Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh
Chương 4
2024-11-22 11:54:58
Lâm lão gia phụ trách báo cho lý trưởng và huynh trưởng Lâm Trường Hà, hai nhi tử phụ trách xếp hàng gánh nước ở giếng làng.
Triệu thị thì dẫn hai nàng dâu chuẩn bị thêm lương khô mang theo dọc đường, lại phải thu dọn những vật dụng cần thiết khi chạy nạn.
Trong nháy mắt, cái sân nhỏ bỗng chốc trở nên bộn bề, Tiểu Linh Đang được Triệu thị sắp xếp ngồi ở chiếc ghế nhỏ cạnh cửa chính, chuẩn bị sẵn nước và điểm tâm cho nàng tự chơi.
Kỳ thực, Tiểu Linh Đang không có khái niệm gì về chạy nạn, trước đây cũng chỉ xem qua trong sách vở.
Nàng vốn là cá chép nhỏ duy nhất của tiên giới tu luyện ngàn năm, vì muốn vượt qua long môn hóa thành rồng, nàng cần phải đầu thai chuyển thế, mượn sức mạnh hồng trần để tôi luyện phàm tâm.
Bởi vậy, thân là cẩm lý hóa thân của khí vận, nàng không chỉ có thể nhất ngôn cửu đỉnh mà khí vận cũng sẽ thay đổi theo sự thiện ác của người xung quanh.
Ví dụ như người thật lòng tốt với nàng, có thể vạn sự như ý, bách bệnh tiêu trừ, khổ tận cam lai.
Còn người đối xử không tốt với nàng, thậm chí là hãm hại nàng, sẽ bị tai ương đeo bám, bệnh tật triền miên, vạn sự bất thành.
Hơn nữa, nàng còn có một không gian kèm theo, bên trong có rất nhiều thứ tốt mà nàng đã tích lũy được trong suốt ngàn năm tu luyện.
Một phần là bảo bối do các vị tiên nhân ban tặng, một phần là cống phẩm của các tín đồ dâng lên, còn lại là do không gian tự vận hành chuyển hóa sinh ra.
Giờ đây, nàng đầu thai thành nữ nhi duy nhất của Lâm gia đời thứ tư, tự nhiên được cả nhà nâng niu như bảo bối.
Vì vậy, có nàng ở đây, chuyện chạy nạn gì đó, căn bản không đáng sợ!
Còn tại sao nàng không cầu mưa?
Thứ nhất, chuyện trời có mưa hay không vốn không phải do nàng quản, tuy rằng nàng có thể cầu mưa, nhưng lại phá vỡ cân bằng, lỡ như lại rước lấy thiên tai nguy hiểm hơn thì sao?
Thứ hai, nàng không cảm thấy chạy nạn có gì không tốt, nơi này quả thực quá mức gian khổ, biết đâu chạy nạn lại có thể đến nơi có môi trường tốt hơn một chút?
Thế nên nàng cho rằng, việc chạy nạn này có lẽ chính là bước ngoặt lớn để cả nhà bắt đầu bước trên con đường phú quý, đương nhiên là không hoảng sợ rồi.
Thế là, trong lúc cả nhà tất bật, chỉ có mình nàng vui vẻ búi tóc củ tỏi, tay cầm điểm tâm len lỏi giữa đám đông, chia cho mọi người!
Triệu thị thì dẫn hai nàng dâu chuẩn bị thêm lương khô mang theo dọc đường, lại phải thu dọn những vật dụng cần thiết khi chạy nạn.
Trong nháy mắt, cái sân nhỏ bỗng chốc trở nên bộn bề, Tiểu Linh Đang được Triệu thị sắp xếp ngồi ở chiếc ghế nhỏ cạnh cửa chính, chuẩn bị sẵn nước và điểm tâm cho nàng tự chơi.
Kỳ thực, Tiểu Linh Đang không có khái niệm gì về chạy nạn, trước đây cũng chỉ xem qua trong sách vở.
Nàng vốn là cá chép nhỏ duy nhất của tiên giới tu luyện ngàn năm, vì muốn vượt qua long môn hóa thành rồng, nàng cần phải đầu thai chuyển thế, mượn sức mạnh hồng trần để tôi luyện phàm tâm.
Bởi vậy, thân là cẩm lý hóa thân của khí vận, nàng không chỉ có thể nhất ngôn cửu đỉnh mà khí vận cũng sẽ thay đổi theo sự thiện ác của người xung quanh.
Ví dụ như người thật lòng tốt với nàng, có thể vạn sự như ý, bách bệnh tiêu trừ, khổ tận cam lai.
Còn người đối xử không tốt với nàng, thậm chí là hãm hại nàng, sẽ bị tai ương đeo bám, bệnh tật triền miên, vạn sự bất thành.
Hơn nữa, nàng còn có một không gian kèm theo, bên trong có rất nhiều thứ tốt mà nàng đã tích lũy được trong suốt ngàn năm tu luyện.
Một phần là bảo bối do các vị tiên nhân ban tặng, một phần là cống phẩm của các tín đồ dâng lên, còn lại là do không gian tự vận hành chuyển hóa sinh ra.
Giờ đây, nàng đầu thai thành nữ nhi duy nhất của Lâm gia đời thứ tư, tự nhiên được cả nhà nâng niu như bảo bối.
Vì vậy, có nàng ở đây, chuyện chạy nạn gì đó, căn bản không đáng sợ!
Còn tại sao nàng không cầu mưa?
Thứ nhất, chuyện trời có mưa hay không vốn không phải do nàng quản, tuy rằng nàng có thể cầu mưa, nhưng lại phá vỡ cân bằng, lỡ như lại rước lấy thiên tai nguy hiểm hơn thì sao?
Thứ hai, nàng không cảm thấy chạy nạn có gì không tốt, nơi này quả thực quá mức gian khổ, biết đâu chạy nạn lại có thể đến nơi có môi trường tốt hơn một chút?
Thế nên nàng cho rằng, việc chạy nạn này có lẽ chính là bước ngoặt lớn để cả nhà bắt đầu bước trên con đường phú quý, đương nhiên là không hoảng sợ rồi.
Thế là, trong lúc cả nhà tất bật, chỉ có mình nàng vui vẻ búi tóc củ tỏi, tay cầm điểm tâm len lỏi giữa đám đông, chia cho mọi người!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro