Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 12

2024-11-21 15:56:48

Phùng bà tử vừa nghĩ tới Triệu thị dám đánh mình trước mặt toàn bộ người trong làng, lửa trong lòng liền dâng lên vù vù, lập tức đứng dậy muốn xông lên đánh trả, những người khác vội vàng giúp đỡ.

Cục diện trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, thi thoảng còn nghe thấy ai đó văng tục.

Trưởng làng vốn đã bực chuyện chạy nạn, giờ lại còn cãi nhau, một tay đẩy hai nhóm người ra, đen mặt quát: "Đủ rồi!

Lý Chính làm trưởng làng hơn hai mươi năm, đây là lần đầu tiên ông giận dữ như vậy, nhất thời không ai dám xằng bậy, ngoan ngoãn đứng ở một bên.

Ngay cả Phùng bà tử oán hận trừng mắt nhìn Triệu thị cũng không dám làm loạn nữa.

Ánh mắt lạnh như băng của trưởng làng đảo qua mọi người, thật lâu sau mới thở dài.

"Ta biết các ngươi lo lắng và băn khoăn, nhưng phải có đầu óc, các ngươi có thể không tin lời của huynh đệ Lâm gia nhưng là không thể vu khống lung tung.

Nhà các ngươi có tiền hay không có tiền, Lâm gia cũng không thèm một xu của các ngươi, họ có cần phải dùng loại chuyện này lừa gạt các ngươi không?

Họ có lòng nhắc nhở mọi người, nếu họ không có lòng thì đã đi luôn rồi, cần gì nói với ai?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đến lúc đó mặc kệ là thiên tai hay là chiến sự đánh tới cũng chẳng liên quan đến họ.

Cho nên, phải biết nghĩ. Các ngươi có thể không cảm kích, nhưng cũng đừng làm cho người ta lạnh lòng. Nếu các ngươi không tin, vậy ngày mai ta sẽ sắp xếp mấy người lên huyện hỏi, đến lúc đó sẽ quyết định!

Nếu đến cuối cùng các ngươi vẫn không muốn trốn, cũng không ai miễn cưỡng các ngươi, chân mọc ở trên người các ngươi, ai ép được các ngươi hay sao?

Được rồi, giải tán hết đi, đừng ở đây nữa, không ai muốn phiền lòng đâu!”

Thấy trưởng làng đã nghĩ ra đối sách, người ở đó cho dù bất mãn không cam lòng cũng không thể nói gì nữa.

Dù sao trưởng làng cũng không nợ bọn họ. Nếu làm ông bực mình ông đi theo Lâm gia, không ai quản lý bọn họ nữa thì phải làm sao bây giờ?

Cho nên, ngay cả Phùng bà tử cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, xoay người đi ra ngoài.

Chỉ là không biết có phải quá nhiều người hay không, chen tới chen lui, có người đi không cẩn thận, kèm theo một tiếng thét chói tai là cảnh đám người ngã chồng thành một đống.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0