Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 49

2024-11-21 22:13:47

Đối diện là một đội toàn nữ tử, tổng cộng cũng chỉ tầm mười người. Đáng chú ý nhất là một cô nương trông chừng mười tuổi, mặc trên người bộ y phục đỏ rực, không phải loại váy áo rườm rà mà chỉ là một bộ đồ ngắn gọn gàng. Trên tay và chân nàng ta đều buộc giáp bảo hộ màu đen, mái tóc dài buộc cao, tạo nên một dáng vẻ đầy anh khí, hoàn toàn không có chút nào ngây thơ như trẻ nhỏ bình thường.

Không chỉ vậy, dù tuổi nhỏ, nhưng thân thủ của nàng ta vô cùng thuần thục, đối mặt với những sát thủ đáng sợ kia mà không chút khiếp sợ. Mỗi chiêu mỗi thức của nàng ta dường như đều đoán trước được đòn tấn công của đối thủ, dễ dàng hóa giải, kiếm pháp điêu luyện khiến kẻ thù liên tục chịu thương tổn.

Dù tình cảnh đối phương đông hơn nhiều, các cô nương không hề lùi bước mà trái lại, sức mạnh càng lúc càng bộc lộ. Chẳng mấy chốc, đội sát thủ đã hoàn toàn bị tiêu diệt.

Một nữ tử mặc lam y bước lên trước, cung kính bẩm báo: “Ninh chủ tử, đã giải quyết toàn bộ!”

Tiểu thư Xương Ninh gật đầu, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc: “Ừ, biết rồi. Bọn chúng đến đông như vậy, chắc chắn đã cưỡi ngựa. Ngươi dẫn người tìm xem có ngựa không. Xe ngựa chậm quá, sư phụ và Thiếu chủ không có nhiều thời gian để đợi, cưỡi ngựa sẽ nhanh hơn.”

“Tuân lệnh!” Mấy nữ tử mặc lam y nhanh chóng lao vào rừng ven đường, chỉ một lát sau đã dắt ra mười con ngựa cao to.

Xương Ninh thản nhiên chọn một con, rồi phi thân lên ngựa, ra lệnh: “Lập tức xuất phát!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi bọn họ còn chưa rời đi, Lâm Trường Thụ và nhóm người của ông sau khi nghe thấy không còn âm thanh giao đấu liền cẩn thận thò đầu ra xem. Xương Ninh nghe thấy động tĩnh, chỉ khẽ liếc qua một cái, sau đó phóng ngựa rời đi, bỏ lại ba chiếc xe ngựa nơi đó.

Lâm Trường Thụ và mọi người nhìn nhau, nhất thời còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Tiểu Linh Đang trông thấy những chiếc xe ngựa thì lập tức reo lên đầy phấn khích, “Oa, xe ngựa kìa!”

Nàng hào hứng chạy tới, nhưng bị Lâm Phong nhanh chóng bế lên.

Lâm Phong không khỏi bật cười thầm, tại sao nữ nhi mình không nhìn thấy mấy xác chết nằm la liệt dưới đất mà chỉ chăm chăm vào ba chiếc xe ngựa?

Nhưng dù sao cả nhóm cũng phải tiến tới. Để an toàn, họ đợi thêm một lúc nữa. Khi chắc chắn không còn ai quay lại, mọi người mới can đảm lại gần.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0