt cô ta ửng đỏ, im lặng không đáp.

Nhưng dáng vẻ này lọt vào mắt nam chính lại biến thành cô gái đáng thương bị bắt nạt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70

Số ký tự: 0