Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 28

2024-11-21 15:56:48

Thực ra, giày cỏ không đắt, giá trung bình cho người lớn là mười văn một đôi, trẻ con thì khoảng ba bốn văn tới sáu bảy văn một đôi.

Giày cỏ của Vương chưởng quầy lại làm rất chắc chắn, lại nhiều. Chừng hai ba chục đôi, với giá một trăm văn là rất có lợi. Vì vậy, Triệu Thị không khách sáo, chọn ra những đôi còn tốt, tổng cộng là hai mươi ba đôi.

Một trăm văn thật sự không nhiều. Khi bà vừa định lấy tiền trả, đột nhiên có tiếng bước chân gấp gáp vang lên từ ngoài cửa.

“Ông nó! Không xong rồi! Ta đã xếp hàng nửa ngày trời mà vẫn chưa tới lượt, giờ trong giếng cũng cạn nước rồi. Nhà ta chỉ còn chút nước để sắc thuốc cho mẹ thôi. Giờ phải làm sao đây?”

Người đến là thê tử của Vương chưởng quầy, Chu Thái Vân. Có lẽ do vội vàng nên búi tóc trên đầu bà đã tuột ra.

Nghe tin này, Vương chưởng quầy ngây người: “Cái gì? Giếng hết sạch nước rồi sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Thái Vân đã sắp bật khóc, vừa lau nước mắt vừa nói: “Đúng vậy! Mọi người bây giờ đang hoảng loạn cả lên, không ít người đã chuẩn bị bỏ chạy! Đồ đạc chúng ta đã chuẩn bị cả rồi, nhưng giờ phải làm sao đây?”

Vương chưởng quầy sững sờ ngồi bệt xuống đất, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng: “Ta tính trăm lần nghìn lượt, lại không ngờ nước cạn nhanh như vậy! Lương thực ta đã chuẩn bị xong hết, nhưng giờ lại không có nước. Mẹ ta mà không có thuốc thì sẽ mất mạng mất! Trời ơi, chúng ta đã làm gì sai để phải chịu cảnh trừng phạt này chứ!!!”

Nói xong, Vương chưởng quầy, một người đàn ông cứng rắn, cũng bật khóc nức nở, cảnh tượng vô cùng thê lương.

Triệu Thị đếm tiền và đặt lên quầy, định nói vài lời an ủi, nhưng cuối cùng không biết phải nói gì cho phải.

Ngược lại, Tiểu Linh Đang bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó, nàng ghé sát tai Triệu Thị thì thầm vài lời. Đôi mắt Triệu Thị sáng lên, sau khi xác nhận kỹ lại với Tiểu Linh Đang, bà mới bước tới, nói với Vương chưởng quầy: “Chưởng quầy, thật không giấu gì, chúng ta đang trên đường lánh nạn, nên có mang theo một ít nước. Ta có thể chia cho các ngươi một ít, nhưng ta muốn đổi lấy một chút lương thực, không biết có được không? Ta vốn định đến tiệm gạo mua, nhưng tới nơi thì gạo đã bán hết sạch.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0