Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 36

2024-11-21 22:13:47

Lâm Văn ngơ ngác nhìn, nhưng vẫn nhanh tay nắm lấy cánh gà, rồi đỡ Tiểu Linh Đang dậy, phủi bụi trên người nàng.

“Tiểu muội, muội không sao chứ? Sao không đợi các ca đến? Lỡ nó mổ trúng muội thì sao? Nào, để ta xem có bị ngã không?”

Tiểu Linh Đang cười tủm tỉm liếc nhìn con gà rừng, “Ca ca, muội không sao, nó không dám mổ muội đâu. Ca ca nhìn xem, muội không ngã, cũng không sao cả!”

Gà rừng: ...

Lâm Vũ nhìn con gà rừng to lớn, ngạc nhiên nói, “Oa, con gà rừng này mập ghê! Tuyệt quá, đã lâu rồi ta không được ăn thịt, lần này cuối cùng cũng được ăn thịt rồi.

Chỉ tiếc là không có trứng gà rừng, nếu có thì tốt quá, còn có thể hấp một chén trứng, trứng hấp thơm lắm, lâu lắm rồi ta không được ăn rồi.”

Tiểu Linh Đang mắt sáng lên, “Tứ ca, ca muốn ăn trứng hấp sao?”

Lâm Vũ nghe thấy trứng hấp liền nuốt nước miếng, cười ngây ngô, “Hì hì, ta... ta không muốn ăn đâu, ta muốn để cho muội ăn cơ!”

Tiểu Linh Đang cười không nói, bỗng nhiên nàng giơ tay chỉ về phía sau họ, “Ca ca, muội... muội thấy trứng gà rừng rồi!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Vũ lập tức tinh thần phấn chấn, nhìn theo hướng nàng chỉ, quả nhiên trong bụi cỏ phía trước hiện ra vài quả trứng gà rừng.

“Oa, thật sự có trứng gà rừng! Tuyệt quá, ha ha ha! Nhị ca, mau, nhặt lấy đi.”

Lâm Hạo thấy có mấy quả trứng, sợ Lâm Vũ không lấy hết được liền đi theo. Trong khi đó, con gà rừng trong tay Lâm Văn đột nhiên giãy giụa dữ dội, kêu la ầm ĩ.

Gà rừng: Ngươi không có đạo đức! Rõ ràng nói sẽ tha cho trứng của ta, sao ngươi lại thất hứa?

Mặc kệ nó kêu thảm như sắp chết, Tiểu Linh Đang chẳng buồn nhìn lấy một cái, chỉ có Lâm Văn tò mò nhìn con gà một chút. “Tiểu muội, có khi nào những quả trứng đó là của nó không? Lúc nãy nó còn ngoan lắm, nhưng giờ lại bắt đầu giãy giụa khi thấy trứng. Chẳng lẽ nó đã thành tinh rồi?”

Tiểu Linh Đang cười, “Có thể lắm, dù sao đây cũng chẳng có con gà rừng nào khác! Nhưng thành tinh thì không đâu, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành một món ăn thôi, hì hì…”

Lâm Văn gật đầu đồng tình, “Ừ, không sao đâu, dù sao cũng là để ăn. Giãy giụa một chút cũng tốt, lát nữa giết nó sẽ đỡ tốn sức hơn.”

Tiểu Linh Đang liếc nhìn con gà rừng, rất tốt, nó đã lập tức ngoan ngoãn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0