[Chạy Nạn - Làm Ruộng] Mang Mấy Mẫu Đất, Xuyên Đến Niên Đại Mất Mùa Chiến Loạn
Đột Phá Điểm Qu...
2024-08-27 23:06:06
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Rời nhà đi học không tính quá xa, cô không ở trường, mỗi ngày đạp xe đạp kiểu cũ của ông nội đi học.
Cô còn trồng không ít rau dưa và trái cây ở sau nhà, cũng đủ một mình cô ăn, có đôi khi ăn không hết, còn mang đến trấn trên đi bán.
Cô thi lên đại học, học phí học kỳ đầu tiên ba mẹ cho một nửa, sinh hoạt phí là tiền cô bán rau trồng ở nông thôn.
Học kỳ thứ hai từ nay về sau Diệp Vũ Đồng sẽ không xòe tay xin tiền bọn họ nữa.
Chính mình vừa học vừa làm, lúc tốt nghiệp đại học còn tiết kiệm được một ít.
Dùng tiền dư lại này thuê một phòng ở nhỏ, mở ra việc tự kiếm sống của cô.
Ba mẹ đều tự có gia đình, bình thường cô rất ít liên lạc với bọn họ, cũng không muốn đi quấy rầy cuộc sống của bọn họ.
Lễ mừng năm mới gọi điện thoại ân cần thăm hỏi một tiếng, biết rõ bọn họ sống mạnh khỏe là đủ rồi.
Xe taxi chậm rãi đứng ở cửa tiểu khu, Diệp Vũ Đồng dùng di động thanh toán, sau khi nói cảm ơn với chú lái xe, ôm thùng vào tiểu khu.
Về đến nhà cô đi tắm rửa trước sau khi tắm xong thì kéo bức màn, lách mình tiến vào không gian.
Không gian này là lúc đi công tác vô tình lấy được.
Đó là một không gian có thể trồng, có chừng tám chín mẫu đất đen, bên cạnh có một dòng suối nhỏ, cách đó không xa còn có một tiểu viện, đằng sau tiểu viện là một dãy núi.
Vừa mới bắt đầu trong này trụi lủi, không có gì cả.
Hiện giờ chỗ chân núi được cô trồng các loại cây ăn quả, vài mẫu này cũng trồng rau dưa và trái cây, còn có rất nhiều loại lương thực.
Cô đi vào trong tiểu viện cầm hai giỏ trúc, chuẩn bị đi lên núi hái quả ướp lạnh, thuận tiện lượm trứng về.
Chỗ chân núi của cô nuôi không ít gia cầm, gà vịt ngỗng dê lợn, còn có hai con bò, hai con bò này là mua để cày.
Trước kia ban ngày phải đi làm, chỉ có chủ nhật và buổi tối mới có thể vào thu thập, nhưng nhiều như vậy để cho một mình cô trồng, thật sự là có chút cố hết sức.
Cho nên vài mẫu này cô không trồng, cô chỉ trồng hơn nửa.
Cái không gian này rất thích hợp để cây nông nghiệp sinh trưởng, cấu tạo và tính chất của đất đai cũng rất phì nhiêu, lớn vừa nhanh, sản lượng cũng cao.
Gieo lúa mì xuống hai ba tháng có thể thu hoạch, một năm có thể thu bốn vụ lương thực.
Hoa quả trên núi cũng không chia mùa, nhận lấy trái cây chín, hai ba tháng sau vừa nở hoa kết quả.
Hiện tại cô đã từ chức, trong thời gian ngắn cũng không định tìm công việc, tính về với ông bà một thời gian ngắn, thuận tiện sửa căn nhà ở quê trở mình, chỗ đó có rất nhiều kỷ niệm của cô.
Rời nhà đi học không tính quá xa, cô không ở trường, mỗi ngày đạp xe đạp kiểu cũ của ông nội đi học.
Cô còn trồng không ít rau dưa và trái cây ở sau nhà, cũng đủ một mình cô ăn, có đôi khi ăn không hết, còn mang đến trấn trên đi bán.
Cô thi lên đại học, học phí học kỳ đầu tiên ba mẹ cho một nửa, sinh hoạt phí là tiền cô bán rau trồng ở nông thôn.
Học kỳ thứ hai từ nay về sau Diệp Vũ Đồng sẽ không xòe tay xin tiền bọn họ nữa.
Chính mình vừa học vừa làm, lúc tốt nghiệp đại học còn tiết kiệm được một ít.
Dùng tiền dư lại này thuê một phòng ở nhỏ, mở ra việc tự kiếm sống của cô.
Ba mẹ đều tự có gia đình, bình thường cô rất ít liên lạc với bọn họ, cũng không muốn đi quấy rầy cuộc sống của bọn họ.
Lễ mừng năm mới gọi điện thoại ân cần thăm hỏi một tiếng, biết rõ bọn họ sống mạnh khỏe là đủ rồi.
Xe taxi chậm rãi đứng ở cửa tiểu khu, Diệp Vũ Đồng dùng di động thanh toán, sau khi nói cảm ơn với chú lái xe, ôm thùng vào tiểu khu.
Về đến nhà cô đi tắm rửa trước sau khi tắm xong thì kéo bức màn, lách mình tiến vào không gian.
Không gian này là lúc đi công tác vô tình lấy được.
Đó là một không gian có thể trồng, có chừng tám chín mẫu đất đen, bên cạnh có một dòng suối nhỏ, cách đó không xa còn có một tiểu viện, đằng sau tiểu viện là một dãy núi.
Vừa mới bắt đầu trong này trụi lủi, không có gì cả.
Hiện giờ chỗ chân núi được cô trồng các loại cây ăn quả, vài mẫu này cũng trồng rau dưa và trái cây, còn có rất nhiều loại lương thực.
Cô đi vào trong tiểu viện cầm hai giỏ trúc, chuẩn bị đi lên núi hái quả ướp lạnh, thuận tiện lượm trứng về.
Chỗ chân núi của cô nuôi không ít gia cầm, gà vịt ngỗng dê lợn, còn có hai con bò, hai con bò này là mua để cày.
Trước kia ban ngày phải đi làm, chỉ có chủ nhật và buổi tối mới có thể vào thu thập, nhưng nhiều như vậy để cho một mình cô trồng, thật sự là có chút cố hết sức.
Cho nên vài mẫu này cô không trồng, cô chỉ trồng hơn nửa.
Cái không gian này rất thích hợp để cây nông nghiệp sinh trưởng, cấu tạo và tính chất của đất đai cũng rất phì nhiêu, lớn vừa nhanh, sản lượng cũng cao.
Gieo lúa mì xuống hai ba tháng có thể thu hoạch, một năm có thể thu bốn vụ lương thực.
Hoa quả trên núi cũng không chia mùa, nhận lấy trái cây chín, hai ba tháng sau vừa nở hoa kết quả.
Hiện tại cô đã từ chức, trong thời gian ngắn cũng không định tìm công việc, tính về với ông bà một thời gian ngắn, thuận tiện sửa căn nhà ở quê trở mình, chỗ đó có rất nhiều kỷ niệm của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro