Mang Theo Chung Cư Xuyên Tới Thập Niên 50
Căn Chung Cư Nh...
Đông Gia Thỏ Thỏ
2024-08-20 12:55:42
Cố Vĩnh Thuận thì ngồi cùng con trai lớn ở bên kia nhà chính, dưới chân chất đầy nan tre tước mỏng, động tác trên tay đan giỏ tre không ngừng, ngẫu nhiên tán gẫu vài câu.
Cố Hồng Tú đang cần cù siêng năng băm cỏ heo, cũng tiếp đón cô: "Lại đây, chị dạy em cách băm thế nào mới không cắt trúng tay.”
Cố Yêu Yêu sống không còn gì luyến tiếc đi qua, cô khó khăn quá đi mất...
"Làm gì đó? Đâu phải mỗi ngày đều bắt em làm, chờ kết thúc ngày mùa là xong rồi." Cố Hồng Tú tức giận lườm cô một cái, sau đó bĩu môi nói, "Ba mẹ dệt vải đan giỏ tre, bù vào chi phí trong nhà tích góp học phí cho em, con tiết kiệm chút đi.”
"Anh cả thì sao?"
"Giỏ anh cả đan chỉ có thể để nhà mình dùng, cầm đi công xã bán, phải xem tay nghề của ba."
Cố Yêu Yêu gật gật đầu, không bờ bến hỏi chút vấn đề kỳ quái, chị gái bạch liên nhà cô tuy rằng liên tục trợn trắng mắt, nhưng đều nghiêm túc trả lời cô.
"Chị, tên của em sao lại không giống mọi người?" Cô rốt cuộc hỏi ra vấn đề tò mò đã lâu này, dù sao trong sách chưa từng đề cập qua, trong ký ức nguyên chủ cũng không có.
"À, cái này thì chị biết." Động tác Cố Hồng Tú hơi dừng, lộ ra biểu tình hồi ức, "Bởi vì em là con gái út trong nhà, ba mẹ quen miệng gọi em là con út, đồng chí đến đăng ký dân cư cho rằng em tên là Yêu Yêu, nên mới đăng ký tên này cho em, thật ra ba mẹ vốn định đặt tên cho em là Cố Hồng Trinh.”
Đăng ký sai tên, lại không khác tên cô một chữ nào, thật là cơ duyên trùng hợp.
Thời gian tán gẫu trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác, trăng non đã bò từ cành cây lên ngọn cây cao nhất, heo rầm rì ăn no, gà vịt cũng chìm vào giấc ngủ, ngọn đèn cuối cùng của Cố gia cũng tắt.
Chờ hai tiếng hít thở trong phòng trở nên đều đều, Cố Yêu Yêu mới rón rén đứng dậy, trong lòng cô còn treo chuyện buổi sáng đột nhiên nhìn thấy căn chung cư nhỏ của mình, căn bản không ngủ được.
Ngồi trong bóng đêm, cô lặng lẽ nói thầm trở về chung cư nhỏ.
Ngay sau đó, người thực sự xuất hiện trong chung cư. Lại nói thầm muốn đi ra ngoài, lập tức từ chung cư rộng rãi sáng sủa trở về phòng đất tối đen như mực.
Cố Yêu Yêu thử đi thử lại nhiều lần, thậm chí còn nổi tâm chơi đùa, mang ghế tre bên cạnh vào chung cư, lại mang điện thoại di động dừng hoạt động ở chung cư ra phòng đất, ngoại trừ không có tín hiệu, tất cả chức năng đều có thể sử dụng.
Lần nữa trở về chung cư, điện thoại di động khôi phục tín hiệu, cô thử gọi một phần cơm hộp, cư nhiên lại đặt hàng thành công.
Kinh hỉ một lát, Cố Yêu Yêu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, cô do dự đi tới cửa ra vào của chung cư, thử đẩy.
Tuy nhiên, không hề nhúc nhích.
Giờ khắc này, tâm trạng Cố Yêu Yêu rất phức tạp, có hơi thất vọng, lại có chút thở phào nhẹ nhõm.
Cô không suy nghĩ sâu xa vì sao mình lại thở phào nhẹ nhõm, đầu tiên nghĩ đến không phải vấn đề mình có khả năng không thể quay lại, mà là nếu cửa không thể mở ra, vậy cơm hộp có thể nhận được sao?
Rõ ràng mới cách hai đêm, Cố Yêu Yêu đã bắt đầu nhớ nhung cơm hộp tiện lợi, cái gì mà tôm hùm đất xào cay, trà sữa tran châu khoai môn, hamburger nhân thịt cà ri, khoai tây chiên, nước ngọt coca cola, gà rán, sushi sashimi, tôm chiên xù tempura...
Càng nghĩ càng thèm, cô đi thẳng đến trước tủ lạnh hai cánh lớn trong phòng khách, hít sâu một hơi, mở ra.
Thấy rõ bên trong, mặt mày cô tức khắc cười đến cong cong, kem, sầu riêng ngàn lớp, coca sprite, sữa chua, sữa bò, bánh bao sủi cảo màn thầu đông lạnh, các loại thịt và trái cây, nhét đầy tủ lạnh.
A, hạnh phúc đến quá đột ngột ~
Muốn ăn, lại không nỡ ăn, sợ lập tức ăn hết, không bổ sung được hàng.
Đang lúc Cố Yêu Yêu rối rắm không chịu nổi, dư quang đột nhiên nhìn thấy ngay cửa vô thanh vô tức đặt một cái túi, trên túi in tên cửa hàng cơm hộp cô vừa đặt. Cô nhìn trái nhìn phải, chần chờ đi qua, cầm lấy sờ thử thì phát hiện còn nóng, mùi hương cay rát quyến rũ quen thuộc truyền đến...
Như này ai chịu nổi?!
Người ăn cơm, hồn ăn cơm, cơm gạo là thứ quan trọng của đời người!
Ăn nó!
Mười phút sau, Cố Yêu Yêu thỏa mãn xoa xoa bụng, thử đặt hàng một ít quần áo và đồ dùng hàng ngày đơn giản, sau đó vừa đi vừa cởi, ném quần áo dơ đã thay vào máy giặt giặt sạch, thảnh thơi đi vào phòng tắm.
Đứng trước gương siêu to khổng lồ trong phòng tắm, cô nghiêm túc quan sát gương mặt hiện tại, tương tự ngũ quan thời thiếu nữ của mình bảy tám phần, Cố Yêu Yêu an tâm.
Dù sao, nếu đột nhiên thay đổi một khuôn mặt xa lạ, mặc dù rất đẹp, cũng sẽ rất không quen.
Cố Yêu Yêu thoải mái ngâm mình trong bồn tắm nước nóng, thay áo ngủ bông nguyên chất, biến hình thành cá mặn nằm liệt trên sô pha mềm mại.
A, linh hồn nháy mắt được thăng hoa!
Hạnh phúc, thật sự quá hạnh phúc!
Cố Hồng Tú đang cần cù siêng năng băm cỏ heo, cũng tiếp đón cô: "Lại đây, chị dạy em cách băm thế nào mới không cắt trúng tay.”
Cố Yêu Yêu sống không còn gì luyến tiếc đi qua, cô khó khăn quá đi mất...
"Làm gì đó? Đâu phải mỗi ngày đều bắt em làm, chờ kết thúc ngày mùa là xong rồi." Cố Hồng Tú tức giận lườm cô một cái, sau đó bĩu môi nói, "Ba mẹ dệt vải đan giỏ tre, bù vào chi phí trong nhà tích góp học phí cho em, con tiết kiệm chút đi.”
"Anh cả thì sao?"
"Giỏ anh cả đan chỉ có thể để nhà mình dùng, cầm đi công xã bán, phải xem tay nghề của ba."
Cố Yêu Yêu gật gật đầu, không bờ bến hỏi chút vấn đề kỳ quái, chị gái bạch liên nhà cô tuy rằng liên tục trợn trắng mắt, nhưng đều nghiêm túc trả lời cô.
"Chị, tên của em sao lại không giống mọi người?" Cô rốt cuộc hỏi ra vấn đề tò mò đã lâu này, dù sao trong sách chưa từng đề cập qua, trong ký ức nguyên chủ cũng không có.
"À, cái này thì chị biết." Động tác Cố Hồng Tú hơi dừng, lộ ra biểu tình hồi ức, "Bởi vì em là con gái út trong nhà, ba mẹ quen miệng gọi em là con út, đồng chí đến đăng ký dân cư cho rằng em tên là Yêu Yêu, nên mới đăng ký tên này cho em, thật ra ba mẹ vốn định đặt tên cho em là Cố Hồng Trinh.”
Đăng ký sai tên, lại không khác tên cô một chữ nào, thật là cơ duyên trùng hợp.
Thời gian tán gẫu trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác, trăng non đã bò từ cành cây lên ngọn cây cao nhất, heo rầm rì ăn no, gà vịt cũng chìm vào giấc ngủ, ngọn đèn cuối cùng của Cố gia cũng tắt.
Chờ hai tiếng hít thở trong phòng trở nên đều đều, Cố Yêu Yêu mới rón rén đứng dậy, trong lòng cô còn treo chuyện buổi sáng đột nhiên nhìn thấy căn chung cư nhỏ của mình, căn bản không ngủ được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngồi trong bóng đêm, cô lặng lẽ nói thầm trở về chung cư nhỏ.
Ngay sau đó, người thực sự xuất hiện trong chung cư. Lại nói thầm muốn đi ra ngoài, lập tức từ chung cư rộng rãi sáng sủa trở về phòng đất tối đen như mực.
Cố Yêu Yêu thử đi thử lại nhiều lần, thậm chí còn nổi tâm chơi đùa, mang ghế tre bên cạnh vào chung cư, lại mang điện thoại di động dừng hoạt động ở chung cư ra phòng đất, ngoại trừ không có tín hiệu, tất cả chức năng đều có thể sử dụng.
Lần nữa trở về chung cư, điện thoại di động khôi phục tín hiệu, cô thử gọi một phần cơm hộp, cư nhiên lại đặt hàng thành công.
Kinh hỉ một lát, Cố Yêu Yêu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, cô do dự đi tới cửa ra vào của chung cư, thử đẩy.
Tuy nhiên, không hề nhúc nhích.
Giờ khắc này, tâm trạng Cố Yêu Yêu rất phức tạp, có hơi thất vọng, lại có chút thở phào nhẹ nhõm.
Cô không suy nghĩ sâu xa vì sao mình lại thở phào nhẹ nhõm, đầu tiên nghĩ đến không phải vấn đề mình có khả năng không thể quay lại, mà là nếu cửa không thể mở ra, vậy cơm hộp có thể nhận được sao?
Rõ ràng mới cách hai đêm, Cố Yêu Yêu đã bắt đầu nhớ nhung cơm hộp tiện lợi, cái gì mà tôm hùm đất xào cay, trà sữa tran châu khoai môn, hamburger nhân thịt cà ri, khoai tây chiên, nước ngọt coca cola, gà rán, sushi sashimi, tôm chiên xù tempura...
Càng nghĩ càng thèm, cô đi thẳng đến trước tủ lạnh hai cánh lớn trong phòng khách, hít sâu một hơi, mở ra.
Thấy rõ bên trong, mặt mày cô tức khắc cười đến cong cong, kem, sầu riêng ngàn lớp, coca sprite, sữa chua, sữa bò, bánh bao sủi cảo màn thầu đông lạnh, các loại thịt và trái cây, nhét đầy tủ lạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
A, hạnh phúc đến quá đột ngột ~
Muốn ăn, lại không nỡ ăn, sợ lập tức ăn hết, không bổ sung được hàng.
Đang lúc Cố Yêu Yêu rối rắm không chịu nổi, dư quang đột nhiên nhìn thấy ngay cửa vô thanh vô tức đặt một cái túi, trên túi in tên cửa hàng cơm hộp cô vừa đặt. Cô nhìn trái nhìn phải, chần chờ đi qua, cầm lấy sờ thử thì phát hiện còn nóng, mùi hương cay rát quyến rũ quen thuộc truyền đến...
Như này ai chịu nổi?!
Người ăn cơm, hồn ăn cơm, cơm gạo là thứ quan trọng của đời người!
Ăn nó!
Mười phút sau, Cố Yêu Yêu thỏa mãn xoa xoa bụng, thử đặt hàng một ít quần áo và đồ dùng hàng ngày đơn giản, sau đó vừa đi vừa cởi, ném quần áo dơ đã thay vào máy giặt giặt sạch, thảnh thơi đi vào phòng tắm.
Đứng trước gương siêu to khổng lồ trong phòng tắm, cô nghiêm túc quan sát gương mặt hiện tại, tương tự ngũ quan thời thiếu nữ của mình bảy tám phần, Cố Yêu Yêu an tâm.
Dù sao, nếu đột nhiên thay đổi một khuôn mặt xa lạ, mặc dù rất đẹp, cũng sẽ rất không quen.
Cố Yêu Yêu thoải mái ngâm mình trong bồn tắm nước nóng, thay áo ngủ bông nguyên chất, biến hình thành cá mặn nằm liệt trên sô pha mềm mại.
A, linh hồn nháy mắt được thăng hoa!
Hạnh phúc, thật sự quá hạnh phúc!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro