Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 22

2024-11-21 15:56:48

Tuy nhiên, Tiểu Linh Đang không thân thiết lắm với Ngô bá nương, cảm thấy có chút ngại ngùng khi tới gần để làm nũng. Đành bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể khẽ kéo tay áo của Triệu Thị.

Triệu Thị nhanh chóng chú ý đến động tác nhỏ của cháu gái, vội vàng cúi đầu nhìn nàng. Bà thấy tiểu nha đầu đang khẽ vẫy tay, ra hiệu cho mình cúi thấp xuống.

Bà cúi xuống, liền nghe được cháu gái nhỏ giọng thì thầm: "Nãi nãi, cháu thấy sắc mặt của bá nương trắng bệch, có phải bá nương không khỏe không ạ?"

Triệu Thị thoáng sững người, rồi quay đầu nhìn về phía Ngô Hồng. Nhìn thấy Ngô Hồng trán đầy mồ hôi lạnh, bà liền hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra.

Thực ra, sức khỏe của Ngô Hồng vốn không tốt từ trước, nếu không sau khi sinh Lâm Bình Chi đã chẳng điều dưỡng nhiều năm mới có thêm đứa nữa. Giờ đây, mới vừa qua kỳ ở cữ mà đã phải vội vã lên đường như vậy, tất nhiên là không thoải mái.

Hơn nữa, nhà đại ca không có xe lừa, cả nhà ngoại trừ đứa trẻ trong tã lót đều phải đi bộ, không có chỗ nào để nghỉ ngơi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù Triệu Thị không ưa đại tẩu, nhưng Ngô Hồng, người cháu dâu này, lại là người hiền lành tử tế. Bởi vậy, sau một thoáng do dự, bà liền bảo Lâm Trường Thụ dừng xe lừa lại.

“Ngô Hồng à, lại đây, ôm Tiểu Linh Đang nghỉ ngơi một lát đi. Ta thấy sắc mặt con không được tốt lắm. Mới vừa ra ở cữ, vẫn nên chú ý nghỉ ngơi.”

Nghe lời Triệu Thị, Ngô Hồng ngạc nhiên, theo bản năng quay sang nhìn bà bà của mình, thấy bà ta cũng đang nhìn mình chằm chằm, liền vội vã lắc đầu, xua tay.

“Không, không cần đâu thẩm. Con không sao, không cần nghỉ ngơi đâu!” Vừa nói, sắc mặt bà cũng ửng đỏ, cảm thấy mình kéo chậm hành trình của mọi người, trong lòng có chút xấu hổ.

Tôn Dung nhíu mày, bà ta không ngốc, đương nhiên hiểu rõ vì sao con dâu lại từ chối.

Thực ra, bà ta cũng không muốn con dâu mệt đến hại thân, nhưng vì điều kiện gia đình có hạn, bà ta không tiện nói thẳng. Hôm nay, Triệu Thị đã mở lời, bà ta đành thuận theo. Bởi lẽ, trong thâm tâm bà ta lo lắng cháu nội không có đủ sữa bú, chứ không phải vì thương xót con dâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0