Chương 30 - Đào Hoa Nát

Vậy Đấu Pháp Đi...

Thần Thú Bất Tại Gia

2024-08-06 14:04:59

Ông cụ Tần hít một hơi thật sâu: “Vậy mày còn muốn làm gì nữa? Chẳng lẽ mày không biết Kiều Sanh quan trọng như thế nào với nhà họ Tần sao? Chẳng lẽ mày vì một đứa con trai mới nhận mà muốn khiến nhà họ Tần phải sụp đổ sao?”

Tần Giác âm thầm nghĩ rằng nhà họ Tần liên quan gì đến ông ấy chứ, nếu như ông ấy quan tâm đến nhà họ Tần thì cũng sẽ không tự hủy hoại mình cả nửa đời người như vậy.

“Yêu cầu đầu tiên, con muốn Tần Kiều Sanh nói xin lỗi con trai của con trước mặt tất cả mọi người nhà họ Tần!” Tần Giác nói.

Ông cụ Tần không chút do dự phủ quyết: “Không được, hiện giờ Kiều Sanh chính là gia chủ của nhà họ Tần, thể diện của thằng bé cũng đại diện cho thể diện của cả gia tộc họ Tần.”

Tần Giác cười lạnh níu: “Nếu ngay cả việc này cũng không đồng ý, vậy đừng trách con khiến nó phải chết!”

Ông cụ Tần tức giận nói: “Thằng bé cũng là con ruột của con!”

Tần Giác khinh thường nói: “Nó là cái thá gì chứ!”

Ông cụ Tần đều sắp tức giận muốn ngất xỉu rồi, cái thằng mất dạy này!

Quản gia Mộc lo lắng nói: “Lão gia, lão thái gia cũng lớn tuổi rồi, ngài có thể để cho ngài ấy sống yên bình trong những năm cuối đời được không?”

Tần Giác cười lạnh nói: “Thân thể của ông ấy còn tốt hơn tôi ấy chứ, chẳng lẽ không thể để cho tôi sống cuộc sống yên bình những năm cuối cuộc đời sao?”

Quản gia Mộc bị đáp lại đến mức không nói được lời nào.

Tần Giác những năm qua quá bá đạo, ông cụ Tần cũng không dám đánh cược lời nói của con trai mình là thật hay giả. Vì Tần Giác không làm việc đàng hoàng thì thôi, nhưng nếu ông ấy nghiêm túc thì thiên phú của ông ấy chính là người có tài nhất từng xuất hiện trong nhà họ Tần, không ai có thể bì được.

Có đôi lúc, ngay cả ông ta cũng cảm thấy ghen tị với tài năng của con trai mình, một kẻ ăn chơi trác táng như thế lại có thiên phú mà không ai có thể sánh được như vậy! Quả thực là lãng phí tài năng trời ban mà!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Được, tao đồng ý.” Ông cụ Tần đè nén cơn tức giận, đồng ý yêu cầu này.

Lúc này Tần Giác mới nói ra yêu cầu thứ hai: “Phá bỏ thuật đổi mệnh!”

Ông cụ Tần buột miệng thốt ra, “Không được!”

Một khi thuật đổi mệnh đã bắt đầu thì không thể dừng lại được, nếu không sẽ gặp phản phệ cực kỳ nghiêm trọng.

Tần Giác lạnh lùng nói: “Quả nhiên là cha biết hết tất cả mọi chuyện.”

Ông cụ Tần lập tức xấu hổ nói: “Tao cũng chỉ mới biết thôi, cũng không sớm hơn con là bao.”

Tần Giác khinh thường nhìn ông ta nói: “Nhất định phải hủy thuật đổi mệnh.”

Ông cụ Tần đã nói chuyện với Tần Kiều Sanh rồi, biết thuật đổi mệnh giữa Tần Kiều Sanh và Triệu Hồng Vũ vẫn còn bốn năm nữa mới có thể dung hợp hoàn toàn mệnh cách.

Tình hình hiện tại là Triệu Hồng Vũ đã thay đổi vận mệnh, nhưng Tần Kiều Sanh muốn vận thế của Triệu Hồng Vũ, việc này cần có thời gian, mà Tần Kiều Sanh vẫn chưa dung hợp hoàn toàn mệnh cách của Triệu Hồng Vũ.

“Không được!” Ông cụ Tần vẫn nghiêm mặt uy hiếp nói: “Nếu mày muốn ra tay với Kiều Sanh, vậy đừng trách tao độc ác!”

Tần Giác lạnh lùng nói: “Vậy thì đấu pháp đi! Nếu cha không đấu chết con! Vậy thì con sẽ khiến Tần Kiều Sanh chết không chỗ chôn!”

Ông cụ Tần tức giận chửi bới: “Cái đồ mất dạy này! Chẳng lẽ mày thật sự vì sự ích kỷ của mình mà hại cả gia tộc họ Tần sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Đào Hoa Nát

Số ký tự: 0